Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 105: tại yết kiến đường 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans’s note: Đoạn trong *abcxyz* là suy nghĩ của Loli yuusha Neru nhé.

Đoạn đầu chap này góc nhìn một số là của Neru, một số không rõ ràng giống như tác giả kể dưới góc nhìn của người dẫn truyện, nên em sẽ để thành góc nhìn của người dẫn truyện, còn suy nghĩ của Neru sẽ để trong **. Rồi Itadakimasu.

---------------------

Một cảm khác không thoải mái tràn ngập trong lòng ngay lúc cô bé bước vào căn phòng.

Đây chính là yết kiến đường, nơi nhà vua tổ chức những buổi yết kiến.

Những món đồ lộng lẫy được dùng để trang trí khắp đây đó, và có một ngai vàng nằm ở phần sau của căn phòng, được đặt cao hơn một chút, thứ mà kẻ nghiệp dư nhìn vào cũng biết được nó là một tác phẩm tuyệt vời.

Đồ nội thất rất hợp với không gian bên trong, ngay cả đến vị trí cửa sổ cũng được tính toán cẩn thận, sao cho ánh sáng lọt vào có thể thắp sáng cả căn phòng. kết hợp những yếu tố này lại càng làm cho căn phòng trở nên uy nghi hơn.

---Thế nhưng, bên trong căn phòng lại là cả một nhóm binh lính vũ trang tận răng, cực kỳ không phù hợp với bầu không khí nơi đây.

Đứng trên những bậc thềm được xây cao hơn một chút phía sau kia chính là mục tiêu của Neru và những người khác, Hoàng tử, dường như là người đã tập hợp những người lính lại.

- Chúng tới rồi đây, những kẻ ăn bám của đất nước này!! Bắt toàn bộ bọn chúng lại cho ta!! Chúng đều là những kẻ phản loạn bảo thủ đang cản trở sự phát triển của đất nước chúng ta!!

Hoàng tử hào hứng thốt lên những lời đó với giọng điệu không chút nghi ngờ tính chính nghĩa của bản thân.

Đáp lại, những người lính ngay lập tức nâng vũ khí của mình lên.

---Chính vị Hoàng tử đó, là người khiến Neru cảm thấy không được thoải mái.

*…... Đôi mắt đó, phải không?*

Hành vi của anh ta mang đậm khí chất của Hoàng gia, nhưng chỉ có đôi mắt là… giống như đã chết.

Giống như lũ undead vậy, cô không hề cảm thấy chút sinh khí nào từ trong đôi mắt đó.

Có gì đó, sai sai.

Nhưng mọi chuyện vẫn tiếp tục trước khi cô kịp nói bất cứ điều gì.

- Điện hạ! Người đang bị tình nghi có mưu đồ phản quốc. Xin người hãy đi đi theo chúng thần!! Các cậu, đến lúc làm việc rồi!! Cho đến lúc này thì mọi việc đều dễ dàng nên giờ thì cố hết sức đi nhé!!

- [[Rõ!!]]

Calotta ra lệnh cho đồng minh trong khi binh lính bắt đầu giương vũ khí và trở nên thù địch.

- Bệ hạ, thần biết Người còn suy nghĩ nhiều vấn đề khác… nhưng lúc này xin Người hãy lui lại.

- …… Được rồi.

Quốc vương gật đầu cùng nụ cười cay đắng rồi lui lại phía sau Neru và những người khác như được nhắc nhở.

----Và rồi, hai bên giao chiến.

Một kết quả áp đảo.

Nói trắng ra, bọn họ không có chút cơ may nào trước Neru và đội của cô ấy hết. Ở đây có Calotta, người có kỹ năng tốt nhất trong Thánh Hiệp sĩ Đoàn, và chính cô bé, một dũng giả.

Mấy người lính kia còn chẳng thể cản nổi bước tiến của họ.

Dù không có hai người, thì những Hiệp sĩ đang đồng hành cùng họ trong đội giải cứu cũng đều là những tinh anh cả. Họ vẫn đang tiếp tục thể hiện kỹ năng của mình và áp đảo binh lính trong yết kiến đường.

Nhìn vào diễn biến tình hình, chỉ còn là vấn đề về thời gian cho đến khi họ giành quyền kiểm soát nơi này.

Nhưng……

Người đột nhiên xuất hiện trong tâm trí cô bé là Ma vương, người đã để Neru và mọi người đi trước, trong khi anh ta ở lại cầm chân kẻ địch.

Thực tế, mọi chuyện tiến triển thuận lợi thế này khả năng cao là do “hắn” đã bị cậu ta cầm chân, kẻ dường như là chiến lực mạnh nhất của đối phương.

Kẻ đã tấn công họ giữa đường chính là một kẻ cực kỳ nguy hiểm với biệt danh “War Freak”, kẻ mà ngay cả Neru ngây thơ cũng biết tới. [note32471]

*Mình biết anh ấy là Ma vương nhưng…… người đấu với anh ấy cũng là một cường giả cơ mà. Chắc phải mất một lúc mới kết thúc được.

… Đúng vậy, onii-san đang làm phần việc nguy hiểm nhất. Đó là lý do vì sao mình phải nhanh chóng kết thúc việc ở đây và tới giúp anh ấy.

Anh ấy nói viện binh chỉ cản đường nhưng… chắc phải có thứ mình giúp được.

Việc anh ấy nói “Mọi chuyện sẽ ổn thôi.” còn mình đáp lại “Được, em hiểu rồi.” và việc không làm gì để giúp đỡ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. [note32472]*

Trong khi vẫn tiếp tục vung thanh kiếm của mình, Neru đã hạ quyết tâm như vậy, nhưng đột nhiên, lại có một cảm giác kỳ lạ khác xuất hiện trong tâm trí cô.

