My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

chương 6: khi quyết định nhóm du lịch ngoại khoá, nên cư xử như thế nào mới là chính xác?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Yuu~kun ♪ Yuu-kun, Yuu-kun~♪ Yuyuyu, Yu-ku-nn♪"

Tôi có thể nghe được tiếng ngân nga phát ra bên cạnh mình.

Trước mặt tôi là Yuuka đang cầm ba lô bằng hai tay, vừa lắc đầu vừa nở nụ cười vui vẻ.

Cặp kính mỏng và mái tóc tết đuôi ngựa.

Diện trên người là bộ đồng phục chỉnh tề theo quy định của trường.

Trong chế độ 'ở trường' hoàn hảo như vậy―――nhưng biểu cảm đó của Yuuka khi ngân nga trên đường, nhìn đâu cũng giống chế độ 'ở nhà'.

"Yuuka. Đây là bên ngoài đó. Trông em bước đi phấn khởi như vậy... hay lỡ ăn phải nấm lạ rồi?"

"Nấm lạ là sao chứ!? Mồ, có sao đâu. Quanh đây không có nhiều người đi qua, sẽ không có ai thấy đâu mà. Sau khi ra đường lớn, em sẽ đổi sang 'chế độ ngầu'――như mọi khi mà!!"

Trong lúc mải nói chuyện, chúng tôi đã tiến đến gần ngã tư đông người tụ tập mà không hề hay biết.

Thế rồi, Yuuka liền―――"Phụt".

Em ấy tách khỏi tôi và quay lại với khuôn mặt không cảm xúc.

"...Cái gì, Sakata-kun? Đừng có nhìn chằm chằm tôi như vậy chứ."

"Không không không!? Cái người vừa mới Yuu-kun Yuu-kun đang nói gì vậy!?"

"...Cậu nói cái gì vậy, tôi không hiểu."

Bất thình lình đưa ra phản ứng lạnh lùng như vậy.

Như mọi khi, cái cách em ấy thay đổi làm tôi vừa sợ hãi rồi kinh ngạc, phải công nhận là ấn tượng thật đấy.

Mọi diễn viên lồng tiếng đều có thể thay đổi bật-tắt dữ dội như vậy ư... Hay Yuuka là trường hợp đặc biệt nhỉ.

Tôi cũng không biết rõ nữa.

Tạm thời thì, hôn thê của tôi―――hôm nay vẫn như thường nhỉ.

"Được rồi. Tiết chủ nhiệm ngày hôm nay, chúng ta sẽ quyết định về nhóm du lịch ngoại khoá tổ chức vào tháng sau nhé.

Chủ nhiệm lớp 2A―――Gousaki Atsuko-sensei bỗng đặt tay lên bàn giáo viên và nói.

Du lịch ngoại khoá.

Cụm từ đó đã kích động sự ồn ào trong lớp học.

"Ôi, trật tự đi nào."

Dù phải chú ý để cả lớp không mất trật tự―――nhưng hiện rõ trên cặp mắt của Gousaki-sensei lại là sự hào hứng.

Khoé miệng của cô ấy giơ cao, như thể... đang vui từ đáy lòng vậy.

Và, cô bạn gyaru ngồi chéo góc tôi―――Nihara-san, vừa cười khúc khích vừa nói.

"Gousaki-sensei nói vậy chứ. Thực ra cô mới là người vui nhất phải không."

"Nào, Nihara, đừng có đùa với sensei chứ... Mà, quả thật, cô rất mong chờ điều này! Dù sao thì, du lịch ngoại khoá―――chính là đại từ của thanh xuân đó!!"

"Ahaha! Buồn cười thật đấy!! Có phải là thanh xuân của sensei đâu, mà là thanh xuân của bọn em chứ?"

"Đương nhiên. Một trang thanh xuân của các em học sinh... Có thể xuất hiện trong khung cảnh tuyệt vời đó, đương nhiên là cô sẽ thấy vui rồi!!"

Một cuộc trao đổi diễn ra giữa giáo viên tâm huyết và gyaru hướng ngoại.

Tôi có thể nghe được những tiếng cười khúc khích quanh lớp học, có lẽ là nhờ vào ảnh hưởng của Nihara-san.

Ghê thật đấy... Đúng là quái vật giao tiếp có khác.

Tôi chắc chắn sẽ không thể sao chép được kỹ năng đặc biệt đó.

Vốn dĩ, khi mấy thứ như du lịch ngoại khoá được nhắc đến thì tôi―――cũng chả có mấy hứng thú, không như đa số mọi người trong lớp.

