Chương : Vòng Tay Dương Chi Ngọc ()
Anh nói xong, tròng mắt liền hướng bên cạnh trên bàn trang điểm, nơi đó, là vòng Dương Chi Ngọc trước khi tắm cô vội vã lấy xuống để lên.
Cô theo ánh mắt của anh, thấy được, nhất thời trong tim bối rối, rồi lại đồng thời loạn tới rối tinh rối mù.
Khi đó, cô bị Tân Giác hãm hại, mới vừa bị đuổi ra khỏi nhà. Tân gia đã không tha cho cô, A thị tất nhiên không cần nói cũng biết. Cô liền bị ép đến quê của bà ngoại, B thị, cô cho là, sẽ luôn cách xa như vậy, cũng không đến mức khó khăn như ở A thị như vậy.
Nào biết rằng, trên đời này người có quyền có thế, liền đều là như vậy làm sao cô có thể thoát được, thế nhưng anh lại không khống chế được đây?
Tân Hoành vừa mới bắt đầu tốt lên một thời gian, lại liên tiếp bị nhục. Mới bắt đầu nộp đơn cùng truyền ra, người phỏng vấn cũng còn rất hài lòng, chỉ là gần đến giờ quyết định, lại đột nhiên đem cô đổi đi; càng về sau, lại hoàn toàn là không cho cô cơ hội phỏng vấn, cô thỉnh thoảng đến nơi làm việc, nhưng trực tiếp bị đuổi ra ngoài. Có một lần, một cuộc quốc tế hội nghị, cô bị một nhà phiên dịch công ty sai khiến vì ngày đó đồng nghiệp phải truyền dịch. Trong lòng cô âm thầm có chút vui mừng, thì ra là,cô đi công ty chính là ôm chút hi vọng, bởi vì công ty đó ông chủ cũng là người có bối cảnh, cô cho là, công ty như vậy không cần kiêng dè với Tân gia. Nào biết, đợi đến khi cô tới hội trường, tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng rồi, rồi một vị phiên dịch, nói cho cô biết, cô bị thay cho rồi. Lúc ấy Tân Hoành trong lòng là có chút không cam lòng, cùng với vị phiên dịch kia xem ra tư lịch có chút cũ, nhìn trong ánh mắt của cô ấy có chút đồng tình, chỉ cho cô đi cùng nói chuyện một chút với ông chủ.
Tân Hoành liền tại hội trường tìm được ông chủ, ông chủ lúc ấy đang dùng bộ mặt cười nịnh một người đàn ông anh tuấn lạnh lùng bên cạnh, thấy cô tới đây, liền giống như đã sớm biết cô muốn nói cái gì tựa như, chỉ khẽ thở dài, đem cô chận lại trước, “Tân Hoành, tôi cũng biết rõ cô tài hoa hơn người, chỉ là có chút việc, cô không thích hợp công việc, cô thực không cần khổ cực như vậy, mau trở về đi thôi.”
Ông chủ đều nói đến như vậy, Tân Hoành còn có thể nói cái gì? Lời của hắn, ám hiệu phải rõ ràng như vậy, không thích hợp với công việc? Trở về? Tân Hoành chỉ hướng ông chủ cười nhạt, liền xoay người rời đi.
Cô ấy là lúc đó tâm tình vô cùng không tốt, tự nhiên không có chú ý tới người kia vốn là chỉ vẻ mặt lạnh nhạt bên cạnh ông chủ, tự cô xông vào tầm mắt của anh, liền một mực chăm chú nhìn cô. Nhìn cô mơ hồ có bóng lưng cô đơn, người đàn ông anh tuấn lại xinh đẹp thay đổi mới vừa lạnh nhạt, lại chủ động hỏi về phiên dịch công ty, “Tại sao không để cho cô ấy làm?”
Ông chủ kia lần nữa khẽ thở dài, lắc đầu một cái, trong vẻ mặt không che giấu được đối cô tiếc hận cùng thương tiếc, “Không có cách nào, có người không muốn làm cho cô ta làm.”
Người đàn xinh đẹp nghe, bên môi tràn ra một nụ cười, nhìn kỹ, có chút giễu cợt, “Cô ấy đắc tội người nào?”
“Trầm thiếu gia, Tân gia này rất có gia thế. Cô ta có thể đồng thời đắc tội hai người kia, cũng coi là thật có bản lãnh rồi.”
Ông chủ kia nói xong lời này thì, không khỏi cảm khái.
Chương : Vòng Tay Dương Chi Ngọc ()
Tân Hoành từ nhỏ đến lớn, luôn đứng ở bên cạnh Du Thận Khanh cùng Du Tiểu Nghi, cũng công nhận Thiên Phú, tài hoa hơn người, khi nào chịu phạt như vậy mà không hề có lý do? Huống chi, cô từ nhỏ có được ca ngợi cũng làm cô tâm khí rất cao, đến lúc đó, mặc dù trên mặt cô coi như bình tĩnh được, nhưng trong lòng đã đúng là sinh rất nhiều chán ghét.
