Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 74: lễ hội người chết p2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chap này 2 bé loli xuất hiện có xíu hà :<

---------------------

- Không được phá vỡ đội hình!! Đừng để con undead nào vượt qua chỗ này!!

- Rõ!!

Gamdia gầm lên với thuộc cấp của mình, và họ đồng thanh đáp lại một cách mạnh mẽ.

Những người lính hiện đang xếp thành đội hình “phalanx“ ở trước cổng dinh thự lãnh chúa, chặn đứng sự xâm chiếm của đàn undead bằng các tấm khiên lớn.

Đây đó là những pháp sư của thành phố và mạo hiểm giả đang đẩy lùi lũ undead để bảo vệ người dân trên đường di tản.

Mạo hiểm giả thường là những kẻ thô lỗ và binh lính thì không thích họ chút nào, nhưng tất cả đều yêu quý thành phố này. Họ đều phải vất vả đối mặt với nguy hiểm để có được sức mạnh như hiện nay, nên thật là vô nghĩa nếu chúng không được dùng vào dịp này. [note22581]

Gamdia-Roston hiện đang chịu trách nhiệm chỉ huy tất cả.

Ông cũng chỉ mới nhận chức Đội trưởng lực lượng phòng vệ, và tại thành phố của mạo hiểm giả này, lúc đầu năng lực của ông thường bị thuộc cấp nghi ngờ, nhưng nhờ tính cách thẳng thắn của mình cùng sự chính xác trong mỗi mệnh lệnh ông đưa ra, cũng như sức mạnh của chính bản thân ông ấy, ông đã dần nhận được sự kính trọng từ không chỉ những người lính, mà còn từ người dân nơi đây.

- Hừ--

Lãnh chúa của thành phố này cũng đang cầm kiếm, cùng với binh lính và mạo hiểm giả bảo vệ thành phố của mình – Raylor Luvia.

Ông đang chiến đấu ở tuyến đầu tại nơi trú ẩn của thành phố, phớt lờ cấp dưới đang gào thét một cách tuyệt vọng cầu xin ông “Nơi này nguy hiểm lắm nên xin ngài hãy chạy đi!“.

- Gamdia-dona! Tình hình thế nào rồi?

- Cuộc tấn công của undead đang yếu dần đi. Chúng ta sắp lấy lại được sự kiểm soát ở khu vực này rồi.

- Hiểu rồi. Sau khi người dân hoàn thành sơ tán thì chúng ta sẽ chuyển qua giai đoạn phản công. Phía trung tâm có vẻ khó nhằn đấy. Tôi sẽ đi với ông.

- ..... Vậy có ổn không?

- Tôi vốn dĩ là lính trên chiến trường mà. Đống xương già này ít nhất vẫn có thể cầm kiếm lên vì người dân của mình chứ. Hơn nữa... tôi cũng đang sôi máu lên đây.

Nghe Raylor nói vậy, Gamdia cười toe toét, ông cúi đầu mình một chút rồi lại quay lại việc chỉ huy binh sĩ.

Raylor lại tiếp tục suy nghĩ về tình hình hiện tại trong khi vẫn giúp đỡ công cuộc sơ tán.

Undead luôn bị thu hút, luôn ghen tỵ và tấn công sinh vật sống… nhưng mà nơi này, là một thành phố của con người, luôn tràn đầy sinh lực, không thể có chuyện undead tự bùng phát thế này được.

Bất luận thế nào, nếu có nhiều undead xuất hiện cùng lúc kiểu vậy, thì chỉ có thể là do bàn tay của một ai đó.

---Dường như là việc làm của một kẻ nào đó trong giới quý tộc.

Và, Raylor đi tới kết luận như vậy.

Ông đã không nói chuyện này cho cô bé dũng giả, nhưng thành phố này ban đầu đã có nhiều kẻ nhòm ngó đến.

Trước hết, do Raylor vốn chỉ là lính trên chiến trường, nên ông hay bị sỉ nhục bởi những tên quý tộc lâu đời.

Và bởi vì vị trí địa lý của thành phố xa xôi này, nhiều phía tiếp giáp với môi trường sống của quái vật, nên như hệ quả của tự nhiên, chất lượng của mạo hiểm giả và binh lính cũng nhờ đó mà tăng theo. Họ cũng đã gặt hái được nhiều thành tích tuyệt vời khi đối mặt với những tình huống khẩn cấp. Điều đó khiến nhiều kẻ ghen tỵ với ông.

