Boy Meets Boy?
Tôi ra khỏi chuồng thú và tiến đến kí túc xá nam. Tất nhiên, tôi cũng đang nghĩ cách để đưa Ruu vào kí túc xá nam. Nếu có thể giảm kích cỡ hoặc tiến hóa thành dạng người…Hmm…
Khu kí túc xá khá cũ nhưng được xây một cách vững chãi. Nó bao gồm nhiều tòa nhà với ba tầng. Chỗ của tôi là ở… tòa nhà thứ nhất, tầng 3.
Ngay khi tôi vào, một sảnh lớn đập vào mắt tôi. Có thứ gì đó như bàn tiếp tân và một bà dì nào đó đang tiếp các chàng trai. Hình như đó là chủ kí túc xá nên tôi xếp hàng và đợi.
Đến lượt tôi, tôi được giải thích về luật của kí túc xá.
“Không được dùng ma thuật, nếu hai người đánh nhau thì cả hai sẽ bị ném ra ngoài ngay cả ngày hay đêm.”
Đáng sợ.
“Còn nữa, cậu được phép mang con gái vào phòng nhưng cấm làm phiền người khác. Nếu gây bẩn thì chùi ngay lập tức. HIểu chưa?”
“V, vâng…”
Bà nói thẳng ra hết sao… Thế giới khác, phong tục khác sao?
“Umm, phòng tôi ở… đây.”
Trước khi gõ cửa, tôi hít một hơi thật sâu. Mọi người được đánh giá qua biểu hiện đầu tiên. Chúng tôi sẽ tiếp xúc rất nhiều nên tôi không muốn phá hỏng nó. Khi tôi gõ cửa knock-knock, một tiếng “Mời vào đáp lại.”. Fuu~…’ Vào thôi!.
Một cơn gió mạnh thổi vào tôi ngay khi tôi vào. Có vẻ bạn cùng phòng của tôi đã mở cửa sổ. Một mái tóc vàng đang phất phờ trước mặt tôi, một đôi tai nhọn… đó có thể là một elf. Khi tôi đóng cửa, người bạn elf cùng phòng quay mặt lại với tôi và nói:
“Umm, xin chào. Tôi là Lucas.”
Một elf với khuôn mặt nữ tính hoàn hảo đang đứng trước mặt tôi. Khoan đã, con gái… hay chỉ là một chàng trai xinh đẹp?
“Uhh, đây là kí túc xá nam bạn biết đấy.”
“Tôi cũng là con trai mà. Sao ai cũng nói vậy nhỉ?”
“Xin lỗi… À, tôi là Tsuchio. Hân hạnh”
“Rất vui được gặp, Tsuchio-kun! Không cần phải lịch sự, cứ nói chuyện như bình thường, được chứ?”
Lucas bùng ra một nụ cười của một vị hoàng tử đẹp trai nào đó. Nó có tác dụng trên cả con trai sao!?
“?... Có gì sai sao?”
“Huff huff…Không, không có gì. Tôi ổn rồi. Mặc dù vậy, elf nam trông có vẻ nữ tính nhỉ. Từ cái nhìn đầu tiên, tôi có thể nói cậu là con gái.”
“Có phải vì tóc chúng tôi dài quá không? Ở quê nhà tôi, chắc chắn tôi được xem là con trai. Tôi tử hỏi có nên buộc nó lại không nhỉ?”
Lucas bắt đầu cột tóc theo kiểu đuôi ngựa và vẻ nữ tính của cậu ta tăng lên 3 lần.
“Ehehe, trông tôi thế nào?”
“YUP, CẬU TRÔNG TUYỆT ĐẤY!”
“Vậy sao, có lẽ từ bây giờ tôi nên làm thế này.”
“YUP, CẬU TRÔNG TUYỆT ĐẤY!”
“Cảm ơn”
…Với câu trả lời lặp lại của tôi, cậu ta một lần nữa đáp lại bằng nụ cười ấy, thật đáng sợ…
“Cậu đến đây để học gì, Tsuchio-kun?”
