Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 75: lễ hội người chết p3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có ai thấy chương trước dài hem??? Dài mà không có loli huhu T.T nên biết vì sao chương này có sớm r đấy :“> mà hôm qua đi làm về mệt quá không làm xong được :<

---------------------

Tôi rút thanh Hasai ra khỏi Item box và lập tức bay tới chỗ Neru. Ngay trước khi tới nơi, tôi liền hủy vật chất hóa đôi cánh và lao thẳng xuống mặt đất.

- E~? Uwa~a—

- Ora~a~tsu!! [note22665]

Chỉ trong vài giây, tôi đã chạm đất, khiến cho cơ thể này rơi xuống với động lực khủng khiếp, vì tôi đã hủy vật chất hóa đôi cánh và không muốn phanh lại.

Cơn dư chấn làm bụi bay mịt mù, tấn công toàn bộ cơ thể tôi. [note22666]

Đám zombie xung quanh bị thổi bay như hoa giấy khi tôi vung thanh kiếm của mình lúc hạ cánh.

- Uwa, là onii-san à!?

- Yo~o, trông em vẫn ổn đấy nhỉ.

Ẻm nhanh chóng đứng dậy từ giữa đống lộn xộn rồi phồng má lên hờn dỗi.

- Mô, mồ~!! Đừng có dọa em chết khiếp vậy chớ!!

- Lỗi tại anh rồi!!

Buon, tôi vung thanh kiếm của mình như một cây gậy bóng chày và đánh bay lũ zombie còn lại đang cố tấn công cô nhóc ấy. Ừm, một cú home run. [note22667]

Chỉ một cú như vậy sẽ chẳng dẫn đến đâu nhưng mà, đủ để câu chút thời gian rồi.

- Nè, Neru. Uống đi.

Tôi mở Item box, lấy ra một bình thuốc mana cao cấp rồi ném cho bé dũng giả.

Lúc nhìn bằng kỹ năng Phân tích, tôi đã để ý thấy cột MP của dũng giả sắp cạn đáy rồi. Có lẽ là ẻm đã dùng thánh thuật, loại phép dường như rất hiệu quả lên zombie.

- Ế~, c-cám ơn – đây không phải là bình thuốc mana cao cấp à!? Không phải cái thứ này xa xỉ lắm ạ!!

- A~, thì do nó tốt thôi mà. Đây không phải tình huống khẩn cấp hả?

- A, ừm, là vậy nhỉ. Em hiểu rồi, cảm ơn anh ạ.

Sau khi nói xong dòng đó, dũng giả liền tu hết bình thuốc và nhăn nhó “U~u, đắng quá đi…”.

Tuy nhiên hiệu quả của nó thì khỏi phải bàn cãi, bể MP của dũng giả đang dần hồi phục rồi.

- Được rồi, giờ thì có vẻ ổn rồi nhỉ. Anh vừa thấy kẻ có vẻ là chủ mưu nên là anh đi đập hắn ra bã đây. Cố lên em nhé.

- Anh vừa mới nói cái gì đó cực kỳ quan trọng phải không!? Vậy thì em cũng –

- Không phải em đang bảo vệ chỗ này hả?

Đúng vậy, tôi chỉ vào nhà thờ phía sau dũng giả.

Như đã thấy trên bản đồ, đó là một nhà thờ -- trong đó là một lượng lớn trẻ em cũng như người bị thương dường thư đang trốn. [note22668]

Nếu dũng giả không ở đây, họ có lẽ đã nằm trong bụng zombie hoặc gia nhập đội ngũ zombie rồi cũng nên.

- A phải rồi. Em không rời khỏi đây được… Ma vương, em xin anh. Em sẽ làm bất cứ điều gì –

- Hử? Em vừa nói “bất cứ điều gì“ đúng không? [note22669]

- .... Ế~

- Em chắc chắn sẽ giữ lời đúng không? Em sẽ làm bất cứ điều gì anh nói đúng không?

- A, e, etto, cái đó.

- Gì cơ? Em định nói gì à? Có thể nào em định nuốt lời mặc dù là dũng giả không?

- Ư, ư~... em, em biết rồi~i, em sẽ làm bất, bất cứ điều gì anh nói. Nhưng, nhưng mà... đừng, đừng có là.. mấy, mấy thứ... e, ecchi được không? [note22670]

Tôi mỉm cười với cô bé dũng giả vẫn đang nói cùng khuôn mặt như sắp khóc đến nơi rồi.

