Tiêu Nhã kỳ từ phòng của Vương Tâm Lan về thì cô cũng tranh thủ về nhà gặp thiên thần nhỏ của cô.
Tài xế xe của cô vừa chạy vào bãi đậu xe thì thấy vài chiếc xe đắt tiền đậu ở bãi đậu xe cô nhếch môi cười.
_" Cô chủ.
Câu chủ và cô chủ đang đợi cô về ".
Bà quản gia nói.
_" Ưm...!Tôi biết rồi ".
Tiêu Nhã kỳ đi vào thì gặp Hàn Thần ẩm Thiên Tuyết đi ra.
_" Mẹ....!".
Thiên Tuyết tay ôm cổ Hàn Thần cười thật tươi.
_" Thiên kỳ cô về rồi à...!".
Hàn Thần lên tiếng.
Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Triệu Tử Long cũng từ trong nhà cô đi ra.
_" Tôi là Triệu Tử Long.
Rất vui được gặp cô Thiên Kỳ.
Hàn Thần nói muốn dắt bé đi chơi nên đúng lúc Tôi hôm nay được rảnh nên cũng đi thư giản.
Cô không ngại chứ ".
Triệu Tử Long nhìn Thiên Kỳ chằm chằm rồi lên tiếng.
Anh có nghe Bạch Thiên Tuyệt nói về Thiên Kỳ có cái huy hiệu kia nên cũng tò mò đi theo.
_" Làm gì có chứ.
Bé Thiên Tuyết và Thiên Phong nhờ mấy anh chăm sóc rồi.
bé vậy chứ quậy phá lắm.
Còn vị này chắc là Luật sư danh tiếng nhất hiện nay Vương An Nguyên đúng không.
Tôi là Thiên Kỳ.
Tôi vừa nghe Lee thông báo là anh hiện tại là Luật Sư đại diện cho tôi thay luật sư cũ phải không ".
Thiên kỳ cười nói.
Thấy Vương An Nguyên ở đây nên cô tiện chào hỏi luôn.
_" Chào cô Thiên Kỳ.
Tôi là Vương An Nguyên.
Tôi vừa ký hợp đồng làm luật sư đại diện cho cô.
Rất vui được gặp cô.
Hy vọng hợp tác ăn ý lâu dài ".
Vương An Nguyên cũng lịch sự chào lại nói.
Ánh mắt anh nhìn cô như muốn nhìn ra điều gì từ cô.
Anh cũng nghe Hàn Thần thông báo nên lếch xác đến.
Chỉ cần ở đâu có tinh tức của Tiêu Nhã kỳ thì anh sẽ đến.
_" Vậy cũng tốt.
Lát nữa Tôi phải đi gặp Diệp Vương.
Anh có muốn đi cùng tôi không ".
Thiên kỳ cười nói.
_" Đương nhiên Tôi là Luật sư của cô mà ".
Vương An Nguyên cười nói.
Sau năm Vương An Nguyên thay đổi khá nhiều.
Anh trầm tính hơn, chín chắn, nam tính hơn xưa nhiều.
Gương mặt đẹp trai thì không có nhiều thay đổi lắm.
Vẫn có thể làm người khác nhìn lướt qua sẽ không thể rời mắt đi chỗ khác được.
Vương An Nguyên hiện tại muốn đi cùng cô còn không được.
Tất cả các nghi ngờ hiện tại đang hướng về cô gái tên Thiên Kỳ này.
Anh thật muốn biết sau lớp mặt nạ kia có phải Nhã kỳ của anh không.
Thiên kỳ đang tính trả lời thì nghe Bé Thiên Tuyết nói.
_" Mommy...!Sao mặt của con với chú kia giống nhau quá vậy.
Mẹ....!chú ấy có phải Ba của con không ".
Bé nói rồi tay chỉ vào người của Triệu Tử Long thắc mắc.
_ Bé vừa dứt lời thì ai cũng nhìn về bé.
Ánh mắt ai cũng nghi hoặc nhìn Triệu Tử Long.
Thấy gương mặt bé giống Triệu Tử Long như đúc nên ai cũng đợi chờ câu trả lời của Thiên Kỳ và Triệu Tử Long.
_ Thấy vậy Triệu Tử Long lên tiếng.
" Mấy Cậu nhìn tôi làm cái gì.
Ngoài Nhã kỳ ra Tôi năm qua chưa có vượt rào cùng cô gái vào hết đó.
năm nay tôi thủ thân như ngọc đợi Nhã kỳ trở về thì làm gì có con lớn như vậy.
