Khi hai cha con đang biểu diễn trên sân khấu thì người mẹ sẽ ngồi ở phòng phỏng vấn.
Người mẹ thứ tư bước ra khỏi phòng phỏng vấn thì Đào Đào cũng được gọi vào trong.
Nói thật khi được gọi vào phòng phỏng vấn, nội tâm Đào Đào rất mâu thuẫn đồng thời cũng rất kháng cự, cô thậm chí còn muốn cắt đứt quan hệ với hai cha con búp bê Nga không chính thống này.
Thông qua màn trình diễn của bốn nhóm trước, cô đã đoán được tình huống tiếp theo sẽ ngại ngùng đến cỡ nào.
Tuy rằng rất mất mặt, cũng rất muốn bỏ chạy, nhưng cô không thể vứt bỏ niềm tin này của hai cha con, ai bảo bọn họ là người một nhà luôn yêu thương nhau chứ…
Cuối cùng cô vẫn căng da đầu đi vào trong phòng phỏng vấn, nội tâm vừa căng thẳng lại rất lo lắng.
Trong phòng phỏng vấn đến cả cái ghế cũng không có, các bà mẹ chỉ có thể đứng ở giữa phòng xem trực tiếp trên TV LCD được treo trên tường.
Đào Đào vừa đứng vào vị trí, cô nhìn thấy cặp búp bê Nga không chính thống bước lên sân khấu trên màn hình TV.
Tạo hình nổi loạn, bước đi tự tin, sự kiêu ngạo trước toàn trường quay, không có một chút gì bối rối và căng thẳng, giống như không phải đến đây để thi, mà là đến một buổi biểu diễn cá nhân.
Hai người bọn họ mang tóc giả trên đầu, là điểm nhấn quan trọng trong tạo hình, vô cùng hoang dã.
Trình Quý Hằng và Bánh Sữa Nhỏ trong TV bước vào giữa sân khấu, người phỏng vấn bắt đầu tiến hành đưa ra ra câu hỏi với người mẹ.
Vị MC nữ kia là người dẫn chương trình cho trẻ em, giọng nói rất ngọt ngào, vẻ mặt dịu dàng: “Mẹ có kỳ vọng nào với thành tích của hai cha con không?”
Đào Đào căng da đầu gật gật.
MC nữ cười hỏi: “Bao nhiêu điểm?”
Đào Đào cắn chặt răng, mím môi, nhíu mày, rối rắm trong chốc lát. Hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn ăn ngay nói thật: “Một trăm năm mươi điểm.”
MC nữ tươi cười hiện lên vẻ kinh ngạc: “Chỉ có một trăm năm mươi thôi sao?”
Đào Đào nghĩ thầm: “150 điểm đã là cao rồi.” Nhưng ở trước ống kính, cô phải nói vài câu cho hợp lý: “Điểm số không quan trọng, tham gia thi đấu cũng không phải vì thắng thua, chủ yếu là muốn luyện sự can đảm của con thôi.”
Người dẫn chương trình nghe thế thì gật đầu, cuối cùng còn tán thưởng từ tận đáy lòng với câu nói của Đào Đào: “Xem ra cô đã hiểu rõ cuộc thi này cần gì.”
Đào Đào: “…”
Chủ yếu là bởi vì trình độ của cặp búp bê Nga không chính thống kia không được tốt lắm nên cô mới nói như vậy, nếu như tốt một chút thì cô cũng không cần phải nói như thế đâu.
Trên màn hình TV hai cha con đã chạy tới giữa sân khấu rồi đứng yên, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, người dẫn chương trình kết thúc phỏng vấn, trái tim Đào Đào đã nhảy lên tới cổ họng rồi.
Tuy rằng hiện trường tai nạn đã được dự đoán từ trước, nhưng ai có thể bình tĩnh để trải qua tai nạn đâu chứ.
Nếu đến cuối vẫn không đạt được 100 điểm, thật đúng là… thảm quá thảm.
Đào Đào ở bên này rất căng thẳng, trái tim nhảy bịch bịch, nhưng hai cha con nào đó đứng trên sân khấu cũng không lo lắng chút nào, rất bình tĩnh và thoải thoải mái, thậm chí còn có chút giống cảm giác như sân khấu này là của bọn họ vậy.