Thậm chí có chút tự giận mình, cô nghĩ, nếu bọn họ cũng không muốn để cho cô công việc, cô cũng không nhận công việc lắm.
Nhưng nếu như vậy liền ép cô cúi đầu, là không thể nào. Du Thận Khanh trước khi chết có lập di chúc, bà nói về tài sản giao cho Tân Hoành, ngay cả Du Tiểu Nghi, trước kia cũng là đem tất cả tài sản cho Tân Hoành. Du Thận Khanh cùng Du Tiểu Nghi mặc dù so sánh lại không bằng Tân gia phú giáp một phương, thế nhưng chút tiền nhưng cũng đủ Tân Hoành cả đời an ổn sống tiếp.
Cho nên, về sau một khoảng thời gian không dài không ngắn, Tân Hoành ở chỗ Du Thận Khanh khi còn sống ở B thị có một ít bất động sản. Cô mỗi ngày cái gì đều không cần làm, chỉ là mỗi ngày trải qua buồn tẻ thôi. Cô thậm chí không dám ra cửa.
Công việc thường ngày cũng có chút nhạy cảm, hơn nữa khi liên quan đến an toàn của bản thân thì này nhạy cảm sẽ càng thêm rõ ràng. Trước đây Tân Hoành liền mơ hồ cảm giác có người theo dõi cô, chỉ là thì ra là cô bất đắc dĩ, phải ra cửa, còn nữa, quá
khứ cô ra vào vẫn là coi như là những nơi tương đối cao cấp, trong lòng cô cuối cùng vẫn là an ổn.
Mà hiện nay, cô đã không có cần thiết phải ra cửa, tự nhiên cũng liền có thể ngoan ngoãn núp ở trong chung cư cao cấp rồi.
Nhưng, bất luận là người cỡ nào tĩnh lặng, gặp tránh chữ dù sao vẫn là không tránh được có chút bài xích cùng không cam lòng. Vì vậy, khi đó, liền ở trong không gian nhỏ, Tân Hoành có đầy đủ thời gian cùng tâm tình mặc cho trong lòng đối với Tân gia oán cùng hận càng nhiều. Tiểu thuyết trên Internet cũng nhiều đặc sắc hơn tiểu thuyết thường
Tân Hoành từng cho là, có lẽ khi trong lòng cô oán ngày càng lớn đủ để đem lấy cả người cũng làm cho vặn vẹo thì cô liền có thể ra cửa.
Chỉ là về sau lại chứng minh, không cần lâu như vậy. Cũng chính là một hai tháng, kinh nguyệt của cô tới, lại chợt hiểu phát hiện trong nhà hoàn toàn không có có băng vệ sinh. Mấy ngày nay cô vội vàng bài xích cùng không cam lòng, lại đem căn bản chuyện gì cũng
không có làm.
Cô cười khổ, máu nhuộm cả ga giường lại bị người vây đuổi trong lúc nguy hiểm, cô dứt khoát lựa chọn bận tâm người kia trước.
Thật ra thì không phải cô cả gan làm loạn, chỉ là chung cư cao cấp này bên trong liền có cả siêu thị, cô ngày thường tất cả đều làm ở nơi này trong siêu thị mua thức ăn cùng một chút đồ dùng. Chẳng qua là cô có thể đúng là có
chút không thuận, cả chung cư bên trong từ trước đến giờ lấy đồ cao cấp cùng giá đắt nổi danh giờ luôn mở, siêu thị thế nhưng cũng tạm thời đóng cửa. Tân Hoành lúc này liền hướng về phía cửa chính siêu thị đứng sững ước chừng ba phút.
Tiếp theo, xoay người bước nhanh hướng chung cư bên ngoài đi. Chung cư cửa ra cách đó không xa cũng có một cửa hàng tiện lợi giờ! Kết quả có chút không ngờ, nhưng cũng là hợp tình lý. Cô chỉ là vừa đem băng vệ sinh mua xong, cũng chính là vừa ra khỏi cửa siêu thị, liền bị người vây lại.
Xem ra, những người này là không có chút nào được thư giãn! Tân Hoành cắn răng, lạnh giọng hỏi, “Các ngươi là người của Trầm Ngôn, hay là người của Tân Hạo?”
Người đến là người đàn ông ngoại hình bình thường lại mơ hồ có một cỗ lực lượng rất lớn, nghe giọng của Tân Hoành, chỉ cười nhạo, cười đủ rồi, người đàn ông cầm đầu kia mới noi, “Tiểu thư, chúng ta hôm nay chỉ vì cướp tiền, cô không phải nghĩ liền thân thể cũng đáp luôn đi, vậy thì ngoan ngoãn đem vòng tay trên tay cô kia giao cho chúng ta!”
Tân Hoành nghe, trong lòng bỗng nhiên run lên, khẽ run giơ ngón tay lên, từng ngón tay hướng tên đàn ông cầm đầu kia, thăm dò một tiếng, lại mang theo đủ mười phần khẳng định, “Các người là người của Hạ Noãn Tâm!”
