Không biết hiệu thuốc ở khu Tây có phải bị điên rồi hay không mà đột nhiên lại đi cải tạo lại. Sau khi mua hai hộp thuốc hạ sốt, Liễu Chanh Chanh liền về thẳng ký túc xá. Cuối tuần này Ôn Đồng về nhà, trong ký túc xá chỉ có hai người bọn họ.
Trên đường về, Liễu Chanh Chanh đã nhắn tin cho Ôn Đồng bảo rằng An Dao bị sốt. Quan hệ giữa ba người các cô khá tốt, lúc nghe An Dao bị sốt, Ôn Đồng lập tức gọi điện lại hỏi thăm.
Cũng may, An Dao chỉ bị sốt nhẹ, cô ấy nói uống thuốc xong ngủ cả đêm sẽ ổn thôi, bảo hai cô đừng lo lắng quá.
Liễu Chanh Chanh vẫn cảm thấy không yên tâm. Tranh thủ lúc nhà ăn chưa đến giờ cao điểm, cô liền chạy nhanh tới nhà ăn của khu Tây mua cho An Dao một bát cháo trứng vịt Bắc Thảo thịt nạc, nhân tiện mua bữa tối cho mình luôn.
Thu xếp cho An Dao xong, sau đó cô cũng thong thả đi tắm rửa, đến giờ tối mới mang theo tinh thần và thể xác mệt mỏi của mình bò vào trò chơi.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Ồ, Chanh Tử, cuối cùng cậu cũng online rồi. Chị Dao vẫn ổn chứ?
[Trò chuyện riêng] Irina: Vẫn ổn, vừa mới ngủ thôi.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: (Biểu cảm mắt sáng lấp lánh) Vậy được rồi, bây giờ chúng ta hãy nói chuyện quan trọng đi!
[Trò chuyện riêng] Irina: Chuyện quan trọng?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: >
Lau súng cướp cò tạo ra tia lửa tình yêu?
Liễu Chanh Chanh âu sầu.
[Trò chuyện riêng] Irina: Sẽ không xảy ra tia lửa đâu, nhưng thật ra lại thu hút một nam thần khác.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Gì cơ? Tại sao tớ lại thấy hơi khó hiểu nhỉ.
Liễu Chanh Chanh ôm đầu suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn kể lại toàn bộ sự thật cho Ôn Đồng nghe. Cô bạn thân này thường xuyên có phạm vi cử động rất lớn, sau khi Liễu Chanh Chanh gõ xong tất cả các từ, cô đã có thể đoán được biểu cảm và phản ứng hiện tại của Ôn Đồng lúc này như thế nào.
Nhưng ngoài sự dự đoán của cô, Ôn Đồng chỉ nhắn lại hai chữ.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Mẹ… Nó…
[Trò chuyện riêng] Irina: …
[Trò chuyện riêng] Irina: Từ từ, hình như đây có phải là phong cách của cậu đâu! Không phải sẽ hất đổ hộp đựng bút, cốc, đèn trên bàn hay cái gì đó mới phải chứ!
[Trò chuyện riêng] Irina: Sao không trả lời lại? Chẳng lẽ cậu đi phá nhà rồi sao?
[Trò chuyện riêng] Irina: Đồng Tử, cậu đâu rồi? Không phải đi phá nhà thật chứ!
Thật lâu sau đó, Ôn Đồng mới trả lời lại trên trò chuyện riêng.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Đừng nói về Cố sư huynh nữa, cuối cùng tớ cũng đã hiểu bài đăng trên Weibo mà Chử Dực đăng hôm nay có nghĩa là gì rồi. Lúc vừa mới xem tớ buồn bực mất một hồi lâu.
[Trò chuyện riêng] Irina: Cái gì? Weibo nào cơ?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Lên QQ xem ảnh chụp màn hình đi.
Liễu Chanh Chanh vẫn đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính, một lúc sau, ảnh đại diện của Ôn Đồng ở góc dưới bên phải bắt đầu nhấp nháy, cô nhấp vào đó liền nhìn thấy… Liễu Chanh Chanh ngốc nghếch.
Chử Dực: Hôm nay uống một ly nước cam rất ngọt. [Hình ảnh]
Dòng trạng thái Weibo chỉ ngắn gọn vài từ, sau đó là hình ảnh một quả cam được nhân hóa đang mỉm cười. Mặc dù bản thân nam thần cũng không tiết lộ ra mình uống ở đâu, uống cùng với ai, nhưng Liễu Chanh Chanh biết được tất cả mọi chuyện vẫn có chút lo lắng.
