Vì bọn họ cùng nói lúc nên hơi gây chú ý... Trông bọn anh như đang bắt nạt... cô gái nhỏ đãi cơm bọn anh...
_ Khụ! Bữa nay tôi mời... Bữa sau tới cô...
người còn lại rút kinh nghiệm không nói nữa, ngầm đồng ý với nam chủ Tịnh Vũ...
Thế là, có con người cùng ngồi chung bàn... tình huống có vẻ dị thường...!?
Nhưng lúc ăn là lúc cô yếu ớt trong suy nghĩ nhất, có người mời nên càng ăn... nhiệt tình...
Cánh đàn ông nhất là các nam phụ, nam chính hơi... khâm phục cái bao tử... ừm thì... vĩ đại của cô!
Bất giác, có chút so sánh cô và nữ chính...
Nữ chính hoa lệ là ăn uống như đớp không khí mà sống bao nhiêu... Cô lại trái ngược bấy nhiêu, tuy không như hổ thực... ăn uống cũng thanh thoát, không thô tục... nhưng sức ăn thì...
KHỦNG KHIẾP...!!
Tuy vậy, cô nàng mọt sách quả là có chút... đáng yêu!
.
.
.
.
Ăn xong, cô tính về thì bị... bọn họ giữ lại...
_ Đi thôi...!
_ Đi đâu...?
Cô hơi ngây người, hỏi lại.
Đoàn Tịnh Vũ đáp:
_ Thương tình... cô dù sao cũng là đồng học với chúng tôi... Để cô " lúa" thế này... học chung lớp cũng thấy mất mặt nên sẽ...
Nam chủ Lại Nhật Khanh tiếp lời:
_ Dẫn cô đi làm đẹp..!!
Nam phụ Diệp Chấn Lôi cũng chen lời:
_ Mẹ tôi là nhà tạo mẫu nổi tiếng... Cô vinh dự lắm đấy! Ai qua tay mẹ tôi đều... Vịt hóa Thiên nga cả??
_ Cô ta không hóa Thiên nga nổi đâu... Dễ nhìn hơn là mừng rồi!
Nam chủ Tịnh Vũ khắc khe nói.
.
.
.
.
Cô... thật muốn biết bọn nam phụ, nam chính này có phải bị...
Đánh tráo không??
Rảnh dễ sợ, nữ chủ đại nhân ở đây không lo hầu hạ...
Phiền nhiễu đến cô làm gì...??
.
.
.
.
Cô đáp gọn:
_ Không cần...
_ Tôi cũng không muốn quan tâm.. nhưng cô xấu quá... đau mắt tôi. Hiểu không?
Nam chủ Tịnh Vũ ác mồm nói.
Nam chủ Lại Nhật Khanh cũng không kém, còn rủa cô:
_ Cô cứ vậy... Tên đui mù nào... thèm rước...??
Cô tính nói lại thì...
_ Tên đui mù là... tôi đây! Được không, Lại thiếu...!?
Là anh hai cô, lúc nãy cô có nhắn tin anh đến đón...
Cô không nhắn, anh lại dài cổ mòn mỏi... chờ điện thoại nữa!
_ Lưu... Tổng... là anh sao??
Nữ chủ ngạc nhiên lên tiếng.
Ả vừa nhìn đã chấm Lưu tổng... Anh phải là của ả...??
Nhận thấy tà ý trong mắt của nữ chủ đang đánh chủ ý tiếp cận... anh Hai cô...!
Cô phải ngăn chặn ngay... Cô phối hợp với anh Hai...
_ Em đợi anh lâu quá... Mình về thôi, ANH YÊU...!!
Cô nói, cốt đả kích nữ chủ...!!
Nào ngờ, bọn nam phụ, nam chính mới là kẻ chịu... đả kích lớn hơn..!!
_ Vậy chào các vị, chúng tôi xin phép!!
Cô và anh Hai vừa xoay người đi thì nghe giọng điệu mỉa mai:
_ Thật không ngờ Lưu tổng lại có sở thích... đặc biệt hơn người!!
Anh Hai cô không chịu được khiêu khích liền đáp trả:
_ Cám ơn Đoàn chủ tịch quan tâm... Có điều không phải ngài còn có sở thích... đặc biệt hơn sao??
Anh cô khẽ liếc qua nữ chủ cười khẽ, cô ả liền e thẹn cúi đầu như thiếu nữ e lệ trước người yêu...
Anh cô hỏi qua nữ chủ:
_ Vị tiểu thư xinh đẹp này, không biết quý danh xưng hô thế nào...?
Cô ta vui mừng ra mặt, không ngờ chưa gì đã thuận lợi câu dẫn được...
Lưu Tổng...!
Cô ta vờ thẹn thùng đáp:
_ Em... em tên Phương Mộng Cầm ạ!
