Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 106: những người bị bỏ lại

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- …… Chuyện này, là...... thế quái nào vậy……?

Tôi cay đắng nhìn theo hướng tên ma tộc chuồn mất trong khi nghe thấy giọng nói khiến tôi muốn quay lại nhìn.

…… Thuật pháp có lẽ hết hiệu lực khi thuật sĩ bỏ chạy. Hoàng tử gục ngã xuống sàn và ngừng cử động.

Hầu như không có máu chảy ra từ nơi thanh kiếm kẹt vào cơ thể hắn, vốn dĩ hắn cũng chỉ là một xác chết mà.

Quốc vương đứng hình, khụy gối xuống trước cái xác và nâng cơ thể của đứa con trai điên loạn của mình lên.

Thoạt nhìn, những người lính của Hoàng tử dường như không bắt kịp những gì đã xảy ra, còn đội giải cứu thế nào đó cũng đang bất ngờ, nhưng rồi cũng nhanh chóng quay trở lại việc họ cần làm. Họ tước hết binh khí của binh lính phe Hoàng tử và dồn tất cả lại một chỗ.

Những người lính có lẽ nhận ra phản kháng là vô ích khi mà đầu lĩnh của họ đã gục ngã, nên họ mặc kệ mình bị bắt phải làm gì mà không hề chống cự.

- …… Con trai Người đã bị thao túng bời kẻ nào đó. Chuyện là vậy đấy.

Tôi tiến lại gần Quốc vương và nói với ông ấy như vậy.

- …… Thằng bé, đã bị thao túng, suốt thời gian qua sao……?

- Có lẽ.

Thấy tôi gật đầu, Quốc vương lẩm bẩm “Vậy à…” và lại nhìn xuống đứa con trai mình.

- …… Ta đã nhận thấy được sự thay đổi của con trai mình, nhưng lại không thể hiểu được cho tới tận hôm nay… Haiz, ta thật là một người cha tồi tệ mà.

- Bệ hạ……

Neru thốt lên một giọng đau đớn.

Có điều muốn nói nhưng lại chẳng thể nói ra. Cô bé đang có khuôn mặt như vậy đấy.

- …… Con, đã phải trải qua quãng thời gian cực khổ nhất rồi. Cha xin lỗi, Ryuuto. Cha xin lỗi…

Trước vị vua đang ôm lấy xác Hoàng tử trong lồng ngực và nhẹ nhàng rớt nước mắt --- chúng tôi chỉ có thể lặng yên đứng nhìn tấm lưng người cha tội nghiệp ấy.

---------------------

Sau đó, mọi chuyện đều được giải quyết êm đẹp.

Ma~a, vị Hoàng tử, người đứng đầu phe Hoàng tử, đã qua đời. Không còn người nâng đỡ nữa, những quý tộc của phe Hoàng tử vẫn còn trong thủ đô nhanh chóng bị bắt lại trong khi vẫn còn bối rối trước cái chết của vị lãnh đạo, và vụ bạo loạn mà suýt chút nữa trở thành chiến tranh dân tộc cũng nhanh chóng tiến đến hồi kết.

Tuy nhiên, vẫn còn nhiều quý tộc liên quan không ở lại thủ đô và cố thủ trong lãnh địa của chúng, nên đó vẫn chưa phải phương án toàn diện… Ma~a, dường như sẽ có cả tá cái đầu được bay lượn trong tương lai đây. Theo nghĩa đen luôn. Tôi rất lấy làm tiếc trước mất mát này.

Về phía lãnh đạo đất nước, vị Quốc vương bị giam cầm sẽ tiếp tục tại vị.

Đã có một khoảng thời gian ông ấy rơi vào trầm cảm muốn tự vẫn, nhưng nghĩ đến việc ông làm sao dám đứng trước mộ con trai khi để lại vấn đề cho người khác mà không chịu trách nhiệm, nên dường như đã quyết định sẽ tiếp tục cống hiến cho đất nước như một vj vua tới khi vụ việc hỗn loạn này yên ổn.

Ổng cũng có nói sẽ nghĩ sẽ làm gì tiếp sau khi xong cái việc cần làm bây giờ đã.

Về vấn đề chính trị, do nhiều đại thần sẽ bay đầu vì vụ này, nên nhà thờ, lực lượng đã có đóng góp lớn trong việc giải cứu nhà vua, sẽ gửi một số người có liên quan đến chính trị đất nước tới.

Ma~a, tôi đoán đây là điều tốt với họ. Sự bình yên của họ được đảm bảo và địa vị của nhà thờ trong đất nước cũng được nâng lên một bậc.

