Chương
Miệng Vô Tội còn đang cắn nội y rút vào trong góc, hình ảnh kia gợi cảm giống như một nàng tiên cá mới vớt từ dưới nước đi lên vậy. Đám hải tặc ai cũng có hình dáng kỳ quái nhưng không điều đó hề ảnh hưởng tới tính cách háo sắc chút nào.
Bọn chúng nhìn chằm chằm vào Vô Tội, không biết là nên nhìn từ mặt hay là dáng người, ánh mắt chứa đầy sự tham lam đáng khinh.
“Cô em từ đâu tới thế?” Một tên dán mắt vào đôi chân trắng nõn, tỉnh xảo như một món hàng mỹ nghệ cao cấp. “Cô là nàng tiên cá sao?”
“Tôi đến từ đảo Cấm” Vô Tội lấy hai tay che ngực, sợ hãi nói.
“Đảo Cấm?” Sắc mặt mấy tên cướp biển thay đổi, sau đó bừng tỉnh: “Thì ra là nàng tiên cá trên đảo Cấm?” Nói xong nhịn không được mà sờ chân cô ta.
Vô Tội rụt chân về không để tên kia đụng tới.
“Yên tâm đi đừng sợ, chúng ta sẽ không làm hại cô em. Có phải chưa từng biết mùi vị đàn ông phải không, có muốn thử không nào?”
“Tao sắp nhịn hết nổi rồi!” Một tên đáng khinh trong đó tự sờ mình.
Hải tặc bọn họ hơn một tháng đều lênh đênh trên biển, đừng nói là phụ nữ, muỗi cái cũng nhìn không thấy chứ đừng nói cứu được một cô gái xinh đẹp nhường này.
Còn không giống như quỷ đói được sao!
“Các anh có thể cho tôi ở lại không? Tôi không biết đi đâu hết” Vô Tội đáng thương nói.
“Đương nhiên đương nhiên! Sau này cô em đi theo chúng tôi đi! Lại đây, để tôi hôn mặt nhỏ một cái nào..” Nói xong tên kia nhào tới đưa cái miệng xấu xí qua.
Vô Tội nghiêng người, tên kia hôn vào khoảng không.
“Đừng chạy người đẹp ơi!”
“Đến đây anh ôm này!”
“Các anh sẽ làm em sung sướng!”
Mấy tên hải tặc nhào qua đều bị Vô Tội tránh được. Nhưng điều đó chỉ khiến bọn chúng càng hưng phấn hơn thôi, đều bị kích thích ngẩng đầu lên.
Trong mắt Vô Tội hiện lên sát khí, lúc một tên hải tặc nhào đến thì bị cô ta bóp cổ. Những tên khác còn chưa kịp phản ứng lại thì đã nghe tiếng xương gãy giòn giã.
Sau đó nhìn thấy tên hải tặc bị bóp cổ kia nghẹo đầu sang một bên, hai mắt trợn trắng.
Vô Tội buông tay ra, tên kia giống như cá chết ngã xuống đất, tắt thở.
Mấy tên cướp biển đang hưng phấn nhìn thấy vậy đều ngây ra.
“Cô..” Một tên đứng bên cạnh vừa mở miệng đã thấy bóng người lóe lên, cổ lại lại bị bóp chặt. Răng rắc một tiếng, số phận cũng giống như tên lúc nãy, lập tức đi gặp Diêm Vương.
Tốc độ cực nhanh, giống như ma quỷ.
Vài giây sau, đám người còn lại cuối cùng cũng phản ứng lại người móc súng người rút dao. Mắt Vô Tội nhuốm màu máu, giống như lúc đi săn trên đảo Cấm không hề nương tay chút nào. Cướp dao, xoay người, chém xuống là một người đã đứt lìa ngã xuống đất.
Một người khác thì cắt cổ!
Đầu là một dao lấy mạng!
Một viên đạn nguy hiểm xẹt qua người Vô Tội, cô ta xoay người ném dao cắm thẳng vào bụng tên vừa nổ súng. Lúc hắn ngã xuống thì Vô Tội cũng đã phóng tới cướp được khẩu súng kia, cô ta nổ súng bắn tất cả những người còn lại ngã xuống đất, chết hết.
Vô Tội nhìn đám người chết sạch, trên boong tàu máu chảy lênh láng, không khí xung quanh hít vào toàn là mùi máu tươi, giống như lò sát sinh.