Quỷ Thần Malta đã phát cuồng.
Từng cây một bị hắn càn quét, từng hố một bị hắn xới lên, con quỷ khổng lồ đó điên cuồng tựa như một cơn bão tố. Chúng tôi đã rời xa khỏi chiến trường như thể bị cuốn đi bởi hậu quả mà hắn gây ra.
Zanoba và Doga phụ trách việc đối phó với hắn.
Bởi vì Quỷ Thần chỉ đơn thuần là một con quái vật chuyên về sức mạnh tay chân, cho nên họ là những người thích hợp nhất. Bởi dù sao về mặt đọ sức lực thì Miko Zanoba bất bại vô song, cộng với cả Doga rất giỏi đối phó với những đối thủ tấn công trực diện. Theo tôi thì... cũng không cần phải lo gì.
Hiện tại tôi cũng chẳng có thời gian để mà lo lắng cho những người khác.
Ở trước mặt tôi bây giờ là một tên hạng 7 thuộc Thất Đại Liệt Cường, Bắc Thần Kalman đời 3.
Aleksander Ryback.
Hắn cũng là một trong số hai tên đã khiến tôi rơi xuống vực. Hơn nữa, tôi không thể sử dụng tới Dạng 1, và Dạng 2 cải tiến thì không được toàn vẹn.
Tôi không thể chủ quan hoặc nương tay với một đối thủ như hắn được.
Phải tiên hạ thủ vi cường.
Bắt đầu với Đầm Lầy──.
“Khoan đã!”
Ngay khi tôi mới nghĩ vậy, thì Bắc Thần Kalman đời 3 đã hô tạm dừng.
Thế nhưng, đối thủ thuộc phái Bắc Thần. Kẻ như hắn sẽ thường giả vờ hô tạm dừng nhưng rồi sẽ tấn công bất ngờ.
Tôi lặng lẽ bố trí Đầm Lầy. Đồng thời phóng ra từng viên Nham Pháo Đạn một.
“Đừng chiến đấu vội, hãy để ta nói chuyện trước đi!”
Nham Pháo Đạn bị đánh
bật dễ như trở bàn tay.
Mà không, tôi đã bắn trượt sao?
Nói chung, Nham Pháo Đạn đang bay thì tự nhiên thay đổi quỹ đạo và bị đánh bật. Không chỉ vậy, mà Đầm Lầy đã được tôi thi triển dưới chân hắn, nhưng chân hắn lại không hề chìm xuống.
Đây là sức mạnh của Bắc Thần ư?
Không, không phải vậy. Tôi đã được nghe nói về năng lực của Vương Long Kiếm.
“Ngươi nổi giận với ta cũng là chuyện đương nhiên. Hai cánh tay bị chém đứt xong thì bị rơi xuống đáy thung lũng, nhất định là ngươi muốn được trả thù ngay. Nhưng mà, ngươi hãy chờ một lúc đi. Nói chuyện xong thì ta sẽ rảnh mà đấu với ngươi. Một tên tép riu như ngươi vẫn có đủ khả năng để chờ đợi cho những cường giả nói chuyện với nhau xong, đúng chứ?”
Tép riu... cơ á! Ngươi đúng là chán sống lắm rồi!
Nói là vậy chứ, tôi không thể nóng giận như thế được.
Quả thật là, trong mắt của Thất Đại Liệt Cường thì tôi đúng chỉ là một tên tép riu. Xem ra bởi vì gần đây hay được khen ngợi, cho nên bị coi thường thế này mang lại cho tôi một cảm giác khá là mới mẻ.
“......”
Về phần mình, thì tôi không muốn chờ đợi.
Hắn có thể đang muốn kéo dài thời gian, với cả tôi muốn sớm đánh bại được hắn để còn hỗ trợ những người khác.
Tuy nghĩ là như vậy, nhưng tôi đã lùi lại và thử liếc mắt về phía Shandor.
Anh ta có vẻ không định hành động cũng như Aleksander. Nếu anh ta không chiến đấu thì một mình tôi không thể đánh thắng hắn được.
“Đành phải chịu vậy.”
Shandor nhún vai và bước lên phía trước.
“.... Vậy là, cậu muốn nói gì nào? Người lạ kia.”
“Người lạ? Tôi biết rõ về ông hơn bất kể ai hết, mà lại là người lạ với ông ư?”
“Chẳng phải đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau sao?”
“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, là khi tôi ra khỏi bụng mẹ đấy. Cha của tôi à.”
Shandor giả vờ giả vịt rõ ràng.
“Dừng lại được rồi đấy cha. Ông có đội cái mũ giáp xấu như vậy tôi cũng thừa biết...”
Tôi đã bị Hitogami nhìn lén, cho nên Aleksander chắc hẳn cũng đã biết.
“Ông là Bắc Thần Kalman đời 2. Alex Ryback.”
“Alek-kun này. Muốn biết chắc được thì phải chờ ta cởi mũ giáp ra đã.”
Nói vậy xong, Shandor thở dài và cởi bỏ mũ giáp của mình.
Một người đàn ông trung niên có mái tóc màu đen. Alek cũng tóc đen. Nhìn thử cả hai, thì cả hai quả thật rất giống nhau.
“Đáng lẽ cậu nên đánh bại ta trước rồi nói rằng là [Ngươi đúng là một đối thủ lợi hại, ít ra hãy để ta nhìn mặt ngươi lần cuối đi], và rồi cởi mũ giáp của ta ra chứ....”
“Tôi không quan tâm! Tôi tưởng ông đã chết từ lâu rồi... Từ trước tới nay ông đã làm cái gì thế!?”
“.... Ta thu nhận đệ tử, và thích truyền dạy võ thuật lúc nào thì truyền dạy. Gần đây, ta mới trở thành kỵ sĩ sau khi được Ariel bệ hạ của Vương quốc Asura để mắt tới.”
