Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Sau khi cúp điện thoại, Đế Anh Thy quay mặt, nhìn thấy Tư Hải Minh nét mặt điềm tĩnh, đôi mắt vẫn đang nhìn cô chằm chằm không có nghe rõ lời của Tân Hành Chi nh vừa nói gì?
Đế Anh Thy bị nhìn như vậy có cảm giác như cô đã làm chuyện gì xấu.
Không phải chỉ là một cuộc điện thoại với Tân Hành Chỉ thôi sao…
Tư Hải Minh bước tới, cầm lấy điện thoại trong tay cô, mở màn hình, sau đó lại tắt đi, hỏi: “Quan tâm đến anh ta như vậy?”
“Anh ấy là người của Đế gia, có gì lạ đâu chứ..” Đế Anh Thy cảm thấy người này bắt đầu chọc tức mình, liền không muốn tiếp tục đề tài này, bước vào phòng ngủ.
Chưa đi được hai bước, cả người liền bị ôm lên.
“Anh..” Đế Anh Thy giật mình, hai bàn tay nhỏ bé bất giác bấu chặt vào bờ vai rộng lớn của anh.
Sau đó bị anh đặt trên giường.
Cơ thể của cô được một bóng đen che kín.
Đế Anh Thy ngây người, nhìn khuôn mặt tuấn tú đang ở gần trong gang tấc. Cho dù anh có ném cô xuống giường, nhưng cơ thể cô lại không bị tác động mạnh, an toàn rơi xuống.
“Em quá quan tâm anh ta.”
“Đúng rồi, tôi còn chưa hỏi anh, anh không phải nói qua hai ngày.
mới tới đây sao? Sao lại nhanh như vậy?” Đế Anh Thy còn chưa hỏi anh, ngược lại bị anh chất vấn.
“Nếu không có chuyện thì đã không đến rồi”
Đế Anh Thy bị sự độc đoán của anh làm cho khó chịu, đẩy anh một cái: “Anh đứng dậy.”
Tư Hải Minh nheo mắt, nằm xuống bên cạnh cô, vòng tay qua eo cô rồi ôm chặt vào lòng: “Ngủ chung đi”
Đế Anh Thy uy hiếp nhìn anh: “Anh không sợ các anh trai tôi sẽ ném anh ra ngoài sao?”
“Vì vậy em phải giúp anh”
“Tôi mới không giúp anh!” Đế Anh Thy tức giận, có cảm giác như hai người bọn họ là một đôi.
“Bảo bối ngoan” Tư Hải Minh vỗ nhẹ vào lưng cô.
“.” Đế Anh Thy trên mặt một đường đen. Coi cô là đứa trẻ sao?
Có điều thật kỳ lạ, Tư Hải Minh đã vào lâu như vậy, anh cả và anh hai không biết sao? Tại sao nếu biết rồi mà không đi vào ném Tư Hải Minh ra ngoài?
Tư Hải Minh nheo mắt lại, ánh mắt rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang rối bời, ánh mắt vừa độc đoán vừa ôn nhu.
Anh tất nhiên là nhân lúc bọn họ đang không quản tốt bảo bối của họ nên mới dám làm chuyện này rồi.
Đế Hạo Thiên đang xử lý những người bị bắt, điều tra xem còn kẻ nào chạy thoát hay không.
Đế Hoàng Minh rất khó đối phó, thế nhưng với chuyện này, anh ta cuối cùng cũng vẫn im lặng.
Bởi vì Tư Hải Minh nói, anh có thể lấy đi Đế Anh Thy bằng mọi giá.
Đến lúc đó, ai cũng không thể làm gì được anh.