- Bệ hạ!?---Còn cậu…
- Onii-san!?
Sau lúc đó, để sơ tán nàng công chúa đang ngủ say tới nơi an toàn mà không bị đánh thức, chúng tôi thông qua bên trong lâu đài để đi tới cổng trước, nơi đội giải cứu theo dự đoán sẽ tới.
Rồi ngay khi ra ngoài lâu đài, chúng tôi bắt gặp một đơn vị đang tiến về đây trong khi la hét như fan cuồng chúng tôi vậy.
Đứng trước đơn vị đó là cô nữ hiệp sĩ Calotta.
Cạnh đó còn có cả dũng giả nữa.
- Ồ Neru. Em cũng tới luôn hả.
Tôi hiểu Calotta là một chỉ huy tiền tuyến, nhưng thấy Neru đồng hành cùng cô ấy trong sứ mệnh giải cứu Quốc vương thế này, cho thấy nhà thờ cực kỳ coi trọng Neru.
- Tại sao onii-san lại ở đây thế?
- Chà, nhiều chuyện đã xảy ra lắm. Nói chi tiết sẽ rất mất thời gian.
- Được rồi Neru. Chị cũng có nhiều điều muốn hỏi lắm, nhưng giờ đang trước mặt Bệ hạ. Hỏi chuyện để sau đi.
Cùng lúc Calotta nhắc Neru từ bỏ hỏi chuyện, cô ấy quỳ gối xuống cùng với đội quân của mình.
- Thưa Bệ hạ. Hơn tất thảy, thật vui mừng khi ngài và con gái vẫn bình an.
- Được rồi. Đứng dậy đi. Giờ đang là tình huống khẩn cấp nên không cần câu nệ quá đâu.
- Tuân mệnh!
Đáp lại lời nói của Quốc vương, toàn bộ đội giải cứu ngay lập tức trang nghiêm đứng dậy.
Trong khi quan sát tình huống như vậy, tôi thì thầm với vị Quốc vương đứng bên cạnh.
- …… Tôi biết mấy người này, nhưng họ không biết thân phận thật của tôi đâu. Nên đừng có để lộ ra đấy.
Vị quốc vương đó đáp lại bằng một cái gật đầu.
Ây dà, Neru biết tôi là Ma vương… nhưng ông ta không nên biết điều đó.
- Vậy, thưa Bệ hạ. Do là trường hợp khẩn cấp, liệu người có thể cùng di tản với đội giải cứu không ạ?
- Không, không hẳn. Đưa mỗi con gái ta đi di tản thôi.
- Vâng…..?
Dường như không nghĩ mình sẽ bị từ chối, vẻ mặt Calotta sững sờ trong giây lát.
- Các ngươi, sẽ đối mặt với những kẻ ngu ngốc dưới trướng ta phải không? Ta sẽ đi cùng các ngươi.
- Kh-không, nhưng mà…
- Ta biết đó là một yêu cầu khá vô lý. Nhưng … ta yêu cầu các ngươi hộ tống ta tới đó.
Calotta đang mang vẻ mặt rắc rối trước vị vua cứng đầu một cách bất ngờ này.
---Lý do cho hồi kết của cuộc đối thoại này là, một kẻ phá đám ngu ngốc.
Đột nhiên, kỹ năng Tìm kiếm kẻ thù luôn được kích hoạt của tôi có phản ứng với kẻ địch.
Cùng lúc đó, kỹ năng Phát hiện nguy hiểm mà tôi mới lấy do tính hữu ích gần đây cũng hồi đáp.
Kỹ năng Phát hiện nguy hiểm sẽ cho mức độ cảnh báo khác nhau phụ thuộc vào độ nguy hiểm của hành động đó.
Ví dụ, khi Iruna đánh tôi theo một cách vô cùng dễ thương thì kỹ năng đó sẽ không phản ứng gì cả, nhưng nếu là khi Refi cũng chuẩn bị làm cái hành động dễ thương đó thì nó sẽ truyền tải một cảm giác khủng hoảng lên toàn bộ ngóc ngách của cơ thể.
Khi cấp độ của kỹ năng tăng, khoảng cách cảm nhận những hành động gây nguy hiểm đó cũng tăng theo, và độ chính xác cũng tăng theo luôn.
Lần này, có vẻ mức độ nguy hiểm của nó thấp hơn nhiều so với cú đánh dễ thương của Refi…… nhưng mà vẫn đủ nguy hiểm để nó phải phản ứng lại.
Trường hợp này nếu như là ở Rừng quỷ thì sẽ là, chỉ cần tôi pahrn ứng chậm một bước thì sẽ lãnh ngay một vết thương nghiêm trọng---nên ngay lập lức tôi đưa kiếm hướng lên trời.
Khoảnh khắc đó, keng, một âm thanh trầm đục truyền tới tay tôi thông qua thanh kiếm.
Có lẽ hắn nhảy từ trên đỉnh lâu đài xuống. Xung chấn mạnh đến mức gần như tôi bị đẩy ngược lại.
- Ồ!! Ngươi!! Đỡ trực diện được luôn cơ à!!
Lọt vào tầm nhìn khi tôi quay lại---là một tên đực rựa đang vung vẩy vũ khí của mình và vì lý do nào đó đang mang một biểu cảm khá hạnh phúc.
- Chậc, tôi không có sở thích bị đút đít đâu nha!!
