Vũ trụ Hako giờ toàn các phiêu lưu hành giả và các chuyển sinh hành giả nhỉ.
-------------------
“Ôi, quả là một chiếc váy tuyệt đẹp, cảm ơn cô rất nhiều.”
Sau khi chiếc váy cưới được hoàn tất, nó được chuyển ngay đến tay Marrietta. Cô nhanh chóng mặc thử nó để kiểm tra lần cuối, nhờ vào tay nghề lâu năm của những cô thợ may lành nghề, mà gần như không có chỗ nào cần phải điều chỉnh lại cả.
Chiếc váy trắng, biểu tượng bất diệt của một thiếu nữ thanh khiết, được tạo nên bởi loại vải bền bỉ và trang trí bởi những đường ren, tôn lên vẻ đẹp giản dị của Marietta.
“Vậy là tôi sẽ mặc bộ này khi kết hôn với ngài Belvant.”
Nhìn cô công chúa ngây ngô ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của mình với một nụ cười, Sierra thở dài.”
“Về việc người thích thống soái Fergus…”
Cô vẫn còn xấu hổ về sự hiểu nhầm tai hại của mình.
“Công chúa, từ khi nào mà người cảm thấy bị cuốn hút bởi thống soái Fergus vậy ạ?”
“Ồ, từ khi mà tôi lần đầu nhìn thấy tấm chân dung của ngài ấy! Tôi nghĩ rằng bất cứ ai nhìn thấy bức tranh mĩ lệ đó đều sẽ phải rơi vào cơn mê đắm đuối mất thôi. Đó là lí do tôi ngay lập tức xin nó từ tay đức vua và biết nó làm của riêng, hehe. Nè Sierra, tôi sẽ cho cô xem nó nhé.”
Sau khi thay quần áo về bộ đồ thường nhật, Marietta nhanh chóng tới chỗ hành lí và lục lọi trong đó cho đến khi tìm thấy bức ảnh chân dung cực kì quan trọng, đưa nó cho Sierra xem.
“Hii-“
Sierra cảm thấy tắc nghẽn lưu thông.
Đây là ảnh trừ tà hay sao thế này?!
Với sự miêu tả ánh nhìn độ không tuyệt đối của Belvant một cách hoàn hảo, bức chân dung được đánh bóng bởi một sức mạnh quái gở nào đó của anh. Nếu cô gọi nó là một bức ảnh tồi tệ, thì dĩ nhiên là nó sẽ tồi tệ đến mức mà ma quỷ cũng không dám đến gần.
Vào lúc đó, Sierra đã có một hồi ức.
Marietta luôn thích những câu chuyện mà cô đã xem hoặc nghe qua, nhưng cô đặc biệt yêu mến những anh chàng kị sĩ, kiếm sĩ và chiến binh. Cô có một sự si mê cho những câu chuyện có những nhân vật nhận ra được nếu có ngôn ngữ cơ thể gầy trầm cảm thì có thể chiếm được tình cảm của nữ chính. Trái lại, cô không mấy gì làm hứng thú với những hoàng tử đẹp mã ẻo lả. Nghĩ tới điều đó, sự hứng thú của Marietta vốn chẳng phải là một bí ẩn gì quá to tát vào lúc mà bức chân dung mạnh mẽ này xuất hiện.
Tuy nhiên, ngay cả khẩu vị của Marietta cũng có giới hạn. Trong đầu của Sierra, không đời nào một cô gái bình thường có thể đổ cái rầm chỉ với một bức chân dung mang mục đích đính hôn như thế này.
“Phải không? Không phải ngài ấy rất quyến rũ sao?”
Gương mặt Sierra trở nên nhăn nhó và không thể nói ra thành lời, nên Marietta đã ôm lấy bức tranh và tiếp tục luyên thuyên không màng thế sự.
“Nhưng, đúng như tôi đã nghĩ, người thật đúng ra tuyệt-vời hơn nhiều. Nè Sierraa, không biết tôi có được gặp ngài Belvant vào ngày hôm này không nữa?”
“Phải rồi, nếu ngài Adlan có thể giúp ngài ấy có chút thời gian rảnh vào bữa trưa, sẽ có người đến báo cho người biết.”
“Thật tốt quá, tôi thật muốn gặp ngài ấy quá đi. Và sau đó, khi chúng tôi kết hôn, ngài Belvant và tôi sẽ còn dành thời gian bên nhau còn nhiều hơn nữa, có đúng không?”
“…Xin thứ lỗi nếu tôi đã nói điều này, nhưng tôi cảm thấy người đã có quá đủ thời gian bên nhau rồi.”
Sierra, người đã biết được một bộ mặt mới của Belvant sau “Kế hoạch nuôi dưỡng nguồn Ngực tương lai” của Marietta, mang trên mình một gương mặt mệt mỏi. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như một tên dâm dục như thống soái cùng công chúa thề nguyện cho đến “đầu trọc răng rơi” đây, Sierra tự hỏi.