[Trò chuyện riêng] Irina: Xong đời rồi, cái tên đàn ông đa nhân cách này! Anh ta còn dám đăng lên Weibo nữa, anh ta không nghĩ đã làm hại tớ đủ rồi sao! Nhỡ đâu tớ bị một tay paparazzi có sức ảnh hưởng bằng ngàn con dao đăng lên “Hóng hớt cùng đại học V” thì phải làm sao bây giờ!!!
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Chanh Tử, trọng tâm của chúng ta hình như không giống nhau thì phải…
[Trò chuyện riêng] Irina: Hả?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: (Biểu cảm ghét bỏ) Cậu không cảm thấy những lời này của Chử Dực là có ẩn ý gì sao?
[Trò chuyện riêng] Irina: Cậu đang nói cái gì vậy?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Tại sao nhất định phải là nước cam, thật trùng hợp với tên của cậu.
[Trò chuyện riêng] Irina: Bởi vì bọn tớ thật sự đã uống nước cam ở Như Gia.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Tớ lại cảm thấy Chử Dực có ý với cậu.
[Trò chuyện riêng] Irina: Vậy tại sao hôm nay cậu không nói với tớ là Cố sư huynh sẽ theo đuổi tớ chứ… Anh ta còn nói anh ta rất cổ hủ khi yêu tớ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đồng Tử, cậu tin được không?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: (Biểu cảm cười to): Tin, cần thiết phải tin.
[Trò chuyện riêng] Irina: … Chắc chắn cậu không phải là bạn thân của tớ.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: ( / ω\ ) Ghét ghê, hai chúng ta cũng đâu chui ra từ một bụng mẹ đâu.
[Trò chuyện riêng] Irina: …
Sau khi hai người đùa giỡn nhau một hồi, bọn họ quyết định tạm gạt vấn đề này sang một bên trước. Ôn Đồng nói chờ cô ấy trở về trường rồi sẽ từ từ nói chuyện sau.
Sau khi Liễu Chanh Chanh mời Ôn Đồng gia nhập tổ đội, hai người thỏa luận xong thì quyết định sẽ đi làm nhiệm vụ hàng ngày trước. [Irina] đã ở cấp , [L’Oréal] cũng đang ở cấp , sau khi xử lý nhiệm vụ hàng ngày xong, hai người chỉ thiếu một chút kinh nghiệm nữa là được thăng cấp.
Vì vậy, bọn họ đã lái thú cưỡi của mình đến bãi biển bên ngoài thành phố chính.
“Biển Kafra” là bản đồ cấp , những con quái vật ở đây đều là những nàng tiên cá tóc vàng dễ thương cầm đàn hạc và những con sao biển đầy màu sắc.
[Tổ đội] L’Oréal: Tớ vẫn luôn cảm thấy thiết kế của cái bản đồ này chả khoa học tý nào. Tại sao nàng tiên cá lại ở bờ biển chứ?
[Tổ đội] Irina: Cậu không nhìn thấy ID trên đỉnh đầu quái vật là “Nàng tiên cá bờ biển” sao? Nghe nói trong bản đồ đáy biển cũng có nàng tiên cá, ID quái vật ở đấy gọi là “Công chúa tiên cá.”
[Tổ đội] L’Oréal: Cậu đã bao giờ nhìn thấy một nàng tiên cá bay trên bãi biển chưa? Andersen mà biết chắc sẽ khóc và ngất xỉu trong nhà vệ sinh mất.
[Tổ đội] Irina: Không phải trong truyện cổ tích có nói là nàng tiên các bị mụ phù thủy cắt mất lưỡi rồi vứt ở trên bờ cát ở bãi biển sao, sau đó còn được hoàng tử cứu thoát nữa? Chỉ là đánh yêu quái thôi, cậu có cần phải để ý nhiều như vậy làm gì không?
[Tổ đội] L’Oréal: (Vẻ mặt đau khổ) Có nàng tiên cá, nhưng hoàng tử đâu?
[Tổ đội] Irina: Tớ không thể hiểu được suy nghĩ của cậu.
Liễu Chanh Chanh vừa gõ xong mấy chữ này, cô đang chuẩn bị quét sạch ba nàng tiên các bên trái trước, kết quả, [Vũ điệu cắt vòng] của cô còn chưa được tung ra, ba nàng tiên cá dễ thương kia đã biến thành bọt biển (Hiệu ứng đặc biệt khi quái vật chết).
Có ai đó tới tranh đoạt yêu quái sao? Nhưng hình như không phải vậy.
[Tổ đội] L’Oréal: Cứu, Chanh Tử!
[Tổ đội] Irina: Sao vậy?