“Đệ tử? Ông đã giao phó lại cho tôi thanh kiếm này, rồi từ bỏ phái Bắc Thần, vậy mà lại thu nhận đệ tử ư!?”
Trên mặt của Alek-kun đã tràn đầy sự tức giận rồi.
Mặc dù không biết giữa hai người đã từng xảy ra chuyện gì. Nhưng xem chừng những lời của Shandor đã động chạm đến hắn.
“Alek-kun, ta vẫn chưa từ bỏ phái Bắc Thần đâu.”
“Khỏi nói dối, ông bây giờ có mang theo thanh kiếm nào!”
“Hừm.”
Shandor giơ cao cây gậy trên tay mình. Nó là một cây gậy kim loại. Anh ta có từng nói nó chỉ là một cây gậy thông thường, nhưng có lẽ nào nó đang ẩn chứa năng lực đặc biệt nào đó. Tuy rằng trông thì không giống như là vậy.
“Ta thì lại thấy mình mạnh hơn khi sử dụng cây gậy này.”
“! Đừng có giỡn mặt! Cây gậy đó thì mạnh hơn Vương Long Kiếm kiểu gì!?”
“Ý ta không phải vậy. Alek-kun. Thanh kiếm đó đúng là mạnh nhất thế gian. Bản thân ta đã liên tục sử dụng nó suốt trăm năm qua, ta biết rõ về nó nhất đấy chứ.”
“Thế thì, tại sao vậy?”
“Bởi vì thanh kiếm ấy. Nó quá mạnh.”
Shandor đã trả lời câu hỏi của Aleksander như vậy.
Như thể anh ta đang chỉ ra điều hiển nhiên, muốn hắn hiểu cái chuyện rõ ràng này.
“Một khi cầm thanh kiếm trên tay, thì cho dù ma vật to lớn cỡ nào, quái vật nhanh nhẹn cỡ nào, chiến sĩ kiên cường cỡ nào, thì cũng đều không là đối thủ của ta. Nhờ có nó, mà ta đã giành chiến thắng trong vô số các cuộc chiến, và trở thành anh hùng.”
Shandor bỗng dừng một lát, và nhìn chằm chằm vào Aleksander.
“Thế nhưng, có một hôm ta tự nhiên dừng lại và nhận ra rằng. Ta đã trở thành anh hùng. Tuy nhiên, sau khi có thanh kiếm ấy trong tay thì ta có thật sự đã cải thiện chút nào? Rốt cuộc Bắc Thần Kalman đời 2 Alex Ryback có thật sự rất mạnh?”
Ngay sau khi nói vậy xong, thì Shandor đưa mắt nhìn thấp xuống.
“Phải, một khi những câu hỏi này xuất hiện, ta đã không còn chiến đấu được như trước. Tất nhiên, ta không có ý phủ nhận những cuộc chiến trước kia, những chiến hữu của mình.... Chỉ là ta cho rằng tư cách anh hùng của mình đã kết thúc. Vậy nên ta đã giao phó [Tư cách Anh Hùng Bắc Thần] lại cho cậu, còn ta sẽ tập trung phổ biến [Giáo huấn của Bắc Thần Kalman đời đầu].”
Tôi không khỏi có cảm giác như mình đang là người ngoài cuộc.
Mặc dù tôi không biết gì nhiều, nhưng xem ra người bố Alex đã chán ngấy việc chiến đấu nên là đã từ bỏ thanh kiếm tượng trưng của mình để mà đi mở rộng trường phái. Ngược lại thì người con Alek đã cảm thấy rất tức giận trước chuyện này.
Mà, tôi cũng không phải là không hiểu được nỗi lòng của hắn.
Đột ngột giao phó trách nhiệm nặng nề cho mình xong thì người bố của mình bặt vô âm tín, hắn tức giận cũng phải.
Chối bỏ trách nhiệm làm bố là một việc không nên làm, tuyệt đối không được làm đâu đấy nhé!
“Thành quả của ông là tên Auber, và cái trường phái lập dị đó sao?”
“Đấy cũng là một con đường được Bắc Thần Kalman đời đầu khai mở.”
“Tôi không chấp nhận cái trường phái lập dị đó. Đấy không phải là phái Bắc Thần.”
Aleksander lắc đầu không thèm che giấu nỗi bất bình.
Cơ mà Auber à..... Đúng thật là hắn chẳng hề hành động như một kiếm sĩ, mà là như Ninja thì đúng hơn.
“Nói thẳng ra, đấy còn không thể được coi là kiếm thuật.”
“Mặc dù đúng là Bắc Thần Kalman đời đầu sử dụng kiếm, nhưng ông ấy cũng có dạy là không bắt buộc phải sử dụng kiếm.”
“Thế cho nên ông mới đi sử dụng cây gậy đó hả?”
“Phải, khi dùng tới nó thì ta mới có thể cảm thấy mình đang mạnh dần lên. Hơn nữa bằng việc cảm nhận được sự trưởng thành của bản thân, mà người ta lại càng trở nên mạnh mẽ hơn.”
“..... Tôi không hiểu được ý ông đang nói là gì.”
Alek-kun đang tỏ ra bất mãn.
Có lẽ bởi vì hắn vẫn còn trẻ. Hắn không thể nói từ Không với lại con đường mà hắn đã chọn bước đi.
“Thế vậy, Alek-kun. Cho ta được hỏi, tại sao cậu lại ở đây?”
“Tôi tới đây là để đánh bại Orsted. Đánh bại Long Thần và leo lên hạng 2 Thất Đại Liệt Cường.”
“Mục tiêu của cậu thật to lớn. Ta rất hãnh diện khi được làm cha của cậu.”
Shandor đã mỉm cười khen ngợi Alek.
Ớ ngài Shandor ơi? Hãnh diện cũng được thôi, nhưng mà ngài vẫn tiếp tục ở phe tôi đấy chứ?
Ngài sẽ không tự nhiên tuyên bố là [Vậy, ta sẽ giúp con một tay], và đi gia nhập phe địch đâu đấy nhỉ?