Ở phương diện khí chất này, cặp búp bê Nga không chính thống đã thể hiện vô cùng tốt.
Khi hai cha con đứng yên trên sân khấu, máy quay có cảnh đặc tả hai cha con, cùng lúc đó, Đào Đào ở bên ngoài ống kính cuối cùng cũng đã phát hiện ra ưu thế của cặp cha con nhà này chính là dáng người đẹp.
Vốn dĩ Trình Quý Hằng có dáng người cao lớn thẳng tắp, vai rộng eo thon chân dài, đường cong cơ bắp cân xứng, nhìn rất nam tính. Áo màu đen và quần jean càng làm tôn lên ưu điểm dáng người của anh không sót cái gì, vừa hoang dã vừa gợi cảm.
Tuy rằng trang điểm tông khói không phải là xu hướng, nhưng ngũ quan vẫn đẹp trai như cũ, màu đen trên mắt ngược lại vì anh càng tăng thêm phần mê hoặc và quyến rũ.
Còn Bánh Sữa Nhỏ mang màu khí chất khác: Đáng yêu hoang dã.
Đứa bé hiện tại đã 4 tuổi, cao hơn năm ngoái, nhưng vẫn có dáng vẻ mềm mại đáng yêu, hai cánh tay lộ ra trước ngực vừa trắng nõn vừa nhiều thịt, làm người khác muốn cắn một miếng. Tuy rằng trước ngực đeo một cây guitar nhỏ, nhưng Đào Đào vẫn có thể tưởng tượng đến cái bụng tròn vo sau cây đàn.
Ông chồng đẹp trai, con gái thì đáng yêu, giờ khắc này, bỗng nhiên Đào Đào cảm thấy rất tự tin.
Nhà của chúng ta chính là tuyệt nhất!Nhưng mà giây tiếp theo, lòng tự tin của cô đã bị màn mở đầu của hai cha con này đánh vỡ…
Thi đấu bắt đầu, ánh đèn sân khấu sáng lên, nhạc đệm bắt đầu. Bài hát “Rời khỏi bề mặt trái đất” của Mayday, phong cách nhạc rock and roll, mở màn rất xung sức.
Âm nhạc đã bắt đầu, hai cha con này lại không vội vàng biểu diễn, nhưng lại đồng nhất cùng nhau gỡ kính râm treo trên ngực, rồi lại nhất trí đeo kính râm lên mắt.
Chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, động tác đều đặn, vẻ mặt lạnh lùng và hoang dã, đẩy khí chất lạnh lùng và bùng nổ của style đầu xù quần áo hầm hố không chính thống lên một đỉnh cao khác..
Trong phút chốc, toàn trường quay sôi trào, ánh đèn lóng lánh, vỗ tay như nước, hò hét rêu rao. Hai cha con sành điệu mang kính râm rất thành công đẩy bầu không khí sân khấu lên cao trào.
Cho dù là người xem hay ban giám khảo đều kịch liệt vỗ tay, bọn họ đặt hy vọng vô cùng cao với tổ hợp này.
Toàn trường chỉ có một người không có vỗ tay, anh ta chính là anh em tốt của Trình Quý Hằng, Quý Sơ Bạch.
Nhìn cặp búp bê Nga không chính thống đang đeo kính râm đang ở trên khán đài, Quý công tử mặt không cảm xúc lấy ra hai nút bịt tai siêu cấp đưa cho vợ mình một đôi trước.
Trần Tri Dư đang điên cuồng vỗ tay, sau khi thấy nút bịt tai, trừng mắt liếc ông chồng của mình một cái, tức giận: “Anh làm em mất hứng thật đó?”
Quý Sơ Bạch không giải thích, thở dài, không nói một lời nào quăng bịt tai lên đùi của vợ mình, im lặng mở thêm một hộp nút bịt tai khác, nhanh chóng nhét hai nút bịt tai vào trong tai của mình, nhét thật kỹ thật kín, không cho phép âm thanh nào lọt vào.
Trần Tri Dư vô cùng cạn lời, coi như là khó nghe đi thì cũng khó nghe đến mấy chứ? Đến nỗi mang nút bịt tai như thế?
