Quay ngược lại thời gian một chút.
Đây vẫn là lúc trước khi những Player (thí sinh tham dự) tiến lên đại lục Atlantis.
“---Đúng là một tính toán sai lầm. Trong lúc lão nương đang ngủ say, thì ngay cả hai vị tỉ muội (Bán Tinh Linh) của ta cũng đã thức tỉnh mất rồi.”
Con quái vật ẩn mình bên trong bóng của Arjuna, bóng đen tự xưng mình là [Vua của Loài Sát Nhân] kia đang điều tra về tình hình của Khu Vườn Nhỏ--- đồng thời dần dần khôi phục lại bản thân trước khi cập bến đại lục Atlantis.
Mặc dù bóng đen đó đã thành công trong việc lẩn trốn bên trong xác thịt của Arjuna thông qua huyết mạch của Indra, thế nhưng không phải lúc nào nó cũng nắm bắt được thông tin của phía bên ngoài. Bởi lẽ nếu hành động quá công khai và khiến cho sự tồn tại của bản thân bị biết đến thì sẽ dễ dàng bị vật chủ loại bỏ mất. Thế nên chỉ khi nào thông tin mà mình muốn đã được truyền tải qua tâm trí của Arjuna, Vua của Loài Sát Nhân mới có thể dày công thu thập được thông tin của phía bên ngoài.
Tuy nhiên nếu chỉ tính riêng trong đợt này, thì đành phải nói nỗ lực của nó đã thành dã tràng xe cát.
Ưu tiên trước mắt của nó là thu thập thông tin về chuyện gì đã xảy ra với những Bán Tinh Linh khác, nhưng mà hai thông tin có được lại nhanh chóng làm cô ta trở nên phẫn nộ.
Đó là về hai Bán Tinh Linh đã tỉnh giấc trong lúc Vua của Loài Sát Nhân còn đang ngủ yên---chính là hai người em gái Lam Hỏa Ác Ma Lửa Ma Trơi Willa và [Tề Thiên Đại Thánh] Tôn Ngộ Không.
Mặc dù ban đầu Vua của Loài Sát Nhân cảm thấy vui sướng khi mấy những người em của mình được sinh ra, nhưng càng biết nhiều về sự tình của hai người thì niềm vui của nó lại dần trở thành sự thù hận, biến thành nỗi buồn đau, và rồi thay hình đổi dạng thành lòng căm phẫn vô đáy.
“Ha---cái loại này thì ngu dốt hết thuốc chữa luôn rồi!!! Một con bé thì lại hầu hạ đi phò tá cho một tên thánh nhân, con bé khác thì lại ngưỡng mộ xem một cái linh hồn bí ngô tạp nham là cha!!! Một đứa thì tin tưởng rằng lũ tạp long lẫn tạp linh là gia đình của mình, còn đứa kia thì đi gây chuyện với Daeva (Thiên Quân)!!! Những kẻ ngu ngốc vứt bỏ niềm tự hào với tư cách là Tinh Linh của ngôi sao xanh, nhiễm bẩn bởi giá trị quan của thế tục, vậy mà chúng có thể tự xưng mình là Bán Tinh Linh được đấy à!!!”
Vua của Loài Sát Nhân ở bên trong Arjuna gào thét lên với vẻ căm phẫn đồng thời uất ức mà dậm chân xuống, tuy vậy cũng không hẳn là cô ta đã hoàn toàn đánh mất lý trí. Nếu như thực sự liều mạng vì những người em út của mình thì tín hiệu đó ắt hẳn sẽ được chuyển giao đến cho Krishna thông qua Arjuna.
Vua của Loài Sát Nhân kẻ phát tán ra vẻ phẫn uất nhiều nhất hết mức có thể, hồi tưởng lại thông tin giống như đang cố gắng đè nén lại cơn tức giận của mình.
“…Thôi kệ đi… Ít nhất thì cũng còn chút triển vọng với cái đứa [Tề Thiên Đại Thánh] đã gây chiến tranh với Thiên Quân mà. Hơn nữa nếu quan sát kĩ hơn, chẳng phải những kẻ đứng về phía đứa em đó đều thuộc diện ưu tú hết cả hay sao.”
Những người vượt qua ranh giới chủng tộc để trở thành một gia đình---tức là có nghĩa, đây có thể được giải thích là tập trung vào xây dựng một thể cộng đồng dựa trên sự đồng thuận về giá trị quan của nhiều chủng loài khác nhau.
Nếu mà bọn họ giành được thắng lợi trong cuộc chiến ấy, Khu Vườn Nhỏ đã có hình hài khác hẳn so với như hiện tại rồi.
“…[Tề Thiên Đại Thánh] ư. Vậy là mi định nhắm mục tiêu vừa làm Bán Tinh Linh vừa làm Ứng Cử Viên Origin (Nguyên Điển) sao. Đó không chỉ băng qua ranh giới của con người, mà còn cả ranh giới của chủng loài nữa… Cái đồ ngu dốt. Mặc dù con người phải mất muôn đời muôn kiếp mới có thể vượt qua được rào cản chủng tộc, nhưng nếu như gọi cái hành động vượt qua ranh giới chủng loài là lý tưởng thì thật đáng kinh tởm. Mi vẫn cứ tiếp tục ôm chặt lấy cái lý tưởng như vậy mặc cho thân mình bị thiêu đốt… Thật tình---”
…Đúng là, cái đồ ngu dốt.
Với lòng căm phẫn còn cao hơn cả ban nãy, Vua của Loài Sát Nhân cất lên một tiếng thở dài.
Muốn truyền đạt cảm xúc của mình siêu việt ranh giới chủng loài thì sẽ phải tốn thêm ngàn năm kế tiếp nữa. Đó là một tình huống mà những con người nghĩ rằng mình có thể sống sót qua khỏi nạn siêu núi lửa phun trào là quá đủ không tài nào có thể lý giải được.
Dẫu vậy nhưng lý tưởng của [Tề Thiên Đại Thánh] lại không đến nỗi nào cho lắm.
Dù cho cái lý tưởng có tràn đầy nguyên do muốn được người ta yêu thương mình, nhưng có thể nói đó vẫn là một nguyện vọng mang tính cụ thể hơn Vua của Loài Sát Nhân, kẻ không mang bất kỳ mục đích nào khác ngoài [tàn sát nhân loại].
Điểm khác biệt lớn nhất giữa Đại Địa Mẫu Thần Gaia và Vua của Loài Sát Nhân chính là sự khác biệt nằm ở trong ước nguyện này. Nếu như ước nguyện của Đại Thánh thực sự không thể bị lay động, vậy thì không lí do nào mà không thể giao phó cho Chủ Quyền của ngôi sao xanh được cả.
“Để làm được điều này thì trước tiên, cần phải tìm hiểu sâu hơn về [Tề Thiên Đại Thánh] cái đã. Đám nghĩa huynh đệ của tên đó cũng có lên chiếc Tàu Hỏa Tinh Linh này. Tuy rằng có hơi chút nguy hiểm cơ mà thôi, tại sao không nhóm lửa một chút cho cái mong muốn trả thù của bọn chúng đi nhỉ.”
[Vua của Loài Sát Nhân] kéo dài cái bóng trong lòng mình đồng thời nở nụ cười u ám.
Ngọn lửa mà cô ta nổi lên cháy lan rộng ra trong nháy mắt, dần dần hé lộ mặt tối của [Chiến Tranh Thất Thiên].