Ngoài ra, còn do sự phản đối trong chiến dịch viễn chinh lần trước. Điều đó làm cho binh lực của mấy tên quý tộc bị giảm sút, trong khi của Raylor thì vẫn hoàn toàn nguyên vẹn.

Với tất cả những lý do này, kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện, rất có thể là mấy tên thối nát đó.[note22582]

Ma vương hiện cũng đang ở trong thành phố này… nhưng cậu ta chắc chắn sẽ chẳng lòng vòng thế này đâu. Nếu muốn phá hủy thành phố, thì hẳn cậu ta chỉ cần sử dụng cái sức mạnh bá đạo của mình mà quậy tung cái chỗ này lên.

Với cả -- cái đống này bắt đầu trước cả khi Ma vương tới đây cơ.

Mặc dù không có chứng cứ nào nhưng mấy tai nạn kỳ lạ dạo gần đây cùng sự việc hôm nay có vẻ có liên quan nhau.

-- Ổn thôi.

Ta cũng là quý tộc mà. Nếu ngươi muốn chiến thì chiến thôi.

Raylor hạ quyết tâm, hít vào một hơi, su~, rồi thở ra—

- …… Toàn quân!! Nghe ta đây!!

--Ông nói với âm lượng đủ to để tất cả mọi người đều có thể nghe rõ được.

- Thành phố này đã trải qua rất nhiều thảm họa từ những ngày đầu sơ khai!! Đôi lúc là cả một đàn quái vật, đôi lúc lại là những toán cướp khét tiếng, và có khi lại là cả đội quân xâm lược từ nơi khác – nhưng chúng ta chưa từng thất bại!!

Những lời nói đó cuả Raylor, đều được mọi người nghe thấy, dù đang di tản, hay đang chiến đấu, thì tiếp tục lắng nghe trong khi vung lên thanh vũ khí của họ.

- Và lần này cũng vậy, Alfiro, thành phố của chúng ta, sẽ không thất thủ!! Hold your weapon!! Raise your voice!! Chúng ta sẽ lấy lại thành phố này từ tay thần chết!! [note22583]

- Uoooo~o~o--!!

Sĩ khí dâng cao, mọi người cùng gầm thét như khiến mặt đất rung động, khiến cho khóe miệng của Raylor nở một nụ cười.

---------------------

- Uwa~a… Trông toa~ang rồi nha.

Thành phố hoàn toàn chìm trong hỗn loạn.

Con zombie khốn nạn như con Refi với tôi thấy lúc nãy đang tràn ngập khắp nơi trong thành phố và tấn công con người. Lửa nổi lên khắp nơi, còn bầu trời thì rực sáng mặc cho mặt trời đã hoàn toàn lặn mất tăm.

Đây thật sự là, đại dịch zombie.

Tôi thực ra khá thích mấy bộ phim về zombie, nhưng mà nó chỉ thú vị bởi vì nó là phim viễn tưởng, chứ khi xảy ra ngoài đời thật thì nó tệ kinh khủng. Chúng cứ tiếp tục đi lại như bình thường trong khi tim, gan, phèo, phổi, lục phủ ngũ tạng đang rơi rớt ra ngoài. Mấy chú dừng lại cho anh nhờ.

Tuy nhiên thì con người cũng đâu chịu để bản thân bị giết. Đây đó cũng có kha khá số lượng mạo hiểm giả đang đứng ở tiền tuyến và chiến đấu bằng vũ khí của mình.

Có vẻ họ đã có sự phối hợp và chiến thuật khá tốt. Ngay khi một con bị chặt mất tứ chi, thì nó liền bị đè xuống và cho uống một thứ chất lỏng gì đó.

Dường như đây là một loại chất lỏng đặc biệt, lũ zombie bị uống và rưới chất lỏng này liền co giật một hồi rồi ngừng mọi hoạt động vật lý lại.

Một hành động quen thuộc. Sau cùng thì mạo hiểm giả hẳn phải đối phó với những tình huống khó khăn kiểu này rồi nhỉ.

Trong trường hợp này thì nó chỉ là vấn đề thời gian trước khi mọi chuyện lắng xuống… nhưng tôi vẫn chưa hiểu được mục tiêu của kẻ đứng sau chuyện này.

Đây là thảm họa nhân tạo, theo Refi nói, chúng là những con rối bị điều khiển bởi necromancer.

Nói cách khác, chúng tấn công thành phố này theo lệnh hắn – và đợt tấn công này quá nửa vời.

Đây chỉ là đòn đánh lạc hướng.

