Editor: Lãnh Sam
Làm cho Ngôn Linh không nghĩ tới chính là.
Mãi cho đến năm hai đại học.
Hảo cảm độ của Phong Lâm với cô vẫn dừng lại ở .
Mặc kệ cô dùng cái biện pháp gì, hảo cảm độ chính là không tăng.
Một lần Ngôn Linh hoài nghi, hệ thống có phải hay không thống kê có sai lầm.
Đương nhiên, hệ thống cũng vô cùng hoài nghi vấn đề này, nhưng mà...... Nó kiểm tra lại một lần, thống kê của nó xác thật không xuất hiện cái vấn đề gì.
Đại khái nguyên nhân, là ở trên người Phong Lâm.
Làm một cái hệ thống làm việc vô cùng nghiêm túc.
Hệ thống trộm đọc mấy quyển sách tình yêu.
Nó ra vẻ mơ hồ nhắc nhở, [ Ký chủ yêu quý, bên này kiến nghị cô trực tiếp hôn hắn, yêu yêu một chút. Tình yêu nam nữ bình thường, đều sẽ nắm tay, sau đó hôn hôn, sau đó là mấy cái hoạt động không thể miêu tả...... Ừm, các người không thể chỉ nắm tay aaa.]
Nghe vậy, Ngôn Linh chìm vào suy nghĩ sâu xa, cảm thấy lời này không hề sai.
Rốt cuộc, cô ngẫu nhiên đi qua phòng ngủ dưới lầu, hoặc là mấy con đường ít người, thường thường sẽ luôn nhìn thấy những nam nữ yêu đương hôn nhau đến không muốn chia xa.
Lại nhìn cô với Phong Lâm.
Đã lâu như vậy, lại còn có đột phá một bước kia.
Tưởng tượng như thế, tựa như cũng thật sự không quá bình thường.
Hệ thống thấy cô đang dần thỏa hiệp với ý tưởng của nó, lập tức tiếp tục xúi giục...... À nhầm, là kiến nghị!
[ Ký chủ thân yêu, cô đã là người trưởng thành, có thể phụ trách hành vi của bản thân, cố lên nha!]
Nhiệm vụ chủ tuyến đã hoàn thành, bây giờ cũng đến lúc nỗ lực làm nhiệm vụ chi nhánh rồi.
Ngôn Linh nghiêm túc gật đầu.
Về phương diện này, hình như lời nói của hệ thống cũng không có vấn đề gì.
Vì thế.
Vào lúc ban đêm.
Thời điểm Phong Lâm đưa Ngôn Linh về ký túc xá.
Ngôn Linh duỗi tay kéo lấy hắn, nhanh như chớp chạy đến phía sau ký túc xá.
Phong Lâm còn chưa kịp phản ứng lại hành động của cô, nháy mắt, cơ thể đột nhiên bị Ngôn Linh hung hăng đẩy, cả người bị ép lên bức tường lạnh băng.
" Em......"bg-ssp-{height:px}
Mới vừa mở miệng, cánh môi mềm mại đột nhiên bị chặn lại.
Đem những lời Phong Lâm muốn nói, tất cả đều đổ trở về.
Đối với phương diện này, Ngôn Linh cũng không có kinh nghiệm gì, cũng chẳng có kỹ xảo gì đó, hôn vài cái, đều là không có kết cấu.
Đôi mắt lộng lẫy lập lèo vài phần ảo não. ( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad KimThoaNguyen, hãy đọc truyện ở trang chính chủ để ủng hộ editor nha~)
Sớm biết rằng sẽ như vậy, hẳn là trước tiên nên học một chút tri thức mới đúng.
Nhưng cô lại không muốn mất mặt, khẽ cắn môi, nghỉ ngơi hai giây, lại một ngụm cắn lên.
Dưới ánh trăng, trong đôi mắt Phong Lâm phảng phất như chịu đựng một đoàn lửa nóng, ngọn lửa kia, hận không thể thiêu cháy cái người đang hành động lung tung rối loạn trên người hắn.
Đáng tiếc, Ngôn Linh lại không cảm nhận được tầm mắt của hắn, vẫn như cũ nghiêm túc nghiên cứu.
Phong Lâm nhíu nhiu mi, duỗi tay chế trụ eo thon nhỏ của Ngôn Linh, cánh tay hơi dùng sức, vị trí hai người lập tức thay đổi.
Đổi thành Ngôn Linh bị hắn ép lên tường.
Ngôn Linh sửng sốt, kinh ngạc nhìn hắn.
Chỉ nghe thấy thanh âm của Phong Lâm nghẹn ngào, như là nhiễm vài phần tình dục.
Hắn nói, " Anh dạy cho em."
Dứt lời.
Ôn lương môi dừng ở trên môi Ngôn Linh.
Phong Lâm hôn, là Ngôn Linh chưa bao giờ thể nghiệm qua quá bá đạo cùng hung ác, a, còn có vài phần nhiệt liệt, gấp không chờ nổi.
Cả người Ngôn Linh chấn động, theo bản năng duỗi tay ôm lấy hắn.
Bóng đêm mê người, luôn là làm cho tâm ý con người trở nên điên cuồng.
Trong lúc mơ hồ, Ngôn Linh chỉ cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, suy nghĩ loạn thành một đoàn, dần dần, cơ thể cũng không chịu khống chế mà mềm đi xuống.
Nhưng tốc độ Phong Lâm cực nhanh một tay đem người nâng, lại một lần nữa gia tăng nụ hôn này.
Hồi lâu, Phong Lâm buông cô ra.
Thiếu nữ trong lòng ngực, đôi mắt xinh đẹp ướt dầm dề, thiếu đi lạnh nhạt của lúc trước nhiều thêm vài phần tình ý.
Đây là, hắn trước kia chưa bao giờ nhìn thấy qua.
[ Đinh! Độ hảo cảm là !]
Suy nghĩ của Ngôn Linh nháy mắt quay lại, ánh mắt cũng khôi phụ vài phần tỉnh táo.