"Đến giờ giải đố rồi! Yuu-kun, hôm nay là ngày gì nào?"
Sau khi từ trường về đến nhà, tôi liền nằm bệt trong phòng khách và ngồi đọc manga.
Đột nhiên, Yuuka đưa ra một câu hỏi.
Khi ngoảnh mặt lại về hướng đó, tôi thấy một Yuuka đang chống tay quanh hông, khuôn mặt đầy hí hửng.
Hôm nay... là ngày nào nhỉ?
Hôm nay... có sự kiện gì ư?
Không phải sinh nhật của tôi, cũng không phải sinh nhật của Yuuka.
Cũng không có sự kiện nào mới của 『Alice Stage』.
Hay là ngày kỷ niệm phát hành của 『Alice Stage』? ...Không, ngày phát hành là vào mùa đông cơ mà. Chưa kể, nếu là vậy thì làm sao có chuyện tôi quên được.
Chịu rồi, hoàn toàn mù tịt luôn.
"Chỉ còn mười giây nữa thôi đó~"
"Ặc, anh thực sự không nghĩ ra nổi. Nếu là mai thì sẽ là ngày lễ Tanabata..."
"Aaa, suýt trúng rồi! Một cơ hội nữa cho Yuu-kun nè! Trước ngày lễ Tanabata thì?"
"Trước ngày lễ Tanabata à? Mùng 6 tháng 7? Ể, có sự kiện nào hay sao?"
"Mùng 6 tháng 7 đó! Chính là hôm đó! Sắp trúng đích rồi!!
Để xem nào. Mùng 6 tháng 7, rốt cuộc là có sự kiện gì?
Tôi cố huy động từng tế bào não một để suy nghĩ. Tuy nhiên, chả có gì xuất hiện trong đầu cả.
Do không còn lựa chọn nào khác, tôi đành phải tuyên bố đầu hàng.
"Xin lỗi, anh chịu thua rồi. Đáp án là gì vậy, Yuuka?"
"Phù phù phù~ Câu trả lời chính xác là... e hèm e hèm, ta-da!!"
Tự dưng lại phát ra âm thanh tiếng trống như vậy.
Hôn thê của tôi chắc phải cao hứng lắm rồi đây.
Trong lúc nghĩ về điều đó, Yuuka chợt giơ ngón trỏ lên với vẻ mặt đắc ý và nói:
"Hôm nay chính là, chính là... ngày kỷ niệm ba tháng em trở thành hôn thê của Yuu-kun đó!! Kyaa~ vỗ tay, vỗ tay!!"
――――Hoá ra là vậy.
Nếu thế thì sao có thể đoán ra được.
Trong lúc ngắm nhìn Yuuka một mình phấn khích, tôi cố gắng giữ lấy bình tĩnh.
"Anh nghĩ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là vào buổi lễ khai giảng. Quả thực cũng tầm ba tháng... nhưng chuyện đó đáng phấn khích đến vậy hay sao?"
"Phải phấn khích chứ, là ba tháng đó!? Chúng ta đã sống chung với nhau đến hết một mùa anime. Chuyện đó... tất nhiên sẽ khiến em vui mừng rồi!"
Yuuka vừa nói vậy vừa đặt hai tay lên má, khuôn mặt tươi cười như đang tan chảy.
Trông thấy khuôn mặt vui mừng khôn tả đó... dường như, tôi lại càng xấu hổ hơn nữa.
"Mà... cũng nhanh nhỉ, đã ba tháng rồi. Anh cũng không ngờ là mình đã sống chung được với một cô gái 3D lâu đến vậy."
"Vẫn chưa đâu, việc này sẽ còn dài mà? Bởi vì, em sẽ trở thành vợ của Yuu-kun... sẽ trở thành người đồng hành với anh đến suốt cuộc đời!!"
Trong lúc nói những lời đó như điều hiển nhiên, Yuuka ngước nhìn về phía tôi với đôi mắt ngây thơ trong sáng.
Mái tóc óng ánh của em ấy phảng phất quanh bờ vai có mặc chiếc đầm xanh nhạt.
Bờ má của Yuuka chợt ửng đỏ lên.
...Có lẽ, khuôn mặt của tôi cũng giống hệt khuôn mặt của em ấy.