“Mặc dù lần này ta là kẻ địch của cậu, nhưng nếu đánh bại được ta một cách ngoạn mục, cậu có thể khiêu chiến được Orsted.”
“Dĩ nhiên rồi. Kể cả có phải đối mặt với cha của mình, tôi vẫn sẽ đạt được tiếng tăm xứng đáng với vị trí Bắc Thần Kalman đời 3 cho ông xem.”
Tiếng tăm xứng đáng với vị trí Bắc Thần là gì cơ.
Mặc dù thắc mắc vậy, nhưng nếu cả bố và người trong nhà đều là những con người vĩ đại, quả thật là tôi sẽ không ngồi yên được.
Thế nhưng với vị trí hiện tại bây giờ, tôi không thể giúp được cho hắn.
“Không chỉ vậy thôi. Tôi sẽ diệt trừ toàn bộ lũ ác ma tộc Supard.”
“Hở? Tộc Supard là ác ma cái gì chứ. Cậu cũng từng một lần đến ngôi làng đó và chứng kiến rồi đấy thôi?”
Nhìn thấy Shandor nghiêng đầu thắc mắc, Alek gật đầu như thể lý do của mình là chính đáng.
“Chẳng sao hết. Tộc Supard khét tiếng là lũ ác ma. Chỉ cần diệt trừ bọn chúng, là tên của tôi sẽ muôn đời được ca tụng như một người anh hùng.”
“Anh hùng có bao giờ đi làm cái trò này hả.”
“Đúng là thế nhỉ. Nhưng tôi sẵn sàng dùng tới bất cứ thủ đoạn nào. Nếu không thì tôi làm sao vượt qua được thành tựu vĩ đại của cha mình. Làm sao vượt qua được danh tiếng của Bắc Thần Kalman đời 2.”
“Cậu muốn trở thành anh hùng, để vượt qua danh tiếng của ta à?”
“Đúng vậy!”
Shandor nửa miệng để mở và nhìn sang phía của tôi.
Thế rồi, anh ta bỗng cúi đầu.
“Thành thật xin lỗi cậu, Rudeus-dono. Tôi tưởng mình có thể thuyết phục được nó, nhưng đứa con đần độn này của tôi, nó còn đần độn hơn những gì mà tôi nghĩ.”
“.... Xem ra là như vậy.”
Có vẻ như hắn đang bị cái cụm từ Anh Hùng chi phối.
Hắn không có ý định trở thành anh hùng bằng việc hành động giống anh hùng, hắn chỉ muốn trở nên nổi tiếng và được người đời ca tụng.
Bất cứ ai thể nào cũng muốn bảo với hắn rằng, làm anh hùng không phải là như vậy. Mặc dù không giải thích rõ được, nhưng nói chung thì không phải là như vậy.
“Hãy ngăn nó nào.”
“Rõ.”
Shandor đội chiếc mũ giáp lên và chuẩn bị dùng đến cây gậy của mình.
Để yểm trợ anh ta từ đằng sau, tôi đã mở rộng hai bàn tay của mình.
Alek vẫn tỏ ra hậm hực, trừng mắt nhìn về phía chúng tôi.
Chắc hẳn nội tâm hắn đang hừng hực ngọn lửa phẫn nộ bởi vì cách hành động của hắn đã bị chối bỏ, hơn nữa đối phương lại còn tỏ ra bó tay với hắn, coi hắn không ra gì.
“.... Chỉ dựa vào cái que gậy đó và còn phải mang theo gánh nặng là một tên non nớt như hắn, mà ông vẫn nghĩ mình có thể đánh bại được tôi đang cầm Vương Long Kiếm trên tay à?”
“Ừ, tất nhiên rồi. Ta muốn đánh cho cậu biết điều.”
Shandor tự tin tuyên bố vậy.
Cái cụm từ “đánh cho cậu biết điều” như giọt nước làm tràn cái ly mang tên lòng kiên nhẫn của Alek.
“Ông dám coi thường tôi hả!”
Cuộc chiến giữa Bắc Thần đời 2 và Bắc Thần đời 3 đã theo đó mà bắt đầu.
.
★★★
.
“Taaaaaaa!”
Alek đã ra tay trước.
Hắn đã dễ dàng dùng một tay vung thanh kiếm cỡ lớn đó, và chém nghiêng chéo vào vai Shandor.
“Ô ô ô ô!”
Shandor đã vừa đỡ vừa gạt cái tảng to khủng bố đó sang một bên bằng cây gậy của mình.
Tư thế của Alek đã mất cân bằng, khiến hắn đầy sơ hở... nhưng không. Nhờ khả năng kiểm soát cân bằng khủng khiếp, hắn đã xoay được người và tấn công Shandor thêm lần nữa.
Shandor cũng đã phản ứng như thể đã đoán được trước chuyện này.
Alek dù quay người và tấn công như một cơn bão tố, nhưng Shandor lại một lần nữa đỡ và gạt sang một bên.
Thế rồi bằng cách sử dụng nguyên tắc đòn bẩy trong khi đang gạt đòn tấn công, anh ta đã quét chân đứng của Alek.
Alek ngay lập tức mất cân bằng lần nữa.... nhưng không.
Cả người Alek bỗng lơ lửng bay qua đầu Shandor, và rồi đáp xuống mặt đất với tốc độ phi thường. Chuyển động của hắn cực kỳ vô lý.
Thế nhưng tôi đã thừa biết. Hắn đã dùng tới năng lực của ma kiếm Vương Long Kiếm Kajakuto.
[Thao Túng Trọng Lực].
“Uriaaaaaaa!”
Thế nhưng, Shandor cũng biết cách ứng phó với lại hành động này của hắn.
Ngay cả khi lưng đang hướng về phía kẻ địch, anh ta vẫn đỡ và gạt được đòn tấn công của Vương Long Kiếm hết lần này tới lần khác. Dần dần thì, anh ta chuyển hướng sang đối mặt với Alek.
