Một Mình Tôi Chấp Hết

chương 29: 29: ván bài định mệnh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tiêu Nhã kỳ chuẩn bị xong hết, thì Vương An Nguyên quấn cái khăn chỉ che thứ cần che bước ra.

Để lộ vòm ngực và cơ bắp săn chắc của thanh niên trẻ.

Anh thấy Tiêu Nhã kỳ ngồi khoanh chân.

tay còn nạp đạn vào mấy cây súng cầm tay.

Vẻ mặt nghiêm túc nhưng không có sát khí.

Cô chĩa cây súng về phía của Vương An Nguyên cười nói.

_" Vương An Nguyên.

Đây là nhà tôi còn có Vương Tâm Lan ở nữa.

Đề nghị cậu lần sau ăn mặc xong rồi mới bước ra.

Với thân hình của cậu mà muốn sắc dụ tôi thì cậu vẫn còn chưa đủ.....!".

Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi thu hồi cây súng lại.

Lấy khăn ra lau sáng bóng cây dao găm sắt nhọn.

_" Tôi sắc dụ ai cũng không thèm sắc dụ cô đâu Tiêu Ác Ma.

Đúng là nằm mộng ban ngày.

Vương An nguyên tôi còn trẻ phơi phới.

Bao nhiêu cô gái chết lên chết xuống vì tôi.

Tôi mới không thèm người phụ nữ mà chẳng có chút hương vị phụ nữ như cô đâu.

Cô đó cứ như đàn ông vậy.

Cô cứ nằm mơ đi trong mơ cũng không có được tôi đâu ".

Vương An Nguyên không vui nói.

_" Vào thay đồ nhanh đi.

Cậu nói nhiều quá.

Nếu không phải gu của nhau nói nhiều mà làm gì.

Tôi không thích Flowers Men....!".

Tiêu Nhã kỳ cười nói.

_" ưm....!Tôi là Flowers Men đó thì sao.

Hừ.......".

Vương An nguyên chu miệng nói.

Anh đi vào phòng còn đóng cửa mạnh cái.

" RẦM .......".

_ Tiêu Nhã kỳ mỉm cười.

Cũng may anh ta đi nếu còn đứng đây nữa máu mũi của cô không cầm được rồi.

Tiêu Nhã kỳ chửi nhỏ câu.

" Mẹ kiếp....!người gì mà đẹp dữ dội vậy không biết.

Có để cho người ta sống không.

Suýt chút nữa tôi cầm lòng không được bay lại thịt cậu rồi đồ ngốc.

Cậu không biết câu đang ở cái động sắc nữ hay sao mà còn bày bán da thịt tươi như vậy chứ......!".

_Tiêu Nhã kỳ vừa dứt lời thì thấy mũi nóng nóng.

" Chết....!Chảy máu mũi rồi.

Cũng may cậu ta không thấy.

Nếu không hình tượng uy nghiêm bấy lâu nay mình xây dựng bị đổ bể hết rồi ".

Cô nói câu rồi đi nhanh đi rửa mũi.

_ Ở trong phòng Vương An Nguyên đứng trước cái gương.

Anh xoay đi xoay lại mấy tư thế.

" Dáng chuẩn như vậy mà cô ta còn chê sao.

Cơ thể cân đối, mông cong đầy đặng, da trắng mịn như tuyết.

Cơ bắp của mình săn chắc vậy mà cô ta còn chê.

Mình cũng thấy như vậy là được rồi mà.

Nói mình không phải gu của cô ta.

vậy gu của cô ta là đàn ông già dặn phong sương, đầu hói, bụng bự đít teo, mặt phải để mấy cọng râu dê dê sao.....!Tiêu Nhã kỳ cô biến thái nên đúng là có sở thích biến mà.

Đúng là biến thái nha....!".

Anh nói rồi tự tin mặc đồ vào.

_ Nếu Tiêu Nhã kỳ mà nghe được những lời này thì chắc chắn sẽ chỉ vào anh mà chửi.

" Cậu mới biến thái.

cả nhà cậu biến thái.

Em gái cậu biến thái....!bụng bự đít teo để dành cho cậu tự hưởng đi.

Nếu không nể tình cậu là nam chính là ba của mấy đứa con của người ta sau này.

Tôi Tiêu Nhã kỳ mừng thịt tươi cậu rồi ".

Nhưng cô hoàn toàn không biết.

_" Giáo sư Tiêu.

Tôi đi đến trường đây ".

Vương An Nguyên nói.

_" Ưm....!Cậu học về thì nhớ chở Vương Tâm Lan về luôn.

Đừng để em ấy đi xe buýt biết không.

Còn nữa tối nay tôi có việc ngươi ăn cơm trước đi.

Có khi tôi về trễ.....!khỏi đợi cửa biết không ".

Tiêu Nhã kỳ nói.

_" Cô đi đâu.

Cô đang bị thương mà ".

Vương An Nguyên nghe vậy nhíu mày nói.

_" Tôi đi đâu không cần cậu quản.

Yên tâm sẽ không sao đâu.

Thôi đi học đi ".

Tiêu Nhã kỳ cười nói.