Bình thường, dù câu từ có xấu hổ đến đâu đi nữa, Yuuka vẫn có thể nói mà không ngần ngại.
Yuuka là một cô gái thẳng thắn như vậy.
Dù là một người không giỏi đối phó với gái 3D, nhưng tôi vẫn có thể an tâm ở bên em ấy... có lẽ là vậy.
"Á! Yuu-kun, sao anh lại ngoảnh mặt đi?"
Yuuka liền dang tay ra nắm lấy tôi, người vẫn còn đang xấu hổ mà quay mặt sang hướng khác.
Được nhiệt độ của Yuuka trực tiếp truyền vào cơ thể, tôi bỗng dưng có một cảm giác cực kỳ khó tả.
"Mồ, Yuu-kun này. Bây giờ chúng ta mới bắt đầu ăn mừng kỷ niệm ba tháng đó?"
"Bây giờ mới bắt đầu ư? Em định làm gì vậy?"
"Fufufu~ Em sẽ không nói đâu đó~"
Khi tôi đối diện với Yuuka đang nhìn chằm chằm về phía mình, em ấy liền nhoẻn miệng cười và quay mặt đi.
Nếu không nhầm thì em ấy vừa ngoảnh lại về phía đây.
Nhưng khi ánh mắt của chúng tôi va phải nhau, em ấy lại quay mặt đi.
...Nhìn.
―――Chắc chắn là cố tình rồi.
Nhận ra ý đồ muốn truyền tải của em ấy, tôi chợt phá lên cười.
"Anh tò mò lắm, nên hãy cho anh biết đi, Yuuka."
"Mồ, không còn cách nào khác nhỉ, Yuu-kun."
Khi được hỏi theo đúng ý nguyện của mình, Yuuka liền đắc ý ngoảnh mặt lại và hồn nhiên cười.
"Để kỷ niệm ba tháng―――hãy mở một bữa tiệc ăn mừng nào, Yuu-kun."
◆
Chính vì lý do đó.
Để chúc mừng ngày kỷ niệm hôn ước ba tháng sau mùng 6 tháng 7.
...Bình thường thì có ai lại đi chúc mừng dịp này không nhỉ?
Cứ đà này, mỗi khi kết thúc một mùa anime là lại đến ngày kỷ niệm mất... Mà, nếu là Yuuka thì sẽ làm rất nghiêm túc đây.
Nghĩ đến khuôn mặt hồn nhiên ngây thơ của hôn thê mình, tôi cũng chỉ biết cười trừ cho qua.
―――Yuuna-chan chắc hẳn cũng sẽ làm những chuyện như vậy.
Quả nhiên, Yuuka đúng là Izumi Yuuna mà.
Liệu nhân vật có giống như người lồng tiếng, hay người lồng tiếng có giống như nhân vật, tôi cũng không biết nữa... nhưng chắc hẳn giữa họ cũng có vài điểm tương đồng.
"Etou, bánh bích quy, bánh bích quy đâu rồi..."
Trong lúc Yuuka ở nhà chuẩn bị nấu nướng thịnh soạn, tôi liền đến cửa hàng bán lẻ để mua chút đồ cho bữa tiệc.
Tuy nói là sẽ mở tiệc lớn để ăn mừng, nhưng tạm thời mới chỉ có bánh bích quy.
Tiếp theo sẽ là... một chút âm nhạc thì sao?
Do hiếm khi tổ chức tiệc, nên tôi không tự tin vào trực giác của bản thân cho lắm.
Trước mắt sờ thử món đồ hình bông hoa có khuôn mặt xem sao.
"Kyun Pyoko~"
Sau khi phát ra một giọng điệu ủ rũ, bông hoa bắt đầu nhún nhảy lên xuống.
...Thứ này có vấn đề thì phải.
Thế rồi, tôi bắt đầu đặt tay lên cằm và cân nhắc về chuyện này.
『Voice Barrett 【Fairy】――Charming Fairy!!』
V-Vừa nãy là―――giọng của Izumi Yuuna ư?
Giọng nói máy móc tôi vừa nghe thấy đó, chắc chắn là của Izumi Yuuna.
Dường như đó là tiếng hét của một tuyệt kỹ kỳ lạ.
Trong lúc tự hỏi đấy là gì, tôi bèn mò ra phía sau cửa hàng nơi phát ra giọng nói đó.