Sau khi chỉnh đốn lại đầu óc, tôi ngồi trên giường để nói chuyện với Lucas. Tôi cảm thấy có lỗi với Ruu nhưng tôi khá quan tâm tới Lucas. Không có động cơ gì đâu!
“Tôi đến để học về thuần hóa.”
“Ahh—! Cậu từng làm lần nào chưa?”
“Rồi nhưng không biết vì sao nó không được phép vào đây?”
“Có thể chúng quá lớn vào không vừa. Nếu chúng nhỏ đủ để vào thì có lẽ cậu sẽ có sự cho phép.”
“Yeah… tôi đoán mình sẽ nghiên cứu nó sau.”
“Nè, quái vật của cậu, tôi có thể xem nó không?”
“Eh!?”
Mặc dù tôi không thích dọa cậu ấy nhưng chắc Ruu sẽ ghét việc này.
“Được không?”
“…Được rồi, tôi không phiền đâu. Đi tới chuồng thú nào!”
“Cậu 16 tuổi rồi!? Thảo nào cậu trông bình tĩnh và đáng tin cậy vậy.”
“Vậy sao? Mặc dù vậy tôi cũng khá lo lắng.”
“Fufufu, có nên gọi là Tsuchio-san không?”
“Tùy cậu, sau tất cả, chúng ta đều học cùng một năm.”
“Thật sao? Vậy chúng ta nên để nó như thế.”
Qua cuộc nói chuyện trên đường đi, có vẻ Lucas nghĩ chúng tôi cùng tuổi. Tôi thật sự trẻ hơn 16 sao…
Chúng tôi bước đến phòng của Ruu. Mặc dù Ruu vui vẻ đứng dậy chào đón tôi, biểu cảm của cô ấy lại tệ xuống khi thấy Lucas đi cùng tôi. Đúng, Ruu đang ghen.
“Gurururu…”
“Uweh!? N, nó đang nổi điên sao!?”
Trốn sau lưng tôi, Lucas chỉ ngó đầu ra một tí. Đáng yêu quáááá, jeez!
“Bình tĩnh nào Ruu! Đó là con trai, con trai mà!”
“Gururu!”
“Nói dối!”… Làm sao bây giờ, cô ấy không tin tôi… “Hãy để cô ấy thấy cái đó.” không thể nói với Lucas như thế… Có cách rồi!
“Torya!”
“Wah!? Chuyện, chuyện gì vậy Tsuchio-kun, sao đột nhiên đặt tay lên vai tôi?”
Đặt tay lên vai Lucas, tôi vuốt ve nhẹ nhàng.
“Thấy chưa? Nếu đây là con gái, họ sẽ đá vào bụng ta và chạy đi!”
“Gururu…”
Whew, cô ấy đã tin toi. Bây giờ,
“Ruu, đây là bạn cùng phòng của tôi, Lucas.”
“H, hân hạnh được gặp, Ruu-…chan?”
“Guru~u…”
Có thể đoán Ruu là giống cái qua cái nhìn đầu tiên, chắc đây là năng lực của một hoàng tử quyến rũ…
“Như lúc ở với Triss, cô không phiền nếu cậu ấy vuốt ve cô chứ?”
“… Guru”
Lần này không ý kiến gì, Ruu để lưng cho Lucas. Thật là một cô gái ngoan, lát nữa tôi sẽ âu yếm cô ấy một lúc.
“Được rồi, vuốt nhẹ lưng cô ấy nhưng tránh cánh và đầu ra nhé!”
“Được rồi! Wah, thật mượt mà…”
Lucas bắt đầu vuốt ve lưng Ruu. Có thể cậu ấy thích rồng vì cậu ấy là con trai? Cuối cùng cũng thấy được phần nam tính trong Lucas.
“Nó giống như ngọc quý vậy… lấp lánh như cầu vòng.”