Mặc dù… đều là linh mục hay tu sĩ, nhưng họ mạnh thật.

Giờ thì vụ hỗn loạn trong nước đã được giải quyết… nhưng nói thật, chỉ là phí phạm thời gian với tôi.

Tuy không hẳn là hoàn toàn phí phạm vô ích, cơ mà… tôi đã nghĩ giết được tên Hoàng tử thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, nhưng lại xuất hiện thêm kẻ thù mới là ma tộc.

Thật đấy, cho tôi nghỉ chút đi mà. Tôi thực muốn hét vào mặt mấy người là “Mấy người giống y cái lũ kẻ thù mới toàn xuất hiện vào cuối mỗi chap trong shounen manga ấy!”. Và theo đó sức mạnh với kỹ năng cũng dần cao hơn. Chả có gì ngoài một mớ rắc rối hết.

Điều cứu rỗi duy nhất cho linh hồn tôi bây giờ là tôi vẫn đang đeo mặt nạ, và chủng tộc trong bảng trạng thái của tôi vẫn là con người, thế nên khả năng chân dạng của tôi bị phát hiện là cực kỳ nhỏ. Do đó gần như không có khả năng tôi bị đưa vào diện thù địch, kết quả là tôi có thể bảo vệ được sự yên bình của dungeon trong một thời gian.

Đúng là tôi muốn đeo nó, nhưng chưa từng nghĩ nó sẽ trở nên hữu dụng thế này. Cái mặt nạ ấy.

---Về tên nam nhân ma tộc, kẻ dường như là trung tâm của vụ náo loạn này, theo như đã biết thì chủng tộc hắn chính là “cái thứ mà ta gọi là ác ma”... Tôi quên mất cái tên bởi nó cũng hơi dài. Ma~a, vì chủng tộc là “Ác ma tộc”, nên chẳng có nghi ngờ gì việc hắn là ma tộc.

Đống kỹ năng mà hắn sở hữu, bao gồm cả “Tử linh thuật” [note32500] và “Tẩy não”, cũng như những kỹ năng khác khiến hắn cực kỳ phù hợp với việc làm gián điệp cũng như mấy việc mờ ám.

Nghe nói tên nam ma tộc đó đã đạt tới chức đại thần và phục vụ cho Hoàng tử trong nhiều năm, và cũng hãy thường thấy làm việc chung với nhau.

Chắc hắn đã tẩy não Hoàng tử chừng chút một, khiến cậu ta trở nên điên loạn rồi sau đó dùng tử linh thuật để biến người đó thành con rối.

Nếu là thế, thì việc tấn công vào ngôi nhà của bọn tôi, là chủ ý của hắn chứ không phải của Hoàng tử… Có lẽ hắn muốn nhân loại động tay vào Refi?

Cái tên ma tộc đó rõ ràng muốn phá hủy đất nước này từ bên trong, như kiểu chiến tranh chia rẽ, biến đất nước thành hai thế lực cũng như chính sách vô luật khiến nhân dân tức giận.

Như một phần của kế hoạch, bọn chúng khiến nhân loại xâm phạm vào lãnh thổ của Refi, làm Refi tức giận và trả thù bằng cách phá hủy đất nước. Tôi nghĩ chúng đã lên kế hoạch kiểu như thế.

Tất cả mọi thứ đều là cố gắng để hủy diệt đất nước này tận gốc.

…… Chúng mày chắc là đang đùa với tao rồi. Refi không phải cỗ máy giết người nhé. [note32501]

Tao chắc chắn sẽ khắc cốt ghi tâm món nợ này. Nợ này tao sẽ trả lại với lãi suất cực cao, nên chuẩn bị tinh thần đi nhé, lũ ma tộc các ngươi.

…… Tuy nhiên, vẫn còn một câu hỏi liên quan tới kẻ thù.

Đó là những gã mặc áo choàng đen mà tôi bắt gặp trong cuộc náo loạn zombie tại thành phố biên giới.

Chúng là nhân loại, nhưng lần này thì lại là ma tộc. Mặc cho thế, chúng lại sử dụng cùng loại kỹ thuật và cũng đều đứng trong bóng tối gây ra hỗn loạn.

Chúng có quá ít điểm chung.

Ngoài ra cái tên áo choàng đen đó, hắn có thốt lên rằng “Tại sao ma tộc lại cản đường!?”, nhưng tôi thực ra lại nghĩ “Tại sao chúng lại giúp lũ ma tộc tấn công thành phố của con người?”...... Nhìn theo góc độ khác, câu hỏi của hắn có thể dịch là “Tại sao ma tộc, đáng lẽ là đồng minh, lại cản đường chúng tôi?”

