Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

chương 94: quyết chiến (hạ)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Thanh Thạch

Kịch chiến gần một ngày khiến Trang Thành cực kỳ mỏi mệt, nhưng khi một đối thủ bị giết, Lăng Thanh Vân móc ra tinh hạch, thời điểm cảm ứng được tinh hạch, tinh thần của cậu lại nâng cao!

Không chỉ cậu, hai tang thi cấp bảy kia hai mắt cũng sáng quắc. Nhưng bọn chúng biết, lúc này, quan trọng hơn cả chính là tính mạng của mình, lập tức không nói hai lời, chia nhau chạy trốn về hai hướng khác nhau.

Trang Thành cưỡng chế dục vọng trong lòng đối với viên tinh hạch tang thi cấp bảy kia, cùng Tiểu Công đuổi theo một tên!

Móng vuốt của Tiểu Công rất lợi hại, vảy trên người cũng cứng rắn, chỉ cần cẩn thận một chút, không bị tang thi cào rơi vảy thì nó cũng sẽ không có nguy hiểm gì lớn.

Nhưng một ngày chiến đấu, nó đã bị rớt mất mấy miếng vảy! Những chỗ đó đương nhiên cũng thành nơi không thể để tang thi đụng vào.

Bị Trang Thành và Tiểu Công vây công chính là nữ tang thi tới từ châu F. Cô ả có chút hung ác, lúc trước cũng xông lên đầu, đã sớm bị Lăng Thanh Vân làm bị thương tay trái, lúc này lực chiến đấu giảm mạnh, coi như có thể đánh ngang tay với Trang Thành đã bị thương lại lực chiến không tốt lắm, nhưng bên cạnh cậu còn có Tiểu Công!

Tiểu Công ngay từ đầu vẫn chưa ra tay, nghỉ ngơi trong chốc lát mới đột nhiên nhào tới từ phía sau, móng vuốt cào rách lưng nữ tang thi kia!

Trang Thành quyết định thật nhanh, liều mạng bị đối phương túm được, hai tay chộp tới cổ ả, sau đó liền thấy một cái đầu văng lên cao!

Nhưng một kích cuối cùng của nữ tang thi kia cũng dùng móng vuốt xuyên thấu thân thể cậu!

Thường thường có thể nhìn thấy tang thi cấp thấp kéo lê nửa người đi lại, đối với Trang Thành bây giờ mà nói, gần như là không có cảm giác đau, nhưng bị thương như vậy cũng khiến cậu vô cùng khó chịu, cảm giác ngực rỗng càng khiến cậu hỗn loạn.

Tiểu Công phun ra một ngọn lửa nhỏ, thiêu hủy cái đầu kia, chỉ còn lại một viên tinh hạch sáng rọi bốn phía. Trang Thành nhìn viên tinh hạch kia, trong đầu “Oanh” một tiếng, ma xui quỷ khiến, cậu thế mà ra tay đoạt lấy viên tinh hạch, nắm trong tay nhưng không ăn, toàn bộ cánh tay đều run rẩy.

Tiểu Công cũng không để ý, tinh hạch tang thi nếu không thể thăng cấp không gian thì tuyệt đối là sự tồn tại mà nó chán ghét vạn phần. Hiện tại thấy Trang Thành cầm, nó liền xoay người giúp đỡ Lăng Thanh Vân đối phó tang thi cấp bảy còn lại!

Trang Thành lấy được viên tinh hạch kia tựa hồ mới chỉ vài giây, kẻ địch cuối cùng của bọn họ cũng chết dưới sự liên thủ của Lăng Thanh Vân và Tiểu Công. Lăng Thanh Vân nắm trong tay hai viên tinh hạch, lập tức bay về phía Trang Thành.

Vừa rồi Trang Thành bị thương hắn cũng thấy được, chính vì vậy hắn mới có thể hạ nặng tay giết chết tang thi cuối cùng kia, thậm chí không tiếc cánh tay bị thương!