Phải rồi, viễn cảnh đó đã ở ngay trước mắt. Công chúa đang bị dẫn vào một con đường tối tăm. Đặc biệt là không còn nghi ngờ gì việc tên thống soái đó đang lợi dụng sự thờ ơ của người bằng lời nói dối nực cười đó.
Bản thân Sierra cũng chưa từng biết đến mùi đàn ông là như nào, nhưng dù vậy, thì trách nhiệm về việc giáo dục này này gần như đè nặng lên vai cô. Nghĩ đến đó, Sierra rơi vào cơn trầm tư.
“Ôi, xin chào ngài Adlan. Ngài đến để đón tôi sao?”
Sau bữa trưa, Marietta đang thư giãn trong phòng, chờ đợi cho cuộc gặp mặt, thì anh shipper tay phải đắc lực của Belvant đến.
“Chào buổi chiều. Công chúa Marietta. Tôi đã đến rồi đây, nhưng đôi chân này thì không được nhanh nhẹn cho lắm. Tôi mong rằng tin nhắn của Belvant không khiến cô đợi lâu chăng?”
Adlan hỏi cùng với một nụ cười ẩn ý, tông giọng quá mức thân quen hoàn toàn thư thái.
“Thôi nào, tôi chắc rằng ngài thống soái cũng đang ngóng chờ cô hôn thê đáng yêu lắm đấy.”
“Ờm, ngài Adlan đã nói vậy thì…”
Đã vận sẵn bộ cánh cho cuộc hẹn với Belvant, Marietta và người hầu theo sau Adlan đến chỗ làm việc của Belvant. Tuy nhiên…
Ngay trước lối vào, họ nhìn thấy Belvant và một người phụ nữ trẻ với một bộ váy đẹp đang ôm lấy nhau, đôi tay thanh mảnh, duyên dáng của người phụ nữ đó vòng quanh thân của Belvant.
“Hử? Ngài Bel…vant…”
“Gaaaah, anh đang làm cái quái gì thế hả đầu đất này! Chờ đã Marietta, bình tĩnh và chúng ta sẽ cùng giải quyết tình huống này!”
Adlan hét lên, quên mất lời khuyên bình tĩnh của bản thân.
Một cơn bão tuyết xuất hiện trên người Sierra.
Và cuối cùng, Marietta bụp tay lên trên miệng, nói không nên lời.
Người phụ nữ trẻ liếc về họ, nở một nụ cười quỷ quyệt.
Belvant, vẫn đang bị khoá chặt trong vòng tay của cô gái trẻ xinh đẹp tóc xoăn màu hạt dẻ, xoay gương mặt ủ rũ quen thuộc của mình đi khắp nơi. Dưới con mắt không thể hiểu được của Belvant, đôi môi của Marietta run rẩy và chạy đi mất.
“Công chúa! Trời, Belvant! Mau đuổi theo công chúa đi, giải thích mọi chuyện trước khi chuyện trở nên tồi tệ hơn!”
“Không, việc giải thích với công chúa của tôi là không cần thiết.”
“Cô đang nói cái quái gì vậy hả cô hầu, cô ấy vừa chạy vừa khóc đấy!”
“Công chúa được nhận tình yêu thương từ tất cả mọi người xung quanh, và lớn lên trở thành một cô gái chính trực và thật thà. Nếu có điều gì đó mà người muốn nói thì công chúa sẽ có thể nói ra được.”
“Uwaaaaaaaaaaah!”
Gương mặt cô méo xẹo, Marietta cắm đầu quay lại.
Chạy áp sát? Cô ấy cần phải thêm một cú chạy áp sát ư?
Trước một Adlan còn đang kinh ngạc còn Sierra hậm hừ, Marietta chạy tới trước mặt Belvant, lao thẳng vào giữa không gian giữa thống soái và cô gái xinh đẹp nọ.
Người phụ nữ ré lên một tiếc chói tai mà người dịch có thể nghe thấy.
“Này đồ bạo lực, làm cái gì thế hả!?”
Như nước đổ đầu vịt, Marietta vẫn dùng hết sức kéo tay và đẩy cô gái sang một bên.
“Xin đừng chạm vào ngài ấy! Người này chính là chồng yêu dấu của tôi!”
Marietta hét lên, vòng tay lên người Belvant và cọ sát vào.
“Và chỉ của mình tôi thôi!”
Cô cau có giận dữ với người phụ nữ, nhưng không may thay, cô chỉ trở nên đáng yêu hơn là đáng sợ.
“Ô-ôi, nhưng tôi nghe nói ngài ấy chỉ là hôn phu của cô thôi mà?”
“Bọn tôi nhất định sẽ kết hôn.”