Những đòn tấn công của Alek không hề dễ đỡ và gạt đi chút nào.
Mỗi bước chân là mỗi lần mặt đất rung chấn, và những cái cây lớn gần đó sẽ bị chém đứt bởi sóng xung kích đến từ những lần tấn công, từng tiếng ầm cứ vang lên khi từng cây một đổ xuống.
Mặc dù đã đứng ở vị trí tương đối xa rồi, nhưng tôi vẫn bị một đường chém không khí bay sượt vào má gây chảy máu.
Thế nhưng, những đòn tấn công của hắn không bao giờ trúng người Shandor.
Mặc dù đã rửa tay gác kiếm, nhưng anh ta dù sao vẫn là Bắc Thần. Anh ta đã liên tục đỡ và gạt đòn chém của Alek một cách ung dung không chút lo sợ.
Tất cả những chuyển động của Alek khi mà hắn dùng đến thao túng trọng lực, phải nói là hoàn toàn tự do. Hắn cứ như đang liên tục nhào lộn một cách vô cùng khó đoán.
Hơn nữa, Shandor cũng không phải cứ đứng yên.
Nhìn thì có vẻ không cử động người, nhưng thực tế người anh ta đã dao động từng chút từng chút một, để đưa mình vào vị trí có lợi.
Thì ra đây là cuộc chiến giữa những Bắc Thần.
Tốc độ không đến nỗi nhanh.
Có lẽ bởi vì đây là thành quả luyện tập cùng với Eris và Orsted của tôi, cho nên tôi mới nhìn thấy được chuyển động của cả hai.
Gọi là nhìn thấy, nhưng cả hai chuyển động với mật độ quá dày đặc với cả khó đoán nữa, tôi khó tìm ra được cơ hội nào để yểm trợ anh ta.
“Đỡ nàyyyyyy!”
“Hây daaaaa!”
Cơ mà, cả hai ồn ào thật.
Cảm thấy mất thời gian lo nghĩ mấy chuyện như này. Tôi đã điều chỉnh hô hấp và tập trung quan sát từng nhất cử nhất động của cả hai. Nếu cả hai cứ đấu ngang sức thế này, thì ảnh hưởng đến từ tôi có thể làm thay đổi cục diện cuộc chiến.
Kể cả với Mắt Tiên Đoán thì tôi cũng khó dự đoán được chuyển động của cả hai.
Nhưng ngoại trừ Alek, tôi có thể hiểu được cách mà Shandor chuyển động.
Anh ta chuyển động ít nhất có thể, và chuyển động dễ dự đoán hơn là Alek.
Nhất định là có quy tắc.
Đi sang phải, đi sang trái. Cứ theo quy luật này thì khi đối thủ đi vòng ra đằng sau....
“Chính là đây!”
Tôi đã phóng ra Nham Pháo Đạn.
Nham Pháo Đạn bay thẳng tắp tạo ra tiếng rít và trúng vào Alek.
Không, không phải thẳng tắp, tôi đã không bắn trúng trực tiếp.
Nó đã chuyển hướng đi. Mặc dù đã xoáy vào bộ giáp của Alek, nhưng nó chỉ xoẹt qua bề mặt và bay đi mất tăm vào trong rừng.
Tuy nhiên tư thế của Alek đã bị mất cân bằng.
“Haaaa!”
Không để bỏ lỡ cơ hội, Shandor đã tung đòn trúng thẳng vào bụng trên của Alek.
“Ư....!”
Nhưng Alek đã rên rỉ nhảy vọt lên. Hắn đang đến thẳng chỗ của tôi.
Nhanh quá!
“Tép riu thì đừng có mà ngáng đường!”
《Bước chân nhanh nhạy. Đòn chém được tung từ trên nghiêng xuống.》
Tôi cố dùng phần giáp tay còn lại để đỡ và gạt đòn tấn công trong khi dùng mắt tiên đoán quan sát.
“Ư.....”
Ngay khi tôi chặn đòn tấn công, thì đôi chân hứng chịu áp lực nặng nề.
Giáp tay tan nát, đầu gối quỵ xuống. Tay trái đã bị chém bay....
Mặc dù tưởng là như vậy, nhưng cánh tay trái màu đen đã chặn được đường kiếm tạo nên tiếng roẹt.
Cánh tay Atofe thật cứng chắc làm sao.
“Cánh tay đó....! Không lẽ nào là của bà sao?”
“[Điện Kích]!”
Tôi sử dụng cánh tay khác đã tích lũy ma lực để phóng ra Điện Kích.
Tia điện màu tím lan truyền khắp thân thể Alek. Tiếp đó tôi truyền ma lực vào tay trái để phóng Nham Pháo Đạn trúng mặt hắn ở cự ly gần.
“Toriaaaaaaaa!”
Thế nhưng Alek vẫn có thể tiếp tục hành động.
Hắn đã uốn hẳn người ra đằng sau để né được Nham Pháo Đạn, đồng thời hắn dùng một chân xoay vòng để chuyển sang chém vào chân của tôi.
Ngay lập tức tôi nhảy lên để tránh.
Thế nhưng đúng lúc này, Alek đã cân bằng lại được tư thế.
Đòn tấn công sắp chém đứt đôi cổ của tôi đang bay tới.
“Haaaaa!”
Ngay lúc tôi đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc, Shandor đã xông đến bên cạnh Alek và dùng đầu gậy đâm thẳng vào hắn.
Alek trúng đòn vừa quay vù vừa bay thẳng sang một bên.... Tuy nhiên hắn lại một lần nữa bay theo quỹ đạo phớt lờ trọng lực và nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
“..... Phù.”
Nhìn sơ qua thì có vẻ như là không chịu thương tổn nào.
Với cả Điện Kích xem chừng không tác dụng.
