Edit: Bối tiểu yêu
️️️ ️️️ ️️️ ️️️
Tuyên Vân Chi cảm nhận khí lạnh đang quấn lấy thân, cười giả lả, nhiệt tình ôm chặt cánh tay hắn.
Không biết vì lí do gì hắn đích thân đến đây, nhưng vì sự có mặt của hắn đã cứu cô một mạng đấy, cô thật sự rất vui nói thật cô kiệt sức lắm rồi, đánh nữa chắc cô theo ông bà sớm luôn khỏi cần trở lại thế giới trước.
Ngoài ra cũng vì hắn xuất hiện ở đây mà chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ đang đứng tại chỗ lại giảm xuống nhanh chóng.
Không hổ là boss vai ác, vừa lên sàn là hiệu quả khác nhau liền.
Cô nhịn không được nhỏ giọng hỏi Tư Vân Tà
“Đương gia, anh tới đây là có chuyện muốn thương lượng sao?”
Trong đầu cô là cảnh tượng lần đầu tiên Tư Vân Tà gặp Nam Cung Vũ, chỉ nói một từ đã khiến vận khí của Nam Cung Vũ giảm mạnh.
Lúc này nếu cô lợi dụng hắn để đối phó không biết có công hiệu như lần trước.
Tư Vân Tà trong mắt nhanh chóng hiện lên quang mang, nhìn Tuyên Vân Chi tay đảo một cái ôm lấy bả vai cô, ý vị thâm trường nói
“Không phải em tới đây để gặp hắn à?”
Tuyên Vân Chi cười hì hì,
“Anh giận à, em chỉ đến đưa cho Nam Cung Vũ một món quà thôi mà.”
Nói rồi chỉ chỉ hình ảnh chiếu trên bức tường trắng.
Không biết vì cái gì, Tư Vân Tà đột nhiên dùng sức nắm chặt bả vai đang chảy máu của cô.
Thân thể cảm nhận sự đau đớn theo bản năng co rụt lại, cô nghiến răng ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn một cái.
Không hỗ trợ thì không hỗ trợ, làm gì còn muốn khi dễ cô?
Thấy sự bất mãn hiện rõ trên khuôn mặt cô, môi mỏng hiện ý cười, hắn vốn dĩ đã tuyệt sắc chừ cười lên càng hút hồn người, nhìn Tuyên Vân Chi đủ rồi hắn ngước mắt nhìn về phía Nam Cung Vũ.
“Tôi biết Nam Cung thiếu gia rất thông minh, con mắt nhìn người rất chuẩn, vì vậy người nào nên đụng người nào không nên đụng chắc Nam Cung thiếu gia hiểu rõ.”
Lời cảnh cáo lạnh tanh hạ xuống không nhanh không chậm từng câu từng chữ rõ ràng làm tất cả người nghe ở đây đều rùng mình.
Trước mắt giá trị may nắm của Nam Cung Vũ vì câu nói này đột nhiên rớt xuống còn .
Tuyên Vân Chi ngơ ngác nhìn, chỉ số may mắn còn , vậy chỉ cần điểm nữa là nhiệm vụ hoàn thành.
Cô nắm chặt tay Tư Vân Tà, tầm mắt không ngừng chuyển từ Tư Vân Tà sang Nam Cung Vũ.
Hy vọng Tư Vân Tà có thể nói thêm hai ba câu nữa.
So với cô một mình chiến đấu thì lực sát thương mạnh hơn nhiều a.
Mà đối diện Nam Cung Vũ sắc mặt khó coi đến dọa người, gắt gao nắm chặt bàn tay, một câu cũng nói không nên lời.
Bởi vì có Tư Văn Tà ở đây, hắn không thể nào ra uy được.
Tư gia một tay che trời chân đạp đất, trước nay đều không phải chỉ nói suông, hắn tuyệt đối không thể làm càn.
Tư Vân Tà rũ mắt nhìn cô gái đứng bên cạnh đang nhìn chằm chằm người đàn ông phía trước.
Hắn ngước mắt liếc Nam Cung Vũ một cái, ánh mắt thâm thúy.
Trong đầu hiện lên tư tưởng, nếu đem Nam Cung Vũ bắn chết tại chỗ thì thế nào, cảm thấy đây là một quyết định không tồi.
Tuyên Vân Chi không biết hắn suy nghĩ cái gì, nhưng giá trị may mắn của Nam Cung Vũ giá trị lại giảm rồi.
Vì hệ thống đang nhắc nhở cô đây này
“Tinh, nhắc nhở ký chủ mục tiêu công lược chỉ số may mắn còn lại , mong ký chủ tiếp tục cố gắng, thân ái.”
Cô nâng mắt nhìn hắn nở nụ cười ngọt ngào mà cô không biết, hắn là bảo bối của cô phải không? Vì sao hắn chưa bao giờ làm cô thất vọng vậy.
Cũng vì nụ cười này mà ý tưởng muốn giết của Tư đương gia bị bóp nát từ trong trứng nước.
Môi mỏng ngậm ý cười, đem cô bế ngang lên, sải bước rời đi.
Vật nhỏ này vẫn nên giáo huấn lại một chút.
Tư Vân Tà xuất hiện bất ngờ, rời đi cũng nhanh chóng, nháy mắt một cái đã không thấy bóng dáng.
Chỉ để lại một mớ hỗn độn cùng ngôi biệt thự rách nát.
Hắn lửa giận ngập trời, một quyền nện thẳng xuống bàn.
- --------------------oOo----------------------.