"cậu ướt..ướt hết rồi kìa!!"
"không sao đâu! Cậu có bị ướt không?"
"cậu che hết rồi còn gì =="Hân nhìn Phong và liếc
Phong cười chẳng nói gì thêm, nhìn ra ngoài thì thấy trời cũng đã tạnh mưa, mặt trời xuất hiện dần sau những đám mây như vừa chạy trốn cơn mưa. Phong chở Hân đi dạo tiếp, cậu cứ luyên thuyên kêu sau này sẽ chở cô đi thật nhiều nơi trên thế giới, vừa nói vừa tỏ ra vẻ khoái chí lắm, còn Hân thì chẳng hiểu cậu ta đang nói gì, bụng thầm nghĩ là cậu đang khoe khoang nhà mình rất giàu, chưa kịp suy diễn thì cậu ta lại blobla...rằng sau này nữa sẽ đưa cô đi ăn nhiều món ngon, cô càng bực mình hơn, tại sao không phải bây giờ mà phải là sau này???
" sao cậu nói gì mà xa xôi vậy?" Hân thắc mắc hỏi.
"ờ thì...bây giờ tính sau này khỏi tính cho khỏe!" Phong trả lời.
"nhưng sao lại lôi tôi vào tương lai của cậu nữa =="?"
" Cậu bị ngu đấy à!" Phong lắc đầu, cậu đã nói tới vậy mà cô vẫn không hiểu thì bó tay.
« ờ, tôi ngu đấy, cậu thông minh quá, nên nói gì tôi cũng không hiểu hết á ! »
Phong phì cười thì bị Hân cốc một phát vào đầu, cậu cũng định chiến lại nhưng người ngồi đằng sau lại có lợi thế hơn, « quân tử trả thù năm chưa muộn » Phong nghĩ.
Sau đó, Phong chở Hân đi ăn, Hân lúc này chợt đỏ mặt vì đi chung xe đạp với Phong lại được cậu chở, cứ như trong truyện ngôn tình mà cô hay đọc ý, thật là xấu hổ, xấu hổ quá !
« này, lợn cậu muốn ăn gì !? »
« gì mà lợn cơ chứ ! »
« cậu không là lợn thì là hà mã cái chắc ! »
« vậy á...vậy thì mua cho tôi bánh tráng cuộn, thịt nướng, nem chả, bánh kem , ... và còn đồ uống nữa ! »
« mới nói không phải lợn cơ mà ! »
« cậu có tiền để đãi tôi không đó !? »
« có, tiền tôi làm thêm bữa còn dư một chút ! »
« cất kĩ ghê !! »
« Phong mà ! »
Hân bĩu môi liếc Phong rồi xông xáo bước vào tiệm mà Phong dẫn tới , phải ăn một bữa cho no, miễn phí mà, lo gì !
Đang trong lúc gọi đồ thì Hân thấy Đăng, hình như cậu ta làm thêm ở đây thì phải vừa hay, cậu ta cũng nhìn thấy Hân..
« Hân, lâu không gặp muội ! »
« Đăng ! làm thêm ở đây à ? »
« ừm ! »- Đăng liếc nhìn Phong rồi quay sang hỏi Hân « Muội và hắn đang hẹn hò đấy à ? »
« không có đâu ! »
« vậy sao hai người đi cùng nhau ? »
« chỉ là lúc trước cậu ấy làm thêm ở nhà Hân, hôm nay hào phóng hẹ n Hân đi chơi thôi ! »
« Ra là vậy ! thôi ta vào làm tiếp đây ! »
« ừm », Hân nhìn Đăng đi vào, khóe mắt cô có chút rưng rưng, mỗi lần gặp Đăng là lại nhớ đến Hạo Nhiên, người mà cô từng rất yêu vậy mà bây giờ...
« này, cậu bị gì vậy ?? »Phong nhìn Hân lo lắng hỏi.
« có sao đâu, bụi bay vào mắt thôi ! »
« ngồi ở đây rồi mà vẫn có bụi á ! »
« ... »
hết chương