Tôi rút lại điều vừa nói. Nếu cậu ấy giả mặc đồ con trai tôi sẽ cắn xé cậu ta ra…
“Hơn nữa, thật kinh ngạc đấy Tsuchio-kun, để thuần hóa một chủng rồng như thế này, thật sự rất là khó!”
“Thật ra đó chỉ là ngẫu nhiên thôi chứ không phải kĩ năng của mình.”
“May mắn cũng là một phần của tài năng.Cảm ơn, Ruu-chan”
“Guru.”
Bây giờ đến lượt tôi.
“Được rồi Ruu, lại đây nào~”
“Gururu!”
Ruu đâm vào ngực tôi.
“Ngoan lắm. Xin lỗi vì phải để cô lại một mình.”
“Gurururu~u ♪”
Sau khi vuốt ve đầu Ruu, tôi cọ tay vào dưới cằm cô ấy. Khi tôi chuẩn bị vuốt ve phần ngực cô, Ruu lại đặt đầu vào tay tôi, ahh, thật đáng yêu.
“Cậu thật sự đang làm hư cô ấy hử… Thật sự nó dễ chịu đến vậy sao?”
“Muốn thử không? Tôi chưa bao giờ vuốt ve người khác nhưng tôi khá chắc chắn về khoản này đấy.”
“Vậy có lẽ tôi sẽ thử.”
Lucas đưa đầu mình ra. Tôi dãn tay ra một cách lo lắng, nhẹ nhàng đặt lên đầu Lucas và bắt đầu di chuyển.
“Ah…”
Tóc Lucas thật mượt hơn cả vải. Không biết cậu ta dùng loại dầu gội đầu và dầu dưỡng gì nhỉ? Mà, Lucas dễ dàng để một người vừa mới gặp làm vậy sao, không hiểu nổi mà…
“Fuwaa~ …. Thật tuyệt vời . . . !”
“Nó như thế nào?”
“Bằng một cách nào đó, tôi cảm thấy một thứ gì đó ấm ngay trên đầu mình. Ehehe, cảm giác thật dễ chịu!”
“Vậy sao… Có một chuyện nữa, sao cậu để tôi xoa đầu cậu như thế này?”
“Có vẻ như Ruu-chan thấy nó tuyệt vời nên tôi nghĩ ‘mình muốn thử được như thế~’ và tôi cũng đã bảo cậu đáng tin cậy rồi còn gì!”.
“Đúng nhưng cũng có những người xấu muốn lợi dụng cậu nên dừng dễ tin người như thế. Hãy cẩn thận!”
“Được rồi, từ bây giờ tôi sẽ cẩn thận hơn nữa. Nhưng… nếu có chuyện gì xấu xảy ra, Tsuchio-kun sẽ bảo vệ tôi phải không?”
Tôi cao hơn nên Lucas phải ngước nhìn lên hỏi tôi. Có lẽ vì xấu hổ nên má cậu ta đỏ lên. Điều đó dễ thương tới mức tôi có thể bị chảy máu mũi vì xấu hổ!
“Y, yah.”
“Eheheheー, tôi rất hạnh phúc.”
Quá đáng yêu!!!
“H, hiểu rồi! Bây giờ tôi sẽ đi loanh quanh đâu đó với Ruu nên tạm biệt nhé!”
“Ah… tiếc thật. Cậu sẽ làm thế lần nữa chứ?”
“Nếu tôi muốn.”
“Fufufu, tôi sẽ đợi ♪”
Có vẻ như Lucas sẽ đi mua thắm nên chúng tôi chia tay tại đây. Mặc dù tôi nói là “đi” nhưng thực ra là “bay”. Vì Ruu chỉ để tôi cưỡi nên cả ba sẽ không thể cùng đi.
“Được rồi, bay nào Ruu! Vì ban đêm sẽ rất nguy hiểm nên chúng ta sẽ trở về khi hoàng hôn.”
“Gururu!”