Chẳng lẽ là nhờ năng lực ẩn của thanh kiếm đó. Hay là tính năng của bộ giáp đang mặc. Hoặc là giả vờ không bị làm sao. Nhờ khác biệt trong rèn luyện. Hay khác biệt trong cấu tạo cơ thể. Lý do là gì đi nữa thì tôi cũng không lấy làm lạ.
“Xem ra ta đã nhẹ tay rồi. Đến lúc bắt đầu mạnh tay một chút vậy...”
Alek nói chuyện như kiểu người chơi game đối kháng vừa mới thua hết lần này đến lần khác ấy, tình hình bây giờ có vẻ không tệ với chúng tôi.
Cứ thế này thì chúng tôi sẽ có thể đánh bại được hắn. Shandor tiếp tục đứng đằng trước chiến đấu và tôi đứng đằng sau yểm trợ.
Nếu như tôi có thể tung đòn tấn công trúng hắn vào mỗi lần có cơ hội, thì thời điểm mà hắn bại trận sẽ đến mà thôi.
Bắc Thần Kalman đời 3. Tuy rằng hắn là một đối thủ khó nhằn, nhưng Shandor cũng mạnh không kém.
Cả hai dù có thực lực tương đương nhau, thì bên nào chỉ cần có tôi là bên đấy sẽ thắng.
Này thì dám chê ta là gánh nặng này!
“Không ổn rồi.”
Mặc dù tôi nghĩ là như vậy, nhưng Shandor bỗng nói ra một câu đáng quan ngại.
Tại sao thế chứ. Chúng tôi đang chiếm thế thượng phong cơ mà. Shandor đâu có chịu thương tổn nào.
Mặc dù giáp tay Zariff đã bị hỏng bởi lần đỡ đòn vừa rồi, nhưng khả năng của cánh tay Atofe cũng không hề thua kém giáp tay khi vẫn còn có thể hoạt động hết khả năng.
Chúng tôi vẫn thừa sức chiến đấu.
“Thực ra hắn đã giữ sức để còn chiến đấu Orsted-sama. Từ bây giờ là hắn sẽ bắt đầu mạnh tay dần cho xem.”
Ơ, thế là mệt rồi đây.
Thì ra hắn thật sự đã nhẹ tay sao. Xem ra hắn đúng là đã coi tôi như một tên tép riu thật.
“Roxy-dono sẽ phải mất bao lâu nữa?”
“Tôi cũng không biết.”
Một khi chuẩn bị hoàn tất là tôi sẽ được thông báo, cũng phải nửa ngày trôi qua rồi. Nên là chắc cũng sắp sửa xong rồi.
Chỉ cần chúng không vượt qua được Eris và Zanoba và đến làm loạn chỗ của Roxy.
“Xem chừng nó còn mạnh hơn nhiều so với những gì mà tôi nhớ. Có lẽ vừa nãy tôi đã hơi quá lời rồi.”
Shandor trông thiếu tự tin khi nói như vậy.
Đừng nói vậy mà, hãy tiếp tục cố lên đi. Tôi sẽ nỗ lực để yểm trợ anh. Nỗ lực để không là gánh nặng của anh mà. Hãy để tôi làm nhẹ người anh như một quả bóng bay. Đây chỉ là nói theo nghĩa bóng thôi, chứ tôi không thể thao túng trọng lực được.
“Dù sao thì, hãy câu giờ đi.”
“Rồi, tôi hiểu rồi.”
Sau khi trao đổi qua với nhau, Shandor đã xông lên phía trước. Alek cũng bắt đầu chạy như thể phản ứng trước hành động của anh ta.
“U ô ô!”
“Doriyaaa!”
Và thế là cả hai lại trao đổi võ nghệ với nhau.
Tuy nhiên, quả đúng như những gì Shandor đã nói. Nhìn sơ qua thì có vẻ như không có gì bất thường, nhưng anh ta đã không còn có thể hoàn toàn đỡ và gạt đòn tấn công được như trước nữa. Mỗi lần chặn đòn, là mỗi lần tư thế của anh ta dần mất cân bằng. Đẳng cấp đòn chém của Alek đã có sự thay đổi. Nhìn thì có vẻ y như trước, nhưng có lẽ đòn chém đã dần nặng nề hơn.
Shandor mà rơi vào yếu thế, thì Nham Pháo Đạn của tôi không thể bắn trúng Alek được.
Hoặc là bị gạt, bị đánh bật, bị né đi.
Những trường hợp này đang dần trở nên dễ xảy ra hơn.
“......”
Tôi từ bỏ việc phóng Nham Pháo Đạn.
Thay vào đó, tôi sử dụng ma thuật để điều chỉnh mặt đất. Tạm thời tôi sẽ ngăn hắn tiếp tục bay nhảy một cách vô lý. Như vậy thì Shandor sẽ bớt chịu thêm áp lực và có thêm những lựa chọn để đối phó với hắn.
Từ đó mà tôi mới có thể phóng Nham Pháo Đạn trúng hắn được.
Thế cho nên.
“[Thổ Thương]!”
Tôi tạo ra thổ thương ở khắp bốn phía để bao vây cả hai.
Ngoài ra còn có thêm.
“[Thổ Võng]!”
Tôi tạo thêm một mạng lưới làm bằng đất cao khoảng 50 mét bên trên Shandor. Nếu ở trên bị chặn thì cái trò bay nhảy một cách vô lý của hắn sẽ....
“Phiền phức thật!”
Ngay lập tức nó đã bị hắn phá hủy. Không được ư.
“Sao thế hả cha! Trình độ của ông chỉ đến mức này thôi à!”
Không ổn rồi. Shandor đang dần bị dồn đến chân tường.
Khác biệt ở đây không phải là về kỹ thuật. Mà là khác biệt ở khoản vũ khí. Mỗi đòn tấn công của Vương Long Kiếm, là mỗi lần cây gậy của Shandor trở nên cong vẹo đi.