Ở đó có――――
"Đỡ lấy!"
『Voice Bullet 【Heat】――Dead Blaze』
Bỗng dưng tôi thấy trong cửa hàng có một cô bạn gyaru cùng lớp―――chính là Nihara-san, đang cầm lấy một khẩu súng đồ chơi kỳ quặc.
Khi bóp lấy cò súng, âm thanh phát ra lại khác hẳn với giọng lúc trước... mà vừa nãy, hình như là giọng của Shinomiya Ranmu thì phải?
Thứ vũ khí thần bí bắn ra những chiêu thức kỳ lạ bằng giọng của 『Alice Idol』 này, rốt cuộc là gì?
"...Á!"
Trong lúc đứng ngơ ngác ở đó, ánh nhìn của Nihara-san, người vẫn còn đang cầm khẩu súng tình cờ chạm phải tôi.
Và sau vài phút giây.
"A, aaa! Tưởng là ai, hoá ra là Sakata!! Cậu làm gì ở đây vậy!?"
"Tôi chỉ đi mua vài món thôi... Nihara-san sao trông căng thẳng vậy?"
"L-Làm gì đến mức đó! Mình chỉ đến đây để mua đồ thôi!!""Vậy ư? Cái này... Cosmo Miracle Man hay sao? Là vũ khí của―――"
"Đây không phải vũ khí của Cosmo Miracle Man, mà là vũ khí của Kamen Runner Voice, 『Talking Breaker』. Mặc dù họ đều xuất thân từ một đài tokusatsu." [note32604]
"Ờm?"
Tức là sao?
"À... Mình có nói là rất giỏi chơi với trẻ con đúng không? Như buổi tình nguyện lần trước, mình đã chọc cười bằng tuyệt kỹ tokusatsu ý? Mình cũng biết khá nhiều đấy!"
À... quả thực khi được nhờ tình nguyện tại trường mẫu giáo bởi Gouzaki-sensei, cô ấy đã đóng giả chơi Cosmo Miracle Man với bọn trẻ.
Lúc nào cũng nói mình là 'người chị tinh thần', khiến tôi cứ tưởng bản thân là em trai thất lạc lâu năm của cô ấy hay gì rồi.
...Mà, nghĩ đến đây thôi.
"Nihara-san, khẩu súng đó―――tại sao lại phát ra nhiều giọng nữ vậy?"
"Hửm? À. Kamen Runner Voice chiến đấu bằng vũ khí là giọng nói. Khi quét vật phẩm có dạng mic và bóp cò, thì khẩu súng thanh linh 『Talking Breaker』 này sẽ phát ra nhiều loại đạn âm thanh. Ngoài ra, giọng khác nhau cũng sẽ tạo ra thuộc tính công kích khác nhau. Như thế này."
『Voice Bullet 【Break】――Oil Shock!』
Lần này là giọng của Hotta Deru.
Tại sao họ lại collab với Alice Idol?
"Sao vậy, Sakata? Cứ đứng nhìn như vậy... À, đoạn giải thích vừa nãy là mình nghe từ bọn trẻ, chắc chúng sẽ hiểu rõ hơn nhỉ?"
Ờm, biết là vậy, nhưng cái kiểu nói liến thoắng đó là sao?
――――Brr brr♪
Trong lúc trao đổi với Nihara-san, điện thoại trong túi của tôi bỗng nhiên đổ chuông.
"Xin lỗi, Yuu-kun! Chúng ta hết sốt yakiniku rồi... Nhờ anh được không?"
Thì ra là vậy. Hôm nay sẽ ăn yakiniku à.
Tôi liền đáp lại "Đã rõ rồi" và nhanh chóng bỏ điện thoại vào trong túi.
"Thế thì, Nihara-san. Tôi sẽ quay lại cửa hàng mua chút đồ..."
"Vậy à. Sakata đang sống một mình đúng không? Nên mới phải tự lo khoảng nấu nướng hay sao?"
"Mà, chắc thế."
"Tay nghề nấu ăn đến vậy, chắc cũng phải làm ra món nào tầm cỡ nhỉ."
"Mà... chắc không đến mức không ăn nổi đâu."
Tôi chú ý đáp lại từng câu từ một để tránh bại lộ việc mình đang sống chung với Yuuka.
