Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Kiều Như An ăn cơm chiều xong đứng nhìn ra ngoài cửa thẫn thờ.
Toàn bộ nhà họ Đế chắc đang chìm trong bi thương, sau khi Đế Anh Thy về sẽ chỉ càng bi thương hơn thôi, cách di động cô ta cũng có thể cảm nhận được điều đó.
Lúc Kiều Như An chuẩn bị đi về phòng thì nhìn thấy ba cô, Kiều Tiết Thanh đang chơi với chim.
Lần trước cô ta hỏi ông về chuyện nhà họ Đế thì phát hiện thái độ của ông rất kỳ lạ. Rốt cuộc ông ta có biết chuyện gì không? Vì vậy cô ta đi qua hỏi: “Ba, ba không qua nhà họ Đế à?”
“Con cho rằng ba không muốn đi à? Ba gọi điện thoại nói muốn qua đó nhưng người ta từ chối thẳng luôn” Kiều Tiết Thanh bực bội vì bị coi thường.
“Đôi khi nhà họ Đế không coi ai ra gì” Kiều Như An nói. “Dù thế nào thì năm đó ba cũng từng giúp đỡ gia đình họ, chị qua đời bọn họ cũng không hề quan tâm”
“Thì đó, nhưng biết làm sao bây giờ? Người ta một tay che trời, nói cái gì cũng đúng!”
“Nhưng nhà họ Đế cũng không phải hoàn toàn không nể mặt chúng ta” Kiều Như An nói. “Chắc chủ yếu là niệm tình hợp tác đi?”
“Chắc vậy” Kiều Tiết Thanh cười, không muốn nói tiếp.
Kiều Như An lập tức cảm thấy ông ta đang có chuyện gạt mình.
“Ba, con là con gái ba, chẳng lẽ ba còn muốn gạt con sao? Chúng ta là người một nhà, nói với con cũng có sao đâu, con cũng sẽ không đi nói ra ngoài: “Kiều Như An nói. “Ba xem, con có gì cũng nói với ba, dù cho con thân thiết với Đế Anh Thy thì ba cũng chỉ có lợi thôi”
Kiều Tiết Thanh do dự: “Cũng không phải chuyện gì quan trọng.
tuổi bị bỏ lên đảo sống chết mặc bây con cảm thấy còn sống nổi không?” Kiều Tiết Thanh hỏi.
Kiều Như An nghĩ, một đứa trẻ ba bốn tuổi ở trên đảo hoang chắc chắn sẽ bị đói chết!
“Mấy chuyện này nói trong nhà thì được, đừng truyền ra bên ngoài.
Bây giờ còn chưa biết các thế lực ngầm muốn đối phó với nhà họ Đế như thế nào đâu! Sợ là lại sắp thay triều đổi đại nữa rồi!”
“Thật ra con hy vọng đứa trẻ kia còn sống, như vậy có thể hợp tác với nhà họ Đế, thế lực ngầm sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ”
Tiết Thanh cảm thấy con gái suy nghĩ quá đơn thuần, cười nói: “Con sai Một khi biết cô ‘Công chúa tiền triều’ kia còn sống thì sẽ có nhiều người ủng hộ ư! Con có biết từ khi nhà họ Đế khống chế toàn bộ nền kinh tế, súng ống, đạn dược của khu vực Đông Nam Á thì có bao nhiêu người mất con đường phát tài không? Cái này không cho, cái kia cũng không cho, còn là khu vực Đông Nam Á hỗn loạn như ngày xưa sao?”
Kiều Như An nói: “Ừm, con không hiểu mấy chuyện này lắm. Không có gì nữa thì con đi ngủ đây, ngày mai còn phải gọi điện thoại hỏi thăm Anh Thy nữa, vì chuyện anh ba cô ta chết mà đau lòng muốn chết kìa!”
Nói xong cô ta bỏ đi vào phòng.