Nghe vậy Vương An nguyên cũng không có nói gì nữa mà bước đi.

_ Vừa ra xe anh gọi cho người vệ sĩ.

" Cho người bằng mọi giá bám theo Tiêu Nhã kỳ xem cô ta đi đâu.

Nhớ báo cáo cho tôi ".

Giọng nói nghiêm nghị của anh vang lên không cho phép người khác làm trái ý của mình.

So với lúc anh nói chuyện với Tiêu Nhã kỳ thì là người khác biệt.

Cũng có thể chỉ có nói chuyện với Tiêu Nhã kỳ thì anh mới có bộ mặt cam chịu đó thôi.

_ Tiêu Nhã kỳ rời nhà rất sớm.

Cô ngồi tòa nhà đối diện với Khách sạn Casino cô ngồi phân tích sơ đồ của khách sạn này.

Để tránh các camera giám sát.

Cô là hacker nên muốn xem hệ thống an ninh của khách sạn thì cũng dễ như ăn cháo.

Nhiệm vụ của cô là vào phòng đặt thiết bị nghe lén ở đó.

_ Cô làm xong thì cô làm như khách hàng bình thường đến chơi bài rồi thuê phòng ở khách sạn này.

Rất nhanh thủ tục được làm xong.

Có người đưa cô lên phòng cô thuê .

Khi người kia vừa đi cô nhanh chóng đi ra.

Thân thủ của cô linh hoạt tránh thoát mấy cái máy camera giám sát.

Tiêu Nhã Kỳ đến phòng lúc nãy cô đã lén lấy cắp chìa khóa phòng nên cư như vậy vào thôi.

_ Tiêu Nhã kỳ tìm được vị trí thích hợp thì lắp thiệt bị nghe lén dưới chân ghế.

Phòng tắm, phòng ngủ....vv....!thấy hoàn thành nhiệm vụ cô đi ra.

Cô chỉ về phòng đợi con cá cắn câu thôi.

_ Trường Wonderland.

_ Vương An nguyên đang ngồi nói chuyện với nhóm người của Triệu Tử Long thì tin nhắn đến.

Vương An nguyên lấy ra đọc thì nhíu mày.

Tiêu Nhã kỳ đến đó làm gì.

Anh thắc mắc rồi nhìn qua Triệu Tử Long anh đưa tin nhắn cho Triệu Tử Long đọc.

_" Tôi chỉ nghe nói có ông Thủ Trưởng của nước A đến thôi.

Không lẻ cô ta là sát thủ tính ám sát ông Thủ Trưởng của nước A đó sao".

Triệu Tử Long nghĩ hồi rồi hét lên nói.

_" Rất có thể lắm ".

Bạch Thiên Tuyệt nói.

_" Tôi cũng thấy có khả năng Tiêu Nhã kỳ là sát thủ.

Mấy cậu nghĩ thử coi.

Cô ta giỏi bắn súng, giỏi võ, lai lịch bí ẩn.

Tôi chắc chắn cô ta là sát thủ ".

Lý Minh Triết nói.

_" Nhưng trên người cô ta không có lệ khí, sát khí và khí chất của sát thủ nên có.

Trên người của cô ta tôi thấy khí chất khác hẳn với sát thủ ".

Hàn Thần cũng nói vào câu.

_" Hàn Thần nói cũng có lý.

Tôi cũng cảm nhận giống Hàn Thần.

Không phải sát thủ cô ấy là ai và đến đó để làm gì.

Tôi không tin cô ấy đến chơi bài mà không có mục đích khác.....".

Bạch Thiên Tuyệt suy nghĩ nói.

_" Ở đây bàn tán không phải cách.

Đi là biết ngay thôi....!".

Triệu Tử Long cười nói.

_" Đi thôi ".

người đứng dậy đi hiên ngang ra khỏi lớp.

Bà giáo sư già đang giảng bài nhíu mày.

_" Mấy cậu kia đi đâu.

Tôi chưa giảng xong mà.

Hừ.....!thử là tiết của giáo sư Tiêu Nhã kỳ mấy cậu dám đi tôi mới sợ.

Được cái giỏi bắt nạt người lớn tuổi ".

Bà giáo sư già nói nhưng cũng không ngăn lại được bước chân của người Triệu Tử Long.

người phóng lên siêu xe bay đi mất.

_ Tiêu Nhã kỳ còn không biết hành tung của mình bị phát hiện.

Vì hôm nay cô bận rộn nên không thèm theo dõi Vương An Nguyên làm gì.

Vậy mới có cuộc đụng độ ở casino sắp tới.

_ Khách sạn và casino Triệu Thị.

_ Chiếc siêu xe của Triệu Tử Long chạy như bay đến casino của anh.

Nó chỉ cách Trường Wonderland khoảng phút đi xe nếu lái nhanh.

Các nhân viên vừa thấy xe của anh đến thì ai cũng chạy ra tiếp đón.

_" Cậu chủ.

Hôm nay sao lại đến đây.

Mời cậu vào ".

Quản lí nhanh chóng chạy ra tiếp đón.

