Một đội tàu bao quanh một con thuyền khổng lồ đi tới bến cảng nằm tại một nơi hẻo lánh của sân khấu thứ nhất, [Đại lục mất tích]. Đội tàu Galeon có vẽ biểu tượng con cừu vàng trên cánh buồm không chịu thua trước sóng biển dữ dội, mạnh mẽ lao xuyên qua biển rộng.
Xung quanh đại lục mất tích có tồn tại các dòng hải lưu và khí lưu hỗn loạn, như thể để ngăn chặn kẻ xâm nhập. Nhưng dù như vậy, đội tàu này vẫn đi thẳng tới, hẳn là được gia hộ bằng sức mạnh đặc biệt nào đó.
Đúng là không coi biển của Khu vườn nhỏ, vốn là hang ổ ma quái không bóng người, không ra cái gì. Tên của con thuyền này, bất kì thủy thủ nào của Khu vườn nhỏ cũng từng được nghe nói.
Đây là con thuyền sử dụng một trong những Chủ quyền mặt trời, Chòm sao Bạch Dương, Cung Bạch Dương làm vật dẫn mà triệu hồi ra, nó đã từng chở trên mình phần lớn Anh hùng của Hy Lạp. Câu chuyện này cho đến ngày hôm nay vẫn được lan truyền khắp nơi.
Tên nó là đội tàu tìm kiếm con cừu vàng, [Thuyền Anh Hùng Argos].
Một trong số ít những Community của nhóm thần Hy Lạp, nhưng từ trước tới nay người sở hữu Cung Bạch Dương là Bạch Dạ Vương, thế nên hình dạng bọn họ cũng có chút thay đổi.
Đội tàu này lấy con thuyền [Thuyền Argos] trong truyền thuyết nhóm thần Hy Lạp làm trung tâm, còn tên những con thuyền còn lại đều là [tên những quái vật xuất hiện trong truyền thuyết của thuyền Argos].
Vì lúc chế tạo có cho thêm vào nguyên liệu lấy từ trên người các loại quái vật như quái vật nhiều đầu Scylla, ác ma Siren có giọng ca mê muội thế nên đã thăng hoa thành Gift, giúp họ vượt qua rất nhiều đại dương.
Chỉ cần ở trên đội tàu này, không một ác ma của biển nào đủ sức gây nguy hiểm.
Đi tới nơi này đảm nhiệm chức vụ tổ chức Chiến tranh chủ quyền mặt trời, đáng ra họ phải giương cao buồm, cất tiếng hát, đi xuyên biển cả trong bầu không khí náo nhiệt mới đúng.
---Nhưng, tất cả đều đã không còn.
Đội tàu chỉ tồn tại được cho đến lúc một con siêu thú hiện ra từ trong biển sâu.
Đối mặt chiếc sừng khổng lồ mọc ra trên cơ thể to lớn vừa cuốn lên xoáy nước của nó, đội tàu không có chút khả năng chống cự nào đã bị triệt hạ.
Hơi thở nó xé nát đại dương, chiếc đuôi nó đập nát hai mươi bộ xương rồng, hàm răng nó dễ dàng cắn tan nham thạch.
Chỉ dám nhìn trộm nó từ trong bão tố, hình dạng con siêu thú đáng sợ vô cùng, nó đánh lên một đòn đã hủy diệt [Thuyền Anh Hùng Argos].
“…Đây, đúng là chuyện không ngờ tới.”
Đi tới hiện trường, Izayoi nhìn về phía đội tàu giờ đã tan nát không còn ra hình dạng với ánh mắt khó khăn. Bến cảng thì có lẽ lửa lan tới cả kho chứa rượu rồi, lửa cháy rừng rực, như thể muốn nói đây là vật trang trí cho địa ngục.
Nhìn tới cảnh tượng hủy diệt của đội tàu từ trên vách núi gần biển, Izayoi lườm con siêu thú bí ẩn đang biến mất bên trong sóng biển, cơn tức giận từ từ bốc lên.
Các người tham dự tấn công nhau là chuyện không thể tránh được trong một Gift Game. Nhưng tấn công đốt trụi làng mạc của dân bản địa vô tội, đây đã vượt quá giới hạn.
Nếu chuyện phá hủy không cần phân biệt này được cho phép, vậy thì chiến tranh đại diện còn ý nghĩa gì nữa.