Ở chung với nhau năm tôi đi đâu làm gì mấy cậu là người rành nhất rồi còn gì ".
_Anh nói thì vậy đó nhưng trong lòng nghi ngờ càng sâu.
Anh hết nhìn bé Thiên Tuyết rồi lại nhìn Thiên Kỳ.
Gương mặt của bé giống anh thật.
Nếu năm qua anh quậy phá, ăn chơi gái gú bên ngoài thì khi nhìn bé Thiên Tuyết anh có thể chắc chắn bé là con rơi của anh rồi, nhưng anh bận huấn luyện của Diệp Vương như muốn lột tầng da ra thì làm gì còn hơi đâu mà gái gú.
_" Tuyết à...!Người giống người thôi con.
Chú Tử Long làm sao có thể là Ba con được.
Chú ấy năm nay mới tuổi thôi.
Con nghĩ mẹ và chú ấy có thể cùng nhau lăn lộn trên giường rồi có con được sao.
Chú ấy không phải gu đàn ông của mẹ.....".
Thiên kỳ hôn má bé cái nói.
_ Mấy soái ca nghe Thiên Kỳ nói vậy thì nhíu mày nhìn cô.
Có mẹ nào dạy con gái mấy chuyện đó sớm như vậy đâu.
Nhất là Triệu Tử Long anh nghe cô nói anh không phải là gu đàn ông của cô thì cái mặt anh không vui.
Anh đang nằm trong top của Thập Đại Mỹ Nam độc thân Hoàng kim hot nhất hiện nay.
Biết bao nhiêu cô gái muốn lên giường với anh mà không được, còn cô thì lại nói anh không phải gu của cô.
" Hừ...!Cô cũng chẳng phải gu phụ nữ của tôi đâu nha.
Ngoài Nhã kỳ ra ai cũng không phải gu của tôi.
Đừng nghĩ nói như vậy là có thể làm tôi có hứng thú với cô.
Mơ đi ".
Anh liếc mắt nhìn Thiên Kỳ rồi thì thầm nhỏ câu.
_ Thiên Phong đứng ở gần đó tay bỏ túi hết nhìn mẹ mình rồi lại nhìn qua Triệu Tử Long nhíu mày.
Trong đầu bé lóe lên suy nghĩ chút rồi thôi.
_" Mẹ nói cũng phải ha...!Gu đàn ông của mẹ có phải giống Chú Hàn Thần xinh đẹp phải không mẹ.
Để mẹ dễ chà đạp và bạo cúc hoa của chú ấy đúng không mẹ ".
Bé Thiên Tuyết được Hàn Thần ôm thì gật đầu, vỗ tay cười nói.
_" Khụ....!khụ....!".
Hàn Thần và Thiên Kỳ nghe vậy ai nói đều ho sặc lên vài câu cho bớt ngưỡng.
_" Hahaha....!Đồng ngôn vô kỵ.....!Đồng ngôn vô kỵ.....!".
Hàn Thần và Thiên Kỳ đồng loạt nhìn nhau kêu lên.
_" Tuyết...!Con biết gu đàn ông của mẹ thì con cũng không cần nói lớn như vậy chứ.
Đây là bí mật của mẹ con mình biết không ".
Thiên kỳ ghé miệng vào tai của bé nói nhỏ rồi mẹ con nở nụ cười thật tươi như biết được bí mật của nhau vậy.
_ mẹ con cười nói làm mấy người đàn ông có mặt ở đây đều thấy cảnh tượng này thật ấm áp, ngọt ngào.
Chỉ có mình Hàn Thần là không thấy vậy.
Những lời cô nói nhỏ với bé Thiên Tuyết anh nghe rõ hết nên mặt tự không tự giác được đỏ lên.
Chẳng biết là do ngại hay là tức giận.
Đã bao lâu rồi anh không biết đỏ mặt mà gì rồi.
_" Luật Sư Vương chúng ta đi thôi.
Đến giờ rồi.
bé giao cho mấy anh chăm sóc vậy....!Phong chăm sóc em biết không ".
Thiên kỳ cười nói.
_" Con biết rồi mẹ ".
Thiên Phong trả lời.
_" Mẹ ăn gì...!Con mua quà tặng mẹ ".
Thiên Tuyết cười nói.
_" Đi chơi vui vẻ là được rồi.
Mẹ yêu con ".
Thiên kỳ cười nói rồi gật đầu chào bọn anh rồi đi cùng Vương An Nguyên ra xe.
