My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

chương 5: em vợ tá túc và sự tình vượt ngoài mức tưởng tượng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vì hoàn cảnh này nọ.

Mà hiện đang có 4 người ngồi trên bàn ăn tối, và cuộc gặp mặt giữa hai nhà Sakata và Watanae đã bắt đầu, lần thử thứ 2.

Bên cạnh tôi là Nayu với khuôn mặt hoài nghi.

Đối diện tôi là Yuuka với hai má phồng lên như cá nóc.

Và bên cạnh Yuuka là―――『cô em gái』 trông không khác gì soái ca của Yuuka... Watanae Isami.

"...Etou. Isami...chan?"

Tôi vẫn đang nghĩ, không biết tạm thời nên gọi em ấy như thế nào.

Tuy thấp hơn tôi, nhưng em ấy có thể coi là cao hơn thông thường so với con trai.

Kèm theo thân hình mảnh mai như người mẫu, càng khiến y phục hắc quản gia trông hợp hơn nhiều.

Mái tóc đen dài được cột phía sau cổ, và kính áp tròng xanh biếc... trông em ấy cứ như một nhân vật soái ca bước ra từ josei anime vậy.

"Isami-chan... Cảm giác mới lạ thật đấy, được người khác gọi như vậy ngoài mẹ em ra. Nếu em phải chọn thì Isami-kun chắc sẽ hợp hơn."

"À, đúng vậy nhỉ..."

"Vâng. Ngoài ra còn có 『Isami-sama』, 『Isami-kyun』 hay là 『Darling』 nữa."

"Chả phải đáng ngờ hay sao? Đứa này... đúng là bất thường mà."

Đừng có gọi em gái của hôn thê là 『đứa này』 chứ, Nayu.

Nhưng quả thực, cái mùi bất thường này... tôi cũng bắt đầu cảm thấy rồi.

"Không phải đáng ngờ hay gì đâu. Chỉ là, ngoài hoạt động cosplay trang phục nam ra, em còn là quản gia số một của 『Tiệm trà quản gia』 tại địa phương... em có rất nhiều fan cuồng nữ đó."

"Học sinh sơ trung được nhận việc làm thêm ư?"

"Không phải là việc làm thêm đâu ạ? Do được chủ quán chiêu mộ nồng nhiệt quá nên em mới tham gia như một phần của hoạt động cosplay ý mà."

"Mồ... sao cũng được, Yuu-kun. Nếu anh cứ đào sâu thì con bé này cũng chỉ toàn nói về việc nó nổi tiếng với tụi con gái như thế nào thôi."

"Vì đó là sự thật nên đành phải vậy thôi. Yuuka cũng gia nhập harem nữ của em nhé?"

"Chị không gia nhập đâu. Hà... Đã lâu mới gặp mà em chả thay đổi gì cả, Isami."

"Yuuka đã thay đổi rồi nhỉ."

Isami-kun bỗng chống khuỷu tay xuống bàn, rồi đặt hai tay quanh cằm và nở một nụ cười.

"Chị đã trở nên xinh đẹp hơn... rất nhiều rồi."

"...Hả?"

Câu thoại y như lời thả thính vừa rồi là sao.

"...Isami. Chị không phải khách hàng của em đâu đó? Đùa quá trớn là chị giận đấy?"

"Ahaha. Xin lỗi. Em chỉ lỡ làm theo thói quen hàng ngày thôi―――đa phần các cô gái đều đổ gục trước câu này mà."

"Haaa... Em phiền quá đó, Isami."Isami vẫn giữ thái độ của một soái ca, còn Yuuka lại thở dài đến phát ngán.

Trong lúc so sánh hai người họ với nhau, dường như đã hiểu được điều gì đó, Nayu liền nhẹ nhàng gật đầu.

"Mà. Isami lẫn Yuuka-chan, đều giống nhau nhỉ."

Đừng có tự tiện vứt bỏ xưng hô chứ, con bé này!

Riêng tôi thì thế nào cũng được, nhưng con bé nhỏ tuổi hơn Isami-kun đó!?

"C-Chị giống Isami ở điểm nào chứ!? Chị đâu có phải một đứa con gái lăng nhăng như thế này!"

"Nói em lăng nhăng là bất lịch sự lắm đó... Chỉ riêng sự tồn tại của em thôi. Là tụi con gái đã vô thức sa vào lưới tình rồi. Quy luật của tự nhiên mà."