Dù cảm xúc của Izayoi chưa nhiều đến nỗi sẽ đi quan tâm một người xa lạ, nhưng đây là luật bất thành văn, bất kì ai tham gia vào chiến tranh đều phải biết.
“Ha. Cuối cùng thứ khốn nạn nào đã lẩn vào bên trong Chiến tranh chủ quyền mặt trời đây.”
Hoàn toàn không phải một Game cưỡng chế sử dụng [Quyền chủ Game]. Nơi đây không có dấu vết của chuyện này.
Đây đơn giản là dùng sức mạnh để chà đạp đối phương. Coi đối phương là thứ cống rãnh ngay cả danh dự thấp nhất của một người tham dự cũng không có, không xứng đáng đứng trên lễ khai mạc của sân khấu.
Izayoi nhảy khỏi vách núi, tay nắm chặt lại.
Trước tiên phải dập lửa.
“Ha, hô---!!!”
Cậu giận dữ hét lên, đá xuống mặt biển, nhắm về phía kho rượu. Đôi chân đủ sức cuốn lên lượng lớn nước biển của Izayoi ngay lập tức dập lửa ở nhà kho. Ngay cả nhà kho cũng bay theo luôn.
Ngăn chặn lửa lây lan bằng cách phá hủy công trình thế này là cách thức cổ xưa nhưng lại rất hữu hiệu.
Thực hiện cùng lúc cả hai việc là dập tắt ngọn lửa đã lan tới một nửa ngôi làng và phá hủy mấy căn nhà nhỏ, vậy là đã ngăn được việc phát sinh thêm tổn thất. Còn đội tàu đang cháy rừng rực trên biển kia, chỉ cần thêm một thời gian ngắn là tự tắt.
Nhưng dù nói như vậy, có phân nửa ngôi làng đã bị thiêu rụi. Muốn xây dựng lại hẳn cần kha khá thời gian.
(…Không có người chết. Chẳng lẽ là phát hiện ra chuyện nên đi vào sâu trong đất liền rồi?)
Đây là quyết định chính xác. Đối mặt con quái vật khổng lồ ẩn trốn trong biển đó, không ai làm được gì.
Thực ra thì chính Izayoi cũng không đủ khả năng đuổi theo nó xuống biển. Nếu là kẻ địch bình thường, chiến đấu dưới nước không phải không thể, nhưng con siêu thú cậu vừa tận mắt nhìn thấy thì rõ ràng không phải là quái vật bình thường.
Đây là quái vật của đại lục Atlantis hay là loài ngoại lai có người thả ra.
“Fufu. Đúng là đại lục huyền ảo có khác. Vậy là ám chỉ… không thể sử dụng cách thức thông thường ư.”
Izayoi cất tiếng cười trên bờ biển không người. Hẳn một thời gian ngắn nữa sẽ có người quay lại ngôi làng. Trước tiên hỏi dân bản địa xem đây là chuyện gì đã. Ngay lúc nghĩ như vậy mà định ngồi xuống---
Bờ biển và trong khu rừng trên núi.
Hai nơi trái ngược này cùng lúc vang lên tiếng nổ lớn, khiến nụ cười của Izayoi tắt ngấm.
Tại bờ biển thì là con siêu thú khi nãy. Có người hiện đã bắt đầu chiến đấu với nó trên bờ biển hình vòng cung.
Còn tiếng nổ lớn trong rừng lại khác.
Giữa đám bụi đất cuộn lên do cây cối đổ xuống, xen vào tiếng kim loại va chạm.
Nhận ra đây là trận chiến của loài người, Izayoi nặng nề chậc lưỡi.
(Chẳng lẽ… Đuổi kịp những người chạy trốn từ ngôi làng này rồi!?)
Vẫn chưa rõ thân phận kẻ tấn công là ai, nhưng có lẽ không cần phải làm đến tận mức này mới đúng. Còn nhiều cách khác để moi được thông tin từ dân bản địa.
Chẳng lẽ--- trong các kẻ tấn công đã có người giải được câu đố mà Izayoi không biết.
Con siêu thú trong biển đúng là đáng bận tâm, nhưng hiện tại mấy người dân bản địa đang chạy trốn mới là quan trọng. Izayoi lao về phía bụi đất cuốn lên như một viên đạn.
Âm thanh vang lên từ trong khu rừng ngoại trừ tiếng kim loại còn có rất nhiều tiếng la hét.
“Phụ nữ và trẻ con chạy ngay tới Thánh địa.”
