- Ầm…!!!
Tiếng nổ đột ngột vang lên, không quá lớn nhưng ở trong trạng thái [Vô – Niệm], khi cảm giác đã được cường hóa, Tân vẫn có thể cảm nhận được một sóng chấn động nhẹ nhàng nhưng hết sức rõ ràng lướt qua cơ thể mình. Lập tức hướng sự chú ý đến nơi có thể là đầu nguồn của làn sóng chấn động, và bằng góc nhìn lớn của đôi con ngươi không tiêu cự, Tân nhìn thấy ở cách đó không xa là cả một mảng lớn quái vật bị thổi tung.
Giống như phải hứng chịu trọn vẹn một cú đấm của người khổng lồ, đàn quái vật vốn dĩ đông nghìn nghịt bị sóng chấn động hất văng đi. Hơn hai chục con quái nằm trong tầm ảnh hưởng mạnh nhất của sóng chấn động đồng loạt ngã rạp về phía sau tạo ra một khoảng trống lớn hình rẽ quạt. Và ở tâm điểm bộc phát của sóng chấn động đó, Tân nhìn thấy một thân ảnh nho nhỏ với mái tóc dài bạc trắng.
Là bé Thương với tấm khiên đặc biệt vẫn còn đang ầm ầm chấn động.
Nhìn thấy bé Thương, đôi con ngươi của hắn không tự chủ được mà co lại. Trong một khoảng khắc thất thần, cảm xúc thoáng rung động một chút, và ngay lập tức, vô vàn ý niệm giống như không thể ức chế được mà bùng lên trong lòng. Hắn thất bại trong việc tiếp tục duy trì trạng thái chiến đấu [Vô – Niệm] của mình.
[Vô – Niệm] kết thúc khiến cho động tác của Tân thoáng chững lại một chút, [Thế - Lực] cũng theo đó mà không thể duy trì. Trong một hai giây ngắn ngủi, nhịp độ tấn công của hắn vậy mà bỗng nhiên giảm xuống một cách rõ ràng. Được dịp, đám quái chen chúc lao lên, áp lực lên hắn lập tức gia tăng vài lần.
Tình huống của bản thân lại trở về với cái trạng thái hỏng bét và cực kì nguy cấp như lúc chưa thức tỉnh được lại võ học nhưng tâm tình hiện tại của Tân lại trái ngược hoàn toàn với lúc ban đầu. Không quan tâm lắm đến sự uy hiếp từ đám quái vật xung quanh, ánh mắt của hắn hướng về phía bé Thương và khoảng trống được em tạo ra bằng tấm khiên phản lực của mình. Tân nhìn thấy cơ hội. Cơ hội để hắn đột phá qua vòng vây của đám quái vật này.
- Hự!
Chủ động kết thúc [Dưỡng – Khí], Tân lấy hơi cuối cùng để phát lực tung ra một đòn tấn công cực mạnh, tạm thời đẩy lui lũ quái vật xung quanh ra. [Thất – Bộ] cũng dừng lại bằng một động tác dậm chân, đưa cơ thể về tư thế tấn thủ.
Hắn bắt đầu…
- Đổi Thức…
Ánh mặt tập trung vào bé Thương và tiêu cự thì ngưng tụ.
Đoạn: niệm
[Nhất – Niệm]
Trái ngược với [Vô – Niệm] là tâm vô tạp niệm, [Nhất – Niệm] là khiến cho toàn bộ tinh thần đều tập chung cao độ vào một ý niệm duy nhất, cường hóa ý chí và năng lực hành động của bản thân. Ở trong trạng thái này, mọi hành động của Tân sẽ đều trở nên dứt khoát, kiên định và có lực hơn bình thường.
Đoạn: lực
[Trọng – Lực]
Cơ bắp toàn thân bắt đầu co lại, trọng tâm của thế tấn thủ cũng dần hạ thấp xuống, toàn bộ cơ thể đều chuẩn bị cho một cú bộc phát khinh người.
Đoạn: khí
[Phá – Khí]
Hít một hơi thật sâu rồi lập tức nén hết xuống bụng. Hắn bỏ qua toàn bộ nhịp hô hấp của [Dưỡng – Khí] mà chuẩn bị thiêu đốt toàn bộ ô xi đã được nạp đầy vào trong cơ bắp từ trước để cho một đợt bộc phát cơ năng vượt quá giới hạn chịu đựng của bản thân mình.
Mạch máu và sợi gân hơi nổi lên một chút. Trong tròng mắt, một vài sợi tơ máu nhỏ bé cũng bắt đầu lan dần.
