Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

chương 28: người bạn thuở nhỏ giờ đã khác xưa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Đã rất lâu kể từ lần cuối anh đến công viên giải trí đó. Cảm giác như được trở về tuổi thơ vậy.”

“Đúng vậy nhỉ Masa, anh phấn khích như đứa trẻ ấy.”

“Em thì khác gì hả Chinatsu.”

Sau buổi vui chơi, Chinatsu cùng Masataka cùng nhau về nhà. Tuy lúc đầu lưỡng lự không chịu, nhưng khi Masa bảo đó cũng là một phần quan trọng của cuộc hẹn, cô ấy đành phải đồng ý.

Nhìn bề ngoài vậy thôi, (nhưng) Chinatsu cảm thấy rất an toàn khi có Masataka bên cạnh. Cô ấy đã thực sự mong rằng có thể ở bên anh lâu hơn dù chỉ một chút.

(Masa-kun, anh thật là…)

Chinatsu biết ơn việc Masataka quan tâm cô bằng cả tấm lòng.

Giờ đã tới khu dân cư. Nhà Chinatsu ngay đây thôi.

“N…Nhân tiện thì.”

Cô mở lời, cố gắng ra vẻ tự nhiên nhất có thể.

“Cái trò vòng quay mình chơi ấy? Cũng lãng mạn nhỉ anh.”

Sự xấu hổ vẫn còn nguyên đó, cô chẳng thể phát âm rõ từ “h-ô-n” và phải chọn một cách nói vô cùng vòng vo.

Nếu là Masataka thì chắc chắn sẽ hiểu được. Cô thầm mong vậy trong lúc nói ra điều đó.

“Anh cũng nghĩ vậy. Hoàng hôn rực rỡ… Chinatsu lúc đó dễ thương hơn bao giờ hết, như trong shoujo manga vậy…”

Khói như bốc lên từ gương mặt đỏ bừng của Chinatsu.

Masataka chắc chắn sẽ nói “Dễ thương thật á” trước mọi hành động dù nhỏ nhất của cô. Chinatsu cũng đã rất vui vì điều đó.

“C-Cảm ơn anh… Masa-kun cũng ngầu lắm…”

“Chà, được Chinatsu khen ngầu làm anh mừng lắm đó. Được em khen khiến anh cảm thấy như người ngầu nhất vậy, thật tuyệt vời”

Nhìn thấy nụ cười xuất phát từ tận trái tim của anh, ánh mắt Chinatsu để lộ sự ngại ngùng.

Dù cho với cô đó chỉ là một lời khen bình thường, anh khiến cô cảm thấy ngượng ngùng. Nụ cười hồn nhiên đó làm trái tim cô rung động chút ít.

Hai người họ rẽ vào trong một con ngõ, nhà Chinatsu ở ngay phía trước. Masataka dừng chân, Chinatsu cũng vậy.

Xung quanh nơi này là ánh sáng mập mờ, quan trọng hơn quanh đây không có một bóng người.

“Chinatsu-chan nè?”

“….Dạ.”

“Trước khi anh về, chúng ta có thể hôn không?”

Chinatsu gật đầu, chậm rãi và rất rõ rang.

Lý do tại sao cô lại đề cập tới trò chơi vòng quay trên đường về rất rõ ràng, cô cũng muốn Masataka trao mình một nụ hôn. Cô đã tính toán cẩn thận để Masataka sẽ là người mở lời.

Cô ước rằng giá như mình thẳng thắn hơn, và cầu xin Masataka tha thứ trong lòng.

“Nn~”

Những lời xin lỗi trong thâm tâm đó bỗng tan biến bởi đôi môi Matsutaka

“Ah…Nn…”

Hai người họ không chỉ môi chạm môi. Lần hôn này còn đi xa hơn thế.

“…”

“…”

Khi hai gương mặt rời xa, sự ngượng ngùng hiện rõ. Trái tim Chinatsu đập loạn nhịp.