- Hở? Em nói gì cơ?

- ...... Ể?

- Anh chỉ định bắt em làm hướng dẫn viên du lịch sau khi giải quyết xong mọi chuyện ở thành phố thôi mà. Em vừa tưởng tượng ra cái gì thế?

Bé dũng giả cuối cùng cũng nhận ra mình bị cuốn theo trò đùa của tôi, ẻm ngay lập tức quay khuôn mặt đỏ chót của mình và vung thanh thánh kiếm về phía tôi.

- Oaaaaaaaaa, baka!! Baka Maou~!! [note22671]

Sau khi né lưỡi kiếm đó của dũng giả, tôi nhảy lên trên không.

- Wahahahaha!! A, phải rồi, anh sẽ kêu Refi qua đây, nên nếu có vấn đề gì thì cứ dựa vào cô ấy nhé. Với cả, Refi mạnh hơn em nghĩ nhiều đấy.

- Em không quan tâm baka~a!! Anh biến đi luôn đi!!

---------------------

Tôi bay về phía bầu trời ở trên Refi rồi hét lên, “Refi này, nếu cô đi về phía tây thì sẽ thấy Neru đang khóc và gặp rắc rối đấy, giúp tôi nhé!!“. Sau khi thấy ngón cái của cô ấy giơ lên, tôi liền vỗ cặp cánh đôi của mình và phóng đi.

Đồng thời, tôi bứt tốc, khiến áp lực của gió tấn công toàn bộ cơ thể.

Khung cảnh xung quanh lướt qua nhanh chóng.

Bên ngoài thành phố, bên ngoài bức tường bao bọc thành phố -- tầm nhìn của tôi nhanh chóng bắt được bọn chúng.

Ba, bốn... sáu tên à?

Ít hơn tôi nghĩ... Mà, có là bao nhiêu tên thì tôi cũng thịt hết thôi.

- Hử--

Tôi bay là là trên mặt đất trong khi lẻn vào giữa bọn chúng.

Cùng với tốc độ bay như thế, tôi vung thanh kiếm của mình – Nhất thiểm. [note22672]

Có chút lực cản trên thanh kiếm.

Một nhịp sau, máu bắn tung tóe, bay như vòi hoa sen.

Năm trên sáu tên không nhận ra hiện diện của tôi cho đến cuối, bị tách đôi nửa trên và nửa dưới, nhưng tên còn lại có vẻ đã nhận ra ngay trước khi tôi tấn công, đã né nhát chém bằng một khoảng cách khá xa.

- Chậc, ngươi là, quỷ tộc!!

Dường như ma pháp dùng để che giấu hiện diện đã bị hủy, và hình bóng của một tên đáng ngờ mang áo choàng đen như thể muốn khẳng định “Tôi là kẻ đáng ngờ ở đây này.“, xuất hiện từ bóng tối.

- Ngươi né giỏi đấy!! Ta có lời khen dành cho ngươi!! Còn giờ thì chết đi!!

Tôi áp sát cái kẻ đã né đòn đầu tiên của tôi với cùng động lượng như khi nãy và tặng hắn nhát thứ hai.

- Chi~i...!!

Ngay khi nhận ra hắn không thể thắng tôi trong cuộc đọ sức, hắn liền chuyển qua chiến đấu theo kiểu phản đòn và dùng con dao treo ở hông để đánh chặn cây đại kiếm của tôi.

Đòn đánh của tôi vẫn thành công liếm một nhát vào vai hắn, nhưng nó chẳng phải vết thương có thể gây tử vong được. Và tên đó lại có cơ hội lùi lại thật xa, rồi hắn quay lại đối mặt với tôi.

- Tại sao quỷ tộc lại ngáng đường bọn ta cơ chứ!!

- Ha!! Sử dụng cái thứ ở trên cổ ngươi đi!!

Nói ra điều đó, tôi lập tức bắt tay vào việc áp sát hắn – nhưng tên áo đen đó đã hành động nhanh hơn tôi một bước.

- Ra đây nào, vong giả [note22673]

của thế giới bên kia!!

Rồi, vòng tròn ma thuật phát ra ánh sáng nhợt nhạt xuất hiện trên mặt đất khi tên mặc áo choàng đen hét lên.

Sau khi ánh sáng của vòng tròn ma thuật tăng lên, lắng xuống rồi biến mất – lũ quái vật thây ma xuất hiện trong nháy mắt.

