Sau khi hoàn thành uỷ thác hộ tống, Tet và tôi dừng chân tại thị trấn ngay trước Thành phố Hầm ngục để báo cáo hoàn thành nhiệm vụ, và rồi đi bộ hết đoạn đường còn lại.
「Không có nhiều ma vật lắm nhỉ. A, thảo dược kìa.」
「Phù thuỷ-sama! Ở chỗ kia có nhiều lắm!」
Chúng tôi vừa thong thả đi theo trục chính vừa tiện tay hái thảo dược ven đường. Vì những loại thảo dược chúng tôi biết đều mọc đầy rẫy quanh đường nên không khó để thu thập chúng. Tối đó, tôi sử dụng những nguyên liệu mua được từ thị trấn và gia vị được tạo ra từ 【Ma pháp Sáng tạo】 để nấu bữa tối.
「Tối nay ăn củ cải hầm kem nhé?」
「Được ạ! Củ cải dẻo và thịt xông khói thái dày ăn ngon lắm á!」
「Thật không may cho em, tối nay chúng ta còn có cả thịt gia cầm nữa!」
「Thịt gia cầm cũng ngon không kém~!」
Tôi thái miếng thịt xẻ ra từ con ma vật dạng chim chúng tôi đã đánh bại cách đây không lâu thành những lát mỏng vừa ăn rồi bỏ vào nồi. Đôi lúc chúng tôi sẽ ăn bánh mì chấm súp hầm kem mà tôi nấu; khi khác thì tôi lại tạo ra cơm từ 【Ma pháp Sáng tạo】 rồi chan súp hầm lên. Chúng hoàn toàn dựa vào cảm tính của tôi mỗi lúc đến bữa ăn.
Và khi cái lạnh của màn đêm trước khi đông tới buông xuống-
「Như này được chưa ạ, Phù thuỷ-sama?」
「Được rồi đó. Chị cũng chuẩn bị cả màn che rồi.」
Tôi đóng vài cái cọc kim loại và mắc tấm vải chống nước lên xung quanh bồn tắm mà Tet vừa tạo ra, làm nên một cái buồng tắm đơn giản. Tiếp đó tôi đặt một ma pháp kết giới bao phủ toàn bộ khu vực và chuẩn bị sẵn sàng cho lần tắm bồn đầu tiên sau một thời gian dài của tôi và Tet.
「Giờ chị sẽ chuẩn bị nước tắm. –-《Nước》, –-《Hỏa cầu》!」
Tôi thêm nước vào bồn đá rồi dùng 《Hỏa cầu》 để đun nóng nước. Rồi tôi thêm cả vỏ cam khô và thảo mộc vào để biến nó thành một bồn tắm thuốc.
「Phù, đây quả thực là cách tốt nhất để kết thúc một ngày dài mệt mỏi.」
Không giống ma pháp vệ sinh ―《Tịnh hóa》, vốn chỉ loại bỏ bụi bẩn, mùi thơm và hiệu ứng của bồn tắm thuốc này thực sự sưởi ấm tôi đến tận tâm can.Sau khi gội đầu xong xuôi, tôi và Tet rời khỏi bồn tắm rồi chúng tôi nhẹ nhàng thoa thuốc mỡ gấu để bảo vệ làn da khỏi sự khô cứng của không khí mùa đông. Vì đã được chưng cất đi chưng cất lại nhiều lần nên nó không nhưng không hề bốc mùi mà còn dễ dàng thẩm thấu vào da, giúp cho tôi có một giấc ngủ thoải mái bên trong căn lều. Còn Tet - người chẳng biết mệt mỏi là gì thì vẫn đứng ngoài canh gác, và cứ thế một ngày nữa của chung tôi đã kết thúc.
Vẫn men theo trục đường chính và tiện tay hái thảo dược bên đường, sau ba ngày, chúng tôi đã đến Cố đô Apanemis, hay còn được gọi với cái tên Thành phố Hầm ngục.
「Ta đến nơi rồi.」
「Ừm, đúng vậy.」
Sải bước về phía cổng thành, chúng tôi tiến vào hàng dành riêng cho mạo hiểm giả để làm thủ tục. Mọi thị trấn sẽ đều có một lối đi dành riêng cho mạo hiểm giả nhằm không cản trở nhiệm vụ của họ, nên mọi thủ tục đều diễn ra vô cùng suôn sẻ. Ở Thành phố Hầm ngục thì việc này lại càng được chú trọng hơn nữa, cũng bởi nền kinh tế của nó xoay quanh chính những mạo hiểm giả.
Sau khi hỏi người canh gác địa chỉ của công hội, chúng tôi liền tiến thẳng về hướng đó. Có vẻ như nó được xây dựng ngay bên hầm ngục ở thành phố này, và họ cũng kiêm luôn việc quản lý lối vào hầm ngục này.
