Gặp nhau trên lớp, Thụy Du lại tâm sự với Băng Tâm:“ Nói thật là trước giờ tiêu chuẩn của tao cũng hơi cao, hồi đó tao quen toàn lớp trưởng, lớp phó không à đứa nào cũng đẹp trai mà lại học giỏi nữa còn Thiện Ngôn thì…cũng không tính là đẹp học cũng không được giỏi”.
Băng Tâm nhướng mày lém lỉnh hỏi: “Thế mày tính cưa Uyển Uyển à????”.
Thụy Du lắc đầu lia lịa: “ Hiển nhiên mà không rồi Uyển Uyển là con gái mà”.
“ Chẳng lẽ là…tân lớp phó kỷ luật Mạc Đông Quân sao???”.
Thụy Du liền gào lên:” Tao tránh nó còn không kịp đó chứ, nghĩ sao mà nói vậy”.
Băng Tâm ngồi gõ ngón tay trên bàn phân tích:“ Thì đó cái dàn bán cán sự lớp mình toàn là con gái không à nên bỏ chuyện đó qua một bên đi…với lại đẹp cũng có ăn được đâu…Thiện Ngôn học cũng khá chứ không đến nỗi tệ mà…cái quan trọng là nó tốt bụng và thật lòng với mày kìa”.
Thụy Du rõ ràng bị dao động nhưng vẫn cố cứng đầu không nhận.
Đúng như Băng Tâm dự đoán vấn đề còn lại chỉ là thời gian thôi, qua vài tuần Thụy Du cũng đồng ý quen với Thiện Ngôn.
Hai người mới có tình yêu vui vẻ mà bạn bè trong nhóm cũng vui lay.
Quỳnh Dao, Lạc Sa tư vấn là Thiện Ngôn là nên đi mua nhẫn đôi và áo cặp để tặng cho Thụy Du.
Thế là trong nhóm có phong trào mới đó là mua nhẫn cặp đeo, Quỳnh Dao, Lạc Sa, Thiện Ngôn, Đông Quân đều hưởng ứng, đúng là người có tình yêu mới mơ mộng sến súa như vậy chả bù với ba con cẩu độc thân Linh Đan, Uyển Uyển với Băng Tâm không thể tham gia phong trào này.
Lúc đi học thêm, Thiện Ngôn và Thụy Du cùng mặc áo cặp, tình yêu của hai đứa bây giờ cả lớp đều biết cả rồi nên ai cũng chúc mừng hết.
Lúc đi lên lớp Quỳnh Dao khẽ thì thầm với Băng Tâm: “ Ê Thiện Ngôn nhờ tao nói với mày là hôm nay để nó ngồi cùng bàn với Thụy Du đó”.
Băng Tâm gật gật đầu: “ Hiển nhiên rồi, chẳng lẽ tao chui vào giữa hai đứa nó làm nhân bánh mì à, tao cũng không có ý định cướp vợ của nó đâu mà lo ok”.
Quỳnh Dao cười hì hì: “ Mày biết vậy là tốt hahaha…tại đó giờ mày với Thụy Du luôn ngồi chung nó sợ mày buồn nên nhờ tao nói trước một tiếng”.
Băng Tâm nhún vai: “Có gì đâu mà buồn…phải là mừng cho nó mới đúng chứ”.
“ Vậy lát nữa qua ngồi gần tao đi”.
“ Tao mà lên bàn trên đó thế nào Thụy Du cũng lôi kéo tao ngồi chung cho mà coi”.
Thức ăn cho chó sẽ bị quăn cho ngập mặt bộ ngu sao mà bén mảng tới gần!!!
“ Chứ mày tính sao??”.bg-ssp-{height:px}
“ Tao tự có cách mày khỏi lo…có điều hôm nay tao không ngồi cùng tụi bây được”.
Băng Tâm cố tình vào lớp cuối cùng nhưng mà cũng đi bằng cửa sau luôn cô chọn một cái bàn đơn gần cuối lớp ngồi một mình.
Kim Đào là nổi tiếng là cô gái dữ nhất lớp K đi vào lớp, vừa nhìn thấy Băng Tâm ngồi một mình Kim Đào liền vui mừng đi tới bàn của Băng Tâm rồi nói: “ Ủa hôm nay Băng Tâm ngồi một mình hả?”.
Băng Tâm gật gật đầu.
Kim Đào liền vui vẻ nói: “ Ê vậy cho tôi ngồi cùng bàn với Băng Tâm được không, lát nữa bạn chỉ tôi mấy bài toán được không?”.
Băng Tâm mỉm cười làm hành động mời rồi nói: “ Tất nhiên rồi hihi”.
Kim Đào ngồi vào chỗ nhìn đưa mắt nhìn lên phía trên thấy Thiện Ngôn và Thụy Du mặc áo đôi ngồi cùng bàn liền hỏi Băng Tâm: “Biết sao hôm nay Băng Tâm ngồi một mình rồi có phải là Thiện Ngôn đuổi bạn xuống đây không??”.
Băng Tâm đáp: “ Không có,chỉ tại không muốn làm kỳ đà cản mũi người ta thôi…khó khăn lắm nó mới chinh phục được Thụy Du nên để hai đứa tự nhiên một chút hihi”.
“ Haha vậy là từ nay tui được quyền độc chiếm Băng Tâm luôn rồi vui quá”.
Băng Tâm nghe xong mà toát mồ hôi hột.
Mới thoát được một đứa lại vây vào một đứa khác, đúng là tình huống máu chó mà!!! Thiên lý ở nơi mô????
Thụy Du không thấy Băng Tâm nên đưa mắt tìm kiếm, thấy Băng Tâm ngồi ở dưới Thụy Du liền chạy xuống hỏi: “ Ê Tâm sao hôm nay mày không ngồi với tụi tao vậy? mày giận tao hả??”.
Băng Tâm liền trả lời: “ Làm gì có…tự nhiên tao muốn ngồi ở đây vậy thôi…à hôm nay Kim Đào nhờ tao chỉ mấy bài toán nên tao mới xuống đây ngồi á…không tin thì hỏi Kim Đào đi”.
Kim Đào liền xác nhận lời nói của Băng Tâm: “ Đúng rồi á…bạn đi về với Thiện Ngôn của bạn đi từ bây giờ trở đi Băng Tâm là của tôi”.
À đừng diễn sâu thế chứ… con người ta sao có thể ngang nhiên trở thành của bạn được chứ?!
Băng Tâm nhìn Thụy Du mỉm cười rồi nói: “ Thôi lên đi thầy sắp bắt đầu dạy rồi kìa”.
Hôm nay tìm được lý do chính đáng, vậy buổi tới thì sao đây càng nghĩ càng mệt não mà!!!
Cả tuần đó, Băng Tâm luôn cố tránh tiếp xúc với Thụy Du để nhường không gian riêng tư này cho Thiện Ngôn ngay cả đi học thêm buổi tối cô cũng đều ngồi cùng bàn với Kim Đào vừa có thể thoát khỏi cái cảnh làm bóng đèn vừa giúp được Kim Đào hiểu thêm mấy dạng toán khác nhau nên cô cũng cảm thấy vui.