Lần đầu tôi vào phòng con gái, mùi hương thật ngọt ngào.
“X-Xin phép làm phiền…”
“Phư phư. Anh không cần phải khách sáo vậy đâu.”
Chinatsu-chan cười toe toét. Với một cô nàng hay ngại, em ấy khá bạo đấy.
Tôi cũng có kha khá bạn là con gái, nhưng tôi chưa bao giờ vào phòng họ cả. Em gái tôi thì không tính đến rồi.
Trong phòng có một bàn học và vài kệ sách. Còn có cả TV và một bàn nhỏ. Và chiếc giường nơi Chinatsu-chan ngủ hằng ngày nữa.
Nhìn vào nội thất trong phòng, cũng chẳng khác phòng tôi là mấy.
Và tất nhiên, cũng hơi lạ khi tôi chỉ liếc cái là có thể nhận ra, đây là phòng con gái. Minh chứng cho sự đáng yêu của Chinatsu-chan ở khắp nơi.
“...”
“Sao thế, Masa-kun? Đừng đứng vậy chứ, ngồi xuống đây nào.”
Phong thái tự nhiên của Chinatsu-chan làm tôi phải ngạc nhiên. Nếu như mọi khi, em ấy sẽ đỏ mặt từ lúc nghĩ tới việc sẽ mời một người đàn ông vào phòng rồi.
“Anh có muốn chơi trò chơi để giết thời gian không?”
Em ấy hỏi tôi trong lúc rút ra một cái máy chơi game từ bên cạnh chiếc TV.
“Ừm. Ý anh là, em chơi game hả, Chinatsu-chan?”
“À thì, em từng chơi cùng Kentaro khá nhiều.”
À, cũng có lý.
Dù họ có là bạn thuở nhỏ, đây cũng không phải lần đầu em ấy để người khác giới vào phòng. Có lẽ em ấy cũng đã để cậu ta dùng bồn tắm rồi. Em ấy đã quen rồi, nên mới thờ ơ như vậy.
…Tôi không phải Osako.
“Ừm,... Masa-kun, anh không lại gần sao?
“Không phải đâu. Kìa, game sắp bắt đầu rồi.”
Hai chúng tôi cầm điều khiển trong khi dựa lưng vào giường.
Chúng tôi ngồi sát nhau, ở cái khoảng cách mà có thể chạm vai. Hay đúng hơn, chúng tôi đang kề bên nhau.
Má Chinatsu-chan ửng đỏ. Tôi thấy có chút tự hào về bản thân khi thấy biểu cảm này, thứ mà cuối cùng tôi cũng được chứng kiến từ lúc đến đây.
“Masa-kun, …anh giỏi thật.”
“Chinatsu-chan, em là người…, anh chưa từng phấn khích thế này trong thời gian dài rồi.”
Bầu không khí ngọt ngào lúc trước đã biến mất khi chúng tôi đắm chìm vào trò chơi.
Một trò chơi hành động của một dòng game lâu đời. Thế là đủ để khiến tôi và Chinatsu-chan phấn khích.
“Phư phư. Em thắng.”
“Chết tiệt…”
Vẻ mặt đắc thắng của Chinatsu-chan. Em ấy nhìn đáng yêu thật, nhưng…đó là khi sự thất vọng chiếm lấy tôi.
“Anh thấy thế nào? Muốn thử lại chứ? Em không ngại thử thách đâu.”
Liệu người chiến thắng sẽ chấp nhận chứ? Chinatsu cười toe toét khi nhìn tôi.
“... Tất nhiên. Lần sau anh sẽ thắng.”
Khi đang chọn nhân vật, tôi đã đưa ra đề xuất.
“Lần sau chúng ta sẽ chơi trò chơi trừng phạt nhé?”
“Trừng phạt? Thế nào cơ?”
“Người thua phải làm những gì người thắng nói thì sao?”
“Nghe hay đấy. Em theo.”
Không chút do dự, Chinatsu-chan chấp nhận ngay lập tức.
Có vẻ em ấy vẫn còn tự tin sau lần thắng trước. Nhưng lại không có sự khác biệt trong kĩ năng. Nói cách khác, tôi sẽ thắng!
Trận tái đấu bắt đầu. Đúng như dự đoán, trận đấu khép lại.
“Chinatsu-chan…”
“Hửm?”
“Em định sẽ đưa yêu cầu gì nếu em thắng?”
