Đôi lông mày Kunai xô lại với nhau, vẻ mặt cô đã sầu càng thêm sầu. Nhìn cô, Glenn liên tưởng đến chú cún bị bỏ rơi nào đó.
Skadi rời đi ngay sau khi giải thích tình huống hiện tại cho Glenn và Sapphee, còn nhiều việc cần cô có mặt lắm. Lúc này đây, tại phòng khám chỉ còn Glenn, Sapphee và Kunai, cô nàng Flesh Golem đang rơi vào trạng thái trầm cảm vì bị chủ bỏ rơi.
Vẻ kiêu căng, hằng học khi có Skadi bên cạnh giờ cũng bay biến cả.
Kunai-san? Sapphee lên tiếng. “Tôi gọi cô như vậy được chứ?”
“Muốn gọi sao cũng được,” Kunai đáp. “Cô là Saphentite Neikes, đúng chứ? Từ những tại liệu ta đã đọc-cô là con gái thuộc gia tộc Lamia Neikes, có thiên phú trong chế tạo và sử dụng dược liệu, nhờ đó mà cô thành công trong lĩnh vực y dược. Tài liệu còn nhấn mạnh cô là nhân tài hiếm có trong ngành y dược này.”
“Gia tộc sao, tôi đã bỏ nó lại quá khứ rồi, giờ họ không liên quan gì tới tôi cả,” Sapphee đáp. “Tuy nhiên, Kunai-san, tôi muốn hỏi cô một thứ.”
"Sao?"
“Bác sĩ Glenn đúng là thông thạo rất nhiều thứ, tuy nhiên những vấn đề huyền bí tựa như golem lại không phải là chuyên ngành của anh ấy. Anh ấy không biết xài bất kì bí thuật nào đâu. Phương pháp chữa trị của chúng tôi đều là khoa học, dựa vào quan sát và áp dụng y khoa cả... Cô ổn với điều đó chứ ?
“Sao cũng được, ta cũng đoán được một bác sĩ nơi trấn nhỏ không đủ trình để làm mấy chuyện đó rồi.”
Kunai gõ nhẹ vào gáy. Có vẻ cổ đang ám chỉ thứ sau gáy mình, một quyển trục đẩm thẳng qua cột sống sau gáy cô.
“Văn tự trên quyển trục này là mệnh lệnh cho một golem như ta,” Kunai nói với giọng khó chịu.”Lúc này đây, cơ thể hoàn toàn hành động tự do đấy, nhưng chỉ là thực hiện theo mệnh lệnh trên quyển trục thôi. Muốn sửa đổi câu lệnh trong đó thì chỉ có chủ nhân của ta, Quý nương Draconess mới có thể. Một thứ như thế không phải ai cũng làm được đâu, dù có đi nữa, ta cũng không để ngươi chạm đến nó.
Dù không hỏi, nhưng với tư cách là hộ vệ của rồng, thực lực của cô ấy cũng phải thuộc hàng khủng thôi. Với thân thủ như thế, thật khó tưởng tượng ra cảnh ai đó chạm được tới gáy cô ấy dù có muốn.
“Ngài Draconess đơn giản chỉ tìm ai đó nối lại cơ thể này thôi. Những gì ngươi phải làm là khâu nó lại cho ta. Nghe qua thì đơn giản, nhưng nó lại quan trọng đấy, chưa kể việc này là do chính Quý nương giao phó cho mi. Hãy lấy làm vinh dự đi.”
Glenn nghĩ tốt nhất cả hai cứ ngoan ngoãn theo lời Kunai cho xong. Để tạo lên Flesh Golem với một tay mơ như cậu là không thể rồi, nhưng đúng như Kunai nói, tất cả việc cậu cần làm là nối lại cánh tay bị đứt của cô, nó là việc dễ dàng với một bác sĩ như Glenn. Dù có thể không thích thái độ của cô, nhưng việc đó cũng có ảnh hưởng gì đến công việc của cậu đâu
“Tuy nhiên,” Kunai lườm Glenn và Sapphee rồi nói. “Dù đây là trái ý của Quý nương Draconess, nhưng ta không cần tới sự giúp đỡ từ một tên bác sĩ tại cái trấn nhỏ này. Tóm lại, ta sẽ tự nối lại tay cho mình, chỉ cần mọi thứ vẹn nguyên như cũ thì ngài ấy sẽ hài lòng thôi.”
