"Yuu-kun, nhìn nè, nhìn nè."
Một chiếc áo thun trắng cùng với áo xanh đậm. Phía dưới là quần jeans thông thường.
Tôi đang thư giãn ngồi xem ti vi trong bộ dạng như vậy... thì Yuuka bỗng ngó qua từ phía hành lang.
Đó là―――mái tóc nâu hai bím.
Góc mặt có thể nói là khuấy đảo xúc giác, bờ môi thì tròn trịa như mèo con.
...Không thể sai được. Em ấy chính là Yuuna-chan.
"Tại sao em lại chuyển sang chế độ Izumi Yuuna vậy, Yuuka?"
"Fufufu~ Hãy nhìn đây."
Yuuka chợt nhảy vào phòng khách trong bộ yukata, tâm trạng dường như đang rất phấn khích.
Tà vải nhuộm sắc hồng đào nhạt, có khắc hoạ những bông hoa trắng, cách thiết kế quả thực rất đáng yêu.
Và Izumi Yuuna, trong bộ yukata đáng yêu đó... liền nắm chặt lấy ống tay và xoay người một vòng.
"Thế nào, Yuu-kun?"
"Có một lá 『Yuuna-chan Yukata (Thường)』 từ rất lâu về trước đúng không? Màu sắc lẫn thiết kế đều giống y chang như trong lá đó, đã vậy đến tư thế nắm ống tay siêu moe này còn chuẩn hơn nữa―――Quả thực là sự tái hiện chính xác đến mức độ thần thánh, anh rất cảm động đó!"
"Yuu-kun, anh là đồ ngốc à?"
Yuuka bỗng phồng má lên và quay ngoắt lại, dường như không được hài lòng với câu trả lời của tôi.
Chà... Nói thật thì tim tôi đang đập thình thịch như sắp chết rồi.
Em ấy không chỉ mặc yukata mà còn cư xử đắc ý như trẻ con, y hệt như Yuuna-chan.
...Chưa tính đến những điều trên, thì một Yuuka hồn nhiên là đã đủ để cướp lấy ánh mắt của tôi rồi.
Chính vì dao động như vậy―――nên tôi đã không thể đưa ra một câu trả lời thành thật.
"...Etou. Xin lỗi em, Yuuka. Anh nghĩ... là hợp lắm đó."
"Một lần nữa!"
"Một lần nữa? Ê... r-rất quyến rũ?"
"Aa, tiếc quá! Gợi ý là... ka-wa?"
"Kawa? [note35947] Kawaguchi? [note35948]"
"Là ai vậy chứ!? Sai rồi, mồ!! Ka―wa―i――――...?"
Quả nhiên là hỏi bẫy mà.
Trong bộ yukata thì hành động gợi ý này của em ấy lại càng đáng yêu hơn nữa.
"...Đáng yêu lắm. Đáng yêu và hợp nữa."
"Ehehe~ Đến vậy ư~?"
Mặc dù chính mình là người nói nhưng Yuuka lại bắt đầu đỏ mặt.
Và trong lúc mỉm cười, em ấy liền xoay thêm một vòng nữa.
"Anh biết đó. Tí nữa em sẽ gặp Nihara-san tại lễ hội mùa hè ý? Có khả năng những học sinh khác cùng lớp cũng sẽ đến, và em sẽ phải đi trong bộ dạng 'ở trường' đúng không? Thế nên trước khi đó... ít nhất thì, em muốn anh được nhìn thấy em trong bộ dạng của Yuuna!"
"Vậy à. Cảm ơn em nhé... Yuuka."
Sau một hồi, tôi và Yuuka đã xuất phát theo thời điểm riêng biệt.
Bởi vì ba người chúng tôi, bao gồm Nihara-san, đã hẹn nhau để tham dự lễ hội mùa hè.
Nếu đi hai thì chúng tôi sẽ chỉ đến được những nơi vắng bóng người, thế nên tôi rất mong chờ chuyến đi này.
Chính vì vậy, tôi thực sự phải cảm ơn―――Nihara-san.
