Me, the Heroine? And a Saint? No Way, I’m Just an All-Works Maid (Heh)!

chương 3: thiếu nữ thức tỉnh trở thành hầu gái

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

----------------

“…Mẹ ơi, chị xinh đẹp đó là ai vậy ạ?”

“Chị xinh đẹp? À, đó là hầu gái đó con.”

“…Hầu gái? A..!”

Vào khoảnh khắc ấy, thông tin như dòng điện chảy vào đầu Celesti.

(– Mình… hầu gái… máy bay… tên… tên mình là… Mizunami Ritsuko!)

Celesti chợt nhớ lại kí ức kiếp trước. Trong kiếp sống ấy, cô rất thích hầu gái và trước khi chết, cô đã ở trên một chuyến bay đến nước Anh. Không may thay do nhiễu loạn thời tiết mà máy bay đã lao xuống biển.

Mizunami Ritsuko đã chết mà thậm chí còn không thể nói lời tạm biệt với gia đình yêu quý của mình…

“Celesti? Con sao thế? Con bị đau ở đâu sao?”

“– Ể? A…”

Celesti đang khóc, nhưng cô mau chóng lau đi nước mắt.

“Không, không có gì đâu ạ. Con chỉ bị bụi vào mắt thôi.”

“Thế ư? Vậy chúng ta cùng về nhà nhé.”

“Vâng ạ!”

Sau khi thầm xin lỗi gia đình kiếp trước của cô, Celesti nắm lấy tay người mẹ mới của mình và cả hai cùng trở về nhà.

“Celesti McMurden” là tên của Ritsuko trong kiếp sống mới này. Hiện cô chỉ mới sáu tuổi, gia đình của Celesti gồm hai người, cô và mẹ cô Celena, còn cha cô thì không biết ở đâu. Manh mối duy nhất Celesti biết về người cha mất tích của mình là mái tóc của ông; tuy cô được thừa hưởng đôi mắt lưu ly xanh bích của Celena nhưng cô lại có mái tóc đặc biệt màu bạc khác hẳn với mái tóc nâu của mẹ cô.

Dù thế nào, có vẻ Mizunami Ritsuko đã được tái sinh thành Celesti… ở một thế giới khác.

Có một vài lí do cho chuyện đó. Thứ nhất nơi mà Celesti sống là thị trấn nhỏ Anavares, tọa lạc lại vùng Margravate ở Avarenton và nằm phía đông Vương Quốc Theolas, một nơi không hề tồn tại trong trí nhớ của Ritsuko.

Lí do tiếp theo là bởi thị trấn: Tuy Anvares mang phong cách Châu Âu Trung Cổ của thời Trung Đại, nhà vệ sinh… đủ tiên tiến để có thể xả nước.

Chỉ bằng cách kéo cần, nước sẽ chảy xuống cuốn trôi đi chất thải. Nhờ vậy mà đường phố ở Anavares vẫn sạch đẹp.

Nhắc đến Châu Âu thời Trung Đại, việc vứt chất thải xuống những con hẻm là chuyện thường… ugh! (Zard: Làm mình nhớ đến một cái video nói là thời đó để an toàn cho người đi đường, muốn vứt thì phải hét to lên thông báo rồi mới được vứt :))) )

Khi hệ thống cống rãnh của thị trấn chưa có và vẫn dùng nước giếng, sự tồn tại của nhà vệ sinh có xả nước tạo nên một sự mất cân bằng công nghệ.

Nguyên lý của việc đó cũng là điều khiến Celesti chắc chắn rằng đây là một thế giới khác: Ma thuật.

“Cẩn thận phát quang, Ngọn Đèn (Luce).”

Đầu ngón tay của Celena bắt đầu phát sáng nhẹ rồi cô chạm vào cây nến. Ánh sáng như được truyền qua và từ đầu ngọn nến một ánh sáng bừng lên.

Ban đầu Celesti nghĩ rằng đó chỉ là ảo thuật, nhưng sau này cô nhận ra: ma thuật tồn tại ở thế giới này.

Nhà vệ sinh xả nước cũng là một sản phẩm của ma thuật; ma pháp sư từ trước cả khi lập quốc đã nghiên cứu công nghệ và từ đó nhà vệ sinh này đã trở nên phổ biến trên thế giới.

Nhà thờ cũng đã kiểm tra độ tương thích ma thuật của trẻ em vào năm năm tuổi, nhưng có vẻ Celesti không có tài năng ma thuật.

“Ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của ma lực, nhưng con như đang thiếu ‘gì đó’ để kích hoạt được nó.”

Celesti cảm thấy thất vọng khi nghe họ nói, nhưng cô mau chóng vượt qua.

(Mình dù gì sẽ thành hầu gái kia mà, không dùng được ma thuật cũng đâu có sao!)

Sau cùng, hầu gái thật sự phổ biến ở thế giới này và không cần ma thuật;; đây là một cơ hội mà Celesti tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Đã rất lâu rồi trái tim của Celesti mới đập rộn ràng đến vậy và thế giới của cô bắt đầu tràn ngập sắc màu.

“Ôi trời Celesti, hôm nay con trông có vẻ rất vui nhỉ? Đã có chuyện gì sao?”

“Vâng! Nhưng là bí mật! Khi nào đến lúc con sẽ kể cho mẹ nghe!”

“Ôi trời, mẹ rất mong chờ đó.”

“Vâng!”

Celesti bây giờ hẳn sống theo ý muốn của cơ thể; tâm trí của cô như được điều chỉnh phù hợp với độ tuổi khi cô thực sự thích thú với cảm giác giữ bí mật.

Dù có muốn thì Celesti cũng không thể trở thành hầu gái khi mới chỉ sáu tuổi. Trong thế giới này, tuổi trưởng thành là năm mười lăm tuổi và Celesti sẽ bắt đầu làm việc vào khoảng thời gian ấy.

Khi ấy mình sẽ kể cho mẹ — đó là điều mà Celesti đã nghĩ.

Nhưng lẽ ra từ kiếp trước cô nên nhớ rằng lời chia tay sẽ luôn có thể đến bất cứ lúc nào…

“Mẹ! Mẹ ơi!”

“Celesti… Mẹ xin lỗi. Có một… lá thư. Con… hãy đọc nhé…”

“Mẹ!!”

Vào năm Celesti 14 tuổi, một dịch bệnh gây sốt cao lan ra khắp thị trấn khiến mẹ cô Celena đổ bệnh.

Khi đám tang đau buồn dần khép lại, cuộc sống cô độc của Celesti bắt đầu.

Trải qua việc hai lần mất đi gia đình – một vào kiếp trước và giờ là kiếp này – đã để lại một vết sẹo lớn trong lòng Celesti.

Cô còn không nhớ về bức thư của mẹ hay giấc mơ trở thành hầu gái…

Cô chỉ vô tình nhớ ra. Nửa năm sau khi Celena mất, Celesti chợt nhìn thấy một người đưa thư bên ngoài.

Celesti vội chạy vào phòng mẹ mình và tìm thấy một bức thư nằm trong chiếc hòm bên giường.

“Gửi Celesti yêu dấu của mẹ,” bức thư bắt đầu.

Xin hãy tha thứ cho mẹ vì đã bỏ con lại một mình.

Mẹ ước mẹ có thể ở bên con lâu hơn. Mẹ muốn được chúc mừng con khi con trưởng thành và trở thành một hầu gái.

Ngạc nhiên chứ? Mẹ biết hết mọi bí mật của con đó.

Mẹ biết con đã âm thầm học cách đón tiếp và điều đó khiến mẹ cảm thấy rất vui.

Mẹ tin con sẽ trở thành một hầu gái tuyệt vời và… sự thật là mẹ cũng từng là một hầu gái.

Nhưng cẩn thận con nhé. Tuy thế giới của hầu gái trông lôi cuốn nhưng vẫn có nguy hiểm rình rập.

Đặc biệt là khi con làm việc cho quý tộc.

Tên của cha con là Cloud Reginbars. Khi trước ông ấy chỉ là người thừa kế của gia tộc bá tước, nhưng giờ có lẽ ông ấy đã hoàn toàn kế vị rồi.

Bọn mẹ thực sự yêu nhau nhưng lại chẳng thể làm gì về khoảng cách địa vị.

Thế nên khi cha của ông ấy, chủ nhân của gia tộc lúc đó phát hiện ra mối quan hệ của cha mẹ, mẹ đã bị trục xuất.

Không lâu sau mẹ phát hiện mình đang mang thai con.

Thế nên cha con không biết về sự tồn tại của con. Nhưng xin con đừng ghét ông ấy.

Celesti, con giờ có hai lựa chọn:

Một là con có thể đi gặp cha mình.

Mái tóc bạc của con là được thừa hưởng từ cha con, nó sẽ là bằng chứng để ông ấy tin. Bởi lẽ màu tóc ấy là rất hiếm.