Mặc dù đã vội phóng Nham Pháo Đạn để yểm trợ, nhưng đường bay vẫn chệch đi. Có vẻ như hắn đã quyết định tạm hoãn việc xử lý tôi, ngay cả khi tôi ít nhiều gây bất lợi cho hắn nhưng hắn vẫn hoàn toàn làm ngơ tôi.
Chết rồi, tôi không còn cách nào để mà câu giờ được.
Tình hình càng ngày càng xấu, chúng tôi sẽ thua mất.
“Gaaaaaaa!”
Ngay lúc này.
Ở phía bên cạnh Alek, có một bóng đen bay tới chỗ hắn như một ngôi sao chổi.
Cô gái tóc đỏ đã cầm kiếm cả hai tay dồn hết sức tấn công Alek.
Mặc dù Alek đã chặn được đòn tấn công, nhưng hắn đã bị Shandor đánh trúng khiến hắn bay về đằng sau.
Thế rồi, nữ kiếm sĩ tóc đỏ tiếp tục truy kích. Alek sau khi phớt lờ trọng lực mà đáp xuống mặt đất, hắn nhanh chóng vung thanh kiếm cỡ lớn của mình.
Nữ kiếm sĩ tóc đỏ không có cách nào ứng phó được với đòn tấn công này.
“Phu....!”
Nhưng ở sau lưng cô. Chiến binh tóc xanh lá cây theo sát cô như một cái bóng, đã chặn đứng được đường kiếm.
“Gaaaa!”
Cuồng cẩu gào lên. Đường kiếm bay tới. Đích đến là ở cổ, nhưng đường kiếm bỗng bị lệch đi bởi thứ gì đó vô hình.
Mặc dù chém trúng vai hắn, nhưng bộ giáp kiên cố đến không ngờ của hắn đã ngăn được đòn tấn công và kết quả là chỉ để lại một vết trầy xước.
Cuồng cẩu không đuổi đánh tới cùng. Khi nhận thấy tấn công thất bại, cô đã nhảy lui về đằng sau.
Ngay sau đó, thanh kiếm cỡ lớn đã quét qua vị trí cũ của cô, khiến một vài cọng tóc của cô bị cắt đứt.
Khoảng cách giữa cả hai trở nên xa.
Hai người tóc đỏ tóc xanh lá đã đứng ở trước mặt trong khi lưng hướng về phía tôi.
“Để cậu phải chờ lâu rồi, Rudeus!”
Eris liếc mắt qua phía tôi và nói vậy.
Ruijerd không quay đầu nhìn lại, nhưng anh ấy đã thừa biết tình trạng lúc này của tôi thông qua con mắt thứ ba rồi.
Cả hai người họ đã tới giải cứu tôi. Nếu tôi mà là thiếu nữ thì tôi đã trúng tiếng sét ái tình rồi.
Hãy ôm tôi với! Thích làm gì tôi thì làm đi!
“Không lẽ nào...”
Alek tỏ ra kinh ngạc khi nhìn thấy tôi đã biến thành một thiếu nữ.
Không, đúng hơn thì hắn đã rất sốc.
“Vậy là Gal Farion đã bị giết rồi hả?”
Đúng vậy không, khi tôi thử nhìn sang Ruijerd thì anh ấy gật đầu.
Thật thế à. Eris, Ruijerd, mặc dù chỉ mỗi hai người họ thôi nhưng họ vẫn đánh bại được Kiếm Thần ư.
“Kể cả đã rời khỏi cái ghế Kiếm Thần, ông ta sao lại bị đánh bại dễ dàng vậy chứ... Xem ra là, ta đã đánh giá cao ông ta rồi.”
Mặc dù Alek ngạo mạn nói vậy, nhưng hắn lại trông cô độc.
Nghĩ lại thì, cả hai bọn chúng đã tỏ ra thân thiết với nhau vào thời điểm tôi rơi xuống vực.
“Mặc dù chỉ quen biết nhau trong khoảng thời gian ngắn ngủi... nhưng mà ông ta đúng là một người tốt...”
Thần thái của Alek đã thay đổi.
Trông hắn hoàn toàn khác với trước đó. Hắn không còn tỏ ra như là muốn giữ sức nữa.
“Ta cứ nghĩ là ông ta sẽ sớm xử lý được hai tên này, và cùng ta thách đấu Orsted....”
Alek vào tư thế, và eo hạ thấp xuống.
Có cái gì đó sắp tới.
Nhận thấy khí thế dữ dội đến từ hắn, cả Eris và Ruijerd đã đều hạ thấp eo đề cao cảnh giác.
Tuy nhiên, giờ này mà muốn tung hết sức mình thì cũng đã quá muộn.
Không chỉ tôi và Shandor, mà còn có cả Eris và Ruijerd nữa.
Bốn chọi một. Kể cả hắn có là một trong Thất Đại Liệt Cường cầm trên tay thanh kiếm mạnh nhất đi nữa....
“Tay phải tại kiếm.”
Thanh kiếm ở trên tay phải của Alek đã được giơ lên, và mũi kiếm đang hướng lên trên bầu trời.
“Tay trái tại kiếm.”
Tay trái của Alek nắm lấy chuôi kiếm.
Hai tay cầm kiếm. Trước cầm thanh kiếm cỡ lớn ấy bằng một tay thì giờ đã cầm bằng cả hai tay. Đây là phong cách chiến đấu thực sự của hắn sao.
“Chết rồi! Mau tránh đi!”
Shandor quát to và nhảy sang hướng bên cạnh mình.
Thế nhưng, đã quá trễ.
“Từ đôi tay này, sinh linh vạn vật sẽ tất mất, cái chết độc nhất sẽ được ban.”
Alek đang cầm thanh Vương Long Kiếm ở tư thế giơ kiếm rất cao.
“Bổn tọa là Aleksander Ryback phái Bắc Thần.”
Không biết từ khi nào, mà cả người tôi đã lơ lửng.