Nói thì dài nhưng thực tế lại diễn ra rất nhanh, toàn bộ quá trình chuyển Thức và xúc lực được Tân hoàn thành trong thời gian không đến một giây.
Cùng lúc đó, hình như có một vài tiếng vọng lụp bụp mơ hồ vọng vào trong tai của hắn, và biến dị cũng lại một lần nữa phát sinh. Tân nhìn thấy vài cụm khói xanh lờ mờ hiện lên trong đàn quái vật. Và tất cả những con quái bị làn khói xanh đó chạm vào đều bỗng nhiên trở nên điên loạn, công kích một cách không khác biệt toàn bộ mục tiêu xung quanh mình. Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn vô cùng.
Mặc dù chỉ có hai, ba cụm khói xanh và mỗi cụm khói cũng không lớn, chỉ lan đến ba hoặc bốn con quái là cùng. Nhưng toàn bộ đều được tập trung vào cạnh rìa của khoảng trống được bé Thương tạo ra lúc trước khiến cho lỗ hổng lại được mở rộng ra thêm một lần.
Không có thời gian để nghĩ hoặc về những cụm khói xanh, cơ hội đến và hắn phải hành động ngay lập tức.
Trong một khoảng khắc, ngay sau khi đã hoàn thành quá trình xúc thế, Tân dứt khoát dậm chân, kích hoạt nốt Đoạn thứ tư để ghép thành một Thức hoàn chỉnh của mình.
Đoạn: bộ
[Trảm – Bộ]
Giống như một thanh gươm sắc bén được rút ra khỏi vỏ và chém về phía kẻ thù, Tân lao vút ra ngoài, phóng thẳng đến mục tiêu của mình.
Tinh thần và ý chí được cường hóa bởi [Nhất – Niệm]. Thiêu đốt dưỡng khí để nghiền ép tiềm năng thể chất và bộc phát cơ năng tạm thời của [Phá – Khí]. Thủ pháp xúc thế, mượn lực và lấy đà của [Trọng – Lực]. Toàn bộ sức mạnh của Thức đều dồn vào trong bước pháp của [Trảm – Bộ], thứ bộ pháp thuần tấn công trong môn võ gia truyền nhà hắn.
Lực lượng bộc phát to lớn mang đến tốc độ siêu phàm Tân dễ dàng xuyên qua một loạt quái vật cản trước mặt mình. Lưỡi rìu và con dao nắm trong hai bàn tay cũng đồng thời vung về phía sau, vừa để bổ đao, vừa để mượn điểm đặt lực gia tăng thêm tốc độ bứt phá lên phía trước của mình.
Thẳng tiến không lùi.
Hai bước, ba bước… năm bước. Lợi dụng cú bứt phá bất ngờ, Tân thành công đâm sâu vào trong đàn quái. Khoảng cách giữa hắn và lỗ hổng được bé Thương tạo ra cũng không còn bao xa. Thế nhưng, đến đoạn này thì hắn cũng không thể chỉ dựa vào tốc độ để vượt qua được nữa. Đoạn đầu vì chọn hướng tốt mà hắn có thể một hơi xuyên thẳng qua khe hở hẹp hòi giữa những con quái vật. Nhưng cũng chỉ được một đoạn như thế thôi, bây giờ đám quái đã xuất hiện những con cản ngay trước mặt hắn rồi. Mà thứ bước pháp hiện tại của hắn là không thể chuyển hướng được, chỉ có tiến thẳng cho đến khi nào hao hết cả lực và đà thì mới thôi.
Bị cản.
Nhưng không vấn đề gì. Bước pháp này của hắn điểm mạnh nhất cũng không phải là tốc độ mà là lực sát thương, là “Trảm”.
Chủ động đánh vai, vặn eo ngay khi còn cách mục tiêu một bước và xoay người, toàn bộ động năng lao đến bị hắn chuyển hóa thành lực xoáy. Tay phải vung ra, thuận theo chiều vòng xoáy mà chặt một phát trời giáng vào cổ con quái vật cản đường. Không giống như khi dùng [Thế - Lực], tốc độ nhanh nhưng lực luôn không đủ. Lần này, cú chặt của hắn mang theo sức mạnh khổng lồ. Lưỡi rìu sắc bén dễ dàng cắt đôi cần cổ, chém bay đầu con quái vật trước mặt này.
Lũ quái này dù có bị chém bay đầu thì phần thân thể còn lại vẫn không chết, vẫn có thể hoạt động được như thường. Nhưng dù sao thì một phần cơ thể quan trọng bị phá hủy, con quái vẫn sẽ bị chững lại đôi chút và cơ thể thì loạng choạng mất thăng bằng. Lợi dụng khoảng khắc đó, Tân tiếp tục tiến lên, áp sát vào người con quái và vẫn bằng động tác xoay tròn đó, hắn nhẹ nhàng lách qua con quái vật cản đường này.