Người tới nghe lời của cô, trên mặt đều là u ám, trong mắt lập tức liền hiện chút ác độc sắc bén, chỉ là người đàn ông kia phản ứng kịp mới áp trầm nói, “Không hiểu cô ở đây nói gì! Cô chính là không cần vọng tưởng nói nhăng nói cuội trì hoãn thời gian, mau giao ra đây, nếu không một thân da mịn thịt mềm cao quý của cô, chúng ta sẽ không để ý…”
Hắn sau lời còn chưa dứt, năm người kia cũng cực kỳ hiểu ý mà hướng toàn thân cô cao thấp bắt đầu đánh giá, mang theo bỉ ổi cùng dâm tà.
Lòng dạ ác độc trầm xuống, lại lần nữa hung hăng nhảy được cao, Tân Hoành chỉ cảm thấy cả người thân thể thần kinh chỉ một thoáng liền buộc chặt. Cô theo bản năng đem tay trái của chính mình hướng sau lưng giấu đi, cơ thể hơi lui về phía sau, chỉ là sau lưng cũng chặn người.
Cô hít sâu một hơi, nỗ lực duy trì bình tĩnh trên mặt, tên cầm đầu kia làm cho cô chán ghét rồi lại không thể không đối mặt hắn nói, “Vòng tay này người thường vừa nhìn chỉ cho là trong phố vẫn thường gặp không tính là quý giá, nếu chỉ vì cướp tiền, các người không thể nào vừa liếc mắt liền nhìn trúng nó được, Chỉ là trên mặt mơ ước vật này rất nhiều năm, tôi hiểu biết rõ là bà ta, bà ta cho các người bao nhiêu tiền, tôi chi gấp đôi!”
Người đó nghe xong, trên mặt không phát hiện biểu hiện ra sự do dự, nghĩ là có chút đã động lòng.
Tân Hoành ổn ổn tâm tình, vừa trầm giọng nói, “Các người cũng nên biết, tôi vừa mang được vòng tay này, tự nhiên cũng cần phải có chút ít tiền này.”
Trong đêm tối, ánh đèn chiếu không tới góc, Tân Hoành bị năm người đàn ông vây quanh.
Nhịp tim đập nhanh, móng tay gắt gao ngắt vào thịt, trên mặt lại không có lộ một phần e sợ.
Nhất thời, an tĩnh. Những người đó động lòng. Bọn họ đã ước định, là Tân Hoành có tiền, còn Hạ Noãn Tâm cũng có tiền.
Thật ra thì căn bản không cần ước định, Tân Hoành trước đây không cần cùng Hạ Noãn Tâm.
Mà nay, nhưng mà cũng chỉ là cô nghĩ may mắn mượn được những người này không biết chuyện, tránh được một kiếp.
Cho nên, trên mặt, cô càng không thể có một tia yếu thế. Cái vòng tay đó, cô biết, đối với bà ngoại rất quan trọng, cho nên, cô có thể sử dụng tất cả tài sản bảo vệ vòng tay này.
Chỉ là cô cũng biết, Hạ Noãn Tâm sẽ không bỏ qua nó! Thậm chí là cô!
Thì ra là, Hạ Noãn Tâm thích vật này, chỉ là vật này là của Du Thận Khanh, không phải của Du Tiểu Nghi, bà sẽ không thể giống như từ trong tay Du Tiểu Nghi tùy ý đoạt lấy như một vật bình thường mà cướp đi. Hạ Noãn Tâm trong lòng nhớ, đã từng quấn Tân Hạo giúp bà tìm vòng tay so này vòng tay tốt hơn, chỉ là đừng bảo là tốt hơn, chính là so này vòng tay này bằng một phần mười, cũng không có!
Đây là đồ cất giữ Trân Phẩm. Có tiền, cũng không nhất định mua được, huống chi, Tân Hạo vẫn không tính là có tiền nhất.
Hạ Noãn Tâm đã sớm nhìn chòng chọc rồi, lúc này, Tân Hoành biết, Hạ Noãn Tâm nhất định sẽ đoạt vòng tay, đoạt đi xong, cũng nhất định sẽ không bỏ qua cô!
Trong lòng cô một mặt cảm giác mình thật thê lương, thật là thê thảm, một mặt, lại oán hận!
Liền tại bị những thứ người này vây quanh thì là những thứ kia bị cô áp chế hận ý, cuồn cuộn mà đến.
Những người đó trao đổi ánh mắt không lâu, tên cầm đầu kia khóe miệng liền lộ khinh thường cười.
Tân Hoành chậm rãi nhắm mắt lại, cô không có hi vọng rồi.
“Tân tiểu thư, cô bị Tân gia người truy sát, cô có tài sản gấp đôi Tân gia sao!” Hừ lạnh, rốt cuộc lộ sát ý, “Giao ra đây!”