“Các chiến binh giương cung lên chiến đấu! Đánh cận chiến là chúng ta không thắng được!!!”
“Không được, nhanh quá, bắn không trúng…!!!”
Tiếng kim loại kịch liệt va vào nhau, cùng tiếng la hét đủ cả già trẻ lớn bé. Izayoi lao thẳng qua đám dân bản địa. Dựa theo số âm thanh va chạm và cả tốc độ này, cả hai bên đều không phải những võ sĩ bình thường. Trong đầu Izayoi hiện lên một hình ảnh tương đối giống vậy, đồng thời lao hết tốc độ về phía trước.
Trước mặt cậu, mái tóc trắng thuần bay múa.
“…Ư, mi sao, đứa bé đêm đó…!?”
“Đúng là cô rồi hả Parashurama!!!”
Một võ sĩ trắng thuần xuất hiện giữa khu rừng, trông như thể đang khiêu vũ.
Trên tay vẫn còn cầm thanh rìu chiến nhuốm máu, vừa nhảy ra cô đã liền quỵ xuống đất, trên mặt đầy mồ hôi.
Không thấy có vết thương bên ngoài nào, nhưng tình trạng cơ thể lại vô cùng kiệt quệ. Ít nhất là khi gặp được cô bốn ngày trước, còn không thấy những biểu hiện này.
Izayoi hỏi lí do, cố nhịn xuống cơn tức trong lòng, nhẹ nhàng hỏi.
“Không phải là… cô tấn công ngôi làng chứ.”
“Tất nhiên là không, tên ngu. Chính người dân làng này đã cho lão thân trú lại khi lão thân ngất đi.”
Parashurama thở gấp mà gầm lên. Nhưng cô bất chợt phun ra máu.
Parashurama lau đi mồ hôi, chỉ có thể tự gắng gượng đứng dậy nhờ vào thanh rìu chiến. Để ý kĩ sẽ thấy cũng không phải cô không có vết thương nào. Trên làn da trắng của vật chủ có rất nhiều vết cắt li ti.
Cứ nghĩ là một loại vũ khí biết bay, nhưng thế thì cách tạo ra vết thương kiểu này hơi kì lạ.
Một vũ khí biết bay chỉ biết lao thẳng tới thì không thể tạo ra vết thương cong vòng thế được. Vậy nên vũ khí kẻ địch chỉ có thể là---
“Roi… không, là dây sắt sao?”
“Sai rồi. Có lẽ là loại sợi tơ lấy ra từ một con thú nào đó. Nếu là lão thân thì không sao, chỉ là trò trẻ con… Nhưng nếu là mi, thì hay đây.”
Parashurama u ám mỉm cười, sau đó liền ho liên tục. Hẳn là chỉ đang ra vẻ mà thôi, ho ra máu thế này có thể là phổi đã bị thương tổn.
Cứ nghĩ tình trạng giống với cô bé bạch tạng, nhưng coi bộ cô còn nặng hơn nữa. Còn sức để nói chuyện tức là tạm thời không sao, nhưng tất nhiên là không thể chiến đấu trực diện được.
“Khổ sở lắm phải không. Tuổi tác không tha cho bất cứ ai đâu, ngoan ngoãn mà trả lại cơ thể cho vật chủ đi chứ? Hẳn cô cũng không muốn chết cùng cô gái vô danh này đúng không?”
“…Không phải nói nhiều. Cơ thể cô bé này đã tới giới hạn rồi. Sau khi lão thân tách ra thì chắc chắn chưa đầy năm phút đã ngất đi.”
Parashurama lo lắng lau đi máu đọng bên miệng.
Izayoi thì hiểu được ý của cô, nở ra nụ cười không biết sợ là gì.
“Hể? Nói chung là cô muốn giúp cô gái này chứ gì?”
“…Hừ. Đứa bé, mi vẫn thường bị nói là đồ thô lỗ đúng không?”
Izayoi chấp nhận lời xúc phạm của Parashurama, tiếp tục nói.
“Được rồi. Vậy thì tạm hoãn lại trận chiến của tôi và cô. Tôi vẫn còn chuyện muốn hỏi cô, chưa kể tôi biết được người giúp được vật chủ của cô đây?”
“Ể? Mi biết vị thuật sĩ vó thể áp chế được [Astra] đang mất kiếm soát?”
“Astra?--- A, ý cô là [Thể hạt ngôi sao (Astra nanomachine)] đó hả?”