Lăng Thanh Vân đã thật lâu không bị thương, bởi vì có lực tín ngưỡng, miệng vết thương bị tang thi cào lóe lên luồng sáng trắng, làn khói đen liền tiêu thất, sau đó, miệng vết thương cũng chậm rãi khép lại, máu nhuộm đỏ quần áo, không nhìn kỹ sẽ không nhận ra sắc đỏ kia mang theo kim quang.

“Thành Thành, em không sao chứ?” Ba tang thi cấp bảy đã chết, công đức của mình còn chưa đạt tới trăm triệu, chung quanh còn có không ít máy bay chiến đấu xoay quanh, Lăng Thanh Vân biết hiện tại tình huống khẩn cấp, nhưng hắn để ý nhất vẫn là thương thế của Trang Thành!

“Em…” Trang Thành muốn nói nhưng đột nhiên lại không nói nên lời, không biết là vì Lăng Thanh Vân bị thương, hay bởi vì trên tay Lăng Thanh Vân còn hai viên tinh hạch tang thi chưa được rửa, cậu chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh choáng váng.

“Thành Thành, chúng ta đi mau!” Lăng Thanh Vân tới gần Trang Thành, miệng vết thương trên người đối phương khiến hắn đau lòng, nhưng hắn không dám đưa tinh hạch tang thi cho cậu thăng cấp.

“Hả?” Trang Thành phát ra một tiếng nghi vấn, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Thanh Vân, trong mắt một mảnh đỏ tươi, mang theo dụ hoặc khôn cùng.

Đột nhiên tiến vào phiến đỏ quỷ dị kia, trong đầu Lăng Thanh Vân đau đớn, chân tay dừng lại, giây tiếp theo, Trang Thành đột nhiên nhắm về phía hắn!

Hắn đối với Trang Thành không chút phòng bị, lại bị cặp mắt đỏ mê hoặc tâm trí, cho nên, khi hắn còn không phản ứng được, tinh hạch trong tay đã bị Trang Thành đoạt đi rồi!

Đột nhiên cảm giác không ổn, Lăng Thanh Vân hoàn hồn, liền thấy được thần sắc dữ tợn cực kỳ không đúng trên mặt Trang Thành. Lòng hắn trầm xuống, sau đó liền nhìn thấy Trang Thành đã không còn quan tâm gì nữa nhét cả ba viên tinh hạch trong tay vào miệng!

Tinh hạch tang thi cực lớn kỳ thật vào miệng liền tan, Lăng Thanh Vân phản ứng không kịp, Tiểu Công lại không tới gần, cả hai cơ hồ là trơ mắt nhìn Trang Thành ăn ba viên tinh hạch, sau đó trên mặt lộ ra tươi cười quỷ dị, quanh thân tỏa ra khí đen, ánh mắt càng đỏ rực, lập tức công kích về phía Lăng Thanh Vân!

Đây không phải lần đầu tiên Trang Thành công kích mình, nhưng là lần đầu tiên khiến Lăng Thanh Vân cả người phát lạnh.

Vừa rồi tình huống của Trang Thành rõ ràng không đúng, tươi cười kia có khinh miệt cũng có chế nhạo, đó không phải nụ cười Trang Thành lộ ra với hắn!

Lúc trước khi Trang Thành thăng cấp, lực chiến bùng nổ không thể khinh thường, cho dù Lăng Thanh Vân có thăng cấp sớm hơn một bước muốn ngăn cản cũng không dễ dàng, mà hiện tại, Lăng Thanh Vân gần như không có lực ngăn cản!

Nhưng dưới tình huống Trang Thành rõ ràng không ổn, làm sao hắn có thể đào thoát? Huống chi, phía dưới bọn họ còn có toàn bộ người của khu an toàn, nơi đó, có ba mẹ Trang Thành!

Chiến đấu vừa mới bình ổn, lại khai hỏa!

