Nguyễn Đường chọn những dẻ sườn lợn khá to, chặt thành những miếng to bằng lòng bàn tay, như thế có nhiều thịt, ăn cũng ngon hơn.
Sau khi rửa sạch xương sườn thì bỏ nó vào chần qua với nước sôi, rồi vớt ra ngoài ướp gia vị. Nguyễn Đường đã trộn đều tương ngọt, tương ớt, muối cùng các loại gia vị khác sẵn rồi, chỉ cần lấy tay bóp nhẹ cho xương sườn thấm vị là được.
Sau khi ướp xong, Nguyễn Đường bắc chảo lên bếp, cho dầu ăn vào, đến khi dầu nóng tầm bảy, tám phần thì cho sườn vào rán qua cho sém rồi vớt ra.
Anh tráng chảo qua một lần nước rồi đổ dầu mới vào, phi thật thơm hành cắt nhỏ, gừng và chút ít hành lá, đợi dậy mùi thì thêm một bát nước sôi. Anh cho toàn bộ chỗ sườn mình vừa chiên sơ vào chảo, tiếp theo là tương đen và đường trắng. Chẳng mấy chốc mà đường đã tan thành nước, dần cô lại sốt caramel đỏ nâu, nước màu sôi sùng sục, hương vị độc đáo của thịt cũng dần tỏa ra.
"Hầm thêm nửa tiếng nữa là được."
[Ánh trăng đẹp: Lại phải đợi thêm nửa tiếng nữa sao, tôi nhìn mà đói chết mất.]
[Bé Uyển: Ngửi thơm quá à.]
"Nếu không hầm lâu một chút thì thịt sẽ không đủ mềm, ăn cũng không ngon." Nguyễn Đường híp mắt trả lời, sau đó lấy ra thêm hai thanh xương ống, anh cố ý chọn phần xương đùi chân sau, bởi chỗ đó cứng, mà tủy cũng nhiều. Trong tủy có chất glucosamine, có tác dụng thúc đẩy vết thương mau lành cùng với tác dụng tăng cường sức khỏe, nấu canh xương hầm cho Nguyễn Vũ là thích hợp nhất.
Đầu tiên là rửa sạch xương với nước lạnh hai lần, sau đó đun nước chần xương, thêm hành gừng đun với lửa lớn, sau đó chuyển sang nồi cơm điện, chọn chế độ hầm với áp suất cao trong ba mươi phút.
Canh xương hầm nhất định phải hầm đủ thời gian mới có thể cho ra món canh hương vị đậm đà, cơ mà Nguyễn Đường không có nhiều thời gian đến mức đấy, anh chỉ có ba tiếng, anh phải đến bệnh viện trước khi Tiểu Vũ trị liệu xong. May là nồi cơm điện có nhiều công năng, cũng nấu canh được, rút ngắn thì giờ rất nhiều, ngoài ra cũng khiến cho toàn bộ chất dinh dưỡng của xương ra ngoài hết.
Trong lúc chờ đợi, một đĩa rau dền xào tỏi được cho ra đĩa rất nhanh. Dù từ góc độ cách làm hay thành phần dinh dưỡng cân đối mà nói thì đồ chay mới là thức ăn có lợi nhất cho cơ thể.
Rau dền chia làm hai loại đỏ và xanh, Nguyễn Đường chọn rau dền đỏ, một mặt là anh thích đỏ, một mặt là nó chứa khá nhiều canxi, sắt cùng các loại vitamin, bổ máu bổ xương, rất có lợi cho cơ thể của Nguyễn Vũ, xào kỹ một chút thì cũng có thể cho Nguyễn Vũ ăn.
[Nhung liệng: Ố, sao món này cứ tím tím? Nhìn dị ghê.]
[Trong suốt lấp lánh: Hẳn là nguyên liệu mà khu mua sắm mới tung ra đúng không nhỉ? Streamer giỏi quá, lần nào có nguyên liệu mới streamer đều sẽ là người đầu tiên làm.]
[Thủy mộc thần: Chắc là ăn cũng ngon lắm.]