Đúng hơn thì, tôi lại đang cảm thấy hơi phiền phức.

À ừ. Kể cả có là tôi đi nữa, thì cũng sẽ cảm thấy có chút hào hứng khi đi du lịch với những người bạn thân quen chứ?

Nhưng du lịch ngoại khoá... sau cùng cũng chỉ là tất cả học sinh cùng khoá đi chơi, chỉ là một sự kiện của trường thôi.

Đối với tôi, người không hề chơi thân được với quá nửa lớp, thì sự căng thẳng còn lớn hơn nhiều so với sự háo hức.

Hoạt động nhóm có khi còn là địa ngục hành xác với một số thành viên.

Đối với tôi, người mang trong mình những suy nghĩ tiêu cực như vậy, thì cuộc trao đổi của Gousaki-sensei và Nihara-san―――phần lớn không khác gì cuộc hội thoại của người đến từ thế giới khác cả.

――――Tút tút♪

Trong lúc suy nghĩ về những cảm xúc mơ hồ đó, chiếc điện thoại tôi để trong cặp chợt rung chuông.

Tôi liền lén lút lấy ra để không bị phát hiện bởi Gousaki-sensei.

Sau đó, tôi vừa nấp dưới bàn, vừa mở màn hình RINE ra để xem thông báo.

『Du lịch ngoại khoá với Yuu-kun!Năm nay sẽ là Okinawa đó!! Ehehe~ Em háo hức lắm đấy.』

"Khụ!"

Tôi lỡ phụt thành tiếng.

"Hửm? Sakata, sao vậy em?"

"À, không ạ. Xin lỗi cô... em lỡ hắt hơi thôi ạ."

Tôi vội vàng nói dối cho qua.

Sau khi giấu điện thoại xuống dưới hộc bàn, tôi liền phản hồi tin nhắn RINE đầy vô tư của Yuuka.

『Yuuka háo hức đến vậy à? Về vụ du lịch ngoại khoá ý?』

『Đương nhiên rồi! Chuyến du lịch ngoại khoá thú vị với Yuu-kun... Chắc chắn là em sẽ háo hức rồi.』

『...Chả nhẽ em định chung nhóm với anh à?』

『Ể? Chúng ta không chung nhóm ư?』

Tôi từ từ hướng tầm nhìn về phía chỗ ngồi của Yuuka.

Thế rồi―――chạm phải mắt tôi là khuôn mặt 『vô』 cảm của Yuuka, y hệt mặt nạ trong kịch nô.

...Híc!?

Cảm giác khuôn mặt lúc này của Yuuka còn vô cảm hơn một bậc so với khuôn mặt thường thấy trên trường của em ấy.

Tới độ người không biết chuyện mà nhìn thấy là choàng tỉnh ngay tức thì.

『Khuôn mặt đáng sợ đó của em là sao!?』

『Hứ. Yuu-kun không muốn chung nhóm với em à. Hể.』

『Em nhầm rồi!? Không phải là anh không muốn chung nhóm, mà là do đáng ngờ đó!? Chúng ta vốn không tiếp xúc nhiều trên trường, tự dưng lại cùng nhóm thì sao!!』

『À vậy à. Khác nhóm à. Là do anh tính hẹn đi chơi với mấy bạn nữ khác đúng không?』

『Em đang hiểu sai đó! Hẹn đi chơi là chủ đề tỷ năm anh mới nghe thấy trong hội thoại thường ngày đấy!!』

『Mấy cái thứ như du lịch ngoại khoá đúng là vớ vẩn mà. Chỉ có kẻ ngốc mới có hứng thú với mấy sự kiện tầm thường này thôi.』

Yuuka nổi giận đến mức chuyển sang chế độ ở trường ngay cả trên RINE.

Tôi chỉ đang nói sự thật thôi mà... Sao em ấy lại giận vô cớ vậy.

"Được rồi. Mọi người hãy lập nhóm 6 người nhé. Những lúc này chắc hẳn sẽ có em muốn rút thăm nhóm cho công bằng nhỉ... Nhưng dù vậy, sensei vẫn muốn các em tự do lập nhóm! Vì sensei muốn cả lớp tận hưởng hết mình trong buổi du lịch ngoại khoá này!!"

Một mình Gousaki-sensei đưa ra một đề xuất khắc nghiệt với ý tốt.

Trong khi cả lớp phấn khích.

Thì sát khí tôi cảm nhận được bao quanh Yuuka vô biểu cảm lại càng tồi tệ hơn lúc nãy.

――――Vậy là.

Màn chia nhóm du lịch ngoại khoá đầy hỗn loạn đã bắt đầu.