“Đây là có chuyện gì?” Ở HN, những người tụ tập nhìn tình hình chiến đấu đột nhiên biến sắc, đứng bật dậy,

Thời điểm người mạnh nhất địa cầu tiến hành chiến đấu, không khí chung quanh tựa hồ đều có vấn đề, cho nên tuy rằng trên trời có vệ tinh, xung quanh có máy bay chiến đấu, nhưng bọn họ vẫn không thể thấy rõ tình hình cụ thể, chỉ có thể nhìn thấy Lăng Thanh Vân, Kỳ lân và tang thi kia liên thủ giết chết cả ba tang thi cấp bảy!

Cái chết này đúng là đại khoái nhân tâm, duy nhất khiến người cảm thấy tiếc nuối chính là tang thi giúp đỡ Lăng Thanh Vân kia không chết, đúng lúc này, Lăng Thanh Vân đi về phía tang thi đó!

Sau khi Lăng Thanh Vân và tang thi tạm dừng một lát, hai người vừa rồi còn kề vai chiến đấu liền bắt đầu đánh nhau! Hơn nữa, Lăng Thanh Vân lúc trước thực lực rõ ràng so với tang thi kia mạnh hơn, hiện tại lại hoàn toàn nằm ở thế yếu.

“Diễn trò sao?” Có người nghi hoặc mở miệng, giây tiếp theo lại trợn tròn mắt!

Khí đen nồng đậm tràn lan, giữa làn khói, Lăng Thanh Vân và con Kỳ lân kia càng trở nên nổi bật, tương phản, tang thi chìm trong khói lại trở nên như ẩn như hiện.

Tốc độ khí đen lan tràn rất nhanh, chỉ thoáng chốc, không gian xung quanh trận chiến đã bị sương đen bao vây, sau đó giống như phim khoa học viễn tưởng, máy bay chiến đấu bay đến chỗ sương đen liền biến mất, tan xác!

Không chỉ có một cái, rất nhanh, lại có một trực thăng tới gần gặp tai ương, tựa như bị quét sạch!

Không phải Lăng Thanh Vân yếu đi, mà là tang thi kia mạnh lên! Sao có thể trở nên mạnh như vậy? Dưới tình huống này, đạn đạo còn có tác dụng với cậu ta sao? Thủ đoạn quỷ thần khó lường như vậy, vũ khí công nghệ cao có thể đối phó sao?

Người ở khu an toàn thành phố S, mỗi người đều nhìn lên trời, cho dù cổ mỏi không chịu nổi cũng tình nguyện nằm trên đất mà nhìn trời chứ không muốn cúi xuống nghỉ một chút!

Suốt một ngày, bọn họ nhìn bóng người trên không chiến đấu qua lại, tâm tình thay đổi liên tục, cảm tình đối với Lăng Thanh Vân càng thêm phức tạp, nhưng mọi người đều đang chờ kết cục kia, mà hiện tại, tính là gì?

“Lăng Thanh Vân sẽ giúp chúng ta!” Một người hô to, tang thi kia đáng sợ như vậy, Lăng Thanh Vân sẽ không thả đi chứ?

“Lăng Thanh Vân!” Lại có người hô lên, sau đó, tiếng gọi như vậy thay nhau vang lên!

Màn sương đen này, những người khác chỉ nhìn thấy, mà Lăng Thanh Vân thì tự mình cảm thụ!

Lực tín ngưỡng quanh thân trở nên mỏng manh, bị sương đen hòa tan… Lăng Thanh Vân hít sâu một hơi, dùng lồng phòng hộ màu vàng bao lại mình và Tiểu Công.

Lồng phòng hộ càng ngày càng nhỏ, ánh mắt Lăng Thanh Vân lại gắt gao nhìn Trang Thành.

Đột nhiên, toàn bộ khói đen trong nháy mắt biến mắt, lưu lại chỉ là một tang thi phiếm hắc quang.

Vừa rồi, trên người Trang Thành vết thương giăng khắp nơi, nhưng hiện tại lại không còn cái gì, chỉ có mấy cái lỗ trên quần áo cho thấy vết tích trận chiếc lúc trước.

