Chương
Buổi tối, Peter Kim uống rượu và vui chơi tại biệt thự của mình!
Xung quanh đống lửa, có mỹ nhân, có rượu ngọt, nhưng không phải là đang chúc mừng chuyện tốt gì! Chỉ là trò chơi giải trí thông thường của bọn họ!
Tên quân sư đầu chó bên cạnh Peter Kim nói: “Sự việc lần này, Đế nhị quả nhiên không nhịn được nữa, còn muốn trả thù chúng ta!”
“Quả nhiên chỉ cần bắt cóc tiểu công chúa của Đế gia, Đế gia sẽ liền chạy loạn như rắn mất đầu” Peter Kim cười chế nhạo, uống cạn một bát rượu.
Một người phụ nữ xinh đẹp với bộ ngực to và cặp mông tròn trịa đi tới và ngã thẳng vào cơ thể của Peter Kim. Đôi mày mãn nhãn, thèm muốn vóc dáng của người đàn ông này.
Peter Kim nhéo nhéo trên người khiến cô ta cười tủm tỉm. Người đẹp nóng lòng muốn đưa đôi môi thơm tho lại gần, Peter Kim liền đẩy cô ta ra: “Em vào phòng đợi đi. Đừng để tôi nhìn thấy một mảnh vải trên ngưi Người đẹp lại mỉm cười, đứng dậy rời đi.
Quân sư anh nhìn thấy cảnh này, nhịn ở trong lòng Ộ ới tiếp tục nói: “Đợi đến khi Đế gia bắt đầu hành động, chúng ta sẽ giăng bãy bọn chúng, sau đó chờ bọn chúng sập bãy! Đế nhị không còn, thì chỉ còn lại Đế ca! Đế ca cũng không còn, vậy thì cả khu vực Đông Nam Á này đều là của ngài rồi!”
“Không dễ dàng như vậy. Khó đối phó nhất vẫn là Đế ca, bọn họ mất đi một người em, nhất định sẽ trở nên cảnh giác. Hơn nữa, vũ khí của Đệ nhị là thứ chúng ta không có, lại rất “
Đây quả thực là một vấn đề. Có chúng ta cũng có cơ hội chiến thẳng, vì thế sự mất mát là điều khó tránh khỏi.”
“Đúng rồi, cô gái kia có manh mối gì?” Peter Kim hỏi “Quả nhiên như Cố tiên sinh đã nói, không ở Đông Nam Á nữa rồi.
Xem ra không phải là người có tham vọng, nếu không thì cô ta đã tới tìm chúng ta để đối phó với Đế gia rồi?” quân sư đầu chó càng thêm khẳng định: “Có thể là người phụ nữ đó là miếng mồi mà Đế gia cố ý tung ra?”
“Điều này khó xảy ra” Peter Kim nói: “Cố Mạnh cũng không có có chỉ thị gì. Có điều cần cẩn thận chút đi!
Người phụ nữ này không dễ khống chế, hơn nữa nhất định phải tìm thấy cô ta. Chúng ta cần cô ta để đối phó với Đế nhị!”
Nói xong anh ta liền xoay người trở về phòng, rốt cuộc vẫn có mỹ nhân đang đợi.
Kiều Như An ở trong bệnh viện từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Tân Hành Chi đang ở trong phòng, nước mắt liền muốn rơi xuống.
“Sao rồi?” Tân Hành Chi bấm chuông.
“Chúng ta không chết sao? Được cứu rồi sao?” Kiểu Như An yếu ớt hỏi.
“Không có. Anh em nhà Đế gia đã tới kịp thời”
“Vậy A Thy sao?” Kiểu Như An hỏi.
Thy rất tốt”
“Tốt quá..” Kiều Như An thở phào nhẹ nhõm.
Tân Hành Chi hỏi: “Em không hỏi chính mình sao?”
“Em bây giờ tỉnh lại rồi, không phải là không sao rồi sao?” Kiểu Như An cười yếu ớt nói.
Đúng lúc này, bác sĩ bước vào, kiểm tra Kiểu Như An, mọi thứ đều ổn, dặn dò một số điều cần chú ý sau đó liền rời đi.
“Em đã hôn mê mấy ngày rồi.” Tân Hành Chỉ nói.
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Kiều Anh Thư vẫn không biết gì chuyện xảy ra với mình. Nghĩ lại: “Lúc đó bọn họ đâm một nhát dao vào người em, quật ngã sau đó đâm vào thắt lưng em. Em đau tới mức liền ngất đi, lẽ nào không phải như vậy sao?”
“Bọn họ…lấy mất một quả thận của em” Tân Hành Chi nói với cô ta, chuyện này không có cách nào che giấu được.