“Huh ...?” Glenn nói. “Ý-ý cô là ?”
“Là ta không cần tới sự giúp đỡ của ngươi. Ta sẽ tự tìm lại cánh tay và gắn nó theo cách mà ta muốn. Thứ mà ta căm hận là bác sĩ, thú thật ta chằng hề muốn đặt chân vào cái phòng khám này từ đầu.” Thái độ xấc xược của Kunai hoàn toàn không có điểm dừng.
Mà, Glenn cũng chẳng ngạc nhiên khi nghe những lời ấy. Sau cùng thì, việc Kunai ngoan ngoãn tới đây cũng chỉ vì cổ là tùy tùng của Skadi thôi. Cô vốn chẳng cầu tới Glenn sẽ chữa trị cho mình.
“Xin lỗi vì đã tốn thời gian của mi,” Kunai để lại những lời ấy rồi rời khỏi phòng khám.
Glenn chẳng kịp cản cô lại, chuyện diễn ra như thể nó vốn phải thế rồi. Kunai căm hận các bác sĩ, và chuyện sảy ra khiến Glenn thấy được cô dị ứng với phòng khám thế nào thôi.
“Luôn có những bệnh nhân không ưa bác sĩ, nhưng ...” Giọng Sapphee nhỏ dần, Cô đưa tay nên má và dụi nhẹ lớp vảy mỏng nơi mi mắt trong tiếng thở dài.
“Hầu hết thời gian, khi đang bệnh, bệnh nhân đều sẽ chọn nhập viện dù thích hay không. Tôi nghĩ đó là bởi họ không thể tự xử lí những cơn đau. Nhưng ... có lẽ, với Kunai-san lại khác?”
“Từ đầu, liệu cô ấy có thấy đau không? Cổ là gì nhỉ, một Flesh Golem? Phải nó không?”
Từ những gì mà Glenn thấy ở Kunai ngay khi mới gặp, dù tay phải đã đứt lìa, nhưng cô không biệu lộ chút đau đớn nào. Giả như thứ bị đứt là cái đầu đi, có khi cổ cũng thấy bình thương thôi. Dẫu vậy, Glenn vẫn băn khoăn, có đúng không khi họ để mặc cô như vậy.
Kunai đã nói sẽ tự nối lại tay cho mình. Tuy nhiên, liệu cổ có thể tự mình làm lên điều kì diệu? Với việc khó như thế, cánh tay cần được cố định hoàn toàn tại điểm nối, khi mà những mũi khâu đi qua.
Chưa kể.
“Cuộc sống của cô ấy sẽ vất vả lắm nếu chỉ có một tay,” Glenn nói.
“Cuộc số của cổ? Cô chết ngắc rồi, phải chứ?”Sapphee nói.
Glenn nhún vai. “Chúng ta là người đảm bảo sức khỏe cho bệnh nhân.Mà, một bệnh nhân xác sống đâu phải hiếm, đúng không? Hôm nọ, Frank – một zombie – còn tới đây mua ít thuốc khử trùng, mà nhỉ?
“Ôi trời, lúc này mà anh còn nhắc vụ đó nữa ...” Sapphee đáp. Tuy nhiên, từ nãy đến giờ cô chỉ giả ngơ thôi, bởi thuốc khử trùng là do cô làm ra mà. Sapphee không phải loại kêu Glenn bỏ mặc bênh nhân chỉ vì họ đã chết – mà Glenn cũng chẳng chịu bỏ mặc cô ta đâu.
“Tôi cần ra ngoài một lát,” cậu nói. Trước hết chúng ta cần phải tìm lại cánh tay của Kunai-san đã, đúng chứ?”
Glenn khoác lên mình chiếc áo khoác trắng, rồi mau chóng nhét mớ dụng cụ sơ cứu tức thời vào túi xách, trước khi rời đi.
“Xin lỗi, Sapphee, cô ở lại lo cho phòng khám nhé”, cậu nói.
"Để đó cho tôi, còn cả các fairy ở đây mà”.
