Chương
“Đưa đến bệnh viện rồi, đang đợi tin tức” Đế Hạo Thiên vừa nói xong.
Nhẫn Đao từ bên ngoài đi vào, gật đầu nhẹ: “Anh cả, anh hai, Kiều Như An vẫn đang ở phòng cấp cứu, bác sĩ chủ trị nói một quả thận của cô ấy đã mị cắt mất rồi”
Đế Anh Thy giật mình: “Anh chắc chứ?”
“Lời của bác sĩ nói hẳn không có gì sai sót” Nhẫn Đao nói xong, lùi lại một bước sau đó xoay người rời đi.
Tư Hải Minh, còn có hai anh em Đế gia, mỗi người đều trở nên trầm mặc.
Đế Anh Thy nói: “Em còn cho rằng là Kiều Như An tính kế em, cho rằng cô ấy cùng với nhóm người kia đang diễn kịch cho em xem, nghi ngờ kia không phải là thận của cô ấy. Hoá ra, là em hiểu lầm cô ấy, chúng ta đều hiểu lầm cô ấy rồi..”
“Không phải của cô ấy thật tốt” Đế Hạo Thiên nói.
Đế Hoàng Minh không nói gì.
Đế Anh Thy nhìn về phía Tư Hải Minh: “Anh nhìn đi, anh cũng có những lúc mắc sai lâm”
“Ừm” Tư Hải Minh nói.
Đế Anh Thy lạ lãm nhìn anh, người này sao tự nhiên lại im lặng lạ thường? Cũng chỉ ‘ừm’ một tiếng. Từ lúc nói về Tân Hành Chi, anh đều không nói một câu nào.
Sau khi ăn xong bữa tối, Đế Anh Thy trở về phòng nghỉ ngơi, lân đầu tiên gọi điện thoại cho Tân Hành Chỉ.
Ngay khi vừa được kết nối, thanh âm khẩn trương của Tân Hành Chi truyền tới: “A Thy, em có sao không?”
“Em không sao rồi! Không cần lo lắng cho em”
“A Thy, anh xin lỗi. Nếu không phải do anh, em cũng không bị bắt, em cũng không phải sợ hãi…” tâm trạng của Tân Hành Chi dường như đang rất tồi tệ.
“Anh không được nói thế. Vậy nếu em bị bắt rồi, anh có đi cứu em không? Cho dù nó thật sự rất nguy hiểm?”
“Anh sẽ”
“Vậy thì được rồi. Anh là người nhà của em, anh gặp nguy mà em không làm được gì, vậy em thành cái gì rồi?
“A Thy..” giọng của Tân Hành Chi nghẹn lại: “Sau này không cần biết anh xảy ra chuyện gì, em cũng không cần phải quan tâm!”
“Anh đang nói cái gì vậy?”
“Anh muốn em không quan tâm thì em đừng quan tâm!” Tân Hành Chỉ kiên quyết, buộc cô phải làm theo: “Cứu được anh, em mà xảy ra chuyện gì, anh sống cũng còn ý nghĩa gì nữa đây..”
“Hành Chi.
“Em có biết răng, đối với anh, em quan trọng thế nào không…”
Đế Anh Thy đang gọi điện thoại, đột nhiên cảm thấy có ai đó đang đứng phía sau, cô quay đầu lại, liền nhìn thấy Tư Hải Minh đã vào phòng cô từ khi nào, đôi mắt đen sâu thẳm đang chằm chằm nhìn cô.
“Còn tình cảm anh dành cho em..”
Đế Anh Thy lấy lại tinh thầ nói, bước đến ban công, hỏi “không có gì, em không có chuyện gì nên anh yên tâm rồi. Ởnhà nghỉ ngơi thật tốt” đầu óc Tân Hành Chỉ tỉnh táo trở lại.
“Em biết rồi. Đúng rồi, Hành Chi, nếu anh không sao thì hãy đến bệnh viện thăm Kiều Như An, cô ấy không ổn lắm..” Đế Anh Thy có chút lo lắng.
Cô chỉ có thể nhắn nhủ lại với Tân Hành Chị, bởi vì với tình trạng hiện tại của cô, các anh trai và Tư Hải Minh đều muốn cô nghỉ ngơi thật tốt, vì thế không cần hỏi cũng biết, tuyệt đối sẽ không cho cô đến thăm Kiều Như An.
“Được”