Izayoi lấy ra hạt giống Prithvi đưa cho cậu, đưa tới trước mặt cô.
“Hạt giống này sẽ dẫn đường. Biết cách sử dụng rồi chứ?”
“…Ha ha. Không thể ngờ có ngày lão thân lại phải dựa vào sự dẫn đường của Thần.”
“Đừng lắm mồm nữa, nhanh chóng đưa theo dân bản địa chạy đi. Còn nói nhảm nữa là--- kẻ địch đến rồi!!!”
Gió lốc lao xuyên rừng rậm. Cậu biết được đây không phải gió mà là những sợi tơ màu không trong suốt, là vì khi trước đã biết vũ khí kẻ địch là dây tơ.
Các sợi tơ mỏng không trong suốt, mảnh đến nỗi khó mà nhìn được bằng mắt thường, chúng điên cuồng bay mua, bằng cách để chúng quấn lấy mình, Izayoi tóm gọn tất cả.
Parashurama ngay lập tức nghĩ tới cảnh tượng ngón tay Izayoi bị cắt đứt, nhưng may mà ngón tay cậu vẫn nguyên xi.
Nhớ lại cơ thể cậu có khả năng kháng các đòn chém và chặt, cô không chần chừ gì nữa.
“Được rồi… chỗ này giao cho mi!”
“Cứ để tôi lo! Tên khốn nạn không biết phép tắc này--- tôi, sẽ tiêu diệt hắn ở đây!”
Dồn hết sức kéo đám dây tơ, nhưng thuật sĩ tự tách đám dây tơ ra khỏi bản thân. Lấy chân phải làm trụ quay vòng để không ngã xuống, Izayoi không mất đi thăng bằng rồi liền lao thẳng tới.
Nếu vũ khí kẻ địch chỉ là dây tơ thì không có gì nguy hiểm, còn nếu vẫn giấu các đòn đánh khác thì phiền phức đây. Nếu phải lựa chọn chiến đấu cẩn thận hoặc liên tục tấn công, cậu tất nhiên sẽ chọn cách thứ hai.
Phía trên sau lưng cậu xuất hiện bóng người, Izayoi ngay lập tức đuổi theo.
Bóng người bay giữa các khe hở khu rừng như thể xe chỉ luồn kim, nhẹ nhàng rung động ngón tay, liền xuất hiện gió lốc chặt chém cây cối.
Nhưng với Izayoi thì toàn bộ đòn chém đều vô dụng. Làm thế này cũng chỉ giúp mở rộng tầm nhìn của cậu.
Sau lần tấn công đầu vẫn không rút ra được chuyện gì, vậy là khả năng của kẻ địch cũng chỉ đến thế.
Hoặc là--- có mục đích khác.
Izayoi vừa cảnh giác vừa tránh đi những sợi tơ không thể nhìn thấy, đồng thời suy nghĩ âm mưu của kẻ địch.
(Nếu như trên tơ không bôi độc thì nếu chỉ để sợi tơ chạm vào da cũng không có ý nghĩa gì. Đúng là đám tơ này rất sắc, nhưng đòn chém không có tác dụng với mình… Chẳng lẽ đúng là có mục đích khác?)
Chẳng may, kẻ đó chặt đi cây cối trước mắt cậu là để cậu lầm tưởng chức năng của sợi tơ chỉ có [chặt đứt] thì sao. Hơn nữa tác dụng nguyên gốc của dây tơ vốn không phải chặt đứt.
(Nếu mình sử dụng tơ để chiến đấu… bắt giữ… hoặc là trói… cũng có thể buộc mình lại… Không đúng rồi, nếu là siết cổ thì khốn đây---!!!)
Izayoi theo phản xạ đưa tay phải lên cổ.
Ngay lúc đó rất nhiều sợi tơ bắt đầu quấn quanh cổ cậu. Dù đã kịp cho vào ngón tay phải trong thời điểm nghìn cân treo sợi tóc đó, nhưng loại tơ quấn quanh cổ rõ ràng có chất liệu khác với khi nãy.
Đã dùng hết sức vẫn không thể kéo đứt được.
Izayoi hiểu ra đây mới là vũ khí thực sự của kẻ địch, nhưng đối phương đã nhanh hơn cậu.
Hắn kéo một Izayoi đã bị trói lên trên trời, rồi lại đập mạnh xuống đất. Cứ thế liên tục ba lần, sau đó như thể thừa thắng tấn công, hắn kéo mạnh Izayoi.