Có khá nhiều loại khác nhau, một vài con thì là zombie dạng sói, một số con là gấu, và cũng có một vài con như kiểu khủng long nữa.

Mặc dù ánh sáng đã không còn hiện diện trong đôi mắt của chúng nữa, cơ thể cũng có vài chỗ đang bị thối rữa, nhưng chuyển động của chúng lại khá mượt mà, không như mấy con zombie trong thành phố, có vẻ là chúng cũng khá mạnh đây.

- Chúng mạnh gấp hai đến ba lần lũ zombie đang tấn công thành phố đấy! Không có cách nào mà ngươi có thể sống sót được đâu! Chết tại đây luôn đi tên quỷ tộc kia!

- ... Giờ thì mình đã hiểu tại sao Refi lại nói hắn không phải là một kẻ tốt đẹp gì.

--Chúng đã phải chịu tác động của ma pháp và phải làm những cái điều tồi tệ thế này.

Yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ giúp từng người trong số các ngươi, được quay trở về nơi mà các ngươi thuộc về...

- ...... Tấn công đi!! Zombie của ta!!

Tôi lao thẳng vào gữa đàn zombie của hắn.

--Đầu tiên, làm gỏi từng con một nào.

Tôi đá vào con zombie sói đang cố cắn mình và chém lúc nó còn đang ở trên không.

Cùng lúc đó, né tránh nanh vuốt sắc bén của con zombie gấu đang hướng về phía mình bằng cách quay nửa người, rồi để đáp trả, tôi cho đầu nó bay khỏi cổ.

Có một con thì đang cố tóm lấy chân tôi, nên tôi đạp thẳng vô mặt con zombie mà nhìn không biết là loài gì nữa, cho nó dính xuống đất và bay về phía con zombie giống triceratops đang lao thẳng vào tôi, rồi cắm thanh đại kiếm vào cổ nó.

Mọi thứ vẫn tiếp tục diễn ra trôi chảy như vậy.

Chém, chém, đá, rồi lại cắt đôi.

Xiên, đập, giã rồi thái nhỏ.

Mặc dù có mạnh hơn lũ trong thành phố đấy, nhưng chúng cũng vẫn chỉ là zombie. Chẳng có tí sức sống nào trong đấy cả, nên chuyển động của chúng có phần hơi gượng ép.

Cơ thể của một Ma vương không yếu đến mức gặp khó khăn khi đối phó với cái lũ này đâu.

--Nếu bọn chúng là sinh vật sống thì có thể tôi sẽ phải chật vật chút đấy.

- Geez... đồ quái vật.

- Ngươi cũng chuẩn bị tinh thần đi!!

Tôi bắt đầu chạy về phía gã mặc đồ đen khi hắn cố gắng triệu hồi thêm zombie, nhưng ngay lúc đó, hắn nhếch mép lên cười.

- Đúng là thằng ngu!! Mày chỉ biết lao thẳng vào kẻ thù th—Cái gì!?

- Ta thấy rõ cái trò lừa đảo hạng ba của ngươi mà!!

Có lẽ hắn đã đặt cái bẫy này trong khi phân tâm sự chú ý của tôi bằng lũ zombie. Nhưng chia buồn là tôi đã phá hủy cấu trúc ma thuật mà hắn đặt trên mặt đất trên đường lao đến chỗ hắn.

Đó là một phản ma pháp tên là Dispel magic. [note22674]

Cơ chế thì đơn giản thôi, cái ma pháp đó sử dụng ma lực của người thi triển, phân tán cho cấu trúc ma thuật để phát huy sức mạnh, vậy nên chỉ cần sử dụng ma lực của bản thân để can thiệp vào dòng chảy và biến đổi cấu trúc của ma pháp, qua đó ngăn chặn sự thành hình của ma pháp.

Do tính chất của nó, Dispel magic khá ngốn ma lực, nhưng với tôi thì một lần là đủ.

Sự thật là việc đặt bẫy ma pháp thì quá lộ liễu trước Ma nhãn. Thế nên đừng có hy vọng ta sẽ bị ngạc nhiên bởi cái ma pháp đó của ngươi chứ.

- Đây—

- Trễ rồi!!

Ngay khi nhận ra ma pháp đã thất bại, hắn cố gắn né đòn của tôi, nhưng do đã bị trễ mất một lúc do kinh ngạc, nên kết quả là thanh đại kiếm của tôi xuyên qua người hắn.---------------------

Cái note của tác giả lần này em chịu không dịch được.

Truyện Chữ Hay