Editor: Thiên Lam
- ----
"Không sai, lúc ấy tôi chỉ nghĩ ra khỏi trong nước, loại cảm giác áp lực sẽ bớt đi phần nào, hơn nữa ở tha hương, không có người biết đến tôi, vì vậy mà tâm tình được thả lòng rất nhiều." Tô Cẩm ấm áp nói.
"Vậy sau đó là nhờ nguyên nhân gì cho cô có dũng khí lựa chọn trở về?"
"Đại khái là thời gian."
"Thời gian?"
"Đúng vậy, chính là thời gian, mỗi ngày bôn ba lao lực, tôi cũng đã mệt mỏi, thời gian ở bên ngoài cũng đã đủ lâu để giúp tôi rửa trôi tâm trạng tiêu cực, mà lúc ấy đạo diễn lại gọi cho tôi, ở tha hương nửa năm trời nghe được tiếng mẹ đẻ, cái loại tâm tình vô cùng phức tạp lại còn cảm động!"
"Tâm tình quả thực rất kích động, rất khó nói thành lời, đối với người khác có lẽ đây chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà đối với tôi nó cũng đã góp một phần dũng khí để tôi có thể quay trở về..."
"Không sai, đây có lẽ chính là tiếng lòng của đông đảo cộng đồng người Hoa đang học tập, làm việc ở nước ngoài." Người chủ trì cảm khái tổng kết
"Đúng vậy."
"Kết thúc số chương trình ngày hôm nay, một lần nữa cảm ơn Tô Cẩm đã đến đây bày tỏ suy nghĩ của mình, chúng ta sẽ gặp lại vào thứ sáu tuần tới." Người chủ trì nói xong lời kết, đứng dậy cùng Tô Cẩm bắt tay, hai người mỉm cười, hoàn thành cảnh cuối cùng.
......
Nghe nói này kỳ tiết mục lần này ratings rất tốt, trước kia những người từng khinh thường, chán ghét Tô Cẩm đều dần thay đổi thành kiến.
Đối với chuyện từ ba năm trước, rất nhiều người úp nồi, đổ hết tội lên đầu Tô Cẩm rồi mắng chửi, hiện tại sau khi rõ phải trái, mặc dù có thể Tô Cẩm cũng không để ý, nhưng một đám người vẫn lên mạng đăng bài xin lỗi.
Cô kỳ thật rất cảm kích, trước kia cũng không phải chưa từng nghĩ tới chuyện lật lại chuyện năm xưa, trả lại trong sạch cho nguyên chủ, nhưng mà chuyện cũng đã qua lâu, như kim chìm đáy biển, nếu cô ra mặt lại khiến người khác nghĩ rằng dựa vào độ nổi tiếng mà bịa đặt đổi trắng thay đen.
Vậy mà không nghĩ tới, Mạc Khôn trong suốt thời gian này nhờ người điều tra rồi tung lên mạng, chứng minh cô trong sạch, không thể không nói, Tô Cẩm vô cùng cảm kích!
Ở giới giải trí ai mà không dính một hai cái dèm pha, nhưng mà oan ức bị đội cái tội danh lên đầu, ai cũng sẽ không thoải mái.
- --
Chạng vạng buông xuống, Tô Cẩm một thân lễ phục màu đen lộng lẫy, trên mặt trang điểm tinh xảo cùng với mái tóc dài buông xoã, điểm thêm trang sức trên cổ cùng vòng tay, hoàn mỹ mà toát lên được khí chất cao quý lãnh diễm.
Đêm nay, có lẽ sẽ chính là thời khắc nhiệm vụ kết thúc.
Hội trường lễ trao giải Oscar, Tô Cẩm được xướng tên, là nghệ sĩ được đề cử cho danh hiệu cao quý nhất - Ảnh hậu.
Cả thính phòng dường như im lặng, Tô Cẩm nghe được tiếng người chủ trì tuyên bố: Người có được danh hiệu Ảnh hậu của Oscar năm nay là, tân nữ vương nhân khí, Tô Cẩm.
Dưới khán đài tiếng vỗ tay không ngớt, Tô Cẩm phản ứng đầu tiên là ôm lấy Mạc Khôn ở bên cạnh, dáng vẻ thong dong lên sân khấu, sau đó nhận lấy cúp cầm trên tay nêu cảm nghĩ.
Tô Cẩm đầu tiên là bình tĩnh ổn định cảm xúc xong mới đối nói vào microphone đối diện:
"Hôm nay, tôi vô cùng hạnh phúc khi được đứng ở đây, nhận lấy danh hiệu này. Tám năm trước tôi lần đầu bước vào giới giải trí, cách đây năm năm tôi cũng mới chỉ là một ca sĩ trong nhóm nhạc nhỏ không có tiếng tăm, trong hơn ba năm này từ khi tôi trở thành một diễn viên, suốt quá trình trải qua đều có cay đắng ngọt bùi. Nhưng mà cho tới hiện tại, tôi rất muốn cảm ơn một người vô cùng quan trọng, chắc hẳn mọi người đều đoán được, anh ấy là quý nhân của tôi, là tiền bối trong giới, cũng là một người bạn vô cùng thân thiết trong cuộc sống, có lẽ mọi người đều suy đoán quan hệ của chúng tôi, nhưng mà nói thật, tôi cũng không biết."
Nói tới đây, Tô Cẩm nghịch ngợm cười khiến mọi người cũng bất giác nở nụ cười theo.
"Có lẽ, chúng tôi chính là kiểu trên tình bạn dưới tình yêu như trên mạng vẫn nói đi. Có đôi khi tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, anh ấy vì cái gì lại đối với tôi tốt như vậy?"
- ---
//
Mới đầu đọc thế giới này nghĩ Tô Cẩm chỉ cần lấy được Ảnh hậu Kim Mã hay mấy giải tương tự, vậy mà tác giả chơi hẳn Oscar luôn ==