Không chỉ tôi. Mà cả Eris, Ruijerd, và Shandor định nhảy sang hướng bên cạnh mình. Tất cả đều lơ lửng giữa không trung.
Đương nhiên, cả cành cả lá vốn đang rơi xuống thì đã đều lơ lửng giữa không trung.
Đây là năng lực Thao Túng Trọng Lực của Vương Long Kiếm.
Tôi không thể nào đáp xuống hay tiến lên phía trước. Ngay cả khi tay chân liên tục vùng vẫy, tôi cũng không thể dịch ra khỏi vị trí hiện tại.
Trong trạng thái đầy sơ hở này, tôi nhìn thấy Alek đã dồn hết sức vào khắp cả người.“Tại thời khắc này, ta sẽ báo thù cho chiến hữu của ta!”
Tiêu rồi.
Vừa nghĩ vậy, cả người tôi bắt đầu tự cử động.
Ma lực truyền vào đôi tay, sóng xung kích được tung ra. Eris, Ruijerd và Shandor bị thổi bay đi. Ngay lập tức, tay tôi bắt lấy giáp tay Zariff đã tan bành đang trôi nổi ở gần mình, và hướng viên hấp ma thạch được gắn ở giáp tay thẳng về phía Alek.
Ở giữa tôi và thanh kiếm có một cái gì đó đã biến mất, và tôi đáp xuống mặt đất.
Tiếp theo, tôi ném hấp ma thạch đi và nhồi hết tất cả ma lực vào hai bàn tay.
Ngay lúc này, hướng về phía Alek đang chuẩn bị vung xuống thanh Vương Long Kiếm.
“Bí Kỹ [Trọng Lực Phá Đoạn].”
Tiếng nổ kèm tia chớp.
────── Ý thức của tôi đột ngột bị ngắt.
.
★★★
.
Khi đã tỉnh lại, thì tôi nhận thấy mình đang ở trên cây.
Tôi biết mình đã bị thổi bay đi, bởi vì chân đã gãy.
Giáp chân của ma đạo khải vỡ nát, và chân đã cong vẹo theo hướng rất là lạ.
Không chỉ chân. Giáp thân của ma đạo khải đa phần cũng đã bị vỡ nát, và ở vùng ngực cứ đau nhức từng cơn.
Có lẽ xương sườn đã gãy.
“Khụ.... Á~, au~.”
Mặc dù ho khù khụ và đau đớn khắp ngực, nhưng cũng không đến nỗi không kêu được tiếng nào.
Tôi lập tức niệm chú ma thuật chữa trị để hồi phục vết thương.
“Mình bị thổi bay đi bao xa vậy không biết.... u ô!?”
Khi định dựng người thẳng dậy, thì cái cành cây đang đỡ người tôi tự nhiên gãy. Tiếng cành cây gãy vang lên, và tôi rơi xuống một độ cao đáng kể.
Nhưng mà, tôi đã chưa rớt xuống mặt đất. Xem ra tôi đã bị thổi bay đến một chỗ khá cao.
Ngay khi nghĩ như vậy, thì tôi thử nhìn mặt đất.
“.......”
Trước mắt tôi là một cái hố hình phễu.
Hố hình phễu có đường kính tầm 20 mét xuất hiện ngay bên cạnh thung lũng.
Trước đó không hề có thứ như này. Nó trông như mới được hình thành. Có lẽ là bởi đòn tấn công vừa rồi.
“Thật không thể tin nổi.”
Tôi thử quay đầu nhìn đằng sau.
Tôi nhìn thấy có thứ gì đó lóa sáng ở phía ngôi làng của tộc Supard. Tôi có biết cái ánh sáng này.
“Đó là... uô!?”
Lại một cành cây nữa gãy.
Lần này tôi không ngừng va phải những cành cây cho đến khi rơi xuống mặt đất.
“Đau ghê....”
Vừa mới sử dụng ma thuật chữa trị xong thì lại bị thương tiếp.
Một lần nữa, tôi lập tức niệm chú ma thuật chữa trị để hồi phục vết thương.
Dù sao thì, trước tiên tôi cần phải hiểu được tình hình lúc này.
Eris, Ruijerd và Shandor đã ra sao rồi.
Với cả, Alek đâu?
“!”
Sau khi đứng dậy, tôi lập tức nhận ra có người trước mặt mình.
Cả người tôi run rẩy và bắt đầu vào tư thế. Vậy nhưng người ở trước mặt tôi không phải là kẻ địch.
“Ngài Shandor!”
“Rudeus-dono... Cảm phiền cậu thi triển ma thuật chữa trị cho cả tôi nữa được không?”
Người anh ta đầy vết thương.
Áo giáp hư hoại một nửa, mũ giáp vỡ nát, và máu đang chảy xuống từ trên đầu. Tay trái của anh ta cũng đang rũ xuống như kiểu không còn sức ở đấy nữa.
“Ừ, có ngay đây.”
Tôi chạm vào người anh ta và thi triển ma thuật chữa trị hồi phục vết thương.
“Cảm ơn cậu.”
“Eris và Ruijerd đâu rồi?”
Nghe cảm ơn xong, tôi lập tức hỏi về hai người họ.
Ngay cả Shandor cũng chịu tổn thương đến mức này. Phía Eris khó có thể nào mà vô sự được.
“Họ chỉ bị thương nhẹ. Cũng may nhờ có Rudeus-dono đã giúp họ kéo dài khoảng cách, nên bây giờ họ cũng không cần đến ma thuật chữa trị. Dù rằng họ vẫn còn đang bất tỉnh ở đằng kia.”
Tôi cảm thấy an tâm khi nghe được báo cáo này.
“Thế vậy, Bắc Thần Kalman đời 3 thì sao?”
“Nó có vẻ nghĩ là đã đánh bại được chúng ta, cho nên nó đã tiếp tục tiến lên rồi.”
“Hắn không có ý định kết liễu chúng ta ư?”