"Chính nó, chính nó! Chị khác hoàn toàn với cái đứa vừa nói như vậy!"

"Nhưng Yuuka-chan... là diễn viên lồng tiếng, của nhân vật đó phải không? Chị có làm vậy đấy. Fan cũng gọi chị, nào là -chan, nào là -hime... Chả phải cũng giống nhau hay sao?"

"Oi, Nayu."

Tôi lập tức kéo cổ Nayu lên, sau khi nghe thấy phát ngôn không thể bỏ qua vừa rồi.

"Không phải nhân vật đó... mà là Yuuna-chan. Đủ rồi đấy, đã gọi thì hãy nhớ phải thêm -chan vào."

"Ghê tởm."

Bài thuyết giảng nghiêm túc của tôi đã bị cắt xoẹt bởi hai từ của Nayu.

Còn Yuuka thì lại đổ sụp... trước mặt chúng tôi.

"C-Chị... là Izumi Yuuna, mà lại đồng hạng với Isami ư!? Quả thực cũng có những người trong thư gọi chị là 『Yuuna-hime』, hay là 『Honey』... N-Nhưng mà. Chị đâu có, mong muốn lập harem nam hay gì đó đâu..."

"À, đúng rồi đúng rồi. Hồi em bắt đầu hoạt động cosplay chính thức thì Yuuka đã rời khỏi nhà rồi phải không? Thế nên em đã không đưa nó được cho chị nhỉ."

Isami-kun ngước nhìn Yuuka vẫn còn đang trạng thái dày vò, rồi lấy ra từ túi áo một tấm danh thiếp.

Sau đó, em ấy liền đưa cho Yuuka.

"Đây. Em đang dùng nghệ danh này. Nhân tiện thì, bên in ấn là của 『Ông chú quần vợt』―――" [note40626]

"...Ơ kìa! Cái này là cái gì!!"

Yuuka bỗng lên tiếng cắt ngang lời của Isami-kun.

"Nghệ danh cosplayer của em―――『Izumi Isami』 là thế quái nào! Sao em dám tự tiện giấu tên mình bằng họ『Izumi』 hả!!"

"Đó là vì... dù có chúng ta có xa cách nhau nhưng trái tim em vẫn luôn muốn được ở bên Yuuka, là vậy chăng."

"Đồ ngốc!"

Câu mắng được tung ra vừa rồi của Yuuka quá trẻ con, ngược lại còn rất đỗi dễ thương.

Trong lúc mải nghĩ vậy thì em ấy chợt đứng bật dậy rồi kéo lấy tay tôi.

"Em đi đâu vậy, Yuuka?"

"Em sẽ quay về phòng! Cùng với Yuu-kun!!"

"Giận dỗi xong chui vào phòng... Điểm đó của em vẫn không thay đổi nhỉ, em đáng yêu đến nỗi anh phải bật cười đó. Yuuka."

"Phiền phức quá! Đừng coi em là trẻ con nữa!!"

"Không còn cách khác nhỉ. Để anh làm thay phần của Yuuka cho... Trông vậy thôi chứ anh cũng muốn làm người lớn lắm."

"Em-dỗi-rồi-đấy!!"

Thế rồi, hai chị em nhà Watanae lại tiếp tục tranh chấp nhau trong một khoảng thời gian dài.

Khi nhìn thấy khung cảnh đó―――tôi tự hỏi.

Liệu Yuuka ở nhà bố mẹ có phải là thế này không... cũng khá ấm áp đấy chứ.

"Oài..."

Với đầu óc vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ, tôi từ từ chui ra khỏi đệm và nhấc nửa người trên dậy.

Chiếc đồng hồ báo thức được đặt quanh đệm đã chỉ quá 0 giờ.

"...Khát nước quá."

Tôi khẽ ngáp một cái rồi nhẹ nhàng đứng dậy.

Bên cạnh tấm đệm được trải cách xa một phần là Yuuka trong bộ thường phục màu xanh biếc, dường như em ấy đang ngủ rất ngon lành.

Tuy đã cố tình trải đệm xa để ngăn chặn những ham muốn bộc phát trong người.

Nhưng giữa buổi đêm mà nhìn thấy em ấy như vậy, tôi cũng không kìm được cảm giác hồi hộp này, mặc dù có khoảng cách giữa chúng tôi.

"Munya... Yuu-kun... Chuki..."

Lại bắt đầu munya munya rồi.

Cơ mà Yuuka, đến cả nói mớ mà em vẫn có thể nói những điều gây xấu hổ như vậy, dừng lại cho anh xin được không?