"Oi, Yuuichi! Lập nhóm với tao không!!"

"Sao không chứ."

Tôi đồng ý ngay và luôn trước lời mời của Masa―――thằng bạn nối khố tóc gai ngồi kế bên.

Masa không hề có ý định giấu việc bản thân là otaku, trái lại còn là một otaku cởi mở tới mức thoải mái.

Khác hoàn toàn với Masa, tôi là kiểu otaku luôn để ý đến ánh mắt xung quanh... nhưng bằng cách thần kỳ nào đó, chúng tôi lại có mối quan hệ dây dưa rễ má với nhau từ hồi năm nhất sơ trung.

Thực lòng mà nói, nếu người mời không phải Masa, thì sẽ là tôi.

Tuy khó có thể nói ra điều này―――nhưng trong số con trai của lớp chỉ có thằng này là tôi không ngại cùng chung nhóm.

"...Thế? Mày đã định mời ai khác chưa?"

"Cứ từ từ đã. Bình tĩnh nào Yuuichi... Mày không biết câu 'dục tốc bất đạt' à?"

"Biết thì biết đấy, nhưng tao không hiểu mày dùng câu đó lúc này làm gì cả."

Thằng này đang nói cái gì vậy.

Với khuôn mặt đắc chí, Masa bắt đầu đưa ra ý kiến để đáp lại tôi, người vẫn đang nửa khó hiểu, nửa cạn lời.

"Nghĩ mà xem, Yuuichi? Chuyến du lịch ngoại khoá này sẽ phân nhóm 6 người đó. Thế nên mấy hội trong lớp sẽ cố gắng để lập nhóm chứa những người thân với nhau. Nhưng... sĩ số của lớp chúng ta chỉ có 34 người thôi. Nói cách khác, theo như tính toán, sau khi có 5 nhóm x 6 người―――sẽ chỉ còn lại một nhóm 4 người!"

"...Và?"

"Mày vẫn chưa hiểu à. Nghĩ thử xem? Hai người chúng ta chả cần phải động tay động chân―――tự khắc sẽ có hai người dư đến chui vào nhóm thôi! Là những người không được cho vào nhóm 6 của những hội kia đó? Chắc chắn không phải là mấy đứa hướng ngoại hay đáng sợ đâu... mà chỉ có thể là những đứa vô hại thôi?

Thằng này cũng vậy thôi mà lại phán xét người khác như thế, mà tạm thời bỏ qua chuyện đó.

"Dù nói là vô hại đi nữa. Thì hai người đó hoàn toàn chả có liên quan gì đến chúng ta phải không? Chả phải như vậy càng khó tiếp xúc hơn à?"

"Vậy để tao hỏi ngược lại―――mày có mời được ai dễ tiếp xúc hơn không?"

"...Gununu."

Rõ ràng thằng này cũng vậy thôi mà dám phán xét tôi à.

"Mà, cũng có khả năng Gousaki-sensei sẽ chia thêm 2 nhóm x 5 người. Dù có là 2 hay 3 người dư thì cũng không thay đổi mấy. Nếu là thành viên khó nói chuyện thì tới lúc đó sẽ tính... Chỉ cần tao với mày chơi 『Alice Stage』 là đủ cho chuyến đi rồi!"

Lời Masa nói tuy cực đoan, nhưng quả thực.. có khi như vậy lại là tốt hơn.

Tạm thời thì, tôi sẽ quan sát động thái trong lớp xem sao...

"Momono. Vào nhóm tụi mình nha."

"Không được đâu. Momo về với nhóm tụi tớ cơ."

"Oii, Momono! Chúng ta cùng nhau đi nha? Sẽ vui lắm đó, đảm bảo luôn."

"Uầy, cậu ta có ý đồ kìa! Momono, đừng qua bên con trai làm gì, qua bên chúng tớ đi."

...Nghe cứ như là hội thoại của thế giới khác vậy.

Bề ngoài là gyaru hướng ngoại, bên trong là fan tokusatsu―――Nihara Momono.

Xung quanh Nihara là bao nhiêu thành viên muốn mời về chung nhóm, bất kể là trai hay gái. Đây chính là hệ sinh thái của gyaru hay sao, không phải là nói quá nhưng tôi cũng cảm thấy đáng sợ.

Thế rồi―――tôi liền hướng tầm nhìn sang chỗ ngồi cách xa đó.

Ở đấy, chỉ có một mình Yuuka lẻ loi, không có ai đến bắt chuyện với em ấy cả.

Yuuka nhạt nhẽo khi ở trường đem lại một cảm giác khó gần, nên em ấy không có nhiều bạn bè.