「Chúng ta sẽ phải tạm hoãn lại việc khai phá hầm ngục một thời gian để thu thập thêm một ít thông tin.」
「Hểểểể? Nhưng em muốn có mấy viên ma thạch trong hầm ngục cơ~!」
「Rồi, rồi. Chị nghĩ ở sân đấu tập của hội chắc hẳn sẽ có vài bạn tập phù hợp với em đấy, tạm giải trí ở đó tí đi nhé.」
「Vâng ạạạ!」
Cười gượng trước cách cư xử đậm chất Tet vừa rồi của em ấy, tôi đi đến bàn tiếp tân của hội.
「Xin chào. Chúng tôi mới đến hôm nay nên tới để chào hỏi. Đây là thẻ hội của bọn tôi.」
「Chào mừng đến với Apanemis! Để tôi kiểm tra thông tin cho hai bạn.」
Mặc dù việc kéo chiếc mũ trùm đầu xuống thấp quá thể khiến tôi trông chả khác gì một đứa trẻ đáng ngờ nhưng trong một năm qua tôi đã rút ra được một bài học quan trọng, đó là nếu đưa thẻ hội của mình ra thì sẽ tránh được kha khá những rắc rối không đáng có. Và vì chỉ cần là mạo hiểm giả từ hạng D trở nên là đã có thể khiêu chiến hầm ngục được rồi, vậy nên việc thấy những mạo hiểm giả ngoại quốc ở đây vì mục đích tương tự cũng không phải là chuyện hiếm. Thậm chí còn có những người đến đây từ trước khi mùa đông bắt đầu nhằm tìm kiếm một nguồn thu nhập ổn định từ hầm ngục, nhưng có vẻ cô gái lễ tân vẫn có vẻ khá ngạc nhiên khi thấy một người có vóc dáng trẻ như tôi đạt được hạng C.
「Xin cảm ơn. Vậy kế hoạch của hai người khi ở đây là gì?」
「Chúng tôi sẽ ở lại thành phố này hết mùa đông. Và… việc thuê một phòng trọ trong thời gian dài như thế sẽ khá là tốn kém, nên tôi cần một vài đề xuất về một nơi ở cho thuê lâu dài.」
「Vậy thì! Chúng tôi có một số căn nhà cho thuê từ các nhà môi giới có hợp tác với hội. Ngoài ra thì chúng tôi cũng có thêm vài căn được điều hành bởi những mạo hiểm giả đã về hưu nữa.」
Theo lời cô ấy thì lựa chọn ở đây là thuê một căn hộ chứ không phải là cả ngôi nhà. Tet và tôi thì cũng chỉ cần một nơi để ngủ và để đồ mà thôi vậy nên một căn nhà sẽ khá là thừa thãi. Một căn hộ tuy chỉ to hơn phòng trọ đôi chút nhưng nếu có chủ sở hữu là một cựu mạo hiểm giả thì an ninh có vẻ sẽ được bảo đảm hơn.
「Vậy hãy cho chúng tôi một căn đi. Cô có thể viết giùm tôi một lá thư giới thiệu không?」
「Tất nhiên rồi. Xin hãy đợi tôi một lát.」
「À, trong lúc chờ đợi thì tôi cũng muốn bán một chút nguyên liệu…」
「Nếu vậy thì vui lòng sang quầy bên kia ạ.」
Sau khi thấy quầy giao dịch, tôi và Tet liền tiến sang bên đó và lấy chỗ thảo mộc đã hái ven đường ra.
「Chúng tôi muốn bán chỗ thảo dược này.」
「Hiểu rồi. Tôi sẽ thẩm định chúng ngay đây.」
Vì được đặt trong túi ma thuật ngưng đọng thời gian nên chúng vẫn còn rất tươi mới. Trong tương lai, tôi muốn mở rộng bể ma lực của bản thân hơn nữa và có thể tự tạo ra được một chiếc túi ma thuật mà thời gian bên trong đó có thể bị ngưng đọng, nhưng hiện giờ thì việc đó có vẻ vẫn chỉ là ước mơ mà thôi.
Trong khi nghĩ ngợi vẩn vơ thì bức thư giới thiệu đã được hoàn thành và việc thẩm định nguyên liệu cũng đã có kết quả.
「Chỗ thảo dược này đều trong tình trạng tuyệt hảo nên chúng tôi sẽ mua chúng với giá sáu đồng bạc. Còn đây là thư giới thiệu căn hộ cũng như là bản đồ đường đi tới đó.」
「Cảm ơn. Chúng tôi đi luôn đây.」