Nhưng nếu vậy, con sẽ trở thành con gái bá tước và sẽ phải từ bỏ giấc mơ trở thành hầu gái.

Lựa chọn thứ hai, dĩ nhiên, là trở thành hầu gái.

Tuy mẹ mong con sẽ hội tụ với cha mình, nhưng quyết định cuối cùng sẽ là của con, Celesti.

Mẹ sẽ tôn trọng lựa chọn của con, thế nên hãy đi theo trái tim mình con nhé.

Nhưng con biết không, nếu con muốn làm hầu gái, thì hãy chắc chắn sẽ trở thành ‘hầu gái vĩ đại nhất thế giới’ nhé.

Mẹ sẽ luôn dõi theo con.

Mẹ yêu con Celesti. Hẹn gặp lại con ở thiên đường.

Nhưng dĩ nhiên là sau khi con đã già thôi nhé. Không là mẹ sẽ không tha cho con đâu. Nhớ đó.

Từ mẹ con Celena.

Những giọt nước mắt của cô rơi xuống trang giấy và làm nhòe chữ viết, Celesti thầm thề với mẹ mình.

“Cảm ơn mẹ. Con hứa… sẽ trở thành một hầu gái. Không phải con không quan tâm đến cha nhưng con muốn trở thành hầu gái. Đó là giấc mơ từ rất lâu của con, từ kiếp trước rồi mẹ ạ. Mẹ ơi, con nhất định sẽ trở thành hầu gái! Như mẹ muốn, con sẽ là ‘Hầu gái vĩ đại nhất thế giới!’! Số một trên thế giới!”

Những lời ấy không phải cho ai khác nghe mà là cho cô; chúng là những lời thề nguyện cho người mẹ yêu cô hơn bất cứ thứ gì và cho tình yêu hầu gái cháy bỏng của cô.

“– Con sẽ nhắm đến ‘Hầu gái vĩ đại nhất thế giới’! Không, con nhất định sẽ trở thành ‘Hầu gái vĩ đại nhất thế giới’!”

『…Một lời thề vĩ đại đã được thề với bản thân và người khác. Tất cả điều kiện đa được đáp ứng. Nhận được Phước Lành Bạc của Thánh Nữ.』

Một giọng nói kì lạ chợt vang lên trong đầu cô. Celesti ngạc nhiên ngó quanh nhưng không thể tìm được người nói.

Vô tình, một cây đèn cầy đập vào mắt cô, là cái mà Celena đã luôn dùng để thắp sáng bằng ma thuật.

Celesti bất giác đưa tay tới và —

“Thắp sáng cẩn thận, Ngọn Đèn (Luce)… Kyaa?!”

Một luồng sáng chói mắt tràn ngập khắp phòng Celena.

Mặc cho không có tài năng, Celesti vừa mới sử dụng ma thuật – với công suất cực lớn.

Sau khi bình tĩnh lại, Celesti cảm nhận được một cảm giác mới lạ bên trong cơ thể. Cảm giác ấy bắt đầu chảy khắp người cô như thể các mạch máu và dây thần kinh đang mở rộng… đây hẳn là...

“Đây… là ma lực ư?”

Celesti vô thức nhận ra lượng ma lực khổng lồ đang cuồn cuộn bên trong cơ thể.

Phép Ngọn Đèn bàn nãy mang ma lực gấp 100 lần lượng ma lực thường dùng, nhưng số ma lực mà Celesti tiêu hao còn ít hơn gấp ngàn lần sức chứa của cô. Ví dụ thì Celena chỉ có thể dùng ma thuật mỗi ngày một lần…

Ma lực là nguồn tài nguyên tuy mạnh nhưng khó dùng, đến mức nếu điều khiển không tốt hay không quen thì có thể khiến mạng sống ta gặp nguy hiểm.

Ngay cả những ma thuật sư mạnh nhất đất nước cũng gặp khó khăn trong việc học ma thuật khi còn nhỏ.

Thế nhưng hiệu suất ma lực của các ma thuật sư ấy lại kém hơn rất nhiều; sức mạnh của Celesti phải hơn ít nhất gấp năm, hoặc gấp mười lần họ. Dù vậy, bởi Celesti không có ai để so sánh nên cô hoàn toàn không biết về chuyện này.

Trong trường hợp tệ nhất, nếu Celesti mất kiểm soát ma lực, cả thị trấn Anavares sẽ trở thành bụi.

