Chủ nhật, ngày hòa nhạc.
Gia đình Harukawa thường bắt đầu đi lúc mười rưỡi và sau đó ăn trưa ở khách sạng phương đông lớn ở gần tòa thị chính.
Đương nhiên khách sạn đó thuộc tập đoàn Harukawa. Nằm giữa mấy tòa nhà khác, nhìn phong cách neo-baroque được xây dựng và còn được bình chọn là “Top một trăm kiến trúc cần được bảo tồn cho tương lai” là thấy mấy tay kĩ sư làm việc tận tụy thế nào.
Buổi hòa nhạt bắt đầu lúc một giờ và kéo dài bốn tiếng.
Sau đó là after-party để thắt chặt tình bạn giữa những người đứng đầu, và thưởng thức bữa tối với gia đình ở nhà hàng. Họ sẽ về lúc tám giờ.
Như vậy sẽ có đủ thời gian cho nhiệm vụ của tôi.
Khi Kotono ra ngoài, hầu gái bắt đầu lau dọn phòng cô ấy.
Làm sạch sàn với máy hút bụi, lau gương với dẻ, thay ga giường, chăn và sắp xếp lại gường.
Tất cả công việc sẽ xong vào năm giờ.
[A, Sasuke. Hôm nay em không đi đâu à?]
Anan-san cầm ga giường trên tay nhìn tôi thắc mắc.
Lúc Kotono ra ngoài là thời gian rảnh rỗi quý báu của tôi, thường thì tôi sẽ đi gặp mấy đứa bạn, tới trung tâm game và karaoke.
Mấy đứa biết tôi làm việc ở dinh thự Harukawa nghĩ về tôi như là “woking student”, và vì vài lý do, ho đưa tôi đi cùng vào thời điểm đó.
Đo là lý do Anna-san nghĩ tôi đi ra ngoài.
Với một gương mặt lo lắng,
[Em ốm à? Không sao chứ?]
Và cô ấy nhìn chằm chằm tôi.
[Em ổn. Chỉ là đang ôn thi thôi]
[Vậy à? Là thoừi gian đó hả?]
[Em thấy tập trung hơn khi học trong phòng cô chủ, chị để em một mình được chứ? Nếu có chuyện gì có thể nhắn tin cho em.]
[Okay~ Chị sẽ đem ít snack nhé?]
[Ổn mà, nếu cần gì thì em tự lấy cũng được.]
Như thế, khâu chuẩn bị hoàn tất.
Tôi thay từ bộ người hầu sang áo quần bình thường.
Sách giáo khoa, sách tham khảo, hộp bút và túi đựng rác, à quên vũ khí bí mật ‘Bio-Kieru’ và khăn, tôi bỏ hết vào cái túi mua ở cửa hàng tiện lợi, bình tĩnh bước vào phòng Kotono.
Căn phòng vốn quen thuộc nay có chút lạ lẫm.
Tôi đặt tất cả dụng cụ học tập trên bàn thường dùng để ngụy trang. Sau đó, tôi nhanh chóng di chuyển nhẹ nhàng lên giường.
Ga trải giường được làm thẳng, bọc gối còn mới nhưng cũng được thay.
Mọi thứ đều được làm sạch và mới như ở khách sạn.
Tuy nhiên, có một con thỏ dakimura ‘Mimi-chan’ trên giường. Đây là ngoại lệ duy nhất.
Ga giường và chăn thì thay hằng ngày, riêng con thỏ này thì chắc chắn là không bao giờ giặt.
Vì con thỏ này có tận hồi tiểu học nên màu đã phai và còn bung chỉ nữa.
Có dây kéo ở lưng con thỏ, nên lớp bọc có thể lấy ra.
Nó có thể giặt được, nhưng Kotono cứng đầu từ chối.
Nói cách khác, con thỏ này đầy mùi của Kotono.
***TL: từ từ, sao con nhỏ k chịu giặt?
Tôi căng chiếc khăn ra để đề phòng và nằm cạnh con thỏ. Tôi ngửi chiếc gối mang mùi ngọt ngào như gáy của Kotono.
Phải rồi, đây chính là thứ tôi cần.
Tôi nới lỏng nịt quần và hạ dây kéo.
Cầm cậu nhỏ đang cương cứng và đắm mình trong ảo tưởng hiếp dâm Kotono.
***TL: cha này sao khẩu vị toàn là rape thế nhỉ.