Trên người cậu có khí thế cường đại, Lăng Thanh Vân và Tiểu Công đều cảm nhận được, còn có cảm giác không thể địch nổi, cấp tám….

Lăng Thanh Vân nhìn chằm chằm đối phương, tất nhiên cũng không bỏ qua biểu tình thay đổi trên mặt đối phương. Trang Thành mấp máy môi, không có âm thanh, nhưng Lăng Thanh Vân có thể từ khẩu hình nhìn ra lời đối phương muốn nói – “Thanh Vân…”

Hết thảy đều chỉ xuất hiện ngắn ngủi trong nháy mắt, hắn còn không kịp hỏi ra nghi vấn của mình, Trang Thành đã vọt về phía hắn, ra tay tàn nhẫn!

Vì sao lại như vậy? Sớm biết sẽ thành thế này, chình mình tuyệt đối sẽ không giết ba tang thi cấp bảy kia phải không? Lăng Thanh Vân nghe được Tiểu Công hô to, hắn cũng theo bản năng né tránh công kích của đối phương!

“Thành Thành!” Cánh tay bị đối phương cào trúng, máu bắn ra, rơi xuống phía dưới, nhưng Lăng Thanh Vân cũng thấy được giãy giụa trong mắt cậu và móng vuốt vốn nên cắt qua bụng mình lại lùi về.

“Thật sự là đáng chết!” Thanh âm trong trẻo thuộc về Trang Thành từng là con người vang lên, Lăng Thanh Vân sợ hãi, gậy nanh sói trên tay ngăn cản công kích của đối phương, nhưng gậy nanh sói “Rắc” một tiếng đứt đoạn.

Chiến đấu đã kéo dài suốt một ngày.

Ngay từ đầu chỉ có lãnh đạo các nước thấy được tình hình nơi này, nhưng dần dần gần như toàn bộ các khu an toàn đều thông qua vệ tinh xem chiến đấu trực tiếp!

Nước M nhiều tháng qua, bởi vì tang thi cao cấp biến mất mà sinh hoạt người dân tốt hơn hẳn, người lãnh đạo cũng có càng nhiều thời gian đi chú ý Lăng Thanh Vân.

Bọn họ có thể cho phép Lăng Thanh Vân thắng lợi, nếu Lăng Thanh Vân thật sự thắng, bọn họ tuyệt đối sẽ cung phụng đối phương, bởi vì sau khi giết sạch tang thi, Lăng Thanh Vân chắc chắn sẽ trở thành một anh hùng!

Nhưng nếu Lăng Thanh Vân thật sự dây dưa cùng một chỗ với tang thi… Khẳng định dân chúng sẽ không cho phép một anh hùng như vậy tồn tại đúng không?

Bọn họ đã toàn thân đề phòng cả ngày, chờ một cái kết quả, không ngờ sau khi Lăng Thanh Vân giết hết tang thi, thế mà lại bắt đầu đánh với tang thi giúp đỡ hắn!

Gần như tất cả mọi người đều biết chuyện từng có một tang thi muốn hợp tác với Lăng Thanh Vân, như vậy tang thi này kỳ thật là hợp tác với Lăng Thanh Vân? Nhưng sương đen quỷ dị quanh thân đối phương cùng với thực lực mạnh mẽ kia tựa hồ nói lên rằng trong lúc hợp tác, Lăng Thanh Vân thất thủ, cho nên đối phương đã ăn tinh hạch tang thi khác!

“Chúng ta cứ quan sát tình hình đã, không cần tùy tiện hành động.” Ông lão tóc vàng giờ đã chuyển trắng cuối cùng làm quyết định.

Tuy nhiên, có người rất nhanh quyết định, cũng có người thừa dịp này ra tay!

Đảo quốc tan nát kia, sau khi xuất hiện một tang thi cấp sáu, người gặp tao ương đầu tiên chính là dân chúng trong nước, vì thế số người còn lại cũng chẳng là bao. Lúc này, không biết là thông minh hay ngu ngốc, hay là bọn họ chỉ muốn cược một phen?