Đây rõ ràng không phải loại sức mạnh mà một cô gái 14 tuổi có thể xử lí. Thông thường trẻ em sẽ học cách điều khiển sức mạnh trong quá trình trưởng thành, nhưng Celesti không có cơ hội ấy bởi sự thức tỉnh ma lực đột ngột của cô.

Nếu sức mạnh của Celesti bây giờ mà mất kiểm soát, nó có thể bùng phát và tạo nên một vụ nổ khổng lồ.

Theo bản năng, Celesti hiểu rằng để ma lực mất kiểm saots như vậy sẽ tạo thành một thảm họa. Thế nên —

“Nguy hiểm quá, tắt nó đi thôi.”

Vụt! — Chỉ bằng một câu nói, Celesti đã hoàn toàn khống chế được lượng ma lực hung hãn bên trong mình.

Khả năng điều khiển ma lực thần thánh như thế sẽ khiến những ma thuật sư giỏi nhất đất nước đã phải đau đớn khổ công tập luyện khóc ngất. Không biết gì về chuyện đó, Celesti đã từ thức tỉnh sức mạnh đến hoàn toàn điều khiển được nó.

…Ngay cả những thiên tài trong lịch sử cũng phải gọi cô là thiên tài.

“Thắp sáng cẩn thận, Ngọn Đèn (Luce)”

Ngón tay Celesti phát ra ánh sáng nhẹ. Đó là một phép Luce bình thường. Bằng cách nào đó mà Celesti đã điều khiển hoàn hảo được ma lực của mình.

Cô sau đó thử các loại ma thuật khác nhau, cô tạo ra những khối cầu nước đủ kích thước rồi tạo ra vô số ngọn lửa để điều khiển gió để thu gom bụi trong phòng… cùng một lúc.

“Ma thuật tuyệt thật đó. Làm những chuyện này một cách đơn giản đến vậy…”

…Không, không hề ‘đơn giản’ đâu. Điều khiển nhiều nguyên tố cùng lúc không có dễ dàng như Celesti nói đâu.

Vào thời khắc ấy, ma thuật sư mạnh nhất thế giới đã ra đời.

Với thứ sức mạnh ấy, không khó để chinh phục thế giới — đó chính là tiềm năng ma thuật mà Celesti đang nắm giữ.

“Tuyệt quá đi… với sức mạnh này…”

Hầu hết mọi người đều sẽ mê sảng khi họ đột nhiên có được thứ sức mạnh này, như sĩ quan quân đội gây náo loạn với quyền hạn mới, hoặc như những chuyển sinh giả nhận được cheat skill siêu mất cân bằng, hoặc như những nhân vật chính vô đạo đức xây dựng dàn harem vô địch.

Mọi thứ đều có thể — như lời thì thầm của quỷ dữ muốn phá hoại đạo đức và trật tự.

Chưa kể suy nghĩ của một thiên tài như Celesti có quá nhiều biến số, thế nên việc dự đoán hành động của cô hoàn toàn vô dụng.

Với một cô gái như Celesti, thế giới —

“Nếu mình sử dụng ma thuật này thì ‘hầu gái vĩ đại nhất thế giới’ sẽ không còn là giấc mơ viển vông nữa!”

…V-với một cô gái như Celesti —

“Mình không thể cứ ngồi yên được. Mình phải tạo ra một loại Ma Thuật Hầu Gái vì-hầu-gái-của-hầu-gái, vì lợi ích của các hầu gái, à khoan, ý mình là vì lợi ích của các chủ nhân ngoài kia!! Fufufu, từ giờ sẽ rất bận rộn đây!!”

…À thì, là vậy đó. Người thường làm sao có thể hiểu được suy nghĩ của thiên tài, cả sự cám dỗ của quỷ dữ cũng không vượt qua được tình yêu hầu gái mãnh liệt của Celesti.

Ranh giới giữa thông minh và ngu xuẩn là — à thôi, hãy ngừng ở đây đi. Nói chung Celesti đã lấy lại được sự năng động của mình.

“Cảm ơn mọi người! Cảm ơn vì tất cả ạ!”

Một tháng sau, Celesti chào tạm biệt với người dân thị trấn Anavares.

Đích đến của cô: Quốc gia lân cận ở phía tây. Chuyến hành trình một mình này để giúp cô nguôi đi nỗi thương tiếc khi mất mẹ.

Đã chứng kiến cô buồn bã suốt sáu tháng qua, người dân thị trấn vẫn lo lắng cho Celesti; dù vậy, họ vẫn tươi cười tiễn cô đi.