Đoàn Tịnh Vũ nhận ra anh trai cô đang ám thị điều gì! Chẳng là, chỉ cái liếc mắt của nam nhân mà cô ta lại cố tình bày ra dáng vẻ câu nhân như thế...
Thật mất mặt...!
Là cô ta mắc cỡ hay không biết xấu hổ đây...?
Trước mặt bọn anh lại cố tình câu dẫn nam nhân khác... Cô ta...
Xem bọn anh là gì đây...??
.
.
.
.
Thật ra, nữ phụ cô đây cũng hiểu lý do vì sao Phương Mộng Cầm lại... như vậy!
Lưu gia là một trong ngũ đại gia tộc hùng mạnh bậc nhất trên toàn thế giới...
Tiếc là... trong dàn hậu cung của ả chẳng có mấy tên nam nhân nào lọt vào danh sách trên...
Trừ gã nam chính... Lăng Huyết Vũ...!
Dĩ nhiên, kẻ có tước vị càng cao thì càng bận rộn... Cơ bản, nam chủ này... ít có thời gian dành cho ả...
Mỗi lần gặp cũng chỉ là đơn giản... giải quyết dục vọng...
Với hắn, nữ chủ chính là gái gọi cao cấp... không hơn không kém...!
Xuyên suốt truyện, đây cũng là nam nhân khó hầu hạ nhất của ả...
Giờ đây, cơ hội câu dẫn " mồi ngon" ở trước mắt... ả mới không dễ bỏ qua cơ hội này...!
.
.
.
.
Dĩ nhiên, so chủ tịch Đoàn Tịnh Vũ - công ty Eleo giải trí đứng thứ châu lục Cố Thành và Giá Dương...
Và là kẻ cầm quyền Đoàn thị- là gia tộc lâu đời đang nắm giữ vị trí kinh tế thứ trên toàn thế giới...
Thì Lưu tổng của tập đoàn Eternal Winter liên đới kinh doanh bất động sản, đầu tư sản xuất rộng khắp từ công nghiệp, thương mại, thực phẩm, y tế... đến dịch vụ chăm sóc hàng không, hàng hải...
Là tập đoàn hùng mạnh trải khắp các châu lục... đứng vị trí thứ trên nền kinh tế thế giới!!
Đặt lên bàn cân nho nhỏ, cũng đủ biết nữ chủ sẽ nghiêng về bên nào...!
.
.
.
.
Tuy, nam chủ Tịnh Vũ còn thân phận trong tối là... Bang chủ Tình Sát của Dark Diamond...
Nhưng cho đến hiện tại, nữ chủ vẫn chưa phát hiện ra thân phận này của anh ta...!?
Vì nữ phụ cô đây, nguyên nhân mở đầu tình sử ướt át sâu đậm trong giới Hắc đạo của nam, nữ chính... đã rời bỏ cuộc chơi từ khá sớm...!
Cả cô và Vô Thần lại lặn mất tăm, không đá động gì tới cốt truyện... và nữ chủ cũng không phải chịu " ủy khuất", nam chính càng không bị " quấy rầy" hay phải ra mặt " bênh vực" cho nữ chủ...
Nên cư nhiên, thân phận Tình Sát - bang chủ Dark Diamond, vẫn chìm trong bóng tối...!
.
.
.
.
Cô cố lôi anh Hai về... kẻo anh cứ làm loạn...!!
_ Anh... về thôi! Em mệt...
Anh Hai nghe vậy, thôi không đùa nữ chủ nữa!
_ Người yêu bé nhỏ của tôi mệt rồi... Xin mạn phép các vị... Cáo từ!!
Cô bó tay anh Hai cô luôn... Anh diễn sâu quá... sắp đoạt giải Ảnh đế luôn rồi...!
Thật là... có tố chất làm diễn viên mà!
.
.
.
.
Lên xe, cô bắt đầu ca bài ca cằn nhằn:
_ Anh Hai, em nhắn tin bảo anh đợi em ở ngoài cơ mà! Sao anh lại vào... lỡ em bị lộ... thì sao??
_ Thì anh Hai mới giả làm người yêu trước lũ bạn học của em còn gì??
_ Anh Hai à, làm gì có ai lại như anh! Người yêu Lưu tổng lại là... con bé quê mùa... Anh tính lên trang nhất sao?
_ Haha... Vậy anh Hai càng nổi tiếng chứ sao... Vừa quảng bá cho hình ảnh của tập đoàn công ty ta...Vừa tiết kiệm chi phí chạy quảng cáo... công... , chuyện..!! Thấy anh Hai lợi hại chưa..?
_ Anh... thôi bỏ đi...
Cô thua... luôn đuối lý với anh Hai! Người ta bảo " Đạo cao thước, Ma cao trượng...!"
Với đạo hạnh của cô, đấu võ mồm với anh Hai...
Vốn là chuyện không tưởng...!?
.
.
.
.
???