Tôi trèo lên lưng Ruu, người đang ngồi xổm xuống, đá vào bụng cô và gửi tín hiểu. Mặc dù không có vảy ở vùng bụng nhưng cú đá của tôi đối với Ruu cũng không khác gì cái vỗ nhẹ là mấy. Cô ấy lập tức đạp đất và bay thẳng lên trời.
Khi nhìn từ trên bầu trời, thành phố Học Viện khá đẹp. Mặt trời chiếu sáng lung linh trên mặt biển phía tây và làm những ngôi nhà phản chiếu ánh đỏ.
“Thật đẹp, Ruu! Hãy cùng cố gắng để được thấy nhiều thứ như thế này nữa.”
“Guru!”
Mặc dù bây giờ là mùa xuân nhưng buổi đêm vẫn lạnh, hãy trở về trước khi bị cảm như lần trước. Không biết phòng Ruu có lạnh không nhỉ? Nếu cô ấy bị cảm, tôi sẽ đưa cô ấy vào phòng mình ngay cả khi bị cấm.
Ngày tiếp theo. Mặc dù giọng nói mớ của Lucas rất là ero và cậu ta liên tục lật đi lật lại, tôi vẫn tỉnh dậy như thường. Mặt trời cũng vừa lên.
“‘Mmm…Tsuchio-kun, nữa đi…Ehehe!”
…Đứa trẻ này thấy gì trong giấc mơ của mình vậy? Mặc gì đồ ngủ của Lucas là áo phông và quần già cũng như cậu ta đã trùm chăn lúc bắt đầu ngủ nhưng bây giờ có thể là vì ngạt nên cái chăn đã bị ném sang một bên và bụng cậu ta thì để lộ rốn… Làm ơn để tôi mất kiểm soát!
Tôi lập tức rời phòng mà không để Lucas dậy và tiến thẳng tới vườn thú. Vì những con thú khác đang ngủ nên tôi phải đi rất nhẹ nhàng.
“Gururu~u!”
“Ô, dậy rồi sao! Vì những người xung quanh cô vẫn đang ngủ nên hãy bước đi mà không gây tiếng động nhé.”
“Guru”
Chúng tôi bay xuyên qua bầu không khí vẫn còn hơi lạnh của buổi tối. Bầu trời buổi sáng thật đẹp và trong lành~.
“Vẫn còn lạnh quá… Cô có thể làm yếu gió đi dù chỉ một chút được không?”
“Gururu”
Oh, gió bắt đầu nhẹ lại rồi. Dường như cô ấy có thể di chuyển hướng gió khi bay, nếu tôi cũng có mana thì… Thôi, tốt nhất nên hài lòng vẫn những gì mình đang có và cố gắng thêm nữa.
Vì không biết đồng hồ Nhật Bản có hữu dụng không nên trở về sớm hơn mọi khi và trở lại kí túc xá.
Có một khu vực ăn uống nhưng dường như sẽ không thể ăn ở đó nếu đã hết giờ. Có vẻ cũng có đồ ăn dành cho quái vật nên nếu tôi không ăn nhanh thì Ruu cũng sẽ mất bữa.
“Mmmm…”
Khi tôi về phòng, Lucas vẫn còn đang ngủ. Quả là một người thích ngủ…
Có lẽ vì cậu ta mới 13 nên chuyện này rất bình thường.
“Dậy đi Lucas, trời sáng rồi!”
“Unn, không… nữaaaaaa~”
“Ngay cả khi cậu nói thế… Cậu biết mình sẽ muộn bữa sáng chứ…”
Tôi không thể lắc cậu ấy quá mạnh nên tôi đã lắc một cách nhẹ nhàng nhưng cậu ta không có dấu hiệu tỉnh ngủ. Bây giờ thì…
Khi tôi đang tìm cách đánh thức cậu ấy, một tiếng chuông rung lên. Cái này theo tôi nhớ là từ quận ngoài học viện. Nó rung và 6 giờ sáng và 6 giờ tối theo múi giờ Nhật Bản. Nghĩa là bây giờ đã 6 giờ sáng.