Kể cả khi có thêm bạn nữ đến bắt chuyện sau lễ hội văn hoá... Yuuka vì không biết nên đáp lại ra sao, đã lựa chọn phản ứng lạnh nhạt.

Em ấy vẫn chưa thể cởi mở với mọi người―――dù chỉ là lập nhóm để đi du lịch dã ngoại.

...Lồng ngực tôi đau nhói.

『Du lịch ngoại khoá với Yuu-kun!Năm nay sẽ là Okinawa đó!! Ehehe~ Em háo hức lắm đấy.』

Yuuka đã rất háo hức khi gửi tin nhắn RINE đó, giờ đây lại đang ngồi trầm lặng.

Tôi không thể... bỏ mặc Yuuka buồn rầu như vậy được.

"O-Oi, Yuuichi!?"

Masa lên tiếng đầy sửng sốt.

Nhưng đôi chân của tôi không hề dừng lại dù chỉ một bước.

"Watanae-san. Nếu được thì, cậu có muốn... vào nhóm với chúng tôi không?"

"...Ể?"

Đứng bên cạnh Yuuka đang cúi mặt xuống, tôi liền lấy hết dũng khí và nói.

Yuuka tròn xoe mắt và ngẩng đầu lên.

Dường như cả lớp đã bắt đầu bàn tán... nhưng vì sợ nên tôi không dám quay lại nhìn.

"À ờm. Tôi và Masa là 2 người, vẫn còn dư nè. Watanae-san cũng, etou... chưa có ý định tham gia nhóm khác, nên cậu có muốn chung nhóm..."

"...Cũng được thôi? Tôi cũng không có thấy có lý do gì để từ chối. Du lịch ngoại khoá ở nhóm nào chả như nhau... Fuhe~"

Sao đoạn cuối Yuuka lại để lộ giọng ở nhà chỉ để mình tôi nghe được vậy?

Không chỉ giữ nguyên được khuôn mặt vô cảm trong chế độ lạnh lùng ở trường, mà còn khéo léo hơn nữa!!

"Hể! Thú vị đấy chứ!! Vậy cho mình tham gia với, Sakata!!"

Nihara-san chợt sôi nổi lên tiếng―――như để phá tan bầu không khí xôn xao trong lớp.

Thế rồi, cô ấy liền chạy vội đến bên tôi và Yuuka.

"Được đấy chứ. Bộ ba lễ hội văn hoá cùng đi du lịch ngoại khoá! Chắc sẽ vui lắm đây!! Du lịch ngoại khoá... liệu hầu gái Watanae-san có thể cho mình thấy nụ cười đó một lần nữa không?"

"...Cái đó thì không đâu."

"Oi, Nihara! Bỏ qua cái vụ bộ ba đi!! Đừng có bơ tôi chứ... Nếu không có Yuuichi thì chuyến du lịch ngoại khoá của tôi sẽ thành địa ngục mất!!"

"Biết rồi mà. Thêm cả Kurai vào đi! 4 người chúng ta hãy cùng nhau tận hưởng chuyến đi này nhé!"

"Ê... Momo, nghiêm túc đấy à?"

Một người trong số những thành viên muốn mời Nihara-san lúc nãy đã lên tiếng có chút khó xử.

Theo một nghĩa khác, lớp học lại bắt đầu bàn tán.

Nhưng―――đây mới chính là gyaru.

"À, tại vì. Từ nãy giờ mọi người cứ tranh chấp để mời mình vào nhóm đúng không? Du lịch ngoại khoá vui vẻ mà lại có xích mích thì buồn lắm đó? Thế nên cứ để mình chọn nhóm đi. Mình là kiểu đi với ai thì cũng vui mà?"

Câu nói vừa rồi là nửa thật và nửa giả.

Quả thực dù đi với ai, Nihara-san cũng sẽ hào hứng... nhưng sự thật thì cô ấy chỉ có thể bộc lộ hết mình khi ở với Yuuka. Nên chắc hẳn, Nihara-san đã rất háo hức để lập nhóm với Yuuka.

Và trên hết là tinh thần hào hiệp của Nihara-san nữa.

Bỏ rơi Yuuka một mình, hay phớt lờ việc quan hệ giữa tôi và Yuuka có thể bị phát hiện―――cô ấy không hề muốn chuyện đó chút nào.

Cảm ơn nhé, Nihara-san.

――――Do vậy.

Nhóm du lịch ngoại khoá 4 người, bao gồm tôi ・ Yuuka ・ Nihara-san ・ Masa... đã được thành lập.

Truyện Chữ Hay