Nhân sự :
G4bY(Gab) : Solo
---
Những cảm xúc nóng bỏng này.
Ngày 6 (Phần 3)
Ad bị mất ngủ, với lại vote xem có nên để tiếng Nhật hay giữ lại tiếng Anh nha.
---
Khi trở về nhà, tôi cảm thấy an tâm nhưng cũng thấy lo lắng cùng một lúc. Cuộc nói chuyện quan trọng của Mina… Tôi tự hỏi nó là gì?
Khi tôi hỏi em ấy thì được trả lời là:" Em sẽ nói trước khi chúng ta ngủ."
"Có lẽ"... những gì lơ lửng trong tâm trí tôi gần như hoàn toàn là những hình ảnh xót lòng.
Ngay cả chúng tôi ăn tối, tôi hoàn toàn không thể cảm nhận được vị thức ăn.
Nó đã từng vui vẻ và nhói tim khi ăn cùng nhau, nhưng thời gian chỉ với hai chúng tôi thì không còn như vậy.
Có lẽ tôi bị ghét bởi Mina. Nỗi lo lắng đã để lại một vết đen trong tim tôi.
Tôi chắc chắn rằng nếu Mina biến mất, tôi sẽ dừng lại. Hôm cuối cùng tôi thấy em còn là mèo… Tôi thấy xác của Mina và khóc nhiều đến mức tôi có thể cạn luôn.
Ngay lúc này, sự hiện diện của Mina, ngay cả so sánh với trước đó, đã trở nên quá tuyệt vời trong thân tâm tôi. Nếu ai đó nói với tôi rằng tôi đang lệ thuộc vào Mina thì tôi không thể bác bỏ được.
"Em cho chị xem tập ghi thế nào không? Chị lại bỏ trống rồi…"
"Chắc...có? Thật sự đấy, gần đây chị bị gì vậy?"
"Chỉ suy nghĩ vài thứ thôi."
"Nếu thứ gì đó làm tổn thương chị, thì cứ việc nói thẳng nha…" Em ấy đã nói với tôi những lời đó, nhưng thực ra, nó đau tới mức tôi cảm thấy tim tôi vỡ ra.
Dù vậy, tôi vẫn không thể nói được. Về Mina- tôi yêu em ấy tới mức đã làm những điều tồi tệ với em ấy.
"Mou, Kasumi? Từ khi chị trở nên đau khổ thế, kể cho em được không? Chị biết là em sẽ lắng nghe kỹ càng chứ…"
Nếu tôi kể ra, thì có lẽ tôi sẽ trở nên dễ chịu hơn. Nhưng cảm xúc này… tôi chắc chắn nếu những người khác biết việc này, họ sẽ nói nó bất bình thường.
Cô giáo trong phòng y tế kêu rằng cảm xúc này không bị cấm. Nhưng đó là chỉ khi Mina chắc chắn chấp nhận cảm xúc này.
"Cảm ơn em nhưng sẽ ổn thôi. Sau cùng, đó là vấn đề của chị mà."
Đúng như tôi nghĩ, tôi không thể nói điều đó cho em ấy được. Sau cùng, khi tôi nghĩ đến việc nói cho cô ấy, đầu tôi bắt đầu sôi lên rồi.
"Làm ơn đừng có ôm hết. Nếu nó làm đau Kasumi thì nó cũng làm đau em nữa."
Ngay cả lòng tốt của em ấy cũng khiến lồng ngực tôi đau. Sau cùng, tôi không thể đáp lại cảm giác đó được. Tay Mina chạm vào đầu tôi. Hơi ấm từ cú chạm khiến tôi giật mình… có lẽ vì tôi cũng muốn vào nữa; tuy vậy, mỗi lần tôi làm, thứ gì trong thân tâm tôi trở nên kỳ lạ lần nữa.
Chữ viết Mina vẫn dễ thương như ngày nào, y như Mina vậy.
Để nghĩ rằng tôi đang nghi ngờ Mina nghĩ tôi quan trọng, tôi có thể trở nên lần nữa ngay lúc này…
“Xin lỗi vì đã luôn làm phiền em.”
“Hmm, không sao đâu.”
Tôi vẫn chưa xin lỗi cho thứ tôi thực sự phải xin lỗi. Tôi tự cảm thấy ghê tởm về bản thân mình.
Bước vào bồn tắm, vì lý do nào đó, những cái nhìn chằm chằm của chúng tôi không đụng nhau, và đôi tay đang cọ tôi đang cảm giác rất xa.
Sau khi chuẩn bị các thứ để đi ngủ, chúng tôi trở về phòng của mình, bao quanh là một bầu không khí áy náy.
Tắt đèn, chúng tôi ngồi lên giường.
“Kasumi…”
Không biết em ấy sẽ nói điều gì, tôi đề phòng và lắng nghe em ấy.
“‘Tình yêu’ của Kasumi, đó là kiểu cảm xúc gì vậy? Chỉ cho em được không?”
“Đ-được thôi…”
Giữ lại nhịp tim đang tăng vọt của mình, tôi từ từ mở miệng ra.
---
Tác giả: Tôi nghĩ điều tuyệt vời sẽ xảy ra ở chương tiếp theo
G4bYgaB: Chắc nhể...