Nhóm fairy giúp việc chạy qua chạy lại khắp nơi, tiếp tục công việc đang làm như thể chuyến viếng thăm của Skadi chưa hề tạo ra mớ lộn xộn nào hết. Họ rất tận tâm trong công việc, và đôi khi hơi thái quá đến mức chả quan tâm tới xung quanh.
Sapphee vỗ tay. “Nào nào, xếp thành hàng”, Cô lên tiếng
“Thành hànggggg!”
“Okaaay.”
“Có côngggg việccccc mới sao?”
Các fairy nối đuôi nhau thành một hàng. Họ vốn chẳng có công việc cụ thể nào, mà hoàn toàn chỉ làm theo yêu cầu từ Sapphee.
“Bác sĩ Glenn phải ra ngoài vì có một ca phẫu thuật cần ngài ấy. Bệnh nhân lần này là Kunai Zenow, cánh tay phải cô ấy đứt rời từ khuỷu tay trở xuống. Rất có thể bác sĩ sẽ phải thực hiện ca phẫu thuật tại chỗ luôn, tùy theo tình huống, ngài ấy sẽ cần tới cồn sát trùng, kim khâu và chỉ y tế. Ngoài ra, chúng tôi cần một nhóm tỏa ra tìm lại cánh tay bị đứt của Kunai-san, được chứ?
“Đã hiểuuuuuu!”
“Rõ rùiiiiiii!”
Nhận được yêu cầu, các fairy tỏa ra tựa như một đóa hoa bung nở. Vài người trong số đó rời đi khá vội.
Các fairy đều tự biết bảo vệ bản thân và tránh xa mối nguy hiểm, nên rất khó sảy ra cảnh họ bị tấn công hay bị cán bởi cỗ xe nào đó. Tuy nhiền, Glenn vẫn thấy phiền muộn khi nghĩ tới mình không giúp được gì.
“Hoàn hảo” Sapphee nói. “Với điều này, mọi chẩn bị sơ bộ đều đã hoàn tất. Giờ thì, Bác sĩ, mong anh hãy cẩn trọng.”
“Ừm ... Cô đã chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo mà, đúng chứ, Sapphee?”
“Dĩ nhiên.” Sapphee vươn dài đuôi mình. Nó lướt qua Glenn và mở cánh cửa phòng khám. “Sau cùng thì, tôi cũng là trợ lí của anh mà, Bác sĩ Glenn. Ngay cả khi không có mặt, tôi cũng sẽ hỗ trợ anh bằng mọi cách.”
“Cô đã là sự hỗ trợ lớn nhất rồi ... Được rồi, tôi đi đây.”
Sapphee thu đuôi lại và dùng nó để vẫy chào Glenn thay vì vẫy tay. Đôi khi Glenn cũng tự hỏi sao cô lại thực hiện mọi thứ bằng đuôi thay vì tự tay làm. Là do lười biếng hay còn lý do nào khác?
Khi mọi thứ đã sắp đặt xong xuôi, Glenn lao nhanh về con đường mong đuổi kịp Kunai. Cậu tiến vào đại lộ phía nam, nơi con người và monster hòa mình trong ồn ã. Dù có nhìn trái hay phải, cậu cũng không tìm nổi bóng dáng cô nàng Flesh Golem với cơ thể chắp vá nổi bật ấy.
Cô ấy đã đi đâu? Mình nên tìm Kunai giờ hay tìm tay cô ấy trước?
Cũng may là do đi quá vội, nên Glenn chưa có thời gian suy sét. Cậu ngẫm nghĩ một chút. Nếu như thuộc hạ khác của Skadi và các fairy đang lo việc tìm kiếm cánh tay. Có lẽ cậu nên đuổi theo Kunai. Tuy nhiên, làm thế rất có thể sẽ kích động lòng thù hận của cô với bác sĩ lên thêm nữa.
Trước khi Glenn kịp đưa ra quyết định, một tiếng hét đã cắt ngang suy nghĩ của cậu.
Eeeeeeeeeeeeeek !!!
Glenn từng nghe thấy giọng nói ấy trước đây. Không chút do dự, cậu chạy thẳng về phía tiếng hét.