“Fuwaaahhh….Oh, chào buổi sánggggg Tsuchio-kuuuun. . . ”
Có vẻ tiếng chuông chính là đồng hồ báo thức của Lucas.
“Chào buổi sáng, nhanh thay đồ đi.”
“Được, tôi sẽ làm thếếếế…”
“…Whoa, khoan khoan! Để tôi ra đã.”
Jeez… đứa trẻ này. Tôi vừa nhận ra là cậu ta nguy hiểm thế nào…
Tôi kéo Lucas đến phòng ăn sau khi cậu ta thay đồ xong. Đó là một căn nhà cũ được xây dựng chắc chắn nằm giữa hai khu kí túc xá nam và nữ. Khi vào, một hàng đầy bàn thẳng đập vào mắt tôi. Phía sau dường như là khu bếp. Chúng bị chia tách bởi một bức tường giống như trong bộ phim Harry Porter.
Thực đơn hôm nay chỉ có súp cá và bánh mì đen. Tôi không biết đó là loại cá nào nhưng chúng có đầy trong bát súp và đó là còn chưa kể bánh mì rất cứng nữa chứ.
“Khẩu phần lớn huh”
“Cậu phải ăn sáng đầy đủ nếu không sẽ không có đủ năng lượng. Hôm nay chúng ta sẽ dự lễ khai giảng và tham quan trường học. Những người khóa trên sẽ vẫn học như thường.”
“Vậy sao, tôi không biết đấy. Còn sách giáo khoa và đồ dùng học tập sẽ được đưa cho chúng ta hôm nay sao?”
“Tôi nghĩ vậy và còn có một buổi giải thích dành cho lớp học nữa.”
Khi tôi đang hỏi Lucas về học viện, một khuôn mặt quen thuộc băng qua… Tôi đoán tôi nên gọi người đó.
“Nàyyyy, Triss!”
“Ah, Tsuchio-dono! Tôi vẫn chưa thấy cậu kể từ hôm qua-dearimasu!”
Có vẻ Tris vẫn chưa có ai để ăn cùng và ghế bên cạnh tôi vẫn trống nên tôi mời cô ấy ngồi cùng.
“Triss à, ghế bên tôi vẫn trống, cậu muốn ngồi cùng không?”
“Vậy ổn không-dearimasu? Trong trường hợp này, tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị của cậu-dearimasu.”
Triss ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Lucas, đây là Triss. Hãy làm quen nhau đi.”
“Hohh, thật là một người xinh đẹp-dearimasuna. Để làm quen với một người như thế này thì Tsuchio-dono phải giỏi lắm nhỉ?”
“Ahh, nhầm rồi!. Lucas là con trai mà!”
“Cậu đùa đấy à! Chỉ vì cậu xấu hổ mà nghĩ cái trò đùa đó có tác dụng với tôi-dearimasu!”
“Tôi là con trai mà!?”
“Thật sao-dearimasu?”
“Thật mà.”
“C, cậu nói cái gì-dearimasuuuu!!!”
Biết là sẽ thế mà…
“Nghiêm túc sao-dearimasuka… Không thể nào, vậy bạn cùng phòng của Tsuchio-dono là…”
“Là tôi.”
“Tình yêu cùng giới sẽ khó khăn đấy-dearimasu nhưng hãy cố lên nhé-dearimasu.”
“Không, tôi không phải. Tôi không phải gay. Mặc dù vậy, Lucas có thể kiến cả hai giới đổ mình.”
“Đúng vậy-dearimasune…. Khi tôi nhìn Lucas-dono, tôi đã mất tự tin của một phụ nữ…”
“T, Triss-chan cũng đáng yêu mà! Cậu giống như, nhỏ nhắn đáng yêu vậy!”
“Uuu, vì một lí do nào đó mà điều đó khiến tôi buồn-dearimasuyo-!”
Cứ thế, cả ba chúng tôi trở nên thân thiết với nhau hơn.