Ngay khi Liễu Chanh Chanh còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cô thấy tiểu loli huấn luyện thú buộc tóc hai bên và con mèo nhỏ màu đen cùng nhau ngã xuống đất tử vong, sau đó hiện ra hai màu đen và trắng.
[L’Oréal] Hình như là… Alice?
Liễu Chanh Chanh nhanh chóng dùng tay phải di chuyển địa hình, sau đó cô nhận ra có một người đang đứng cạnh tảng đá, nhìn kỹ hơn thì…
[Tổ đội] Irina: Alice?
[Tổ đội] L’Oréal: (Biểu cảm khóc thành thác nước) Nàng tiên cá có mái tóc vàng và cái đuôi màu xanh lam. Toàn thân Alice đều là màu xanh, xen lẫn trong bầy cá nên không thấy được. Chắc chắn cô ta tới đây để trả thù!
[Tổ đội] Irina: Đừng hoảng, tớ sẽ hỏi xem cô ta muốn làm gì.
Liễu Chanh Chanh có chút tức giận mà gõ bàn phím.
[Gần đó] Irina: Đến để trả thù sao?
[Gần đó] Alice: Tôi cũng đâu có rảnh rỗi để tìm tọa độ của cô rồi tới trả thù chứ. Chỉ là tình cờ gặp thôi, vì vậy tôi đã luyện tập đôi tay của mình một chút.
[Gần đó] Irina: Được, vậy tôi sẽ luyện tập cùng với cô, được chứ?
[Gần đó] Alice: Vừa rồi tôi đã định đánh lén cô rồi, nào ngờ màu tóc và màu quần áo của cô quá giống với màu con quái vật ở đây, nên kỹ năng của tôi mới bị trật như vậy!
[Gần đó] Irina: …
Bây giờ cuối cùng cô cũng biết một điều, hóa ra ngoài [Chước Diễm] có thể giết nhầm người ra thì thật ra còn có [Alice] này nữa. Quái vật ở “Bờ biển tiên cá” này có cái đuôi cá màu xanh cùng với mái tóc dài màu vàng kim, mà nhân vật của cô cũng tóc dài màu vàng kim và mặc một chiếc áo choàng màu xanh lam.
Thôi cũng được, ít nhất thì [Alice] này cũng không ngu ngốc như [Chước Diễm].
Nhưng nếu muốn khoác lác luyện tập cùng với Alice, Liễu Chanh Chanh cũng phải chuẩn bị trạng thái tốt nhất, tích tụ sức mạnh lại chờ phát động.
Alice này hiện đang ở cấp , là một nữ pháp sư hệ băng, với lại cô nàng này cũng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Cuối cùng, do không thể kìm nén được, sau khi Alice ở trong trạng thái tốt nhất, cô ta đã sử dụng kỹ năng [Đóng băng phá hủy] để làm chậm lại sự nhanh nhẹn của Irina.
Sau khi một ánh sáng trắng lóe lên, trên bầu trời xuất hiện một tảng băng khổng lồ hình ngôi sao sáu cánh, rơi từ trên trời xuống.
Tuy rằng tốc độ ra tay và tốc độ phản ứng của mắt đều rất nhanh, nhưng Liễu Chanh Chanh vẫn bị khối băng đó bắn trúng, làm tốc độ của cô chậm lại khoảng %.
Nhưng cô cũng không sẵn sàng để chạy trốn, mặc dù các kỹ năng của pháp sư hệ băng có tác dụng làm chậm nhưng lực sát thương lại không đặc biệt cao. Nói trắng ra thì pháp sư hệ băng chuyên chiến đấu trong những cuộc chiến tiêu hao hơn.
Nữ Kiếm Khách thì không tốn sức đánh nhưng lực sát thương lại cao và khó học, nếu đấu PK thì chính là dùng dao sắc chặt những sợi đay rối. Mỗi chức nghiệp của đều có những ưu và nhược điểm, chúng có mối liên hệ chặt chẽ với nhau.
Có lẽ do thấy các kỹ năng của mình đã đạt đến hiệu quả làm chậm tốc độ, sau đó Alice bắt đầu đọc thần chú, lập tức tung tuyệt chiêu của hệ băng [Rồng băng].
Con rồng băng vừa mở miệng liền lao về phía Nữ Kiếm Khách mặc áo màu xanh.
Liễu Chanh Chanh thấy có chuyện chẳng lành, cô lập tức nhảy lên để tránh đòn và tung ra kỹ năng [Cắt gió] ở trên không trung, từng đợt gió xẹt qua người Alice, khiến cô ta bị thương.
Sau đó, cô đi tới phía sau lưng cô ta, sử dụng chiêu [Rạch trời].