Sau khi màn âm nhạc dạo đầu cuồng nhiệt kết thúc, sự kỳ vọng của khán giả toàn trường quay đã vọt lên đỉnh điểm, đầy mong chờ màn trình diễn của bộ đôi búp bê Nga không chính thống này trên sân khấu!
Chỉ có Quý Sơ Bạch và Đào Đào biết, tai nạn sẽ ập đến.
Bánh Sữa Nhỏ trình diễn đầu tiên, trước khi trình diễn, cô bé còn nhảy nhót vài cái, đồng thời gãy vài cái lên đàn guitar, nhìn rất chuyên nghiệp.
Nhưng mà giây đầu tiên cô bé mở miệng, mọi thứ hoàn toàn sụp đổ.
“Quăng đi~ đồng hồ, vứt áo ~ khoác, vứt luôn balo, sau đó bỏ luôn thói cằn nhằn; Quăng đi tivi ném luôn máy tính, quăng đi suy nghĩ, vứt bỏ phiền muộn~”
Hiệu ứng âm thanh trong phòng thu vô cùng tốt, trong phút chốc, giọng hát non nớt không đúng được nhịp nào như một lưỡi dao vô hình bao trùm toàn trường quay, tấn công lỗ tai của mọi người.
Khán giả tại hiện trường và giám khảo trong khoảnh khắc này đều nhất trí làm hành động người già nhíu mắt lại khi xem điện thoại.
Vừa rồi kỳ vọng cao bao nhiêu thì hiện tại thất vọng bấy nhiêu.
Nhưng mọi người cũng chưa hoàn toàn hết hy vọng, có lẽ người cha hát sẽ không tệ đâu nhỉ?
Chịu đựng khoảng thời gian đau khổ và tra tấn, cuối cùng đứa nhỏ cũng đã hát xong đoạn đầu tiên, người cha tiếp tục hát đoạn thứ hai.
“Một trái tim đập thình thịch thình thịch~, lập tức mọi buồn phiền đều quên sạch~, tôi không muốn khiến bản thân buồn tủi thêm một giây nào nữa~”
Thang âm 5 nốt, không có một âm nào chuẩn.
Lời bài hát và phần đệm thậm chí không khớp với nhau.
Cho dù là cha hay con gái, tất cả đều tự do phát huy, hoàn toàn không tuân theo giai điệu gốc của bài hát, có thể nói là sáng tạo một cách đột phá. Hiện trường tai nạn kiểu mẫu trong sách giáo khoa, nhưng lực sát thương lại cấp cung đình, không chỉ tàn phá lỗ tai, còn tàn phá cả tâm hồn.
Giọng hát được phòng phát sóng lan tỏa toàn khu vực càng làm cho người ta tuyệt vọng gấp ngàn lần.
Giọng hát ma quái cứ lọt vào tai như vậy.
Cũng giống như đang vô tình giết chết người khác vậy.
Ngay cả Lục Chỉ Cầm Ma cũng phải chịu thua.
Lông mày của khán giả nhíu càng chặt, biểu cảm cũng càng thêm gượng gạo, thậm chí có một số người mặt dần tái xanh, giống như bị ai đánh một đấm vào bụng, toàn bộ dạ dày đều cuộn tròn.
Trần Tri Dư cảm thấy màng nhĩ mình muốn nổ tung, vẻ mặt vô cùng xấu hổ mà nhìn lén ông chồng nhà mình, yên lặng mở nắp hộp đựng nút bịt tai ra, không hề do dự bịt tai ngăn âm thanh này lại.
Trong phút chốc, thế giới vô cùng đã thanh tịnh và thoáng đãng hẳn.
Cách màn hình, Đào Đào có thể cảm giác được sự xấu hổ ngột ngạt trong trường quay, tất cả mọi người đều đang vô cùng xấu hổ, mọi người đều xấu hổ thay cho cặp cha con búp bê Nga không chính thống trên sân khấu.
Người duy nhất không xấu hổ trong trường quay chỉ có hai cha con này.
