Hiện tại giờ đã là giờ tối Dương Hàn Lâm sau khi nghe lời Hà Tử Du nói cũng nhanh chóng đi về nhà thay quần áo từ lúc đưa thằng bé vào bệnh viện anh cũng chưa tắm rửa gì. Lái xe vào biệt thự anh thấy trong biệt thự sáng đèn cũng phần nào đoán ra là mẹ mình tới. Anh lái xe vào gara sau đó hiên ngang đi vào nhà. Vào đến nhà anh thấy mẹ anh - Trần Tuyết Dung đang nhâm nhi trà. Bên cạnh bà là một cô gái vô cùng sinh đẹp khuôn mặt chuẩn Vline nước da trắng đôi mắt đen mang theo sự thu hút mặc một chiếc váy đỏ trễ vai dài đến đầu gối, máo tóc dài xoăn xõa ngang lưng ra dáng tiểu thư đài các, người đó không ai khác chính là vị hôn thê của anh - Kiều Mai tiểu thư của Kiều gia. Lần này từ Mĩ trở về cũng vì hôn sự của cô và anh. Trần Tuyết Dung thấy con trai về bà nhăn mặt tỏ vẻ khí chịu nhưng vẫn thưởng thức trà:
- Hàn Lâm con đi đâu sao giờ mới về gọi điện đến công ty cũng không thấy. Đã vậy tại sao chiều nay con không ra sân bay đón Kiều Mai.
Hôm nay là ngày Kiều Mai về nước để chuẩn bị ra mắt công chúng trong buổi lễ kit niệm sắp tới của Dương gia. Hôm qua Trần Tuyết Dung có gọi điện nhắc anh đến đón nhưng công việc quá bận nên anh cũng quên mất với lại chuyện của Thiên Duệ nữa. Kiều Mai thấy vậy lên tiếng lúc này cô mới thấy trên áo sơ mi của anh có máu:
- Hàn Lâm anh không đón em em biết là anh bận nhưng anh bị sao vậy sao lại có máu trên áo thế.
Lúc này mẹ anh mới thấy đứng dậy đến chỗ con trai mình sốt sắng:
- Có chuyện gì vậy hả?
- Không có gì đâu thưa mẹ có người gặp tai nạn con giúp người ta thôi. Con xin phép.
Anh chỉ nhàn nhạt trả lời sau đó bỏ lên phòng mình đi tắm. Tắm xong anh cũng chưa xuống nhà luôn mà lấy điện thoại gọi cho thư kí Lục:
- Điều tra cho tôi năm qua luật sư Mộc Linh sống thế nào rồi gửi qua mail cho tôi.
Nói rồi anh tắtays đi xuống dưới nhà thấy mẹ mình đang vui vẻ nói chuyện với Kiều Mai. Mẹ anh thấy vậy gọi anh xuống nói chuyện cùng:
- Hàn Lâm, Kiều Mai ah mẹ tính trong năm nay sẽ tổ chức kết hôn cho hai tụi con. Các com thấy đấy mẹ già rồi cũng muốn có cháu để bồng bế.
Kiều Mai nghe vậy cũng không nói gì khuôn mặt tỏ vẻ đồng ý nhìn sang Dương Hàn Lâm thấy anh mặt vẫn chẳng có chút biểu cảm nào. Khi Trần Tuyết Dung chuẩn bị nói thêm anh lại nhanh chóng chặn lại:
- Mẹ và Kiều Mai cứ ngồi chơi tiếp đi bây giờ con có chút việc phải ra ngoài.
- Ơ..con.
- Bác, bác cứ để anh ý ra ngoài đi anh ấy chắc hẳn phải có công việc rất quan trọng nên anh ấy mới ra ngoài giờ này.
Trần Tuyết Dung nghe Kiều Mai nói vậy thì nhìn cô bằng đôi mắt yêu chiều nói:
- Có đứa con dâu như com thật tốt mà. Thôi giờ muộn rồi để bác đưa com về chứ từ lúc ở sâm bay về con cũng chưa về Kiều Gia
- Dạ.
Còn anh sau khi mói chuyện xong thì lấy xe tới bệnh viện với hai mẹ con Mộc Linh. Vào trong phòng bênh thấy cô đang ngồi ghế sát giường đôi mắt cứ dán chặt vào người Thiên Duệ không rời. Hà Tử Du thì về nhà cô lấy ít đồ của Thiên Duệ mang đến đây. Anh bước vào khuôn mặt lạnh lùng nói:
- Cô không có gì để nói với tôi sao?
Từ khi Dương Hàn Lâm vào cô cũng đã biết chỉ là cố tình không quan tâm tới. Cô nhàn nhạt giọng nói có chút khàn:
- Chuyện gì chứ?
- Cô còn giả vờ? Thiên Duệ là con tôi tại sao cô giấu tôi trong suốt năm năm qua?
Cô cười khổ trong lòng lí do ư?