Ít nhất là… Anh không có ruồng rẫy cô vì cô không phải trinh nữ.
Ây, suy cho cùng thì là bởi vì cô thể hiện mình là người khát vọng đồng tiền mãnh liệt… Cũng mặc kệ thế nào, cô vẫn luôn cố gắng làm tốt bổn phận của một người vợ.
“Em không có ý đó…” Giản Mạt rũ mắt, ngón tay vẽ vẽ lên lồng ngực của Cố Bắc Thân, “Chỉ sợ đến lúc đó có khi nào chị cả lại cho rằng em không cho anh đi không?”
Dứt lời, cô còn ngước mắt chớp chớp lông mi vô tội.
Cố Bắc Thần, nói không đi đi, nói không đi đi.
Trong lòng Giản Mạt không ngừng gào thét, ánh mắt cũng vì bị lời kêu gào này ảnh hưởng thành gấp gáp.
Đối với Cố Bắc Thần mà nói thì sự gấp gáp này giống như một lời mời trần trụi.
"Yêu tinh nhỏ." Cố Bắc Thần cúi đầu hôn mạnh lên môi cô, sau đó xông thẳng vào chiếm lấy khoang miệng cô, quấn lấy lưỡi cô khiêu vũ cùng anh.
Bởi vì đã làm với Cố Bắc Thần hơn một năm nay nên cơ thể của cô rất mẫn cảm với những động chạm của anh... Mà anh cũng hiểu rất rõ những nơi mẫn cảm của cô.
Một chốc sau hai người như sét trời hấp dẫn lửa đất , giống như chuẩn bị có xu thế sẽ chiến một trận ở quầy bar.
Nguyên văn là Thiên lôi câu động địa hỏa “ 天雷勾动地火 “: sét trời hấp dẫn lửa đất, ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân
“Rè rè…. Rè rè…”
Tiếng di động rung vang lên không đúng lúc, mắt thấy Cố Bắc Thần như súng đã lên nòng, chuẩn bị bắn một trận, mà lại bị gián đoạn.
“Anh nghe điện thoạt trước đi…” Giản Mạt nói mập mờ.
Cố Bắc Thần thả môi Giản Mạt ra, nhìn người bị mình hôn đến thẹn thùng ửng đỏ, ánh mắt thâm trầm, lấy di động trên quầy bar, thoáng nhìn tên người gọi rồi bắt máy đặt lên tai, "Nửa tiếng nữa sẽ đến.... Ừm.... Được!"
Cúp điện thoại, Cố Bắc Thần thuận tay cho di động vào túi, sau đó giơ tay lau vệt son đã bị lem bên khóe môi Giản Mạt, giọng nói trầm thấp như tiếng đàn Cello: "Tối nay về sẽ phạt em sau...."
Giản Mạt vẫn chưa thể bình tĩnh lại như thường được, nhưng vừa nghe Cố Bắc Thần nói vậy, nói lại ngay: "Anh Thần ra ngoài ăn no uống đủ mới về, còn có sức phạt em à?"
Cố Bắc Thần cười, "Ân, vì em đang ghen nên anh thích."
"...." Giản Mạt nhìn đáy mắt đầy ý cười của Cố Bắc Thần, hơi muốn mắng người.
Con mắt nào của anh thấy là tôi đang ghen vậy hả? Rõ ràng là tôi đang châm biếm, châm biết đó có biết không!
Một phút bị hiểu lầm, cô cũng mơ hồ lắm được chưa?
Giản Mạt bị Cố Bắc Thần nhét vào chiếc xe mới đổi gần đây của anh, là chiếc Skyper số lượng giới hạn trên thế giới... Mặc kệ là vẻ ngoài hay là thiết kế bên trong, chiếc xe này chỉ phất lên hai chứ.... Xa xỉ!
Nói trắng ra, thì là !
Rất hợp với bản chất của Cố Bắc Thần....
Giản Mạt cố gắng nghĩ vài chuyện để dời lực chú ý sang chuyện khác.... Kết hôn bí mật với Cố Bắc Thần đã hơn một năm rồi, cái gì cô cũng có thể thích nghi được, chỉ là vẫn không thể nào bỗng đi theo anh đến nhà chị anh Cố Từ được.
Cô sợ, sợ mình sẽ gặp phải người kia...
Nghĩ đến người kia, lòng Giản Mạt chợt đau nhói.
Trước khi Cố Bắc Thần xuất hiện, cô không biết anh lại có quan hệ như vậy với người kia... Nếu biết...
Haiz, nếu biết thì thế nào? Có thể không cưới sao?
Lúc đó cô, có quyền lựa chọn sao?
"Em đang nghĩ gì thế?" Cố Bắc Thần đã giấu đi sự quyến rũ như lúc ở biệt thự riêng của hai người rồi, bây giờ anh lạnh lùng thờ ơ như cách mọi người vẫn thường hay thấy, đôi mắt như chim ưng nhìn Giản Mạt, sắc bén như có thể hiểu rõ hết được một người, "Đang nghĩ đến người đàn ông nào?"