Tuy rằng trình độ ca hát của họ không mấy chuyên nghiệp, nhưng khí chất tuyệt đối chuyên nghiệp, cho dù là Trình Quý Hằng hay Bánh Sữa Nhỏ đều không để ý đến cảm nhận của mình, chỉ lo hát thôi, hát vô cùng chuyên tâm, cứ hát mà không thèm quan tâm ai cả, hoàn toàn đắm chìm ở trong màn trình diễn của mình, có thể nói là “Dù trải qua hàng nghìn lần mài dũa và vạn lần va đập vẫn giữ được sự kiên cường, bất chấp mọi gió Đông, gió Tây, gió Nam, gió Bắc”. Mặc kệ mọi người cảm nhận thế nào, tôi muốn hát, thậm chí còn muốn hát thật lớn.
Nếu không nghe giọng hát thì trình độ biểu diễn trên sân khấu của hai người này có thể so sánh với thiên vương thiên hậu.
Vẫn là câu nói kia, với khí chất này, bộ đôi búp bê Nga không chính thống này rất chặt đẹp, từ đầu đến cuối chưa bao giờ buông lỏng!
Thật khổ lòng người xem…
Đại khái đây là lần xem trải nghiệm khủng bố nhất đời này của bọn họ.
Trong khi buổi biểu diễn đang diễn ra, điểm số theo kỳ vọng của Đào Đào ngày càng thấp, dần dần từ 150 rớt xuống 130, lại từ 130 rớt xuống 100, cuối cùng trực tiếp rớt xuống 60.
Tổng điểm là 360 điểm, chỉ cần hai cha con này được 60 điểm, cô đã cảm thấy mỹ mãn.
MC nữ kia lúc này mới hiểu được vì sao điểm số kỳ vọng của người mẹ này lại thấp như vậy: Không phải bởi vì rộng rãi, mà là trong lòng đã hiểu rõ.
Đối với khán giả đang xem, so sánh với tổ khác, màn trình diễn của cặp búp bê không chính thống này có cảm giác vô cùng dài, thêm một giây đều là tra tấn. Cho nên khi màn trình diễn của hai cha con này vừa kết thúc, không khí tại hiện trường lại bị đẩy đến một cao trào một lần nữa. Cuối cùng cũng kết thúc!
Mọi người đứng dậy vỗ tay cuồng nhiệt, lên tiếng hò hét, giống như chào đón cuộc đời mới.
Nhóm có số điểm cao nhất cũng chưa nhận được nhiều tràn vỗ tay như vậy.
Đối diện với khán giả bên dưới đang nhiệt tình vỗ tay như thế, trên đài hai cha con nhìn nhau cười, như đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Đào Đào: “…”
Hai người mau tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi! Người ta không phải cổ vũ hai người đâu, là tự vỗ tay cho chính mình đó, để chúc mừng họ đã sống sót sau sự tra tấn mà cả hai người đã tạo nên đó!
Tổng cộng có ba vị giám khảo, tất cả đều là những giáo sư âm nhạc chuyên nghiệp, trong đó một vị được trường mầm non thuê từ nước ngoài về.
Mỗi khi một màn trình diễn kết thúc, ba vị giám khảo sẽ đưa ra lời bình luận.
Nhưng mà sau khi màn trình diễn của hai cha con này kết thúc, ba vị giám khảo lại rơi vào tình trạng im lặng.
Dựa theo quy trình, vị giáo viên nước ngoài là người nên đưa ra nhận xét đầu tiên.
Người giáo viên nước ngoài nói rất nhiều, còn luôn miệng khen tiết mục, sau khi những màn trình diễn trước kết thúc, ông đều đưa ra những lời khen ngợi rất nhiệt tình. Nhưng giây phút này, nhìn hai cha con búp bê Nga không chính thống trên sân khấu, bỗng nhiên ông không nói gì, não mất đi khả năng ăn nói, không thể nói tiếng Trung cũng như tiếng Anh.
Trình Quý Hằng và Bánh Sữa Nhỏ mong chờ nhìn ông.
Vị giáo viên nước ngoài muốn nói lại thôi mấy lần, cười trừ cho lễ phép, từ kẽ răng thốt ra một từ: “special.”
Hai vị giám khảo còn lại cũng theo hiệu ứng này…
“Đặc biệt.”
“Vô cùng đặc biệt.”
Lời nhận xét chỉ có vậy, hiện trường bắt đầu chấm điểm.
Đào Đào đang ở trong phòng phỏng vấn chờ đợi đến nghẹt thở, phải làm sao mới được đây? Nếu được 0 điểm thì sao?
60!
60!
Làm ơn phải được 60 điểm!
