Tiểu Phấn Hồng cũng chỉ là nghe Yến Lạc nói thầm, cuối cùng vẫn nhịn không được nhắc nhở một chút, "Ký chủ thân ái, tuy rằng em cũng không dò xét được tình huống cụ thể, nhưng đối với hành động hiện tại của Lục Bất Trì, em vẫn có chút phát hiện."
"Có phải hiện tại anh ấy muốn khiến đế quốc cùng liên minh mâu thuẫn với nhau không? Hoặc là nói anh ấy đã chiếm phân lượng rất lớn trong tranh chấp trước đó giữa đế quốc cùng liên minh?" Ngón tay trắng nõn của Yến Lạc lật sang một trang sách mới, không chút để ý hỏi Tiểu Phấn Hồng.
"Ai? Ký chủ thân ái, sao ngài biết được?"
"Tốt xấu gì cũng ở cùng Lục Bất Trì mười năm, trong lòng anh ấy nghĩ cái gì, ít nhiều cũng có thể nhìn ra một hai ba bốn, có được không?" Đầu ngón tay Yến Lạc nhẹ nhàng gõ hai cái trên trang sách, "Tuy nhiên, ở bên ngoài, thoạt nhìn ở trong lòng anh ấy, chị có phân lượng rất nặng, nhưng vẫn không so được với trái tim muốn báo thù kia của anh ấy."
"Ký chủ thân ái, ngài tính làm sao bây giờ?"
"Chính sách dụ dỗ không dùng được, Tiểu Phấn Hồng, chúng ta tới điểm kích thích đi." Yến Lạc chớp chớp mắt, nghiêng nghiêng đầu.
Tiểu Phấn Hồng bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt lắm, "Ký chủ thân ái, ngài muốn làm gì? Ngài đừng xằng bậy nha, nếu OOC quá trớn sẽ xảy ra chuyện."
"Yên tâm, sẽ không quá vượt ra ngoài tính cách nhân vật," Yến Lạc điểm điểm cánh môi, "Em nói xem tiểu công chúa Yến gia thích tiểu ca ca của cô ấy như vậy, Lục Bất Trì muốn làm cái gì, như vậy cô ấy nhất định sẽ giúp anh ấy hoàn thành đúng không?"
Nhưng mà mềm mại đáng yêu thì mềm mại đáng yêu, đối với anh tốt thì đối với anh tốt, nhưng đồng thời Yến Lạc vẫn là đại tiểu thư Yến gia, con gái của tư lệnh quân bộ liên minh, đồng dạng cũng có sự tùy ý cùng kiêu ngạo của chính mình.
Trái tim càng dâng cao cho anh, thời điểm anh chạm vào, sẽ rơi càng nát, càng không thể tu bổ.
Đêm đó Lục Bất Trì không về nhà, sau khi Yến Lạc từ phòng làm việc của Lục Bất Trì đi ra, cảm xúc trở nên có chút hạ xuống, ngày hôm sau nhận lời mời cùng ăn cơm của Đế Thiên.
Liên tiếp mấy ngày, lời mời của Đế Thiên đều được đáp lại.
Hai người chỉ là đi hơi gần một chút, liền có người rải rác một ít tin đồn nhảm nhí.
Chẳng qua là mấy ngày, Yến Lạc còn chưa tỏ vẻ gì, Lục Bất Trì liền ngồi không được.
Đêm đến, Yến Lạc vừa mới trở lại phòng mình, cửa đã bị mở ra, Lục Bất Trì đẩy cửa tiến vào, sắc mặt hơi hơi có chút âm trầm, nhìn Yến Lạc vừa mới vào cửa bị động tĩnh của hắn dọa sợ.
Trong đôi mắt to mang theo một tia kinh hách cùng phức tạp được giấu kín.
Động tác của Lục Bất Trì hơi dừng lại một chút, trở tay đóng cửa lại, nhấc chân đi về phía Yến Lạc.
"Tiểu ca ca, anh đã về rồi, tối nay anh không bận chuyện khác sao?" Yến Lạc mở miệng, chẳng qua ánh mắt có chút tự do, bộ dáng như là có chút không được tự nhiên.
Hiện tại cô cùng hắn ở bên nhau.. Sẽ cảm thấy không được tự nhiên?
Lục Bất Trì chỉ cảm thấy trái tim bị chậm rãi nắm chặt, đáy mắt từ từ trầm xuống.
Vậy ở với ai thì tự tại?
Tên Đế Thiên kia?
A..
Vốn chỉ tính toán muốn từ từ đối phó đế quốc, hắn có rất nhiều biện pháp hoàn thành chuyện hắn muốn làm, Yến Lạc chỉ cần theo tâm ý của mình cự tuyệt người kia thì tốt rồi.
Nhưng hiện tại..
"Buổi tối không có việc gì đâu." Lục Bất Trì dựa vào càng ngày càng gần, cái loại hơi thở nguy hiểm quanh thân cũng càng ngày càng rõ ràng, làm Yến Lạc cầm lòng không đậu muốn thoát đi.
Nhưng còn không kịp lui về phía sau, thân mình nhỏ nhắn đã bị Lục Bất Trì một phen ôm lên.
Sợi tóc hắn hơi rũ xuống, che lại ánh sáng sắc bén dưới đáy mắt hắn, trên khuôn mặt lạnh nhạt cao quý kia dường như xẹt qua một tia bất mãn cùng ủy khuất.