Một viên đạn đạo từ nước R bay về phía chiến trường giữa Lăng Thanh Vân và Trang Thành, không phải đạn đạo loại nhỏ do máy bay thả xuống, nếu nó bạo tạc thì ít nhất cũng có thể hủy toàn bộ khu an toàn thành phố S!

Lăng Thanh Vân bị vây ở thế yếu, nếu không phải bên người còn có Tiểu Công hỗ trợ, tang thi đối diện lại thường thường vào lúc hạ sát thủ thì biến sắc rụt tay về, hắn sợ là đã sớm mất mạng. Cho nên, khi nhìn thấy đạn đạo kia, hắn hoàn toàn bất lực!

Nhưng, hắn bất lực không có nghĩa “Trang Thành” đối diện cũng không thể làm gì!

Sương đen dày đặc ngăn cản viên đạn đạo kia, sau đó, đạn đạo nháy mắt bị tiêu hủy!

Liên tục lùi về phía sau, nếu không phải lực tín ngưỡng quanh thân đang cấp tốc gia tăng thì Lăng Thanh Vân khẳng định đã sớm chết, lúc này cách được một khoảng: “Mày rốt cuộc là ai?”

Kia không phải Trang Thành, Trang Thành cho dù lúc trước mơ mơ màng màng thần chí không rõ thời điểm ra tay với hắn cũng không có biểu tình như vậy!

“Ngươi đã tu công đức còn không biết bổn tọa là ai?” Người đối diện không mở miệng nhưng lại có một thanh âm vang lên trong đầu, Lăng Thanh Vân gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, lại thấy sắc mặt kia thay đổi: “Thanh Vân, đi mau!”

“Chấp niệm cũng thật sâu, nhưng chờ ngươi chết, khối thân thể này sẽ hoàn toàn thuộc về ta.” Thanh âm kia lại vang lên trong đầu Lăng Thanh Vân, lời còn chưa dứt, đối phương lại tiếp tục công kích Lăng Thanh Vân!

Bị xé rách ngực bụng, lại mất không ít máu, Lăng Thanh Vân bị đá ra ngoài, nhìn tang thi kia vặn vẹo mặt thu tay về, cắn răng một cái xoay người đánh tiếp.

Trang Thành vẫn ở đây, hắn rất nhanh có thể giúp cậu khôi phục! Một thân kim quang lóe lên luồng sáng trắng, vết thương trên người Lăng Thanh Vân lập tức đỡ hơn, nhưng nhìn lực tín ngưỡng quanh thân tiêu tán, tim hắn cũng trầm xuống.

Tiểu Công tuy rằng theo bên cạnh Lăng Thanh Vân hỗ trợ, nhưng có thể nhìn ra nó cực kỳ kiêng kị tang thi đối diện, lúc này lập tức chạy về phía Lăng Thanh Vân: “Chúng ta vào không gian đi!”

Tiếng Tiểu Công cũng vang lên trong đầu, Lăng Thanh Vân theo bản năng liền cự tuyệt trong đầu: “Không được!”

“Chúng ta đánh không lại hắn, hắn đã cấp tám rồi, hơn nữa hình như còn trở nên mạnh hơn!” Tiểu Công gấp đến giơ chân, tự nó có thể trốn vào không gian, nhưng Lăng Thanh Vân mà chết, không cần nghĩ cũng biết ngọc công đức khẳng định sẽ rơi vào tay ma tu đối diện kia!

Ma Quân này thật sự rất lợi hại, thế mà ngay cả mấy Thần Quân thần thông quảng đại cũng lừa gạt được! Đồng thời lại nương vào việc Thần Quân không muốn tạo sát ngược dính nhân quả liền bày ra một bố cục, mà hắn quả thật đoán đúng, Thần Quân không muốn hủy diệt một tinh cầu, hắn lại có thể từ máu thịt của hơn tỷ người mà sống lại.