Izayoi định cắm tay trái xuống đất nhưng ngay lập tức đã bị trói lại.
(Tên này… biết rất rõ nhược điểm của Chòm Sư Tử…!!!?)
Là nguồn gốc của chòm sao sư tử, sư tử Nemean mặc dù sở hữu cơ thể không sợ các đòn chém, nhưng trong truyền thuyết đến cuối vẫn bị Hercules ghìm cổ mà chết. Thế nên những đòn tấn công với mục đích siết cổ hoặc đập chết càng dễ gây ra thương tổn cho cơ thể Izayoi hơn khi trước.
Đòn tấn công của Ngưu Ma Vương và Parashurama gây ra vết thương nghiêm trọng cho cậu cũng là vì nguyên nhân này.
Nhưng Izayoi chưa từng để lộ điều đó, cả người sở hữu khi trước cũng không để lộ điều này.
Thế nên, bộ mặt thật của người sử dụng đám dây tơ đã hiện ra.
“Ngươi… đến từ Hy Lạp, và còn là người quen của Hercules!?”
“---!!?”
Sợi tơ nhẹ rung lên. Dù đám tơ trên cổ vẫn không cởi ra, nhưng Izayoi đã giãy ra được tay trái, liền cắm nắm đấm vào trong đất, chỉ cần ngăn không cho kẻ sử dụng sợi tơ di chuyển nữa là được.
Coi bộ đây là vũ khí quan trọng, đối phương sẽ không tách rời nó.
Izayoi nhìn ra được chuyện đó, liền kéo lấy đám dây tơ, chân giẫm xuống đất.
“Ha ha, thế này thì hết làm trò siết cổ rồi nhé. Ngoan ngoãn tới đây đi. Nếu làm thế thì chỉ cần ăn một đấm của ta sau đó quỳ xuống xin lỗi dân bản địa là tha cho ngươi được.”
Thể hiện ưu thế bản thân, khuyên đối phương đầu hàng. Mặc dù cổ và tay phải bị sợi tơ quấn quanh, khó mà nói là chiếm ưu thế hoàn toàn được, nhưng đã không muốn tách rời sợi tơ này thì giờ chỉ còn cách kéo co.
Izayoi muốn đập cho kẻ này lăn ra đất hẳn không khó gì.
Miễn là đối phương không còn đòn nào khác.
Nhưng một lúc sau, kẻ sử dụng tơ thế nhưng rất đơn giản lên tiếng nói.
“…A, đúng là khó thật. Không ngờ bị đoán ra nhanh như vậy. Cách ăn nói dù thô lỗ, nhưng quả không hổ danh là con trai của con bé ha.”
“A?”
“Cậu thắng rồi đấy, Sakamaki Izayoi. Coi bộ không thể đánh bại cậu trong lần gặp mặt vừa nãy nhỉ. Chúng ta tán gẫu chút đi.”
Sợi tơ trói buộc được buông lỏng, vừa cắt phá đất đai vừa rời khỏi bên dưới chân Izayoi.
Một người xuất hiện từ bên kia khu rừng, đó là một thanh niên nho nhã trạc tuổi Izayoi. Tay phải giờ có lại tự do, Izayoi hiểu tình hình hiện tại đã quay về như lúc ban đầu, sau đó quan sát người đàn ông.
Từ thế đứng này hẳn không phải võ sĩ, nhưng cũng không giống người sẽ dùng cách thức chiến đấu thô bỉ như của Izayoi.
Nếu phải nói thì khí chất khá giống với loài linh thú con người [Ma pháp sư] từng gặp được trong mấy năm qua, nhưng khí chất họ đáng ra phải thần bí hơn nữa.
Còn thanh niên nho nhã trước mặt này--- Nói thật, nhìn qua chỉ giống một thanh niên nho nhã bình thường.
“…Cái gì chứ hả. Ngươi đúng là người vừa chiến đấu với ta sao?”
“Tất nhiên rồi. Trông tôi thế này nhưng mà khi trước rất mạnh đấy nhé, chỉ là khi cho phép đệ sử xuất sư thì đã truyền lại toàn bộ sức mạnh thôi. Giờ thì cậu thấy đấy, tôi chỉ còn là một tính mạng cao đẳng nửa Thần nửa người (hybrid).”
Đúng là khó thật. Thanh niên nho nhã gãi gãi phần gáy, dường như rất khó xử.
Izayoi không hề lơi lỏng cảnh giác, nheo mắt lại nói tiếp.