“Chiêu thức vừa rồi là tất sát kĩ mạnh nhất của phái Bắc Thần. Chắc là nó cho rằng không cần thiết phải ở lại làm gì nữa.”
Ngay cả vào cái lần tôi bị rơi xuống đáy thung lũng, tôi cũng cảm thấy là hắn đã tỏ ra quá là bất cẩn.
Tuy nhiên, nhờ cái sự bất cẩn này mà tính mạng của chúng tôi mới được bảo toàn....
Vậy là, cứ để hắn đến chỗ của Orsted vậy.
Đấu với Aleksander thì Orsted sẽ có cơ hội thắng cao hơn. Orsted thể nào cũng chả từng một lần giao đấu với Alek cầm thanh Vương Long Kiếm ở những vòng lặp trước rồi. Theo lộ trình của bản thân, thì Orsted sẽ không chủ động tích cực chiến đấu với Alek nếu như không cần thiết, nhưng nhất định là hắn ta sẽ dễ dàng đánh bại được Alek như lần đánh bại Thủy Thần Reida vậy.
Cơ mà, đòn tấn công đó.
Ở trong làng của tộc Supard vẫn còn những người khác nữa.
Những người tộc Supard vẫn còn đang dưỡng bệnh, Julie, Norn,....
Giả sử, Orsted muốn chặn hoặc là gạt sang một bên chiêu kiếm đó để mà có thể bảo vệ được bọn họ, thì hắn kiểu gì cũng phải tiêu tốn ma lực tương đối nhiều.
Thủ chiến sẽ còn khó hơn là công chiến. Orsted mà không bảo vệ được bọn họ, thì phía trước họ sẽ chỉ còn con đường chết.
“Ngài Shandor, ngài vẫn tiếp tục chiến đấu được chứ?”
“Cậu định tới chỗ nó ư?”
“Chúng ta vẫn chưa xong đâu. Ở trong rừng tôi mới nhìn thấy ánh sáng tỏa ra. Là ánh sáng triệu hồi đó. Nếu Roxy chuẩn bị hoàn tất, thì đến lúc rồi đó.”
Khi tôi nói vậy xong, thì có một người đàn ông tóc xanh lá cây đã chạy từ trong rừng ra. Tổng cộng hai người. Họ đều là chiến sĩ tộc Supard.
Không ai trong họ là Ruijerd cả. Ngay khi nhìn thấy chúng tôi, họ liền đi đến chỗ này.
“Roxy có truyền đạt rằng. Triệu hồi thành công.”
“Được lắm.”
Tôi gật đầu.
“Vậy thì, tôi sẽ đi trước để ngăn nó lại.”
“Đừng làm gì quá sức mình nhé.”
“Tôi biết rồi.”
Sau khi trao đổi qua với nhau, Shandor đã bắt đầu chạy.
“Ở phía đằng kia, cảm phiền hãy chăm sóc Eris và Ruijerd giúp tôi. Khi họ tỉnh lại, hãy dặn họ tới hỗ trợ chúng tôi.”
“Rõ!”
“Nhờ anh dẫn đường hộ.”
“Rõ!”
Tôi giao Eris và Ruijerd lại cho cái người tộc Supard đã gật đầu kia, còn tôi thì sẽ chạy tới chỗ của Roxy cùng với người chiến sĩ còn lại.
Tôi vượt qua rễ cây, xuyên qua bụi rậm, và cứ chỉ chạy thẳng tắp. Bởi vì ma đạo khải đang mặc đã vỡ nát, nên tôi chạy không được nhanh... nói chung là, chức năng không còn hoạt động nữa nên bây giờ tôi mới thấy nặng.
Do vậy mà, trên đường đi tôi đã cởi bỏ ma đạo khải [Dạng 2 cải tiến], nhờ đó mà chạy nhanh và nhẹ người hơn.
Không ngờ Bắc Thần Kalman đời 3 lại mạnh đến kinh khủng. Thế nhưng tôi cũng không thể chùn bước được.
Đây chính là thời khắc quan trọng nhất.
“Rudeus......!”
Chúng tôi đã đến đích.
Roxy đang không ở đây. Chỉ có duy nhất những người còn ở lại là chiến sĩ tộc Supard và Elinalize.
Vậy là, mọi chuyện đã đúng theo dự định.
“Cậu trông thê thảm quá....”
Mặc dù vết thương đã được chữa khỏi bởi ma thuật chữa trị, nhưng nhìn thấy áo giáp và quần áo tả tơi hết thế này đã khiến cho Elinalize không khỏi trố mắt ngạc nhiên. Vậy nhưng cô ấy mau chóng tỏ ra nghiêm túc.
“Chuẩn bị đã hoàn tất.”
Ở đằng sau cô ấy.
Có một ma pháp trận trông như là đã được vẽ vội vàng để dùng ngay.
Ma pháp trận ấy đã mất đi ánh sáng, và hình vẽ của nó giống hệt như cái hình trong cuộn giấy triệu hồi đã không còn sử dụng được nữa ở đáy Thung Lũng Địa Long.
Tên của người đã tạo ra cuộn giấy đó là Roxy Greyrat.
Ma pháp trận ấy đã bị phá hủy.
Nó bị phá hủy bởi sức nặng của bộ giáp khổng lồ ở bên trên nó.
Bộ giáp đó chính là Ma Đạo Khải. Nó là bản sao được tạo ra để dùng cho những trường hợp Ma Đạo Khải cùng dạng bị hư hỏng trong lúc chiến đấu.
Bởi vì kho vũ khí của tòa văn phòng không còn chỗ chứa được nó, cho nên tôi đã phải bất đắc dĩ để nó lại ở nhà xưởng.
Nó là con át chủ bài duy nhất thoát khỏi cuộc phá hoại ở tòa văn phòng.
“Ma Đạo Khải [Dạng 1] đã ở đây rồi.”
Nào, giờ thì đến hiệp đấu thứ 2.