Cô xấu hổ. Cô không biết hàng xóm sẽ nghĩ gì nếu họ thấy cảnh này.

Nhưng sự thật là, sự phấn khích này, cảm giác như bùng cháy trong lồng ngực này là cảm xúc hạnh phúc rất chân thành. Mặt cô đỏ bừng trong sự phấn khích của hạnh phúc.

Chinatsu giờ đây đã hiểu ra. Cô từ từ, hít một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm trí của mình rồi nói:

“-Em yêu anh, Masa-kun”

Đôi mắt Masataka rộng mở. Không phải do anh bất ngờ, chỉ là anh đã quá hạnh phúc tới nỗi mắt anh còn bộc lộ cảm xúc thay.

Chinatsu trong thâm tâm mình thấy thật mừng làm sao khi cô đã gom đủ dũng khí nói với anh.

“Nhà em ngay đây rồi, hôm nay tới đây thôi. Cảm ơn Masa-kun đã cùng em về. Hẹn gặp lại anh và chúc anh ngủ ngon nhé.”

Cô nói một cách hấp tấp, sau đó chạy nhanh tới đoạn rẽ vào ngõ.

Cô ấy không thể ngăn cảm xúc của mình bộc phát. Cô cảm thấy vừa hạnh phúc vừa xấu hổ, trái tim cô đã loạn nhịp rồi.

Phụ huynh sẽ nói gì nếu họ thấy khuôn mặt đầy khó hiểu của cô? Chinatsu đặt tay lên cánh cửa nhà quen thuộc, lấy một hơi thật sâu, và liên tục nói bản thân mình bĩnh tĩnh lại.

“Chinatsu…”

“Kya!? K-Kentarou?”

Chinatsu, người như đang trên mây, giật mình khi khi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

Cô quay lại và thấy Kentarou ở đó.

Cô chưa làm hòa với Kentarou. Anh ấy đã có bạn gái rồi, trên hết, anh ấy chưa ngừng hiểu nhầm và nghĩ cô là người bắt nạt mình.

Tuy anh ta là người cô đã từng dành cảm tình cho, Chinatsu thực sự chưa muốn nói chuyện với anh ta lúc này.

“C-Có chuyện gì với cậu? Vào lúc muộn như vậy…”

Nhưng cô không thể cứ lờ đi khi anh ta mở lời với cô.

Ngoài ra có gì đó không đúng. Chinatsu nhận ra ngay sự bất thường của người bạn thuở nhỏ của mình.

Anh ta từ từ bước tới, như một bóng ma. Chinatsu bỗng thấy rợn tóc gáy khi thấy Kentarou tiến về phía mình như vậy.

“Này, Chinatsu. Cậu xin lỗi tôi ngay”

“..Ể?”

“Hãy xin lỗi một cách thật lòng. Tôi sẽ tha thứ nếu cô làm vậy”

Kentarou nhìn cô cười một cách yếu ớt, và Chinatsu không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.

Cô nghĩ lý do duy nhất anh ta muốn cô xin lỗi là bởi vụ bắt nạt kia.

Kentarou cười phá lên như thể đánh mất chính mình. Chinatsu thấy như anh cố ép bản thân mình cười hơn, cô nhận ra được bởi họ vốn là bạn từ khi còn nhỏ.

“Chỉ cần cậu chấp nhận xin lỗi, tôi sẽ hẹn hò với cô.”

“Hở? Hả?”

Chinatsu thấy rối bời bởi những lời vô nghĩa.

“Tôi vừa nhớ ra rồi. Tôi nhớ cậu đã nói một ngày sẽ làm vợ tôi đúng không? Hãy để tôi biến giấc mơ đó thành sự thật.”

Chinatsu không thể tin được những lời ích kỉ vừa được thốt ra từ người bạn thuở nhỏ của mình.