"Tạm thời thì, làm ngụm nước cho đỡ vậy..."

Sau khi đầu óc đã tỉnh táo hơn chút, tôi liền ra khỏi phòng, đi xuống cầu thang và hướng tới nhà bếp nhanh nhất có thể.

Lý do là vì, hôm nay―――Isami-kun đã ngủ nhờ tại phòng của mẹ tôi.

"Rất xin lỗi, nhưng liệu em có thể tá túc ở đây vài ngày được không ạ? Onii-san."

Trong lúc đang nói chuyện dở về việc thỉnh thoảng ăn pizza cho bữa tối, Isami-kun chợt lên tiếng, bộ dạng có chút lưỡng lự.

"Chỉ là, em có lịch ở lại chơi với bạn tại Tokyo từ thứ sáu... Cho đến lúc đó thì em không có nơi nào khác để đi. Nếu anh không phiền thì..."

"Nếu vậy thì trước khi đi, sao em không qua nhà bạn ấy luôn. Đâu phải cất công đến nhà anh chị từ thứ hai làm gì?"

"Em cũng muốn dành thời gian cùng với Yuuka―――dù chỉ là một chút thôi."

"Yuu-kun! Đuổi cổ đứa em gái hay đùa này ra ngoài đi!!"

"Rồi rồi. Em hiểu mà, Yuuka. Xin lỗi nhé... đã khiến chị cảm thấy khó chịu rồi."

Chính vì vậy, Isami-kun đã quyết định tá túc ở đây vài ngày―――nhưng vấn đề là phòng ngủ.

"Tầng hai có ba phòng đúng không? Phòng của anh và Nayu. Yuuka khi ngủ toàn chạy sang phòng anh, vậy để Isami-kun mượn tạm phòng được không?"

"Ế... Như vậy thì có hơi... Lúc em vắng nhà con bé đó cứ tự tiện làm lộn xộn phòng thôi."

"Tuy nói ra có hơi miễn cưỡng nhưng đúng thật là vậy ạ."

Dù là nói dối nhưng cứ bảo không phải vậy giúp anh không được à.

"Vậy thì, Yuuka ngủ chung với Isami-kun vài ngày có ổn khô―――"

"Không chịu đâu! Thiếu Yuu-kun là em chết đấy!!"

"Quả là Onii-san. Có thể khiến Yuuka bấu víu đến mức này."

"...Vậy anh, Yuuka và Isami ngủ chung thì sao?"

"Hả? Thứ nhất, không đời nào. Thứ hai, đừng có đùa chứ. Thứ ba, ngủ với bất kỳ người con gái nào ngoài Yuuka-chan là hành động ngoại tình. Anh tính lập harem và làm nhân vật chính trong galgame đấy hả, Nii-san ngu ngốc?"

Nayu chợt bắn một tràng những lời cay độc với tốc độ đáng sợ.

Tuy không biết đang giận dữ vì điều gì, nhưng mặt con bé trông rất nghiêm túc, nên đề xuất này chắc phải phế bỏ rồi...

"Vậy để Nayu ngủ với Isami-kun thì sao?"

"Không đâu. Chắc là không đâu."

"Thực sự thì em cũng hơi ngại mượn phòng Nayu-chan..."

Kết quả là―――em ấy đã quyết định mượn tạm căn phòng kiểu Nhật ở tầng một (vốn là phòng của mẹ tôi).

Ngoài chuyện đó ra thì... không ngờ tôi lại phải đi uống nước vào giữa đêm thế này.

Lần gặp đầu tiên là dưới trang phục nam, nhưng bên trong lại là con gái―――chưa kể còn là em gái của Yuuka.

Nếu để mọi người nghe thấy tiếng ồn thì sẽ rất tệ nên tôi liền nhanh chóng quay về phòng.

"Uu... Uuuu..."

Trong lúc tôi đang nghĩ vậy thì đột nhiên có tiếng động phát ra từ hành lang.

Tôi có thể nghe thấy âm thanh như ai đó đang rên rỉ đến từ căn phòng có Isami-kun ở trong.

"Yuukaaaa... ueee..."

Đây, có lẽ nào là... giọng của Isami-kun?

Hoàn toàn ngược lại với cảm giác phóng khoáng và năng động của ban ngày―――nhưng chất giọng đó rõ ràng là của Isami-kun.

Giật mình trước sự khác biệt đó, tôi lỡ đập chân vào tường và gây ra một tiếng động.