Nguyễn Đường vặt hết cuống già bỏ đi, chỉ để lại thân non và lá, sau đó rửa sạch bằng nước. Anh bắc chảo lên bếp, cho dầu, đợi nóng thì phi tỏi cho dậy mùi, đến đên thì cho rau dền vào chung, xào với lửa lớn vài phút là rau chín, bị dầu làm mềm rất nhanh, đồng thời cũng tiết ra chất lỏng màu tím. Thêm chút muối là cho ra đĩa được, vậy là xong, có thể nói là siêu cấp đơn giản.
[Bát quái: Ấy, ngon lắm nha, mềm, nhiều nước, thanh thanh, tôi thích.]
[Phồn hoa khắp chốn: Nhìn cách làm cũng đơn giản, tôi rất thích món chay, chắc chắn tôi phải học nó thôi.]
Tuy hầu hết khán giả đều thích những món đậm vị thịt, nhưng độ chấp nhận với rau dền xào tỏi cũng cao.
Sau khi xào rau xong, sườn kho cũng đã gần được, Nguyễn Đường mở vung xoong, lấy đũa đâm thử, xác nhận xương đã hầm đủ mềm mới đổ một bát nước bột vào. Nước sốt đỏ vàng dần sệt lại, quấn quanh xương sườn, hầm thêm chốc lát cho nước sốt sệt hẳn lại là món sườn kho coi như hoàn thành.
"Sườn ăn được rồi, mọi người nếm thử xem sao." Nguyễn Đường bày món ăn ra đĩa rồi bắt đầu mời khán giả.
[Hoa rơi hữu ý: Trời ơi! Sườn này ngon quá vậy. Hầm vừa mềm vừa thơm, tôi mới vừa nhấc lên thịt như kiểu rời ra luôn.]
[Ngày trở lạnh: Phải. Thật sự quá là ngon luôn. Tui chỉ muốn nhai cả xương.]
[Ngày nào cũng tăng cân: Nghĩ đến sườn ngon thế này mà không thể nhận thưởng, trong lòng tôi như rỉ máu, khi nào streamer về thì nhớ bồi thường cho chúng tôi đó QwQ]
Sườn khi Nguyễn Đường làm có màu đỏ vàng khá đẹp, bởi hầm lâu nên thịt rất mềm, nước sốt đậm đà không chỉ thẩm thấu vào thịt mà còn ngấm cả vào xương, cắn một miếng, thịt như tan ra, nồng nàn tươi mới, xương xốp thịt mềm, ngon tuyệt vời. Chung quy lại thì khán giả vẫn trung thành với thịt, comment cũng không thèm gõ, chỉ tập trung vào ăn ăn ăn, Những thứ này đều là dữ liệu, nên họ chưa ăn xong miếng này đã gắp thêm miếng khác, nhai đến vạn đời vạn kiếp.
[Ôm cây ôm không nổi: Lúc nào chúng ta mới có thể ăn món này vô hạn ở ngoài hiện thực cơ chứ QwQ]
Thấy khu bình luận bắt đầu gào khóc đòi nhận thưởng, Nguyễn Đường bất đắc dĩ cười cười, "Tôi hứa, sau khi về nhất định sẽ nghĩ cách bồi thường cho mọi người."
Khán giả đang khóc lóc nghe thế mới bỏ qua, hóa bi thương thành động lực, há mồm ăn thật nhiều.
Bởi xương hầm còn phải chờ thêm lúc nữa, nên khán giả có đủ thời gian để thưởng thức sườn kho mỹ vị, ai ai cũng đều rất thỏa mãn.
Chờ thêm chừng khoảng hai mươi phút nữa, Nguyễn Đường lấy một cây củ cải ra, bào vỏ, rửa sạch, cắt thành miếng vuông cho vào nồi xương hầm. Củ cải có thể hút dầu mỡ trong canh, cũng tăng thêm độ thanh cho món ăn. Hương canh xương nồng nàn bay ra ngoài theo hành động mở vung của Nguyễn Đường, khiến khán giả thèm chảy nước miếng.
[Lá phong: A, món canh này cũng thơm thiệt đó.]
[A Ly muốn định cư trên tay streamer: Rõ ràng tôi đã ăn nhiều sườn kho như vậy rồi mà khi nhìn thấy canh xương tôi vẫn không nhịn được nuốt nước bọt?]