“Với cả, việc này cũng chỉ là một cuộc dàn xếp hôn nhân chính trị thôi đúng không? Vâng, tôi hiểu mà, đây là một tình huống mà cô không còn lựa chọn nào khác ngoài ngài Belvant cả.”
Cô gái tóc xoăn hạt dẻ nở một nụ cười mỉm.
“Tôi không phải con nít; tôi là một cô gái trẻ có cả một tương lai tươi sáng đang chờ đợi phía trước… Đúng rồi, tôi có thể hỏi tên của cô không?”
“…”
Cuối cùng thì, có vẻ nhưng cô gái không muốn tham gia tranh giành làm gì cho bõ.
“Trong bất kì trường hợp nào, thì ngài Belvant đều là của tôi, vậy nên xin đừng có trở nên quá thân mật với ngài ấy.”
“Tôi nghĩ là đã cho cô sự tự do để tìm kiếm tình yêu đích thực rồi ấy chứ.”
“Tôi đã có mọi thứ mình cần rồi.”
Belvant, nãy giờ vẫn im lặng trong suốt cuộc đấu khẩu, đột nhiên quét Marietta vào vòng tay mình và nói.
“Và tôi ở bên Marietta là đã đủ rồi, nên không có vấn đề gì cả. Hơn nữa,”
Belvant hướng một ánh nhìn trang trọng với cô thiếu nữ trong tay mình.
“Tôi không phải bị ép buộc gì cả, đó bởi vì tôi muốn em từ tận sau thẳm trong tim.”
“Ngài Belvant…”
Marietta vòng tay lên cổ Belvant và bám lấy nó.
“Ừm, ờm, nếu thế thì, tôi nghĩ là mình nên ngừng can thiệp vào chuyện của ngài thống soái Fergus rồi nhỉ? Bởi vì nếu còn tiếp diễn thì sẽ chỉ mang đến một mớ rắc rối mà thôi.”
“Mối quan hệ giữa hai người họ là sự liên kết giữa hai quốc gia. Nếu một tình huống xảy ra khiến nó bị lung lạc, tôi nghĩ rằng đích thân đức vua sẽ giáng đòn trừng phạt lên kẻ đã gây ra điều đó.”
“Tôi đảm bảo rằng ông ấy sẽ không rảnh để mà quan tâm đến tên đầy đủ của cô đâu; ông ấy chỉ cần nghe họ của cô để mà khiển trách cả gia tộc nhà cô đấy?”
“Nếu cô không thể quyết tâm đối mặt với kết cục như vậy, thì sự can thiệp quá mức của cô chỉ là điều vô ích thôi.”
Khi mà hai con người còn đang tình thương-mến thương trong thế giới riêng của họ, Adlan và Sierra gây áp lực lên quý cô xinh đẹp. Với từng lời bình luận, gương mặt cô càng ngày càng trở nên nhăn nhó cho đến khi cô bỏ cuộc và rời đi.
“Trước đây, đã từng có mấy người lập dị trở nên điên cuồng và ghé tới đây. Nhưng không có gì phải lo cả, bởi Belvant đã kiên quyết từ chối họ cả rồi.”
Adlan nhanh chóng làm rõ mọi chuyện, nhưng Marietta trông vẫn còn ủ rũ.
“Nhưng, vẫn thật là khó chịu. Tôi không muốn Belvant bị lũ sâu bọ thấp kém chạm vào (yo wtf girl). Nhìn này, vẫn còn những cái vết nhớp nháp kinh khủng dính ở đây.”
Marietta thể hiện sự bất mãn với mùi nước hoa còn sót lại của cô gái xinh đẹp vừa ôm lấy cơ thể Belvant.
“Là vậy sao? Thế thì, tôi nên đi tắm và thay quần áo. Em sẽ đi cùng tôi chứ Marietta? Thư giãn chứ?”
“Hử, um, em-“
“Ừm? Em cũng phải xử lí mùi hôi của người phụ nữ đó mà Marietta. Em cũng chạm vào cô ta nữa đấy.”
“Thật đáng ghét.”
“Hết cách rồi, có vẻ như tôi phải tắm rửa cho em thật là sạch-sẽ thôi.”
Nói xong, Belvant bước vào trong phòng cùng với Marietta trong tay.
Đcm đợi đã mới chap 15 thôi thím êy!
Đừng tấn công em nó!
Tên khốn ranh ma này!
Với một tiếng *cạch* khoá cửa, hai con người đang gào thét trong lòng bị nhốt ở bên ngoài.
[Ghi chú tác giả]
Sau đó, Marietta đã tránh khỏi việc tắm rửa, nhưng sau khi nhìn thấy một Belvant bán khoả thân vừa mới bước từ bồn tắm trở ra, cô trở nên chìm trong cơn xấu hổ.