Ba vị giám khảo tuân thủ nguyên tắc không tổn thương đến đứa nhỏ, từng người cho 10 điểm – những nhóm trước ít nhất cũng được 15 điểm.
Đào Đào nhìn thấy điểm số, không chỉ có thở phào nhẹ nhõm, đã được 30 điểm, khoảng cách đến thành công chỉ còn một nữa thôi!
Kế tiếp là bỏ phiếu của khán giả.
Cô lại tiếp tục chìm vào lo sợ, chắc không đến nổi không được một điểm chứ? Chắc không chỉ được 30 điểm chứ? Chắc không thảm vậy đâu nhỉ?
Một phút sau, cuộc bỏ phiếu kết thúc, trên màn hình lớn hiện lên số điểm cuối cùng: 159.
Đây là số điểm thấp nhất của các đội tham gia.
Đào Đào ngẩn người nhìn điểm trên màn hình.
Số điểm này còn cao hơn mong đợi của cô.
Vài giây sau, cô kích động hét lên một tiếng chói tai, quơ tay múa chân nhảy nhót hoan hô: “A a a a a! 159! MỘT TRĂM NĂM MƯƠI CHÍN!”
Nữ MC: “…”
Dễ thỏa mãn như vậy à?
Mặc dù kinh ngạc nhưng MC nữ vẫn không quên công việc của mình, tiếp tục phỏng vấn: “Cô cảm thấy tiếc mục của con gái và chồng mình thế nào?”
Đào Đào không cần nghĩ ngợi liền nói ra: “Tuyệt vời! Tuyệt nhất từ trước đến nay luôn!” Cô rất hài lòng!
MC nữ: “…”
Đúng là không phải người một nhà thì không thể ở chung một nhà được.
Hai cha con sau khi thi xong liền xuống sân khấu, cũng có một người dẫn chương trình chờ sẵn phỏng vấn họ.
Trình Quý Hằng và Bánh Sữa Nhỏ đi ra sau cánh gà sân khấu, tiến hành phỏng vấn.
Người MC này là nam, anh ta phỏng vấn người ba trước: “Anh cảm thấy tiết mục của mình và con gái thế nào?”
Mặt Trình Quý Hằng bình tĩnh nói thẳng: “Tuyệt vời! Tuyệt nhất từ trước đến nay!”
MC nam cười ha ha, ngồi xổm xuống, đưa microphone đến miệng Bánh Sữa Nhỏ: “Bé con ơi, con cảm thấy hôm nay mình đã thể hiện như thế nào nè?”
Bánh Sữa Nhỏ kiêu ngạo ưởng ngực nói: “Tuyệt vời! Tuyệt nhất từ trước đến nay!”
MC nam: “Nhưng điểm số ngày hôm nay của đội không quá cao, nếu không thể lấy được vị trí số một con có buồn không?”
Bánh Sữa Nhỏ lắc đầu: “Dạ không, ba con nói chỉ cần con thấy con giỏi nhất thì con sẽ đứng nhất.”
MC nam: “..”
Rất tự tin.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, hai cha con cùng sánh vai nhau bước đi, ngẩng đầu ưỡn ngực, rời khỏi chỗ phỏng vấn vô cùng thần thái.
Nhóm tiếp theo là nhóm cha con nhà họ Bạch, màn biểu diễn phong cách rock ‘n roll, rất thành công chữa lành tinh thần và lỗ tai của mọi người, kết thúc đạt được 360 điểm, đây là nhóm đầu tiên và duy nhất đạt điểm tuyệt đối trong cuộc thi, hiển nhiên chễm chệ vị trí quán quân.
Sau khi thi đấu kết thúc, nhóm cha con búp bê Nga không chính thống không nghi ngờ gì đứng ở vị trí chót bảng.
Nhưng bọn họ không mấy quan tâm, sau khi rời đài truyền hình, một nhà ba người đi ăn một bữa tiệc lớn chúc mừng buổi biểu diễn thành công tốt đẹp.
Vào buổi tối trước khi đi ngủ, Đào Đào tắm xong nằm trên giường xem Weibo, click mở hot search, sau khi nhìn thấy cái hot search nằm ở mục đầu tiên, cả người cô muốn ngốc luôn.
#Gia đình tự tin nhất trong lịch sử#