“Hừ… Vậy thì tại sao ngươi phải tấn công ngôi làng của người dân nơi đây? Chiến tranh chủ quyền còn chưa khai mạc cơ mà?”
“Đó chỉ là trùng hợp. Ảnh hưởng lên ngôi làng loài người là lỗi của bọn tôi, thế nên tôi tình nguyện xin lỗi. Muốn tôi quỳ xuống, dù có hơi mất mặt, nhưng cũng được. Dù sao là do lỗi bọn tôi. Nhưng có chuyện này… mong cậu giao lại cho tôi cơ thể cô gái ấy.”
Vẻ mặt khó xử của thanh niên nho nhã bất chợt thay đổi, nói trong bộ dạng vô cùng nghiêm túc.
“Parashurama… kẻ phế diệt võ và bất nghĩa. Lí do người này xuất hiện tại thế giới bên ngoài vẫn còn chưa rõ. Cũng sẽ không đoán ra được. Vì người này xuất hiện tại thời đại mới không phải là để phế diệt võ và bất nghĩa, mà là để bồi dưỡng cho Anh hùng của thời đại mới.”
Izayoi cau mày lại. Chuyện này chính Izayoi cũng cảm thấy không ngờ.
Hóa thân thứ sáu, Parashurama trong quá khứ được phái đi là để giết hoàng gia và giai cấp chiến binh (kshatriya). Nhưng sứ mệnh đó đã kết thúc rồi, xuất hiện tại tới thời đại mới hẳn là có một sứ mệnh khác.
Bồi dưỡng và rèn luyện cho hóa thân cuối cùng của [Avatara] sẽ xuất hiện trong thời đại mới--- bồi dưỡng cho vị chúa cứu thế sẽ cứu thế giới này mới là sứ mệnh xứng với Parashurama.
“Thật tình, rốt cuộc là tại sao lại ra nông nỗi này chứ. Cũng tại người đó làm loạn mà bên thế giới bên ngoài cũng có rắc rối rồi. Bọn tôi phải có được cơ thể người đó.”
“…Thế giới bên ngoài? Lại còn phải có được cơ thể cô ta?”
“Đúng vậy. Cô gái người đó kí sinh là một trong những cơ thể hiếm hoi thích hợp với [Astra]. Tôi không biết đó có phải là vì người đó sử dụng nhiều hay không. Nhưng nếu để mất cơ thể đó, không thể nào dự đoán được chuyện sắp diễn ra nữa.”
Izayoi kinh ngạc nhìn thanh niên nho nhã. Thanh niên nho nhã dù đeo trên mặt nụ cười không đáng tin, nhưng giọng nói rất chắc chắn. Coi bộ không phải vì uống say nổi điên mà đi tấn công Parashurama.
Nhưng dù là với trí tuệ của Izayoi, cậu vẫn không hiểu nổi phân nửa những lời phát ra từ miệng thanh niên nho nhã kia. Chưa đủ đầu mối cần thiết để suy luận.
[Astra]--- Khi nãy Parashurama cũng đã nói vậy, đây chính là đầu mối còn thiếu.
“…Astra, sao. Trong tiếng latinh mang nghĩa vì sao, tân tinh, tiếng Phạn thì là vũ khí. [Astra] ngươi nói là thứ đó?”
“Đúng vậy Sakamaki Izayoi. Sau khi được triệu hồi tới Khu vườn nhỏ, cậu có thể cũng từng tiếp xúc với một hai loại Astra rồi… A, không phải, cậu cáng đáng [No Name] cùng Kuro-san mà nhỉ. Hẳn cậu cũng từng thấy cây thương của cô bé đó rồi chứ?”
Trong đầu Izayoi trước hết hiện ra cây thương đó… Không, trước tiên, cách người đàn ông này gọi Kuro Usagi là [Kuro-san] cũng khiến cậu choáng váng, nhưng cậu tạm gạt qua một bên.
Cây Thần thương cô được ban tặng--- [Mô Phỏng Thần cách. Phạm Thích Thương (Brahmaastra Replica)], trong đó cũng có chưa từ [Astra].
“Từ [Brahmaastra] chính ra mà nói thì là từ ghép của [Chân lí vũ trụ (Brahman)] và [Vũ khí (astra)]. Đây là nguyên gốc lí do từ này được cho là đòn tấn công tối thượng bí ẩn trong bí ẩn của các Anh hùng thần thoại Ấn Độ. Các Anh hùng thần thoại Ấn Độ khi sử dụng bí thuật đều phải ngân lên [Astra], vì đó là dư âm của nguyên gốc.”