_ Triệu Tử Long, Hàn Thần, Bạch Thiên Tuyệt cùng bé đi công viên nước chơi.
Trên đường đi thì Triệu Tử Long nhìn Thiên Tuyết cái.
Trong lòng anh nghi ngờ càng sâu.
Anh suy nghĩ chút rồi làm ra quyết định mà chính cũng không ngờ mình lại làm vậy.
Tay anh lén nhổ cọng tóc của bé Thiên Tuyết cọng rồi nhìn Bạch Thiên Tuyệt nói.
" Bạch Thiên Tuyệt cậu lái đến bệnh viện gần đây chút tôi vào có việc rồi ra ngay ".
_ Nhưng gì anh làm nảy giờ đều không qua mắt Thiên Phong.
Cậu bé nghe anh nói vậy thì im lặng nhìn Triệu Tử Long và sợi tóc trên tay anh.
Bạch Thiên Tuyệt nghe Triệu Tử Long nói vậy cũng lái xe đến bệnh viện gần đây nhất.
_ Tới bệnh viện Lưu Ly thuộc quyền sợ hữu của Mạc Lưu Ly.
Triệu Tử Long xuống xe thì Thiên Phong cũng lên tiếng.
" Cháu mắc Tiểu quá cháu vào đi nhà vệ sinh chút ".
Nói rồi cậu bé đi xuống xe.
_" Cần chú đi với cháu không ".
Bạch Thiên Tuyệt lên tiếng.
_" Dạ...!Không cần ".
Thiên Phong nói rồi chạy vào trong.
Bệnh viện này có ai còn lạ Thiên Phong nữa.
Cậu luôn đi theo Mạc Lưu Ly nên ai cũng biết.
Cậu thấy bóng của Triệu Tử Long vừa đi vào thang máy thì bé lên tiếng.
_" Chú Tử Long...!".
Thiên Phong gọi.
_" Thiên Phong sao cháu lại theo vào đây ".
Triệu Tử Long nói.
_" Chú muốn làm xét nghiệm thì lấy tóc cháu nè đừng lấy tóc em cháu.
Bọn cháu là sinh đôi nên cũng giống nhau thôi, nhưng cháu không thích chú lén lấy tóc em cháu như vậy ".
Thiên Phong nói rồi nhổ , sợi tóc ra đưa cho Triệu Tử Long.
_" Cháu biết chú muốn làm cái gì sao ".
Triệu Tử Long cười nhìn Thiên Phong nói.
Anh mới không tin đứa bé hơn tuổi lại biết anh sắp làm cái gì.
_ Thiên Phong nhanh chóng giật cọng tóc trên tay anh nói.
" Muốn lấy thì lấy tóc cháu đừng lấy tóc em gái cháu.
Cháu không cho phép ai đụng đến em gái cháu đâu....!bất kỳ ai cũng không được ".
Nói rồi cậu đưa cọng tóc của mình ra rồi cứ như vậy thẳng lưng đi ra ngoài.
Triệu Tử Long nhìn , sợi tóc trên tay mình thì mỉm cười.
Con trai của Thiên Kỳ sau này sẽ không phải là nhân vật đơn giản.
Mới còn nhỏ đã cá tính như vậy rồi.
Anh tiếp tục lên thang máy.
Gặp vị bác sĩ anh đưa cọng tóc ra rồi nói vài câu với vị bác sĩ rồi bước đi ra ngoài.
Chính anh cũng không biết mình đi sai ly đi dặm.
Tóc của Thiên Phong không có huyết thống với anh đâu.
_ Trên xe Triệu Tử Long và Thiên Phong người đều đưa mắt to, mắt nhỏ nhìn nhau mà không ai nói câu nào.
Thiên Phong đi theo Mạc Lưu Ly nên biết Triệu Tử Long lấy tóc Thiên Tuyết là muốn làm xét nghiệm DNA.
Mắt bé lâu lâu lại nhìn Triệu Tử Long đánh giá xem anh có xứng đáng làm ba bé không.
Miệng bé lẩm bẩm.
" Ngoại hình xem cũng đẹp mắt.
Người đàn ông này sẽ là Ba mình thật sao.
Mẹ lại cùng ông Chú này ....!Mới có mình sao.
Chỉ xếp hạng thứ trong bảng xếp hạng Mỹ Nam thôi tự hào gì chứ.
Nếu Ba mình là thứ nhất đại soái Diệp Vương thì tốt quá rồi ".