◆
Hiện tại, tôi đang tựa lưng quanh cột dựng gần cổng vào của lễ hội.
Tôi liền mở 『Alice Stage』 ra để quay gacha trong lúc chờ hai người họ.
"Yo, Sakata!"
Có ai đó đang đập vào vai tôi từ phía sau.
Tôi giật mình và quay người lại―――ai đó ở đây chính là Nihara-san, và cô ấy đang nhìn về phía tôi từ sau cột dựng.
"Nihara-san... sao cậu lại xuất hiện từ phía sau?
"À. Sakata đang mải chơi điện thoại, nên mình muốn làm cậu bất ngờ ý mà."
Nihara-san mỉm cười vô tư và nhảy về phía trước mặt tôi.
Mái tóc nâu dài được buộc lại thành búi.
Những cọng tóc quanh phần cổ toát ra vẻ gợi tình.
Cùng với yukata màu vàng có thắt lỏng phần ngực và làn da trắng nõn nà... Thực sự rất khó để rời mắt khỏi cô ấy.
Nihara-san trong bộ yukata quyến rũ đó, đang cười đùa vui vẻ và chơi ném bóng nước.
"Thế, sao cậu lại mua bóng nước?"
"Mình háo hức quá nên không kìm được thôi. Nhưng mà, bây giờ vẫn còn nhiều thời gian đó. Cậu đừng để ý làm gì!"
Một cô gái hướng ngoại đang vô tư nói chuyện và chơi ném bóng nước.
Khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tôi đã nghĩ, quả nhiên là khác hẳn so với một 『người hướng nội』 mà.
Một Nihara-san như vậy―――cũng có thứ mà cô ấy yêu thích (tokusatsu), và cô ấy đã bảo vệ nó trong thế giới của riêng mình.
Điểm đó của Nihara-san―――cũng giống với tôi.
"...Đã để hai người phải đợi rồi."
Yuuka chầm chậm bước ra từ phía sau Nihara-san, người vẫn còn đang nô đùa.
Bộ yukata màu hồng đào nhạt có khắc hoạ hoa trắng.
Trên mặt đeo kính như thường lệ, mái tóc được buộc lại thành đuôi ngựa như ở trường.
Yuuka đang nhìn về phía tôi với khuôn mặt không cảm xúc như mọi khi.
"...Chào buổi tối, Sakata-kun."
"À, aa. Cảm ơn, Watanae-san..."
"Mồ, hai người cứng nhắc quá đấy! Coi kìa, thử ghé qua gian hàng đồ ăn xem sao!!"
Vậy là―――với sự kết hợp độc đáo giữa tôi, Yuuka và Nihara-san, ba người chúng tôi bắt đầu đi quanh các gian hàng.
"Nè nè, ăn kẹo bông không?"
Vừa mới nói xong, Nihara-san đã cao hứng chạy về phía gian hàng và gọi món "Cho cháu ba que kẹo ạ!"
Khi thấy Yuuka ngắm nhìn Nihara-san như vậy―――tôi cũng cảm thấy nhẹ lòng đến dường nào.
"Sao em lại cười nhẹ như vậy, Yuuka?"
"Không có gì đâu. Nihara-san... đáng yêu lắm."
Gần đây, Yuuka lúc nào cũng nghĩ về Nihara-san.
Trong lúc mải suy nghĩ về điều đó―――đột nhiên, biểu cảm của Yuuka lại trở nên u ám.
"...Sao vậy, Yuuka?"
"Nè, Yuu-kun. Anh đừng giận mà hãy nghe em nói nhé?"
"Dù không nói điều đó thì anh làm sao có thể giận Yuuka được?"
Dường như đã an tâm vì phản hồi nhanh chóng của tôi, biểu cảm của Yuuka đã trở nên nhẹ dần―――
"Em... muốn bộc bạch hết với Nihara-san. Rằng em thực chất là hôn thê của Yuu-kun. Rằng em đã lồng tiếng cho 『Fairy Mic』 ưa thích của Nihara-san."