Người đầu tiên đạt tới võ thuật của Thần trong loài người--- tổ sư của võ thuật, Parashurama, đã truyền thụ lại chiêu thức được Thần ban tặng cho các đệ tử, các Anh hùng kế nghiệp về sau tiến hóa chiêu thức này lên một cảnh giới cao hơn.
Theo như cách thức truyền dạy và học hỏi võ thuật, đây có thể nói là cách thức hợp lí nhất.
Lúc cô giải phóng bí thuật có ngân lên [Brahman Astraorigin], hẳn là mang theo nghĩa, đây là bí thuật chưa bị sửa đổi.
“Cậu hẳn đã từng tiếp xúc vài loại [Astra] rồi đấy. Như [Cổng ranh giới] đã biến bước nhảy không gian tại điểm thứ ba thành hiện thực này. Hay cây thương [Brahman Astra] được giải phóng bằng cảnh giới Phạn Ta Tương Đồng. Những truyền thuyết này đều là loại kĩ thuật cần để tránh khỏi [sự hủy diệt tối thượng của loài người].”
“…Hể. Thế thì [Astra nanomachine] mà Homura đang nghiên cứu cũng như thế sao?”
“Đúng thế. Đúng hơn thì nghiên cứu đó mới là mấu chốt của tất cả. Thứ chủ chốt xuất hiện từ trong lò của địa ngục, chiếc nồi ngôi sao, sẽ cứu lấy loài người. Thứ có thể phóng ra được hạt hư cấu--- loại hạt năng lượng tối thượng có hiệu suất cao nhất sẽ tạo ra động lượng đa nguyên cần thiết. Đó là động cơ vĩnh cửu thứ ba. Đây chính là [Astra nanomachine] mà bố của các cậu đã khám phá được.”
Izayoi lườm mắt lại, nghiền ngẫm những lời người đàn ông vừa nói.
Mấu chốt của toàn bộ--- có lẽ đúng vậy thật.
[Thời đại mới] đang được đồn đại trong Khu vườn nhỏ có khi chính là [Chuyển đổi hệ thuyết] cấp độ lớn nhất do sử dụng hạt nano--- [cách mạng năng lượng sinh ra từ động cơ vĩnh cửu thứ ba].
Cách mạng năng lượng lần thứ nhất, loài người lần đầu có được lửa.
Cách mạng năng lượng lần thứ hai, loài người hiểu ra sự chuyển đổi giữa nhiệt, năng lượng và lực.
Cách mạng năng lượng lần ba, loài người có được ánh sáng, phân rã và xác suất.
Những [Chuyển đổi hệ thuyết] không thể thiếu để loài người là loài người.
Đây chính là những điểm hội tụ được gọi là [cách mạng năng lượng], ghi ấn sâu đậm trong lịch sử loài người.
Có lẽ khám phá về [thể hạt ngôi sao] này sẽ không ngừng được viết dưới thân phận cuộc cách mạng năng lượng cuối cùng của loài người. Phạm vi sử dụng quá rộng. Tiềm năng không thể dự đoán trước.
Sức mạnh này có lẽ sẽ khiến cho loài người chạm tay tới được khả năng trước kia không thể nào chạm tới.
Nghiên cứu được đồn đại là mấu chốt cho loài người bước ra vũ trụ này thậm chí có thể mở đầu một loại lịch mới.
Nhưng, trước khi bàn về mấy khả năng này, có chuyện Izayoi vẫn không thể chấp nhận.
“…Đúng là không thể hiểu nổi. Quả là một sức mạnh mạnh mẽ, và là một thành tựu vô cùng lãng mạn. Cho dù là muốn tôi ra thế giới bên ngoài chứng kiến nó phát triển cũng có thể--- vậy nên có chuyện này tôi muốn hỏi ông, nhà thơ Orpheus.”
Thanh niên bị gọi Orpheus không có vẻ gì ngạc nhiên, chỉ gật đầu để trả lời.
Ông được ca tụng là một trong những Anh hùng của Hy Lạp cổ đại, nhưng truyền thuyết khác của ông trong Khu vườn nhỏ thì còn nổi tiếng hơn. Izayoi từng nghe được chuyện về người đàn ông này từ Kuro Usagi.
Như, anh hùng trong chiến tranh Dystopia.