“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?” Lăng Thanh Vân tình nguyện người đối diện là Trang Thành nhập ma chứ không muốn…

“Đoạt xác!” Tiểu Công có chút bất đắc dĩ mở miệng, phun ra một ngọn lửa, lại bị sương đen nháy mắt nuốt lấy.

Hai mắt Lăng Thanh Vân đỏ lên, dường như còn có máu chảy ra.

“Đúng vậy, chính là đoạt xác.” Thanh âm Trang Thành lặp lại còn hơi kéo dài, nhưng người nói lại không phải là Trang Thành.

Dùng lực tinh thần nói chuyện với nhau cũng chỉ trong giây lát, Lăng Thanh Vân tâm thần chấn động, sắc mặt bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt dị thường, sau đó, lại một lần tiếp nhận công kích của đối phương!

“Lăng Thanh Vân! Lăng Thanh Vân!” Phía dưới có tiếng người hô to tên mình, Lăng Thanh Vân lại vì tâm thần kích động và bị thương mà phun ra một búng máu.

Cách khá xa, trên máy bay có người nhìn trận chiến này, chụp được hình ảnh đó liền truyền đi ra cùng với thuyết minh.

Lúc này mặc kệ là trực thăng cận chiến hay máy bay chiến đấu đều tùy thời có khả năng gặp nạn, nhưng gặp phải tràng chiến đấu như vậy, nghĩ đến hơn tỷ người biến thành tang thi, tử vong lại giống như chẳng là gì…

“Lăng Thanh Vân lại bị thương, tang thi kia rất mạnh rất mạnh, cực kỳ mạng, nếu Lăng Thanh Vân không thể thắng….”

“Lăng Thanh Vân!” Thanh âm của vô số người hợp lại, thế nhưng chỉnh tề một cách thần kỳ, người ở khu an toàn thành phố S cùng nhau khản giọng hô, mà những người khác chú ý tình huống nơi này, cũng đều hô to.

Mặc kệ lúc trước Lăng Thanh Vân có hợp tác với tang thi hay không, hiện tại, không phải hắn đang vì nhân loại mà liều mạng sao?

“Công đức đạt tới một trăm triệu, bắt đầu thăng cấp.” Thanh âm tựa như tiếng trời vang lên bên tai Lăng Thanh Vân, hắn hoàn hồn trong giây lát liền nhìn thấy một mảnh quang mang phát ra từ người mình!

Sương đen trước mặt bắt đầu tan ra, hiện tại, kim quang có thể tinh lọc hết thảy!

Tiểu Công đắm chìm trong kim quang, đột nhiên ngửa đầu rống to một tiếng, thân hình to lên mấy mét, đồng thời cũng tinh thần hơn hẳn. Trang Thanh đối diện trên mặt đầu tiên là lộ ra biểu tình vui mừng, sau đó lại lập tức dữ tợn.

“Không nghĩ tới ngươi trong thời gian ngắn như vậy mà có thể đạt được công đức kim thân…” Tựa hồ đang lầm bầm, miệng tang thi kia giật giật, đột nhiên hạ quyết tâm, đọc một đoạn chú ngữ.

Toàn thế giới, vô số tang thi đang mờ mịt di động, truy đuổi hơi thở người sống, đúng lúc này đột nhiên bất động.

Bắt đầu từ phụ cận khu an toàn thành phố S, vô số tang thi bỗng dừng lại rồi đột ngột ngã xuống, trên người bọn chúng toát ra từng làn khói đen hoặc to hoặc nhỏ, bay về phía tang thi đứng giữa kim quang kia.

Hắn vốn định áp chế cái linh hồn không chịu dễ dàng phục tùng này, chỉnh sửa lại lực lượng sau đó mới thu thập lại toàn bộ sức mạnh phân tán của mình, không ngờ nhân loại đối diện kia thế mà có thể vào lúc này đạt tới thành tựu công đức kim thân!