_" Tôi muốn biết người tên Tiêu Nhã kỳ có thuê phòng ở đây hay không.

Đã rời đi hay chưa....!đi điều tra đi rồi nhanh chóng báo cho ta biết ".

Triệu Tử Long nói.

Khí thế mạnh mẽ làm tất cả nhân viên ở đây đều cuối đầu.

người nhánh chóng chạy vào kiểm tra .

_ Triệu Tử Long cùng nhóm người Hàn Thần người cùng đi vào phòng VIP.

Khoảng phút sau có người đi vào báo cáo.

" Cậu chủ.

Cô gái Tên Tiêu Nhã kỳ hiện thuê phòng .

Hiện đang chơi bài ở đại sảnh.....!Cũng thắng được rất nhiều tiền ".

_ Nghe vậy người Triệu Tử Long, Hàn Thần, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết đều nhíu mày.

Không lẽ bọn họ đều nghĩ sai về cô sao.

Cô đến đây chơi bài thôi sao.

Triệu Tử Long vẫy tay ra hiệu cho người vừa đến báo cáo đi ra rồi anh nhìn người nói.

_" Có muốn xuống chơi ván bài với Giáo Sư Tiêu không ".

Triệu Tử Long cười nói.

_" Còn nói sao.

Đi thôi....!Tôi không tin lần nào cũng thua cho cô ấy ".

Hàn Thần cười nói.

Vừa nói xong người đi đến bàn của Tiêu Nhã kỳ đang chơi poker.

_" Giáo sư Tiêu.

Có muốn chơi với tôi ván không.....".

Triệu Tử Long ngôi xuống ghế nhìn qua Tiêu Nhã kỳ cười nói.

_" Không hứng thú ".

Tiêu Nhã kỳ nhìn người nói.

Bụng chửi nhỏ câu.

" Chết tiệt làm cái gì mà kéo đống đến đây hết vậy.

Vậy tối nay phải làm sao đây ".

_" Sao.....!Giáo sư Tiêu sợ thua tôi sao.

Nếu sợ thì đúng thôi ".

Triệu Tử Long khích tướng nói.

_" Phải đó.

Giáo sư Tiêu chơi ván đi " Hàn Thần cười nói.

_ " Thì ra cũng có thứ Giáo sư Tiêu không tự tin a....".

Bạch Thiên Tuyệt cười nói.

_ Tiêu Nhã kỳ mỉm cười.

Tính khích tướng cô sao.

Tưởng cô ngán bọn này à.

" Ok....!Giáo sư Tiêu tôi chơi với cậu.

Triệu Tử Long.

Vậy đi ván định thắng thua.

Lỡ chơi rồi thì chơi lớn chút đi.

Thế nào...." Tiêu Nhã kỳ nói rồi liếc mắt người Triệu Tử Long.

Cô chỉ cần ngồi ở đó thôi mà khí thế bức người như nữ vương vậy.

_ Vì nhóm Triệu Tử Long tới làm thu hút rất nhiều người lại đây vây xem.

Ai cũng chỉ chỉ rồi nói to nhỏ với nhau.

_" Hahaha.....!được Triệu Tử Long tôi bồi cô.

Giáo sư Tiêu.

Vậy cô muốn cược cái gì ".

Triệu Tử Long cười nói.

người Hàn Thần, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết.

Vương An Nguyên.

Đều mỉm cười.

người suy nghĩ " Triệu Tử Long là ngậm bài mà lớn lên.

Nói về đấu bài.

Tiêu Nhã kỳ cô thua chắc rồi.....".

_" Thoại mái lắm.

Mọi người ở đây làm chứng.

Tôi Tiêu Nhã kỳ Giáo sư Trường Wonderland.

Tôi muốn cược là nếu tôi thua.

Tôi làm ôsin cho người này tháng.

Nếu tôi thắng thì người này làm ôsin cho tôi lại tháng thôi ".

Tiêu Nhã kỳ cười nói.

_ Nghe vậy Triệu Tử Long nhíu mày.

Anh không biết là cô lấy tự tin ở đâu mà cược lớn vậy.

Anh liếc mắt nhìn người xin ý kiến.

Tại Tiêu Nhã kỳ cược là cả người nên anh không có quyền quyết định thay người.

Thấy người gật đầu anh cũng yên tâm.

Cơ hội để dày dọa Tiêu Nhã kỳ.

Thời khắc báo thù đã đến.

Họ mới không bỏ qua cơ hội này được.

Bao nhiêu uất bữa giờ nên tính với cô luôn.

Cô thử lọt vào tay bọn anh đi.

Boṇ anh sẽ phải cho cô biết thế nào là địa ngục thật sự.

_" Được.

Tôi thay mặt người chấp nhận cá cược ".

Triệu Tử Long nghiêm túc nói.

Lần này thắng ăn cả, ngã xuống thì chết với Tiêu Nhã kỳ vậy thôi.

_" Hahaha......! lời đã định ".

Tiêu Nhã kỳ cười lớn nói.

Khí chất vương giả làm chói mắt mọi người có mặt ở đây..

Truyện Chữ Hay