Dĩ nhiên kế hoạch di chuyển mà cô nói là giả, Celesti thực chất không định đi về phía tây. Sau khi suy nghĩ kĩ, Celesti quyết định không nói với người dân về đích đến hay mục tiêu thật sự của cô.

Celesti cuồng hầu gái sẽ không sẽ không đi đoạn tụ với cha mình; tuy ông bây giờ không chắc là vẫn còn tìm kiếm Celena nhưng hẳn ông sẽ không từ chối nhận cô con gái vừa tìm được này của mình.

Thế nên Celesti định sẽ đến thủ đô Partesia ở phía đông, ngược hướng với quốc gia lân cận phía tây. Cô không xem nhẹ quyết định này; ngay cả Celesti cũng ngần ngại khi rời khỏi quê nhà và đất nước để đến một nơi không biết.

Thế nên điểm dừng đầu tiên của cô là thị trấn Trendivars. Tại Trendivars có “Dịch Vụ Lưu Chuyển” đưa đón hành khách giữa thủ đô và các đất nước khác.

Sau khi chia tay với người dân thị trấn, Celesti lẻn vào một khu rừng gần đó và trốn trong bụi cây để thay đồ, mặc bên mình bộ váy xanh mà cô đã bí mật may.

“Hãy cho ta một sắc đen, Nhuộm Đen (Annerire).”

Mái tóc bạc huyền diệu của Celesti và đôi mắt lưu ly lấp lánh của cô dần chuyển sang màu đen khi cô niệm chú.

“Được, ổn rồi. Quả nhiên Ma Thuật Hầu Gái không làm mình thất vọng mà.”

Sự phản chiếu ánh sáng của vật thể sẽ quyết định màu sắc mà mắt con người nhìn thấy; khi ánh sáng chạm vào vật thể, vật thể ấy sẽ hấp thụ một số bước sóng và sẽ phản chiếu phần còn lại. Ví dụ, quả táo có màu đỏ là bởi nó đã hấp thụ hết những bước sóng khác và chỉ phản chiếu bước sóng đỏ của ánh sáng.

Celesti áp dụng kiến thức này để thay đổi cách tóc và mắt cô phản chiếu ánh sáng khiến nó trông có màu đen.

…Màu sắc của vật thể thay đổi tùy theo vật liệu và loại ánh sáng chiếu vào, thế làm sao Celesti có thể làm được? Đó hoàn toàn là một bí ẩn.

Để giải quyết vấn đề đó cần đến những tính toán và khả năng điều khiển ma thuật đến mức nổ đầu, nhưng Celesti đã thực hiện theo bản năng. Đây là lí do tại sao thiên tài rất phiền phức; người thường không thể theo kịp.

Sau khi mặc lên bộ váy mới và đổi màu mắt và tóc, Celesti trông như một người hoàn toàn khác.

Mái tóc đen và mắt đen của cô khác hẳn với mái tóc bạc và đôi mắt xanh lưu ly khi trước, kết hợp với bộ váy một mảnh màu lục càng tạo nên một ấn tượng khác. Hình ảnh của Celesti bây giờ đã không còn vẻ bí ẩn mà thay vào đó là nét bình tĩnh và đáng yêu hơn nhiều.

“Giờ sẽ không còn ai nghĩ mình là Celesti nữa!”

Đã nói với người dân thị trấn về đích đến giả, Celesti không muốn họ thấy cô lên xe đến thủ đô; thế nên cô cần phải rũ bỏ nhân dạng cũ.

Các phương tiện in ấn như hình ảnh không tồn tại trên thế giới này nên rất dễ để ta giấu mình chỉ bằng cách thay đổi tóc và mắt. Biết rằng người có màu tóc và mắt này không nhiều nên Celesti đã chọn nhuộm đen các nét nhận diện của cô. Màu đen sau cùng là màu quen thuộc nhất của cô với thân phận là một cựu người Nhật.

“Nếu mình không nhầm thì xe đến thủ đô sẽ khởi hành trong hai ngày nữa. Mình phải đến đó kịp mới được.”

Celesti nhặt lấy túi đồ và bắt đầu chạy — lần này là đến Trendivars.

Vô tình thay, tuy tóc và mắt đen khá hiếm nhưng người mang cả hai đặc tính trên lại còn ít hơn nữa. Celesti lớn lên trong một thị trấn nhỏ không đời nào biết về việc này.

Truyện Chữ Hay