Tôi rất muốn nói đó chỉ là ảo tưởng của mình nhưng mà… chắc chắn là có ẩn tình nào đó khiến tôi khó chịu.

Nhân loại và ma tộc…… tôi không thấy được mối liên kết ở đây.

Haiz…… sao tôi lại bận tâm mấy cái này cơ chứ?

Dừng lại đi mà. Tôi thích đối đầu với mấy cái thể loại âm mưu thế này trong game, nhưng ngoài đời thật thì nó mệt mỏi lắm.

Tôi muốn về và tận hưởng sự bình yên bên trong dungeon yêu quý của mình mà không phải nghĩ ngợi gì cả.

---Và khi tôi còn đang nghĩ về nó, có thứ gì đó bám vào chỗ eo tôi.

- Yuusha-sama!

Khi tôi cúi xuống, đứng đó là cô công chúa, đã hoàn toàn hồi phục, đang mỉm cười và kéo áo tôi.

- A~a, cô bé khỏe lại rồi đấy à. Thật tốt quá.

- Umu, tất cả là nhờ anh. Cảm ơn ạ.

Vào lúc này, chỉ có ông ấy ở trong phòng, đang ngồi trên ghế sofa đối diện với tôi, có vẻ Quốc vương đã cân nhắc đến sự thật mà ông không tiện nói ra. Không lính lác, không phục vụ. Ma~a, mặc dù có cô bé này vừa vào.

Tôi khá chắc ông ta tin tưởng tôi đến mức nào….. Nhưng không phải ông hơi bất cẩn à, Quốc vương-san? Với tôi thì cũng chả sao vì chẳng có gì bất tiện cả.

- Yuusha-sama! Tại sao Yuusha-sama lại đeo mặt nạ vậy ạ?

- A~...... Cái đó, oujo-sama--- [note32502]

- Xin hãy gọi em là Iryl ạ!

-

A, ừm, cũng được… E hèm, Iryl, nghe kỹ này. Thực ra anh không phải yuusha đâu, mà là một Ma vương vô cùng ác độc. Thế nên anh phải đeo mặt nạ để không ai nhận ra chân dạng của anh. Nhìn đi, nhìn thấy cánh không này. Sợ chưa?

Do chỉ có mỗi nhà vua ở quanh đây, nên tôi cũng chả do dự thực thể hóa hai đôi cánh của mình và nói với tông giọng đáng sợ.

Nếu tôi không làm thế này, cô bé có vẻ sẽ nhớ mong tôi theo cách nào đó. Và vì lý do nào đấy mà giác quan thứ sáu đang nhắc nhở tôi rằng mình không nên thân thiết hơn nữa. Tôi cảm thấy lạnh gáy mặc dù lẽ ra không có gì.

- Uwa~a! Cánh ngầu quá đi! Vâng, vậy Yuusha-sama chính là Ma vương-sama ạ!

Tuy nhiên nó lại chẳng có tác dụng gì. Thay vì sợ hãi, đôi mắt cô công chúa thế nào đấy lại lấp lánh óng ánh.

Thất bại toàn tập.

- Vậy Yuusha Ma vương-sama sẽ bắt cóc em phải không ạ? [note32503]

Cô công chúa đột nhiên nói điều đó.

- Ể, mà, tại sao? [note32504]

- Thì bởi, Ma vương-sama luôn bắt cóc Ohime-sama, phải không? Bằng mọi giá, xin hãy bắt cóc em nữa!

- Ờ, ờm… ừm, ừm, được rồi, nếu em thích thì anh sẽ bắt cóc em nhé.

- Vâng!! Em rất mong chờ ạ!!

Đằng sau chiếc mặt nạ, tôi nở nụ cười cay đắng trước cô công chúa đang đáp lại một cách

hào hứng thế này và hướng ánh nhìn trở lại Quốc vương.

Oi, Quốc vương, đừng có chỉ cười và làm gì đó đi chứ. Con gái ông sẽ bị Ma vương độc ác bắt cóc đấy.

- Fufu, khó khăn đây. Nếu thế thì ta sẽ phải tiễn đưa con gái mình bằng nước mắt rồi.

Oi.

---------------------

Trans's note: Chà, có tin buồn, có lẽ đây sẽ là chap cuối cùng. Em cuối cùng cũng chắc chắn là bản dịch của em ở đây bị leech qua trang khác mà ko có người hỏi hay ít nhất ghi link nguồn/người dịch. Tóm lại chán...

Truyện Chữ Hay