*…… Sao Điện hạ lại trông thoải mái như vậy?*

Mặc dù Neru và đồng đội vẫn tiếp tục áp đảo binh lính và sắp sửa chiếm được quyền kiểm soát nơi này, biểu hiện của vị Hoàng tử đột nhiên lọt vào mắt cô ấy vẫn như cũ, tràn đầy tự tin.

Có lẽ hắn có kế hoạch bí mật nào đó để thoát khỏi tình huống này…?

Ngay lúc cô bé nghĩ vậy, một trong những ô cửa sổ đột nhiên đột nhiên vỡ toang vào bên trong.

- !?

Từ những suy luận mà cô có trước đó, lẽ nào là kẻ địch mới!? Neru ngay lập tức chuyển ánh nhìn qua nơi ấy… nhưng tiếc là mong đợi của cô đã sụp đổ.

*Cái người vừa lao qua cửa sổ và lăn vào trong này --- chẳng phải là onii-san sao!?*

---------------------

Tôi vung thanh Zaien xuống cùng với đà của cú rơi.

Tên đó ngừng chuyển động một lúc do kinh ngạc, nhưng rồi ngay lập tức đưa cánh tay lên trước mặt để tự vệ.

Lưỡi kiếm đã chạm vào cánh tay đó.

Tuy nhiên, nó lại cho một cảm giác cứng rắn khác hẳn với khi chém vào da thịt.

Ngươi giấu gì trong cánh tay đó à?

Cơ mà, chỉ chừng đó sao đủ ngăn lại cú chém của tôi, và Zaien tiếp tục đường kiếm cắt đứt hai cánh tay của hắn cũng như để lại một vết chém trên người hắn--.

Chậc… nông quá!!

Vết thương gần như chí mạng, và mặc dù máu đang tuôn xối xả, hắn dường như không gục ngã.

Tuy nhiên, khi thấy ma cụ dạng dây chuyền đã can thiệp vào kỹ năng của tôi khi trước trên ngực hắn bị vỡ ngay lúc va chạm với lưỡi kiếm của Zaien, tôi ngay lập tức kích hoạt kỹ năng Ẩn mật của mình.

- -----Chậc!! Tên này, là ma tộc!!

- Hừ, ngươi có Phân tích đấy à!!

Khi tên đực rựa nhận ra danh tính của mình đã bị bại lộ, hắn hất cằm như thể ra hiệu cái gì đó.

- Bệ hạ!!

Một tiếng hét phát ra từ đằng sau tôi.

Hoảng sợ, tôi chuyển sự chú ý của mình về phía tên Hoàng tử chết tiệt, người vừa nãy vẫn còn đứng trên bậc cao nhất, rút ra thanh kiếm dường như chỉ dùng cho nghi lễ đeo bên hông và tấn công Quốc vương.

Nhìn thấy Hoàng tử tấn công, những người hộ tống xung quanh ngay lập tức chuyển sự chú ý, nhận ra Hoàng tử là kẻ thù cần giải quyết lúc này nhất, và đâm kiếm vào phần bụng không chút phòng bị của hắn--- nhưng lại chẳng thể khiến hắn dừng lại.

Tất nhiên là thế chứ. Hắn chết sẵn rồi mà. Một nhát vào bụng sao làm hắn gục được.

Tuy nhiên, những Hiệp sĩ hộ vệ lại không biết điều này, trưng ra một vẻ buồn bã và khiến cho phản ứng của họ chậm lại.

Chết tiệt, mấy tên hộ vệ vô dụng!!

Nhận định tên Hoàng tử đó không có khả năng bị ngăn cản, tôi rút khẩu lục côn xoay từ thắt lưng ra trong khi tặc lưỡi và bắn vào tay với chân của hắn.

Sau khi thấy viên đạn đã găm vào Hoàng tử và tên Hoàng tử con rối kia khụy gối gục ngã, tôi nhanh chóng quay đầu lại phía trước --- và nhìn thấy những móng vuốt sắc nhọn đang tiếp cận mình.

Tôi xoay người để né đòn tấn công bất ngờ đó nhưng rồi nhận ra tên này không có ý định đánh lại. Hắn xé toạc chiếc áo choàng đang mặc, thực thể hóa đôi cánh sau lưng và bay thẳng ra ngoài thông qua cửa sổ mà tôi đã dùng để lao vào.

- Mày không thoát được đâu con trai!!

Ngay lập tức tôi nắm lấy khẩu lục côn xoay và bắn vào tên nam nhân ma tộc...Hắn né những viên đạn ma thuật như chiếc lá bay trong gió, và ngay cả khi ăn một viên khiến hắn loạng choạng, hắn vẫn kịp thoát ra khỏi lâu đài mà không bị rơi xuống.

---Tôi nên làm gì đây!? Có cần đuổi theo hắn không!?

Tôi không biết liệu có nên thực thể hóa đôi cánh và đuổi theo hắn, mặc cho tôi sẽ phải để mọi người ở đây biết tôi là ma tộc hay không nữa.

Vâng, tôi đoán là tôi không nên do dự vào lúc đó.

Giống như cá gặp nước, hắn ngay lập tức tăng tốc sau khi nhảy lên bầu trời và đã vượt khỏi phạm vi bản đồ của tôi chỉ trong vài giây --- rồi nhỏ dần như một hạt đậu và biến mất.

- ---Chết tiệt!!

Truyện Chữ Hay