Trước đó, hắn có thể đè nặng nhân loại và Kỳ lân đối diện là bởi vì hắn cao hơn một cấp. Nhưng hiện tại, thực lực của đối phương tăng trưởng lên tương đương mình, còn có một con Kỳ lân trưởng thành hỗ trợ…

Hắn bất chấp trong cơ thể còn có linh hồn đang tranh đoạt quyền khống chế, cũng bất chấp năng lực thừa nhận của khối thân thể này, hiện tại hắn bởi vì vấn đề thực lực mà không có biện pháp tới gần đoàn kim quang chói mắt kia, chỉ có thể nhân lúc này lấy lại toàn bộ sức mạnh của mình!

Trên bầu trời, một động đen cực lớn phảng phất như đang hút hết thảy mọi thứ, mà kim quang bên cạnh lại không có động tĩnh gì, đột nhiên có người hô to: “Tang thi chết! Tang thi chết này!”

Toàn thế giới, mặc dù có vô số người đang chú ý trận chiến này, nhưng cũng có rất nhiều người đang đánh nhau với tang thi, cho nên, càng ngày càng có nhiều người kinh hỉ phát hiện, tất cả tang thi đều chết!

Kim quang quanh thân Lăng Thanh Vân một giờ sau mới hoàn toàn biến mất. Bởi vì tang thi chết, lúc này lực tín ngưỡng quanh thân hắn càng thêm nồng đậm, trong mắt hắn gần như đã ngưng tụ thành hơi nước trắng, nhưng khói đen quanh người tang thi đối diện vẫn mang đến cho hắn áp lực rất lớn.

Thật vất vả mới đạt tới cấp tám, tang thi đối diện thế mà cũng sắp thăng cấp? Lại còn là cấp chín! Còn hắn thì sao, hiện tại toàn thế giới cũng không có đến một tỷ người, hắn lấy đâu ra nhiều công đức như vậy?

Lăng Thanh Vân nhìn khuôn mặt hay biến sắc giữa màn khói đen đột nhiên làm ra khẩu hình “Đi mau” liền lập tức vọt tới.

“Ha ha ha ha!” Tang thi kia cười, vô số khói đen đọng lại quanh hắn, Lăng Thanh Vân đánh vào tầng khói kia, lực tín ngưỡng quanh thân nhanh chóng tan biến!

“Tinh lọc! Tinh lọc!” Tiểu Công đột nhiên hô to.

Lăng Thanh Vân không chút do dự!

“Ngươi điên rồi, ngươi không cần thực lực này sao?” Tang thi bị sương đen bao lấy quá sợ hãi, tán đi toàn thân công lực để tinh lọc một ma tu, tuy rằng quả thật có thể làm như vậy, nhưng hắn thật sự chưa từng thấy ai làm!

Đối phương tu công đức có Kỳ lân, hẳn là có ngọc công đức trong tay, hắn nghĩ đối phương sẽ tránh mình, không ngờ đối phương thế mà lựa chọn làm như vậy!

Tán đi toàn thân công lực… Cho dù hắn sắp chết cũng không muốn buông tha một thân công lực của mình, ai ngờ thế mà có người muốn làm như vậy?

Người tu thành công đức kim thân, máu cũng là màu vàng, cuối cùng đập vào mắt hắn chình là một mảnh chất lỏng màu vàng, sau đó, linh hồn bị áp chế trong cơ thể kia đột biệt phát ra một tiếng rên rỉ!

Trên bầu trời, cái động đen kia rõ ràng nồng đậm hơn màu vàng rất nhiều, nhưng đột nhiên, mạt màu vàng bạo phát, vô số kim quang bao vây màn sương đen, sau đó dần dần tan rã, dần dần biến mất, cuối cùng không trung cái gì cũng không còn.

Tang thi chết sạch, Lăng Thanh Vân tiêu thất….

Lưu lại một đám người nhìn trời. Lúc này, mặt trời lặn xuống, dư quang màu vàng chiếu khắp thiên không thành một màu đỏ rực.

Truyện Chữ Hay