Lời thú nhận bất ngờ đó của Yuuka khiến tôi không biết nói nên lời.
"...Tại sao vậy, Yuuka?"
"Nihara-san đã nói cho em biết về 『bí mật』 quan trọng của cậu ấy đúng không? Với lại, cậu ấy đã lo lắng cho em, cậu ấy đã ủng hộ tình yêu của em với Yuu-kun. Thế nên... em cảm thấy rất áy náy."
"Em cảm thấy áy náy ư?"
"Em vẫn còn nhiều 『bí mật』 chưa nói với Nihara-san... Nihara-san vẫn còn nghĩ em trong bộ dạng Izumi Yuuna là 『Nayu』-chan, đúng không?"
Nihara-san nghĩ tôi là người thèm khát 『Nayu』 (giả), em gái của mình.
Và cô ấy biết về việc Watanae Yuuka thích tôi.
Thế nên, để khiến tôi lẫn Yuuka đều trở nên hạnh phúc―――nhưng những việc cô ấy đã làm, được người ta gọi là 「giúp đỡ thừa thãi」.
Vấn đề ở đây là―――Yuuka, người mà cô ấy đang cố xích lại gần tôi, và 『Nayu』 (giả), người mà cô ấy đang cố tách ra khỏi tôi, lại chính là một người.
"Người mà cậu ấy nghĩ là 『em gái』 của Yuu-kun―――thực chất lại là Watanae Yuuka, người mà cậu ấy đang ủng hộ. Nếu cậu ấy không biết được thì chả phải rất đáng buồn hay sao? Thế nên―――em muốn chia sẻ một cách nghiêm túc, 『bí mật』 của mình cho Nihara-san. Hơn nữa, em muốn trở nên thân thiết hơn với Nihara-san."
Vì kém giao tiếp nên Yuuka không có lấy một người bạn đúng nghĩa.
Dường như với em ấy―――Nihara-san là một người bạn rất quan trọng.
Tôi liền gật đầu mạnh khi nhìn thấy Yuuka đang nhìn chằm chằm trong lúc chờ đợi phản ứng của tôi.
"Mà, anh đã nghe qua từ đợt dã ngoại học tập rồi. Anh biết, Nihara-san―――không phải là loại người sẽ đi tiết lộ 『bí mật』 cho người khác. Nếu Yuuka đã nói là muốn như vậy―――thì anh cũng sẽ chấp nhận thôi."
"...Ừm! Cảm ơn anh, Yuu-kun!!"
"...Gì vậy gì vậy? Sao hai người lại thân thiết thế."
Nihara-san đã quay lại và cầm theo ba que kẹo bông.
Thế rồi, trong lúc mỉm cười, cô ấy liền xoè ra hai que kẹo bông và đưa cho hai người chúng tôi.
"Nào, mọi người ăn đi. Chúng ta còn phải tận hưởng lễ hội mùa hè nữa chứ."
◆
"...Ối!? V-Vừa nãy mới bắt trúng mà! Sao nó lại rách được chứ!?"
"Ahaha! Sakata còn non lắm. Vậy thì, Momono-sama này sẽ cho cậu thấy, thế nào mới là bắt cá điệu nghệ!!―――Nhận lấy!!"
"Nihara-san cũng trượt hết kìa."
Yuuka đang vớt lên từng con cá vàng một, trước ánh mắt sững sờ của tôi và Nihara-san.
Số lượng đã lên đến 8 con. Đã vậy em ấy còn không một lần thất bại, điều này rõ ràng là bất thường mà.
Dường như đã nung nấu trong người ý định đánh bại Yuuka, Nihara-san liền lên tiếng:
"...Hửm. Nếu cậu đã nói vậy thì hãy dùng súng để phân thắng bại xem nào. Watanae-san!"
"Được thôi."
Bằng khuôn mặt tỉnh bơ của mình, Yuuka lập tức đáp lại lời tuyên chiến của Nihara-san.
Thế rồi, hai người họ nhanh chóng di chuyển qua quầy bắn súng kế bên.