[Áo lụa trắng: Phải đó, canh này còn phải hầm bao lâu nữa?]
Khán giả đều là những kẻ tham ăn điển hình, đứng núi này trông núi nọ, tất cả đều không để ý sườn kho nữa mà chuyển sự chú ý của mình sang cho canh xương hầm đang nấu trong nồi.
Nguyễn Đường đưa đũa vào kiểm tra xương và củ cải, buồn cười trả lời: "Chắc là phải chờ thêm mười phút nữa."
Khán giả lập tức kêu rên, cảm thấy món này thơm quá thơm rồi, khiến bọn họ không muốn chờ dù chỉ mười phút.
Nhưng mà kêu thế nào cũng vô dụng, phải chờ xương và củ cải thật mềm mới có thể cho ra bát.
"Được rồi, uống được rồi." Đợi đến lúc, Nguyễn Đường mới đổ canh từ trong nồi cơm điện ra.
Đợi đến khi canh xương được đổ ra bát, khán giả đã ùa nhau tiến lên.
Củ cải trắng đã hoàn toàn mềm, biến thành bán trong suốt, lấy muôi xúc một miếng nhỏ, vừa cho vào miệng đã tan, củ cải hấp thụ mỡ động vật có trong tủy xương nên nó cũng mang theo hương thịt nồng nặc, so ra còn ngon hơn cả ăn thịt. Phần thịt bám trên xương ống thì cũng mềm. Nước canh thì khỏi phải nói, uống một ngụm, chỉ cảm thấy hương vị bùng nổ nơi khoang miệng, rất thuần, dư vị dài lâu, khiến người say mê.
[Bỉ ngạn vong Xuyên: Mẹ ơi, ngon quá đi à?! Dâng lên hai đầu gối cho streamer.]
[Xoăn Xoăn không muốn rời giường: Streamer quỳ cầu mở tiệm, muốn ăn, hức hức hức.]
"Rất xin lỗi vì lần này không thể để khán giả nhận thưởng được, tôi còn phải đến bệnh viện chăm em trai, cho nên hôm nay livestream đến đây thôi, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người." Nguyễn Đường vô cùng xin lỗi khom người với khán giả, cảm ơn họ thông cảm và hiểu cho anh.
[Cá mắm real: Không có sao nha, streamer cố lên.]
[Ký ức tuyết của trăng: Streamer cố lên, hi vọng em trai mau khỏe lại nha.]
[Mèo trắng anh đào: Ừm, hi vọng em trai mau bình phục.]
Nguyễn Đường đóng lại livestream trong những lời chúc phúc của khán giả.
Anh vừa đóng phòng trực tiếp, ngoài cửa đã có ba người xông đến, khiến cho nhà bếp trông vẻ không lớn lắm bị lấp đầy. Hóa ra là Vương Khôn và Trương Bằng về, hai người họ đợi với Hạ Vân Sâm ở ngoài nãy giờ, vốn đã bị thèm đến mức bụng sôi sùng sục,bây giờ thấy cuối cùng Nguyễn Đường cũng kết thúc mới dám xông đến, bưng cơm bưng thức ăn xơi ngấu nghiến.
"Mọi người chậm chút, chú Khôn, chú làm văng canh rồi..." Nguyễn Đường vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ nhìn ba người như tướng cướp, giành luôn chỗ bát đĩa đựng canh và thức ăn mà không sợ bỏng.
Anh lấy một hộp bảo quản ra, chuẩn bị cho Nguyễn Vũ một bát canh xương, thêm vào chút rau dền xào tỏi, đậy vung cẩn thận rồi để qua một bên.
Sau đó anh mang ruột nồi cơm ra, để họ muốn ăn bao nhiêu thì ăn, lấy bao nhiêu thì lấy.
Tuy rằng chỉ có một món canh, một món mặn, mà lượng có rất nhiều, bốn người no say xong Hạ Vân Sâm bèn dẫn Nguyễn Đường về bệnh biện đưa cơm cho Nguyễn Vũ.
Tính toán thời gian thì giờ Tiểu Vũ cũng đã hoàn thành trị liệu, rời khỏi khoang chữa bệnh rồi.