"―――!! Ai đó!?"

"À, không... xin lỗi. Là anh, Yuuichi đây. Do khát nước nên..."

"...Onii-san."

Cùng với giọng nói e thẹn vừa nãy, Isami-kun từ từ hé mở cánh cửa của căn phòng kiểu Nhật.

"Xin lỗi nhưng... liệu anh có thể qua đây được không?"

Biểu cảm khác hoàn toàn với ban ngày của Isami-kun, khiến tôi có chút dao động.

Tuy do dự nhưng tôi vẫn tiến vào căn phòng.

"...Hử?"

Ở đó có một cô gái đang ngồi ôm gối.

Em ấy có mái tóc đen dài ngang Yuuka.

Đương nhiên, em ấy có đôi mắt tròn trịa, trông rất hợp khi đeo kính. Giống như Yuuka, ánh nhìn của em ấy vẫn không thay đổi.

Còn bộ ngực ở trên bộ áo ngủ đang mặc... nếu phải diễn tả bằng lời thì sẽ là, quyến rũ đến đáng sợ.

Hồi sáng tôi đã nghĩ qua rồi, nhưng em ấy đã giấu kích cỡ này trong trang phục nam bằng cách nào vậy?

Cơ mà, bỏ qua về vấn đề chiều cao và cỡ ngực...

Quả đúng là chị em―――em ấy trông rất giống Yuuka."Fueeee... Onii-saaan..."

"Ế, sao em lại khóc như vậy!? Quá khác so với cái người hồi sáng rồi!?

"Đó chỉ là, cosplay thôi... trang phục là thứ giúp em 『kiềm chế』 lại bản thân."

Hình như hồi trước tôi đã nghe được lời tương tự từ Nee-san của em ấy thì phải?

Lẽ nào chị em nhà Watanae bị dính phải lời nguyền phải tạo ra sự khác biệt giữa bên trong và ngoài hay sao?

"Onii-san, em có điều tha thiết muốn nhờ... xin hãy biến em thành đệ tử của anh!"

"Cái gì cơ!?"

Em ấy bỗng nhiên quỳ sập xuống.

Bầu không khí chuyển biến thần tốc như tàu lượn thế này, chỉ có thể là em gái của Yuuka. Thực sự là vậy.

"Etou... Isami-kun?"

"Xin hãy gọi em là 『Isami』. Em đã là đệ tử của Onii-san rồi."

"Tự quyết định luôn rồi ư!?"

Khả năng thúc ép người khác mạnh đến mức này, đứa trẻ này đúng là thừa hưởng hết từ cô chị mà.

"Etou... Vậy thì, Isami. Bình thường thì em là một cô gái ăn mặc như soái ca phải không? Ngoài ra, em còn là một cosplayer có tiếng, chưa kể là quản gia được ưa thích số một tại 『Tiệm trà quản gia』 nữa."

"Vâng, đúng vậy ạ. Nếu so với con trai ở đó thì em được nhiều cô gái theo đuổi hơn."

"Chả phải là tràn đầy tự tin... rồi sao? Một Isami được yêu thích như vậy, cần điều gì ở anh đây?"

"...uka..."

"Hả?"

"―――Là Yuuka! Em muốn được chị ấy yêu quý như ngày xưa!!"

Sau khi thốt lên một tiếng khá lớn, Isami lại một lần nữa cúi đầu của mình xuống.

"...Em cũng muốn thân thiết hơn với Yuuka. Yuuka vừa dễ thương, vừa dịu dàng, từ hồi nhỏ em đã yêu chị ấy rất nhiều―――một Nee-san tuyệt vời. Nhưng không hiểu sao dạo gần đây, càng ngày, những điều em nói và gây mất hoà khí lại nhiều hơn... Em cảm thấy cô đơn lắm."

"Etou, nếu vậy thì? Em hãy thử đối xử với Yuuka như một 『người chị』, chắc là sẽ được thôi?"

Ai cũng có thể thấy rõ khi Yuuka trở nên giận dữ.

Chỉ cần để Yuuka làm 『chị gái』 là giải quyết được vấn đề rồi. Có điều gì phải phiền não đâu?

"...Em không thể."

Thế nhưng, Isami lại nhìn tôi với sắc mặt phiền muộn đến bất ngờ, thế rồi em ấy bỗng nắm chặt lấy tay tôi.

Đôi mắt ươn ướt đang nhỏ lệ, cho tôi một cảm giác dejavu y hệt Yuuka... làm ơn hãy dừng lại đi.