“Chuyện quái gì xảy ra với cậu vậy Kentarou? Cậu lạ lắm đó.”

Kentarou không phản ứng, như thể những lời của Chinatsu chưa từng được nói ra. Bỗng cô cảm thấy kinh tởm bởi ánh mắt như muốn liếm láp cơ thể mình của một thằng biến thái.

“Này, dừng ngay lại đi”

Với một cảm xúc ghê rợn, Chinatsu ôm lấy chính mình.

“…Chuyện tồi tệ gì xảy ra với Kentarou-san vậy?”

Ngay cả khi đang thể hiện ra một ánh nhìn đầy sự khiếp đảm, Chinatsu vẫn lo lắng cho người bạn của mình.

Sự lo lắng đó không tới từ tình yêu, nó tới từ lòng tốt của cô.

Mắt Kentarou mở rộng, anh ta cảm thấy bất an trước câu hỏi của cô.

“Tôi cóc quan tâm gì tới ả đàn bà đó nữa.”

Nhìn thấy sự phẫn uất tuôn trào của anh, Chinatsu biết chắc đã có chuyện chẳng lành giữa Kentarou và Ayano.

Kể cả thế cậu ấy cũng chẳng bao giờ cư xử như thế này được. Chinatsu đoán rằng bản thân anh ta phải có vấn đề gì đó.

“Tôi không muốn bị phản bội một cách tàn nhẫn bởi một ả đàn bà nào nữa…Nhưng nếu đó là Chinatsu… Lí do cậu là người đứng sau vụ bắt nạt là bởi cậu muốn được mình chú ý đến đúng chứ? Tớ hiểu mà, tớ sẵn sàng tha thứ cho cậu, Chinatsu”

“…”

Chinatsu không nói nên lời khi thấy người bạn của mình giờ đã đổi thay quá nhiều.

Kể cả khi Kentarou bắt nạt và quấy rầy cô, cũng không thể tệ tới mức này được. Kentarou chân thành tới mức đáng thương. Chinatsu biết rõ sẽ có lúc anh ta phạm sai lầm dựa vào kinh nghiệm lâu năm của mình.

Nhưng Kentarou trước mặt cô giờ đây không phải Kentarou mà cô từng biết tới.

“Ai trong lớp cũng nói Chinatsu bây giờ dễ thương lắm. Nhưng ngay từ đầu tớ đã biết điều đó rồi. Dù gì chúng ta đã ở bên nhau từ khi còn nhỏ cơ mà…Cho nên làm bạn gái của tớ đi, Chinatsu.”

Có thực sự người bạn thơ ấu trước mặt cô là Kentarou Oosako?

Lời nói của anh ta ích kỷ và ngạo mạn. Chinatsu không bao giờ tin Kentarou sẽ ném ánh nhìn đầy sự dục vọng về phía cô, bởi cô biết anh là một chàng trai rụt rè và hướng nội.

“Nhanh lên và xin lỗi đi chứ! Chỉ cần cậu xin lỗi tôi, mọi thứ sẽ ổn ngay thôi!”

“Kya!”

Kentarou bất giác đưa tay về phía Chinatsu.

Có lẽ bởi Chinatsu giờ quá sợ hãi, phản xạ của cô bị trì hoãn.

Không để cho Chinatsu chạy, Kentarou lấn tới.

“Cậu, cậu nghĩ mình đang làm gì?”

Ngay trước khoảnh khắc Kentarou định dở trò với Chinatsu, một bàn tay đã xuất hiện và ngăn chuyện đó lại.

Hai người nhìn về phía người thứ ba (đột nhiên) xuất hiện.

“Tao đã nói từ trước rồi, Oosako… Nếu mày chạm một ngón tay vào những người mà tao quan tâm- Mày sẽ bị nghiền nát”

Masataka giữ chặt cánh tay của Kentarou, để lộ một gương mặt đầy sát khí.

************************

Truyện Chữ Hay