Sau khi nghe qua ý kiến của Băng Tâm, Lạc Sa liền hưởng ứng: “ Ừ được đó tao thấy cách này cũng hay nếu không thích thì cũng không đến nỗi khỏi nhìn mặt nhau”.
Thiện Ngôn lẩm bẩm: “ Viết tâm thư…chọn bài hát”.
Quỳnh Dao vỗ vào vai Thiện Ngôn một cái: “ Tao thấy cách này cũng ổn đó mày thử coi”.
Băng Tâm thấy nỗi lo lắng của Thiện Ngôn liền kéo Đông Quân tới trước mặt Thiện Ngôn: “ Đây, ông nhờ anh Đông Quân tư vấn cách viết thư tình đi…sư phụ đang đứng trước mặt rồi nè”.
Đông Quân nghe xong mà hoảng loạn lên luôn: “ Em đang lảm nhảm gì đó Băng Tâm anh là sư phụ viết thư tình hồi nào chứ?”.
Băng Tâm hất mặt lên chấp vấn: “ Anh dám nói là hồi năm lớp anh không có tư vấn cho thằng Hoàng Lâm viết thư tình để gửi cho Thụy Du đê”.
Đông Quân đưa tay đỡ trán: “ Sao chuyện gì cũng không qua mắt được em hết vậy hả?”.
Đông Quân bày ra vẻ mặt không tình nguyện nhưng vẫn nói với Thiện Ngôn: “ Sao đây tới luôn không để tao tư vấn cho”.
Thiện Ngôn gật gật đầu: “ Ừ thì vụ tâm thư coi như ổn còn chuyện chọn bài hát thì sao đây nên chọn bài gì bây giờ?”.
Băng Tâm liền nói: “ Nên chọn một bài vừa bật đèn xanh cho người khác nhưng vẫn chừa lại một đường lui cho mình”.
Lạc Sa cau mày:“ Ý mày là sao phức tạp quá à????”.
Quỳnh Dao hiểu ý của Băng Tâm liền giải thích cho dễ hiểu: “ Là vầy, ý của Băng Tâm là nên chọn một bài hát bày tỏ tình cảm với Thụy Du nhưng nếu Thụy Du không đồng ý thì cũng có thể làm bạn với nhau như trước á,chứ đừng có ép buộc quá như vậy sau này khó mà nhìn mặt nhau”.
Băng Tâm cho Quỳnh Dao một cái like, dù có chuyện gì xảy ra thì hai đứa vẫn luôn hiểu ý nhau nhất.
Lạc Sa liền kêu lên: “ Như vậy nhé”.
Quỳnh Dao đầu đầy vạch đen: “ Sao giống vừa mới chia tay vậy ba??”.
Lạc Sa lại nhíu mày hỏi: “ Chứ chọn bài gì bây giờ”.
Quỳnh Dao nhún vai: “ Ai mà biết đâu hỏi Thiện Ngôn á nó tỏ tình chứ bộ tao tỏ tình chắc”.
Đông Quân hỏi Thiện Ngôn: “ Mày thấy sao đây???”.
Thiện Ngôn cười trừ: “ Không biết nữa để tao suy nghĩ thêm đã”.
Thế là kế hoạch tỏ tình bị đem đi ngâm nước nóng vô thời hạn.
Mấy ngày sau, lúc đi học thêm toán, Băng Tâm đang đứng ngoài hành lang uống trà sữa thì Thụy Du lại bước đến đứng bên cạnh cô rồi lên tiếng: “ Ê Băng Tâm tao hỏi mày cái này nha”.
Băng Tâm gật gật đầu: “ Ừ hỏi đi”.
Thụy Du chần chừ sắp xếp lại từ ngữ trong đầu rồi hỏi: “Mày thấy Thiện Ngôn là người như thế nào? Mày quen biết nó trước tao nên chắc là mày hiểu nó nhiều hơn tao đúng không??? tao muốn biết cảm nhận của mày về nó”.
Băng Tâm nhìn Thụy Du có chút lạ lẫm: “ Chẳng lẽ Thụy Du cũng thích Thiện Ngôn sao ta?!” nhưng cái nhìn khan khác này nhanh chóng biến mất không để Thụy Du phát hiện ra.
Băng Tâm thành thật trả lời: “ Ừ theo tao thì Thiện Ngôn là một người tốt biết quan tâm đến người khác, hiền lành, dễ thương còn rất là chân thành trong tình yêu nữa, Thiện Ngôn là hình mẫu bạn trai khá lý tưởng à nha”.bg-ssp-{height:px}
Câu cuối Băng Tâm cố tình nói thế để thăm dò thái độ của Thụy Du, quả nhiên nét mặt của Thụy Du liền thay đổi.
Băng Tâm giả vờ ngu ngơ như chưa biết gì rồi hỏi: “ Ủa mà sao hôm nay mày tự nhiên hỏi Thiện Ngôn làm gì?”.
“ Hôm qua Thiện Ngôn nhắn tin nói là thích tao”.
“Khụ khụ khụ…”, Băng Tâm sặc trà sữa luôn.
Ai mà có thể ngờ rằng con hàng này ra tay nhanh nhỉ mà lại dùng cách khá là trực tiếp luôn mới ghê chứ!!!
Lần trước cũng dùng cách này nhưng thất bại vẫn chưa sợ à?!
Băng Tâm điều chỉnh tâm trạng lại một chút rồi hỏi: “ Thế mày trả lời sao??”.
“ Tao nói là để tao suy nghĩ thêm…theo mày tao có nên quen Thiện Ngôn không?”.
Băng Tâm gật đầu như giả tỏi: “ Nên chứ, Thiện Ngôn tốt mà hihi”.
“ Tao vẫn thấy sao sao à”.
“ Một người tốt như vậy mà bỏ qua thì có ngày sẽ hối hận lắm à”.
“ Để tao suy nghĩ thêm”.
Đi học về Băng Tâm liền nhắn tin nói chuyện với Thiện Ngôn [Ê bạn tỏ tình với Thụy Du rồi đúng không????].
[Sao Tâm biết?? Thụy Du nói Tâm nghe hả??].
[Ừ, nó hỏi tôi nhận xét về bạn như thế nào].
[Rồi Tâm trả lời sao??].
[Yên tâm tôi toàn nói ưu điểm của ông thôi chẳng những thế còn nói cho ông thật là hoàn hảo nữa hihi…Thụy Du hỏi tôi là nó có nên quen ông hay không á???].
[Rồi Tâm nói sao???].
[Hiển nhiên bảo là nó nên quen ông rồi hihi].
[Cảm ơn Băng Tâm nhiều nha…nhưng đừng ép Thụy Du quá tôi không muốn vì bị tác động nhất thời mà Thụy Du quen tôi đâu].
[Yên tâm vụ này tôi thấy ông thắng chắc rồi còn lại chỉ là vấn đề thời gian thôi].
[Tôi cũng mong là vậy].
[Thôi tôi ngủ à…chúc ông may mắn nha].
[Thank…g].