Lực xoay và cả tốc độ tiến lên vẫn còn rất đủ, hắn lại vung tay trái lên, lưỡi dao dễ dàng liếm qua cổ họng của con quái tiếp theo. Không chém bay đầu nhưng cũng rạch tan cổ họng. Con quái không ngã, nhưng cũng hơi chững lại một nhịp. Trong cái khoảng khắc đó hắn đã kịp áp sát và vẫn thuận theo lực xoay tròn, cánh tay phải co lại để cùi chỏ ốp thẳng vào mang tai con quái.
Liên tục đánh ngã mục tiêu và lách người tiến lên. Lợi dụng sức mạnh bộc phát ra trong một hơi thở và một lần lấy đà duy nhất, bước pháp vừa tiến lên vừa xoay tròn kết hợp với những đòn tấn công liên hoàn sắc bén, Tân vượt qua đám quái vật cản đường với tốc độ cực nhanh.
Để lại đằng sau một con đường trống không thẳng tắp, hắn thành công đột phá qua vòng vây của đám quái vật, chính thức bước chân vào trong lỗ hổng được bé Thương vừa tạo ra lúc trước.
Hết lực, hết đà, [Trảm – Bộ] không còn có thể tiếp tục duy trì được nữa, mà cũng không còn cần thiết nữa khi trước mặt hắn tạm thời đã không còn kẻ địch. Há miệng, thở hộc ra một hơi, cả [Phá – Khí] lẫn [Trọng – Lực] đều không còn vì cả hai đều không phải là chiêu thức có thể duy trì được trong thời gian dài mà chỉ bộc phát theo từng đợt.
Cố nén cảm giác cháy bỏng trong lồng ngực, cái đau quặn thắt trong ổ bụng và cả sự uể oải mỏi nhừ trong cơ bắp, Tân cố gắng tiến vào [Dưỡng – Khí]. Dưới chân cũng không dừng lại, hắn vội vã chạy về phía bé Thương và hai mẹ con An Nhiên đang chật vật chống đỡ ở cuối cái khoảng trống này.
[Dưỡng – Khí] phát huy hiệu quả rất nhanh, mới chạy được vài bước mà Tân đã cảm thấy cơn đau nơi lồng ngực và ổ bụng của mình dịu hẳn lại, cơ bắp cũng tỉnh táo và có lực hơn vài phần. Khôi phục lại đôi chút, hắn cũng bắt đầu chủ động tấn công, tiêu diệt quái vật để tiến một bước giảm tải áp lực cho ba người con gái.
Sử dụng năng lực của mình, Tân vẫn luôn gắn một sợi tơ vào cán rìu và một đầu thì kết nối trực tiếp với lòng bàn tay phải. Điều khiển cho sợi tơ dài ra và thu lại một cách linh hoạt, hắn vừa chạy vừa quăng rìu, gây sát thương lên lũ quái đứng bên rìa của lỗ hổng, cố gắng cho cái lỗ hổng này không khép lại một cách quá nhanh.
Vừa chạy vừa đánh nhưng tốc độ của hắn cũng không có giảm đi mà theo sự phục hồi của cơ bắp mà còn càng ngày càng nhanh. Mọi việc diễn ra hết sức thuận lợi trong suốt thời gian hắn chạy qua quá nửa đoạn đường. Cho đến khi…
Khi Tân vừa thu lại lưỡi rìu sau một đòn tấn công, dưới chân cũng vừa phát lực thêm một chút để gia tăng tốc độ thì đột nhiên, một cảm giác ớn lạnh bất chợt chạy dọc theo sống lưng. Da gà toàn thân tự động nổi lên và bản thân hắn thì không tự chủ được rùng mình một cái.
Dưới chân phát lực sai lầm khiến cho toàn bộ cơ thể lỡ đà mà đổ xuống. Nội tâm không hiểu được mà xuất hiện từng trận hoảng loạn và cùng lúc đó, Tân còn loáng nghe thấy tiếng hét thất thanh của An Nhiên.
Trong lúc đổ xuống, hắn cố gắng co cụm chân tay lại để bảo vệ đầu và bụng theo bản năng. Cả người cũng lật nghiêng đi và bằng một cái liếc mắt, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng ở ngay phía trên đầu mình.
- Aaaáá…!!!
…MTTH…
Truyện được thực hiên bởi nhóm viết Hoa Bão
Ý tưởng và cốt truyện: Th.a Woa
Kịch bản: Sói lạc lối
Viết chính: Lan Thi
Biên tập viên: Mộc Chi