"Anh đã nghe qua... về Yuuka hồi còn học sơ trung chưa?"

"...Chỉ một chút thôi."

Trước khi được chọn diễn vai Yuuna-chan của 『Alice Stage』 và trở thành một diễn viên lồng tiếng.

Yuuka cũng giống tôi, đã từng có thời gian không đến trường―――em ấy đã nói thoáng qua như vậy.

Tôi không nghe được thêm bất kỳ điều gì khác.

Giả dụ Yuuka muốn nói thì là chuyện khác, nhưng nếu soi mói quá nhiều... thì tôi lại cảm thấy sai sai.

"Hồi Yuuka không còn đến trường... Em đã quyết định là sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Để ngăn người khác làm tổn thương, người chị gái dịu dàng hơn bất kỳ ai khác―――em đã trở nên cứng rắn hơn và thay đổi. Và em đã tiếp tục cách sống đó như là một chàng trai 『soái ca』."

Phần trước và phần sau có mối liên kết như thế nào, xin lỗi vì anh không hiểu rõ.

"Có lẽ do cách sống đó... mà em luôn lo lắng vì Yuuka. Cả cách nói chuyện với chị ấy như trẻ con... em cũng không biết nên sửa như thế nào. Dù xa cách nhưng trong tim em vẫn luôn muốn ở bên Yuuka―――em đã luôn nghĩ vậy."

"Isami..."

Một Isami hậu đậu và luôn lo lắng về chị gái―――cảm giác như tôi có thể nhìn thấy hình ảnh của Yuuka trong đấy vậy.

Luôn luôn ưu tiên những người quan trọng hơn chuyện của bản thân. Lúc nào cũng vòng vo, đôi khi lại khiến mình trở nên mệt mỏi.

Điểm dịu dàng đó, đích thị là của hai người chị em.

Tôi nghĩ vậy―――rồi nắm chặt lấy tay của Isami.

"Anh hiểu rồi, Isami. Anh nhất định sẽ khiến em trở nên thân thiết hơn với Yuuka... Anh nhất định sẽ hợp tác."

"Thật ư!? C-Cảm ơn, Onii-san! Sự dịu dàng của anh―――em đã hiểu vì sao Yuuka lại yêu anh thực lòng đến vậy rồi!!"

"À, không... không có gì to tát đâu mà―――"

Đúng khoảng khắc đó―――có một tiếng động lớn vang lên, kèm theo ánh đèn được bật trong căn phòng.

Và ngay sau tôi... là những bước chân rầm rập.

"Yêu ai thực lòng đến vậy cơ...? I-Isami, Yuu-kun... hai người đang làm gì vậy?"

"Yu...Yuuka? C-Chuyện này, em hiểu lầm rồi. Anh chỉ đang nói về điều khiến Isami phiền lòng..."

"A-Anh còn gọi con bé là Isami ư!? Tại sao giữa đêm hai người lại thân mật nhanh đến thế, đã vậy còn nắm chặt tay nhau!? Isami, giải thích ngay cho chị!!"

"Bình tĩnh lại nào, Yuuka."

Isami bỗng nở một nụ cười táo bạo.

Với bầu không khí không khác gì soái ca của ban ngày.

Thế rồi――――

"Em chỉ muốn xác định cho chắc... liệu người Yuuka thích có phải là một quý ông hay không thôi."

"...Đừng-có-chọc-chị nữa!!"

Sống chung với nhau đến tận bây giờ, nhưng tôi chưa từng thấy Yuuka lên tiếng giận dữ như vậy.

Isami thì lại tấn công bất ngờ bằng cách mỉm cười trước mặt Yuuka.

Trong lòng em ấy―――chắc đang thấp thỏm lắm, vì đã khiến Yuuka nổi giận.

"Yuu-kun là của CHỊ! Yuu-kun là vậy! Tuyệt đối, cấm em được đụng vào anh ấy nữa!? Đã hiểu chưa, Isami!?"

"Aa... khuôn mặt giận dữ của Yuuka cũng dễ thương lắm đó?"

"Mồ! Rõ ràng là không chịu hiểu mà!!"

...Còn tôi thì đang kiểm điểm lại bản thân vì lỡ hứa hẹn mà không suy nghĩ.

Khiến cho hai chị em luôn đi ngược với nhau này, có thể hoà thuận được... sẽ rất là khó nhằn đây.

Truyện Chữ Hay