Mặt khác, Nihara-san không hiểu sao bỗng nhiên đặt tay lên cằm và ngẫm nghĩ―――rồi đập tay như vừa nảy ra một ý tưởng.
"Vậy thì, lần sau mình sẽ mang một phần đến cho cậu nhé! Trông vậy thôi, chứ mình khá là tự tin vào tài nấu nướng của bản thân đó?"
"Ể? K-Không, cậu không cần phải!?"
"Có gì phải ngại đâu. Để xem sao... Sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, sau đó sẽ là thời điểm đi chơi! Mình làm được nhiều món ngon lắm. Nghe nói để con trai mở lòng thì phải bắt đầu từ dạ dày nhỉ!"
Muốn tôi mở lòng để làm gì chứ? Cô gái gyaru này thật là.
Nói đúng ra thì, ở nhà tôi đã có Yuuka rồi, thực lòng xin cậu tha cho.
Nếu còn tiếp tục thì cuộc hội thoại sẽ trở nên khó xử hơn nữa, nên tôi đành cáo lui và hướng về khu mua đồ dưới tầng hầm.
――――Nhưng.
Bằng mọi cách, tôi vẫn không thể gạt ra khỏi đầu... những suy nghĩ về khẩu súng mà Nihara-san cầm trên tay.
◆
"Ta-da! Thực đơn bữa tiệc đặc biệt của Yuuka đây!!"
Đĩa yakiniku nóng hổi đã được bày sẵn trên bàn ăn.
...Không chỉ vậy, còn có cả bít tết, sushi và thịt bò nướng.
Số lượng lẫn các loại món ăn đều nhiều một cách bất thường, và được bày biện đến mức không còn chỗ trống.
"...Có hơi nhiều quá không nhỉ?"
"Phù phù phù~ Vẫn chưa kết thúc đâu!"
Yuuka, với bộ dạng đắc ý đó, liền mang một đĩa bánh từ trong bếp ra.
"...Ể? Chiếc bánh này, là do em tự làm ư?"
"Vâng! Em không tự tin lắm vào khả năng làm bánh kẹo của mình, nên xin lỗi anh trước nếu nó không đủ ngon nhé?"
Chiếc bánh kem trắng đẹp đẽ này, không hề phóng đại khi nói rằng―――cũng không có gì lạ nếu đặt nó đem bán ở tiệm bánh.
Và tại phần sô cô la phết trên miếng bánh là một thông điệp đính kèm được viết bằng kem tươi.
『Từ nay hãy tiếp tục giúp đỡ em nhé, Yuu-kun☆』
"...Cảm ơn em, Yuuka."
Tôi tự nhủ với bản thân và đưa phần bánh bích quy cho Yuuka.
Và tôi chợt nghe thấy lời chúc của em ấy.
"Chúc mừng ba tháng, Yuu-kun!!"
『Voice Barrett 【Fairy】――Charming Fairy!!』
"Gyaaaaaaaa!?"
Thay vì bánh bích quy, tôi đã thử dùng khẩu súng của Kamen Runner... Nhưng không hiểu sao Yuuka lại hét lên đầy thất thanh.
Và em ấy liền giật lấy khẩu súng từ tay tôi.
"T-Tại sao... anh lại mua cái này, Yuu-kun?"
"Em nên nghĩ ngược lại chứ? Thứ này có thu âm giọng của Alice Idol phải không? Đúng hơn thì anh mới là người cảm thấy xấu hổ vì không biết đến nó... Đương nhiên là anh phải mua ngay lập tức rồi."
"Bởi vì nó hoàn toàn không có liên quan đến Alice Idol! Nhân vật chính trong tác phẩm này là do Hotta-san đảm nhiệm, nên đây chỉ là thu âm trao đổi trong văn phòng thôi... chưa kể, ở nhà mình cũng có một cái được gửi đến cho em từ công ty chế tác mà! Đã mất công mua về rồi lại còn khiến em xấu hổ thế này... Mồ!!"
Vậy à. Thứ này không có liên quan đến Yuuna-chan.
Thế nhưng... Đó là bằng chứng cho thấy Yuuka đang nỗ lực hết sức trong công việc lồng tiếng.
Riêng tôi lại cảm thấy rất vui vì đã quyết định mua nó.
Mà, dù sao thì.
Chúc mừng kỷ niệm ba tháng――Yuuka.