Khi tôi phóng ra một cú roundhouse kick ngay sau câu đó, hắn vội vàng né tránh rồi lùi lại giữ khoảng cách với tôi và thủ thế.
- Fufufu, tôi đã nghĩ mình sẽ có thể có cơ hội được giao đấu với cô nàng Hiệp sĩ và dũng giả nổi tiếng của nhà thờ nên đã tạm thời nhận cái yêu cầu ngớ ngẩn chết tiệt này… nhưng có vẻ tôi may mắn hơn mong đợi nha. Nếu biết tinh hình thế này thì tôi đã tới sớm hơn mà không để ai cản đường rồi.
Hắn cười hạnh phúc trong khi trừng đôi mắt của mình về phía này.
Uwa~a… tôi không thích điều này. Phải làm sao đây?
Tôi chắc chắn. Tên này là một tên cuồng chiến.
Dựa vào trang bị trên người, hắn chắc chắn không phải là một người lính bình thường. Nếu phải nói thứ gì kém hơn, thì đó chỉ là nó cũ hơn thôi, thật không may, với những gì tôi xác nhận được thông qua kỹ năng Phân tích, hắn đang có những trang bị khá tuyệt đấy.
Hắn có nói là ở đây theo yêu cầu, vậy là lính đánh thuê…… mạo hiểm giả à.
Sự căng thẳng ở nơi này đột ngột tăng cao do tên phá đám.
- O, Onii-san!! Anh có sao không!?
- Không sao đâu, em bình tĩnh lại đi.
Để làm tình hình tệ hơn, thì có vẻ tôi bị cái tên cuồng chiến này nhắm tới như một đối thủ xứng tầm rồi.
Hắn chẳng thèm nhìn vào ai khác luôn, cứ chăm chăm giữ thanh kiếm hướng về phía tôi. Tring những tình huống thế này, kể cả tôi có chạy thì hắn chắc chắn cũng sẽ đuổi theo thôi.
Thứ lỗi nhá. Tôi là người theo chủ nghĩa hòa bình. Tôi chỉ đánh nhau bởi nó cần thiết thôi chứ không phải là vì tôi thích đâu.
Vào lúc đó, một người trong đội giải cứu tiếp cận tên cuồng chiến với những chuyển động như ninja và tấn công từ điểm mù.
- Mấy con cá nhỏ thì đừng có lao ra đây.
Một nhát kiếm được tung ra.
Tuy nhiên, chỉ với một nhát kiếm ngẫu nhiên như vậy, nửa trên và nửa dưới cơ thể của cậu ninja đó bị chia làm hai.
Nhìn thấy tình huống đó, vị chỉ huy, Calotta tặc lưỡi và ngay lập tức đưa ra chỉ thị.
- Cậu!! Cần gúp không!??
- Không cần đâu. Chỉ vướng chân thôi.
Zaien, là một thanh kiếm khá lớn. Khoảng cách giữa bọn tôi cũng khá xa nữa, nên nếu như phải để ý vị trí của đồng minh thì tôi sẽ không thể vung kiếm thoải mái được.
Tôi cũng chẳng tốt lắm trong khoản kiếm thuật. Nên nếu có người hỗ trợ, thì khá chắc là tôi sẽ chém trúng toàn bộ đồng minh mất.
- Olga!! Duo!! Hai người đưa công chúa rời đi ngay!! Còn lại theo ta tiến về chỗ Điện hạ!! Bệ hạ, xin người đừng rời khỏi chúng thần!!
- [[Rõ!!]]
- Đã hiểu.
- Wai!! Chỗ này lại cho cậu!! Tôi còn nhiều thứ muốn hỏi lắm nên đừng có chết đấy!!
- O, Onii-san!! Xin hãy bảo trọng!!
Khi tôi đáp lại họ trong khi vẫn giữ ánh nhìn thẳng, họ gật đầu rồi ngay lập tức hành động.
---Không lâu sau đó, những gì còn lại xung quanh đây chỉ có tôi và tên biến thái cuồng chiến.
- Để Quốc vương đi như vậy cũng ổn à. Đây là mục đích của ngươi ngay từ đầu đúng không?
- Quan trọng gì đâu. Điều đó không nằm trong hợp đồng mà. Hợp đồng của tôi chỉ là xử lý kẻ mạnh thôi. Và cậu thì có lẽ là kẻ mạnh nhất trong số đó. A~a…. Mình thật là một người may mắn làm sao! Chắc là do mỗi ngày đều làm việc tích đức nên mới có cơ hội gặp được đối thủ mạnh thế này.
Hắn nói điều đó với dáng vẻ như một thiếu nữ đang yêu vậy...nhưng dù cho cái tên khốn ấy đổi sang vẻ mặt này thì nó cũng đáng sợ kinh.
- Theo những gì đang thấy, tôi không có nghĩ vậy đâu!!
Cùng lúc nói những lời đó, tôi nhảy thẳng vào hắn, rút ngắn khoảng cách với chuyển động như tốc biến---.
---------------------
Tác’s note: Tôi xin lỗi vì nó vẫn chưa tới cảnh chiến đấu.
Chạm mốc 100 chương. Tôi làm được rồi.
Cũng nhờ mọi người đã đọc nó. Tôi chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người.
---------------------
Trans’s note: đọc xong note của tác giả mà mình muốn nhanh học tiếng nhật còn cmt cho blog truyện của tác quá ...