Phát bắn đầu tiên sẽ là của Nihara-san.
"...Đỡ lấy!"
Viên đạn đã bay theo quỹ đạo chuẩn xác―――và trúng vào phần má của con thú nhồi bông trên kệ, rồi đập thẳng vào tường.
"Rất tiếc, nhưng! Mình rất tự tin vào khả năng bắn súng của bản thân đó."
"Vậy thì, lần này đến lượt tôi."
Yuuka nhận lấy khẩu súng từ tay Nihara-san và đứng vào tư thế sẵn sàng.
Thế rồi―――viên đạn đã được khai hoả.
...Nhưng là hướng về phía trán của tôi.
"Đau quá!? Vừa nãy là gì vậy!?"
"Ahahaha! Nghiêm túc à, Watanae-san!! Cậu đã làm như thế nào vậy? Viên đạn vừa nãy hoàn toàn bay chếch về phía sau rồi."
"...Im đi."
Yuuka vừa lên tiếng bất mãn với Nihara-san, người vẫn còn đang cười lớn, vừa đặt khăn tay lên trán của tôi.
"Xin lỗi, Sakata-kun. Cậu có bị thương không?"
"Aa, chỉ là đạn nút chai thôi. Không cần phải lo."
Nihara-san vừa quan sát chúng tôi trò chuyện vừa mỉm cười toe toét.
"...Cậu đang chọc tôi đúng không?"
"Làm gì có chuyện đó, Watanae-senpai! Mình làm sao có thể bắn về phía sau như vậy được. Kỹ năng của cậu đỉnh lắm. Mình phục rồi đấy."
"Rõ ràng là đang chọc tôi mà!"
Yuuka đáp lại câu đùa của Nihara-san bằng một tông giọng đã bớt cứng nhắc.
So với ở nhà thì vẫn còn hơi lúng túng, nhưng dường như Yuuka cũng đang thoải mái và tận hưởng điều đó.
Khi nhìn thấy em ấy như vậy, trong lòng tôi―――cũng cảm thấy ấm áp.
"..."
"Nihara-san, sao vậy?"
"Há!! Ừm, không có gì đâu! Không có gì đâu nhé!?"
Tôi lướt qua và nhìn thấy rõ rành rành chiếc mặt nạ của Kamen Runner đang được treo trên gian hàng mặt nạ.
Mà, khác với Yuuka thì tôi không được Nihara-san tiết lộ trực tiếp 『bí mật』 của cô ấy, thế nên tôi sẽ vờ như không biết gì.
Tôi có thể thấy, quanh gian hàng có rất nhiều chủng loại mặt nạ, từ Kamen Runner đến Cosmo Miracle Man.
Hình như đó chính là chiếc mặt nạ của series Super Gundan gần đây...
Chả phải logo trên phần trán chính là logo của chiếc áo khoác mà Nihara-san đã mặc tại trung tâm mua sắm hay sao!?
Hoá ra là vậy, bộ đồ đó cũng là một loại mặt hàng nhân vật à...
Quả là Nihara Momono. Giả đò không biết để bảo vệ sở thích của bản thân.
"Chỉ còn chút nữa thôi là đến giờ bắn pháo hoa rồi."
Nihara-san vừa nói vừa sờ lấy búi tóc được buộc lên của cô ấy.
Hình như người ta có nói rằng, điểm thu hút của lễ hội mùa hè năm nay chính là màn bắn pháo hoa.
Vô vàn chủng loại pháo hoa sẽ được bắn từ những con sông cách xa nhau, và chúng sẽ tập hợp lại rồi nhuộm khắp màn trời đêm một sắc màu rực rỡ.
Pháo hoa... à.
『...Đẹp quá đi. Aa, nhưng mà nhé? Yuuna, hạnh phúc nhất là... được ngắm nhìn khung cảnh tuyệt vời này cùng với anh.』
Lời thoại trong event của Yuuna chợt lướt qua tâm trí tôi.
Được ngắm pháo hoa cùng với hôn thê... chắc hẳn khung cảnh đêm nay sẽ rất đẹp đây.