“Hừm. Em đoán…”
Chinatsu-chan chìm vào suy tư. Có lẽ do mải nghĩ, em ấy không còn quan tâm đến điều khiển nữa. Tôi ngay lập tức tấn công với một chiêu thức.
“Này! Không công bằng.”
“Đang chơi thì không ai đợi cả.”
Chinatsu-chan rên rỉ trong sự thất vọng. Tiếng ấn phím trở nên mạnh hơn.
“Nếu em thắng, em sẽ khiến Masa-kun phải làm gì đó thật xấu hổ.”
“Không biết điều xấu hổ mà em có trong đầu là gì đấy.”
“Hê, em không nghĩ tới điều gì kỳ lạ đâu.”
Chinatsu-chan đã phạm sai lầm. Tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội này đâu.
“Masa-kun… Anh đã gian lận từ ban nãy rồi đấy.”
“Là em tự hủy thôi mà.”
“Urghh… Nếu đã vậy, kiểu trừng phạt gì anh đang có trong đầu thế hả, Masa-kun?”
“Anh sẽ bảo em hôn anh.”
“Hả?”
Nhân vật điều khiển bởi Chinatsu-chan ngã xuống. Giờ đây, chiến thắng của tôi đã được quyết định.
“Em sẽ chơi trò chơi trừng phạt chứ?”
Tôi nhìn thẳng vào mắt em ấy. Chinatsu-chan không thể nhìn vào mắt tôi và ngậm chặt miệng.
“...”
“...”
Âm thanh duy nhất trong phòng là tiếng nhạc nền của trò chơi và tiếng mưa bên ngoài. Chúng tôi ở một mình.
“Anh thực sự thích em, Chinatsu-chan. Anh sẽ mạo hiểm cả bản thân để bảo vệ Chinatsu-chan.”
Tôi sẽ không rời mắt khỏi em ấy. Dù em ấy đưa mắt khỏi tôi, tôi sẽ không bao giờ rời mắt khỏi em ấy.
“Nhưng anh không muốn chỉ bảo vệ em. Anh muốn hôn em và… Hơn thế nữa, anh muốn làm điều đó một ngày nào đó.”
Hơn cả một nụ hôn. Có vẻ em ấy đã hiểu mà không cần phải nói hẳn ra. Mặt Chinatsu-chan đỏ lên.
“Anh cũng đang nghĩ vậy đấy. Nên đừng mời một người đàn ông về nhà mà không có phòng vệ. Chinatsu-chan, em đáng yêu lắm, những tên đàn ông xấu sẽ ăn thịt em đấy.”
“E-Em không có ý vậy…”
“Từ bây giờ, hãy cảnh giác hơn với anh. Hoặc là, anh sẽ khiến em phải hiểu, dù em không thích.”
Tôi đặt môi mình lên môi Chinatsu-chan.
“Nnn~~...”
Dù đều là môi, nhưng chúng hoàn toàn khác nhau. Chúng mềm, ẩm và hơn hết, ngon.
Tôi chà đôi môi nhạy cảm của chúng tôi vào nhau như thể để in sự tồn tại của tôi lên em ấy vậy. Tôi đã học được rằng làm vậy sẽ tạo ra khoái cảm.
“.....”
Tôi thả mặt e mấy ra. Mắt Chinatsu-chan đẫm lệ, như thể em ấy chuẩn bị khóc vậy.
Nụ hôn đầu của tôi. Tim tôi đập nhanh và tôi còn không biết hiện giờ mình trông thế nào.
Tất cả những gì tôi biết là cảm giác hạnh phúc đang lan dần trong lồng ngực.
“...”
Chinatsu-chan cũng không đẩy tôi ra hay chạy đi.
Em ấy đứng hình một lúc. Khuôn mặt ửng đỏ của em ấy thật gợi tình. Mắt em ấy ẩm thật, nhưng lại không hề rơi giọt lệ nào.
“...”
Không nói lời nào, Chinatsu-chan vùi mặt vào ngực tôi.
Em ấy ngẩng mặt lên nhìn tôi. Trong mắt em ấy, tôi có thể thấy một chút sự mong chờ.
“Chinatsu-chan…”
Khi tôi lặng lẽ gọi tên, em ấy nhắm mắt lại.
Cử chỉ ấy rõ ràng đang mời gọi tôi… Tôi cũng nhắm mắt lại.
“...Nn~~”
Cơ hội cho nụ hôn thứ hai đến rồi.
Tiếng mưa dữ dội lan đến tai tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay.
---------------------------