_ Bạch Thiên Tuyệt, Hàn Thần và Thiên Tuyết vẫn cười nói chuyện vui vẻ với nhau đâu ai hay sự khác thường của Triệu Tử Long và Thiên Phong.
Chiếc xe của Bạch Thiên Tuyệt vẫn chạy đều về phía trước.
_ Ở bên này Thiên Kỳ cũng Vương An Nguyên đi cùng xe đến nơi làm việc của Diệp Lâm Anh.
Vương An Nguyên lái xe còn cô thì ngồi lái phụ.
Thấy Vương An Nguyên lớn lên soái như vậy.
Làm máu lưu manh trên người cô nổi lên muốn chọc ghẹo Vương An Nguyên chút.
Thiên Kỳ chóng cằm rồi nhìn chằm chằm vào Vương An Nguyên cho đến khi Vương An Nguyên thấy không chịu được nữa thì lên tiếng.
" Thiên Kỳ.
Cô có thể đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó được không.
Cô làm tôi lạnh óc quá.
Tôi không có hứng thú với cô ".
_" Xuýt......!Tôi đang ngắm tác phẩm nghệ thuật là kiệt tác cực phẩm của tạo hóa làm nên.
Vương An Nguyên Anh đừng làm ồn lên làm phiền tôi ngắm cảnh ".
Thiên kỳ nháy mắt cười lưu manh nói.
Tay để lên môi thổi nhẹ cái ra hiệu cho anh im lặng.
Cả người toát ra khí chất phong tình, lẳng lơ quyến rũ.
_ Vương An Nguyên bị cô nói vài câu chọc ghẹo thì hơi ngượng chút nhưng vẫn làm ra bình thường nói.
" Hahaha....!Nghe đồn Thiên Kỳ của The Queen là người rất yêu cái đẹp.
Tin đồn quả thật là không sai.
Thế nào...!Tôi đẹp trai lắm sao ".
Anh nhếch môi cười nói.
Cái kiểu bị con gái nhìn như vậy riết anh quen rồi, nhưng nhìn trắng trợn không thấy ngại như vậy của Thiên Kỳ thì anh là lần đầu tiên gặp phải.
_" Hahaha....!Tiểu Thụ thụ lớn lên rất đẹp mắt nha.
Làm người ta chỉ muốn mang về nhà mà yêu thương chà đạp thôi.
Sao nào tối nay có hứng thú cùng tôi bàn luận nhân sinh đạo lý hay không.
Tiểu mỹ nhân....!".
Thiên kỳ rờ cằm ra dáng biến thái cười nói.
_ Vương An Nguyên đỏ mặt hít vào hơi mới đè xuống cảm giác muốn đấm vào cái bản mặt lưu manh biến thái của cô cái.
Anh gặp qua mặt dày nhưng mặt dày vô địch như cô thì đây lần thứ hai anh gặp phải.
Lần đầu tiên thì là Giáo Sư Tiêu của anh rồi.
_ Nghĩ đến Tiêu Nhã kỳ Anh lập tức nghiêm giọng lại nói.
" Thiên Kỳ...!Cô muốn dùng cách này để quyến rũ tôi thì cô thất bại rồi.
Tôi nhắc lại lần nữa.
Tôi không có hứng thú với cô ".
_" Hahaha.....!Tiểu mỹ nhân nổi giận rồi à...!Càng nổi giận thì càng đáng yêu nha.
Thiệt là biết chọc người khác chà đạp mà.
Tiếc quá, tiếc quá Thiên kỳ Tôi không có số hưởng rồi.
Thiên kỳ tôi là người rất yêu cái đẹp, nhưng tôi chưa cưỡng ép người khác bao giờ.
Anh yên tâm...!hahaha ".
Cô cười lớn tiếng nói.
_ Thấy mặt Vương An Nguyên đen thui thì cô không chọc anh nữa.
Chọc anh cho vui thôi chứ năm nay cô có bé Phong, Tuyết nên cũng đã lâu rồi chưa có ăn thịt chim cu của ai bao giờ.
Đến hương vị thịt chim ra sao cô cũng không nhớ rồi.
_" Hừ....!Vương An Nguyên tôi ngoài người con gái ra ai tôi cũng không vừa mắt.
Hôm nay cũng vậy.
Sau này cũng vậy mãi không thay đổi.
Cô ấy luôn sống trong tim tôi ".
Vương An Nguyên nói.
_" Woa....!Lại còn là Tiểu Thụ chung tình.