Như, một trong những người thành lập Đại liên minh Arcadia.
Như, thầy của Canaria, cũng là một trong những người đã nuôi dưỡng cô.
“Croix từng nói sẽ kể hết lại cho tôi, nhưng tự nhiên lại biến mất không thấy đâu. Dù khi ấy tức lắm nhưng giờ cũng không còn muốn trách móc gì lão nữa. Một người được tạo ra từ mong ước giải phóng nô lệ da đen không thể nào lại mặc kệ chuyện này được.”
“…Đúng vậy. Croix sao, vị hiền thần áo đuôi tôm đó chắc chắn sẽ xuất hiện. Xuất hiện sớm hơn bất cứ ai hết, và hẳn đã bắt đầu điều tra rồi. Vì những người bị hi sinh làm vật thí nghiệm, cố hết sức cứu thêm dù chỉ một người.”
Tử thần áo đuôi tôm, Croix Baron.
Tử thần này, ẩn giấu sau tiếng cười ti tiện là nhiệt huyết hướng về tự do bùng cháy hơn bất cứ ai hết.
Người thanh niên cứ thế nói rõ bản chất của người đàn ông kia. Là chiến hữu cùng chống lại Đại ma vương, đồng đội của nhau, tôi không hề quên. Trong những lời Orpheus nói ẩn chứa hàm ý này.
Thế nên câu trả lời của ông dành cho câu hỏi của Izayoi, đáng giá tin tưởng.
“---“
Vẻ mặt Izayoi trở nên nghiêm túc, điều chỉnh lại nhịp thở. Trong những lời vừa rồi có những điểm mâu thuẫn thấy rõ.
Orpheus gọi [Astra] là vũ khí cứu loài người.
Nhưng vấn đề là, [cuộc cách mạng năng lượng do thể hạt ngôi sao] cũng chứa đựng khả năng hủy diệt loài người. Thế nên nhóm Izayoi ba năm trước mới không thể không chiến đấu với Đại ma vương tà ác đại diện cho [xác suất hủy diệt] đó.
Nhưng nếu là nghiên cứu nguy hiểm như vậy, hẳn sẽ có lựa chọn không giao kĩ thuật này cho loài người. Vì thứ chủ chốt không phải nhân tạo mà là một vật của tự nhiên.
Đã là vật tự nhiên do thiên nhiên và các vị Thần tạo ra, hẳn có thể chọn cách không trao cho loài người mới đúng. Hoặc có thể tùy theo cách nhìn của các vị Thần mà điều chỉnh lại thời gian trao cho loài người.
…Nhưng lại không làm như vậy.
Và khi nãy, Orpheus đã đổi tên [lò địa ngục] thành [nồi của ngôi sao]. Dù chỉ là những lời tùy tiện, nhưng đã có thể đoán được đây là cùng một thứ. Izayoi không biết đây là nhắc nhở ông muốn dành cho cậu hay chỉ là sai lầm nữa. Nhưng Izayoi còn nhớ rõ cụm từ này.
Ba năm trước--- Lúc chiến đấu với Ma vương [Cái ác tuyệt đối] đã từng có người ca tụng như vậy.
---Lò địa ngục đã mở.
Đây không phải ẩn dụ so sánh.
Đúng, là chiếc lò. Cũng từng là nồi.
Chiếc nồi địa ngục phong ấn lại Đại ma vương không phải ẩn dụ. Chiếc lò của địa ngục, nồi của ngôi sao xác thực từng tồn tại ở thế giới bên ngoài.
Nếu chuyện Ma vương liên tục phục sinh là ám chỉ cho tương lai loài người.
Vậy thì trước khi Ma vương [Cái ác tuyệt đối] sinh ra, loài người hẳn còn gặp phải một mối nguy hiểm to lớn.
“------“
Tiếng còi hơi cao vút của Tàu hỏa tinh linh vang lên từ chỗ xa.
Thay cho tiếng chuông báo Chiến tranh chủ quyền mặt trời bắt đầu, tiếng còi hùng dũng của Tàu hỏa tinh linh vang vọng trên đại lục. Cùng lúc đó, từng tấm [Geass Roll] rơi xuống trước mặt.
Tiếng còi vang lên trên đầu họ kia, nghĩa là Game đã bắt đầu.
---Hay lắm, giờ đã có đủ manh mối rồi.
Thần thoại về thời đại mới nhất--- mở đầu của nó, giờ sẽ bắt đầu được kể.