Chỉ thấy Nữ Kiếm Khách áo lam đứng sau Pháp sư mặc áo lam, tay cầm thanh kiếm Vũ Hoa chém tới tấp. Hiển nhiên, Alice cũng không phải là kẻ ăn chay, cô ta né đòn tấn công của Liễu Chanh Chanh bằng một pha chớp thời cơ khéo léo.
Rốt cuộc, Liễu Chanh Chanh vẫn còn bị ảnh hưởng bởi trạng thái tiêu cực của [Đóng băng phá hủy], tốc độ đánh và tốc độ di chuyển vẫn bị hạn chế.
Hai người bọn họ cứ như vậy mà đánh nhau dồn dập ở trên bờ biển, ngay cả đám tiên cá ở bên cạnh bọn họ cũng bị ảnh hưởng, trở thành bia đỡ đạn trong trận PK này.
Càng đánh lâu, Liễu Chanh Chanh càng rơi vào thế bất lợi. Alice vẫn còn khoảng % HP, trong khi Liễu Chanh Chanh chỉ còn lại %. Chỉ cần Alice đánh cô một cái, cô chắc chắn sẽ bị giết.
Lúc này, tin nhắn mà Ôn Đồng gửi trong hộp thoại trò chuyện riêng của cô đã phát nổ, nhưng vì không thể phân tâm trong lúc PK, cô không để ý đến những gì Ôn Đồng đang nói.
Nhưng trong lúc liếc mắt, cô nhanh chóng nhận ra có một thông báo khác hiện lên ở phía dưới.
Alice vẫn không ngừng làm giảm tốc cho cô, ngay khi cô sắp ngã quỵ, cô di chuyển sang một bên, sau đó liền nhìn thấy [Rồng băng] của Alice bị đánh trúng.
Kết quả ——
[Hệ thống]: Người chơi [Alice] đang ở trong khu vực không an toàn và đã bị người chơi [Chước Diễm] giết chết.
Chước Diễm!!!
Cô nhìn thẳng vào Nam Kiếm Khách đẹp trai với mái tóc đen và một chiếc áo choàng màu đen đang đứng bên cạnh mình, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt. Anh ta đã online lúc nào vậy, tại sao đột nhiên lại xuất hiện chứ.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, em không sao chứ?
[Trò chuyện riêng] Irina: Sao anh lại ở đây?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Cố tình tới làm anh hùng cứu mỹ nhân, Bé Bò Sữa, em có hài lòng không?
[Trò chuyện riêng] Irina: Không hài lòng! Đây là cuộc chiến giữa những người con gái đó!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: …
Ngoài miệng tuy mạnh miệng nói vậy, nhưng khóe miệng Liễu Chanh Chanh vẫn vô thức nhếch lên thành một nụ cười, đến cô còn không nhận ra.
Lúc đó, Liễu Chanh Chanh bỗng nhiên nhớ ra vừa rồi hình như Ôn Đồng gửi cho cô một loạt tin nhắn trong hộp thoại trò chuyện riêng. Vì vậy, cô thao tác con chuột, kéo cửa sổ trò chuyện lên.
[Tổ đội] L’Oréal: Chanh Tử, cậu phải cố lên!!!
[Tổ đội] L’Oréal: Đúng, chỉ cần tránh như vậy là được!
[Tổ đội] L’Oréal: Kỹ năng giảm tốc độ của cô ta thật phiền phức, cậu cứ trực tiếp tung ra tuyệt chiêu đi!
[Tổ đội] L’Oréal: Chanh Tử, hình như đại thần đang trực tuyến.
[Tổ đội] L’Oréal: Tớ đã nói với đại thần, tọa độ cũng đã gửi cho anh ấy, anh ấy nói sẽ tới ngay lập tức.
[Tổ đội] L’Oréal: Chanh Tử, cậu phải cố gắng lên!
Liễu Chanh Chanh: “…”
[Tổ đội] Irina: Cấp độ và trang bị của Alice đều kìm hãm tớ. Theo lý mà nói tớ đã thua trận PK này.
[Tổ đội] L’Oréal: Ha ha ha ha ha ha…
[Tổ đội] Irina: Cậu cười cái gì?
[Tổ đội] L’Oréal: Vừa rồi tớ còn nói rằng ở bờ biển không có hoàng tử, bây giờ không phải tới rồi sao?
[Tổ đội] Irina: Hả?
[Tổ đội] L’Oréal: Cậu là nàng tiên cá, Alice là mụ phù thủy, còn Chước Diễm là hoàng tử!
[Tổ đội] Irina: …
Có vẻ như, có chuyện như vậy thật…