Hiếm thấy, hiếm thấy..
Thiên kỳ tôi lại trễ rồi.
Hài....!Lại lỡ mất Tiểu mỹ nhân ".
Cô cười tươi chọc ghẹo anh thêm , câu.
_ Vương An Nguyên nghe vậy thì lái xe đi cũng không để ý đến Thiên Kỳ nữa.
Nhưng bất giác trong lòng lại nổi lên cảm giác rất quen thuộc, thân quen.
Như người con gái đang ngồi cạnh anh là Tiêu Ác Ma mà anh lần đầu tiên gặp mặt vậy.
Những ký ức trong những ngày Tiêu Nhã kỳ làm Giáo Sư của anh như sống lại trong tâm trí.
Cảnh tượng chân thực làm anh phân tâm khẽ cười ngọt ngào cái.
_" Cẩn thận....!".
Thiên kỳ la lên.
Cô chồm người qua ghế chính, tay cô nhanh chóng điều chỉnh vô lăng lại.
Thì ra trong lúc Vương An Nguyên phân tâm nghĩ về ký ức ngọt ngào thì xe của anh lấn qua làn đường của xe khác.
Gặp chiếc xe khác đi với vận tốc khá nhanh nên xem chút nữa gây ra tai nạn kinh hoàng rồi.
Chiếc xe của Vương An Nguyên được cô điều chỉnh thì né được xe đang lao đến như muốn lấy mạng người.
Nhưng xe của Vương An Nguyên lại va vào phân cách tuyến cái " Rầm...!".
_ Phần đầu xe móp vào thấy rõ.
Vì cô không thắc dây an toàn nên cả người cô nhào về phía trước.
Vương An Nguyên nhanh chóng ôm chặc cô lại.
Túi hơi an toàn ở Vô Lăng xe được bung ra đúng lúc.
Đầu cô đập vào túi hơi kêu lên cái bụp.
_" Mềm không.....!".
Thiên kỳ nhìn Vương An Nguyên lên tiếng.
Tay anh còn bóp chặc ngực của cô.
_" Mềm cái gì....!cái gì mềm ".
Vương An Nguyên bị cô hỏi bất ngờ thì cái mặt anh đờ ra không hiểu gì hết trả lời.
_" Á....!Shit...!Lấy tay anh đang để trên ngực tôi ra.
Vương An Nguyên.
Anh có biết lái xe không hả.
Đang lái xe mà phân tâm có phải muốn chết phải không ".
Thiên kỳ lấy cái đầu bị đập vào túi hơi ra rồi lên tiếng.
_ Cả người cô được Vương An Nguyên ôm cứng ngắc.
Vương An Nguyên thấy mình đang ôm chầm lấy ngực cô thì nhanh chóng buông ngực cô ra.
Hèn gì anh thấy cái gì mềm như vậy, thì ra là ngực cô.
Chắc cũng phải cup D đây ngang ngửa với Nhã kỳ của anh .
_" Xin lỗi.
Là lỗi của tôi ".
Vương An Nguyên cũng lấy lại được bình tĩnh nói.
Mặt không tự giác được ửng hồng.
_" Anh muốn chết không sao.
Tôi còn đứa con nhỏ đó.
Hừ....!Anh ở đây giải quyết tai nạn đi.
Tôi đi gặp Diệp Vương mình được rồi.
Biết anh như vậy tôi không thèm chọc anh ".
Thiên kỳ vuốt cái đầu ăn đau nói.
Nói rồi cô lấy điện thoại gọi cho thư ký đến rước.
_" Cô đi trước đi.
Tôi sẽ đến sau xin lỗi ".
Vương An Nguyên cũng gật đầu xin lỗi.
Đây là lần đầu tiên sau năm anh mất tập trung như vậy.
Xuýt chút nữa anh không còn mạng gặp Nhã kỳ của anh rồi.
Nhưng khi ôm lấy Thiên Kỳ sao anh lại có cảm giác quen thuộc như vậy.
Rất...!Rất....!quen thuộc.
_" Được rồi anh đến chỗ Diệp Vương sau vậy ".
Thiên kỳ nói rồi đẩy xe bước ra.
Vương An Nguyên thì trong xe bóp trán rồi lắc cái đầu cái cho cảm giác xa lạ kia đi ra khỏi tâm trí của anh.
Không bao lâu thì cảnh sát đến.
Vương An Nguyên còn lo giải quyết với cảnh sát thì cô thư ký của Thiên Kỳ đến..