"...Ôi chết. Tới đây mình chợt nhớ ra chuyện gấp! Xin lỗi nhé, hai cậu đi trước đi. Vậy nhé!!"
"Ế, đợi đã... Nihara-san!?"
Chẳng vì lý do gì, mà cô ấy liền nói vậy rồi chạy đi―――Nihara-san còn không cho tôi cơ hội ngăn lại và cứ thế chạy hết tốc lực về phía đám đông.
Giống như cách một người hùng rời đi khi cảm nhận được kẻ thù vậy.
"...Chắc chúng ta đành phải đi hai người nhỉ?"
"Tuy có hơi bất thường, nhưng cũng không còn cách nào khác. Hiện tại là vậy."
Thiệt tình.
Dù là gyaru hướng ngoại hay gyaru kiêm otaku đi nữa, cô ấy vẫn cứ hành động mà không chịu suy nghĩ gì.
――――Và, đúng lúc đó.
"Nè nè, hôm nay Momono có tới không?"
"Momo đã nói là có việc thì phải."
Chúng tôi chợt nhìn thấy một nhóm 5-6 học sinh cùng lớp đang tiến đến―――Tôi và Yuuka nhanh chóng trốn về phía sau gian hàng.
Nếu nhớ không nhầm thì, bọn họ... là nhóm người Nihara-san từng rủ đi karaoke trước đây.
"Nếu là Momono thì chắc chắn cậu ấy sẽ đến lễ hội thôi."
"Momo cứ nghĩ rồi hành động luôn ý mà! Lúc nào cậu ấy cũng vui tươi như vậy. Sướng nhỉ... Dường như cậu ấy chả có phiền muộn gì."
"Cậu ấy cứ cười cho qua mọi chuyện thôi. Chẳng có điểm gì khác thường hay sao mà, lẽ nào cậu ấy không có sở thích."
"À không, những người như vậy―――thường có những sở thích kỳ quặc, nên mới phải giấu đi?"
"Có khi là vậy. Lại nghĩ về những thứ khiêu dâm đúng không, kỳ quặc ở đây chính là đầu của các cậu ý!"
Nihara-san không có phiền muộn gì, Nihara-san không có điểm gì khác thường... à.
Mặc dù chơi chung với nhau nhưng Nihara-san thực sự không nói gì về 『bí mật』 của cô ấy cho bọn họ.
Bởi vì cô ấy tuyệt đối sẽ không tha thứ nếu họ dám nói xấu về tokusatsu.
Nếu làm vậy thì cô ấy sẽ gây khó xử cho bạn bè.
"Hừm... Nè nè. Đằng kia là Momono đúng không?"
Đột nhiên―――một người trong nhóm nam nữ đó đã lên tiếng xì xào.
Tôi cũng hướng ánh mắt về phía mà cô ấy đang chỉ tay.
Đó chính là.
"Hừm... Làm sao bây giờ. Chiếc mặt nạ khá là hợp với 『Talking Breaker』... cảm giác chỉ có thay đổi ở vài chỗ thôi. Tuy không được thiết kế tinh vi như đồ chơi thật, nên chất lượng của mặt nạ... nhưng mà, đã cất công đến đây rồi thì mình nên mua nhỉ...?"
Sau khi tách khỏi chúng tôi, Nihara-san đã chạy qua cửa hàng mặt nạ ban nãy, và bây giờ cô ấy đang vừa lẩm bẩm vừa suy nghĩ.
「Đúng là Momo mà?」 「Nhưng mà cậu ấy đang làm gì vậy?」 「Mặt nạ là sao?」―――nhóm nam nữ bắt đầu bàn tán mà không có điểm dừng.
"Yuu-kun, cứ thế này thì Nihara-san sẽ..."
Yuuka lên tiếng như thể đã mất hết kiên nhẫn, và tôi cũng nghĩ giống em ấy.
Đây chính là điều mà cô gái gyaru rành về tokusatsu này không muốn bị người khác phát hiện nhất.
Đây quả thật là――――trường hợp tệ nhất.