Khiến cho kẻ thù hoang mang, sau đó là cuộc tấn công tổng lực khi mà hàng ngũ chỉ huy còn đang bị tê liệt, rồi đè bẹp đối phương. [note22584]

Tôi khá thích mấy thể loại game RTS [note22585] và cũng chơi khá nhiều rồi, hầu hết mọi thứ đang diễn ra ở đây đều giống cái chiến thuật mà tôi hay dùng ấy, vậy nên tôi nhận ra nó ngay.

Thường thì, sau lúc này, chính là lúc để đội quân chủ lực của mình tấn công thẳng vào thành phố và chiếm quyền kiểm soát nó… nhưng khi tôi nhìn từ trên bầu trời thế này, thì lại chỉ có mỗi zombie đang tấn công thành phố, còn lại chỉ chẳng thấy bóng dáng ai nữa cả.

Kẻ địch đã hoàn thành việc làm náo loạn thành phố. Nhưng lại chẳng thấy dấu hiệu nào hắn muốn chiếm đánh thành phố cả.

Vậy, mục tiêu của hắn có thể là cái gì… Hắn muốn câu giờ để làm gì?

Ngươi muốn gì khi thực hiện cuộc săn lùng quy mô lớn này?

…… Nó không rõ ràng tí nào cả. Mọi chuyện sẽ kết thúc nhanh chóng nếu như tôi tóm được kẻ đứng sau toàn bộ chuyện này, nhưng tôi lại chẳng thể tìm thấy hắn dù đã dùng Tìm kiếm kẻ thù khắp bản đồ--.

--Không, chờ đã, tầm nhìn của tôi quá hạn hẹp rồi.

Nếu muốn chơi đùa thế này, thì đã là nhân loại, kẻ đó hẳn sẽ muốn biết kết quả ra sao. Vậy nên hắn sẽ ở đâu đó gần đây.

…… Tôi đã nghĩ rằng hắn sẽ ở trong thành phố, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì, hắn đâu có trực tiếp thao túng lũ zombie đâu.

Và nếu hắn không có ý định chiếm đoạt thành phố này, thì hắn đâu cần phải mạo hiểm ở lại đây đâu. Tất cả những gì cần làm là chọn chỗ nào view đẹp, ra lệnh cho lũ zomebie rồi ngồi đó thưởng thức thành quả.

Nghĩ vậy rồi tôi đưa tầm mắt của mình ra bên ngoài thành phố cùng với sự bá đạo của cơ thể Ma vương này--.

--Trúng phóc.

Ở một nơi giống như một ngọn đồi bên ngoài thành phố.

Nhìn qua thì nó chỉ là một ngọn đồi trống, nhưng với tôi, cùng với Ma nhãn đã kích hoạt, tôi có thể thấy được dòng chảy ma thuật hình người ở nơi đó. Chắc hắn đang che giấu bản thân bằng kỹ năng hay ma thuật, kiểu như Ẩn mật ấy.

--Tôi chẳng có lý do gì để phải giúp thành phố này cả.

Mặc dù không có lý do để giúp… nhưng hắn lại làm tôi điên tiết. [note22586]

Trên hết, hắn đã hủy hoại chuyến tham quan của bọn tôi. Hắn đã phá hỏng quãng thời gian vui vẻ của tôi với Refi.

Và thế nên, hắn sẽ nhận được phần thưởng cho cố gắng mình.

Ma vương là một tồn tại ích kỷ mà. Nếu mày muốn chơi đùa, thì đừng có chọn lúc tao đang ở đây chứ.

--Và khi tôi định cho tên đó ra bã thì đột nhiên, tôi thấy một hiện diện quen thuộc phía dưới thành phố.

- …… Neru?

Đó chính là bóng hình của dũng giả.

- A~ a~, em đang làm cái gì ở đó thế?

Khi nhìn qua đó, có hằng hà sa số zombie đang tràn ngập xung quanh, còn ẻm thì đang một mình chống mafia.

Nếu chỉ có một mình thì quá dễ cho ẻm để cắt đuôi chúng và bỏ đi chứ nhỉ.

…… Ai chà, không phải rồi.

Phía sau ẻm… là nhà thờ à? Rõ ràng cô bé đang chiến đấu để giữ cho lũ zombie không tiến vào nhà thờ và bảo vệ những người ở sau lưng.

Khi tôi mở bản đồ và kiểm tra thì… a~a, hiểu rồi.

…… Mà được rồi. Tôi cũng đã xác nhận được kẻ thù của mình, còn giờ thì làm gỏi đống shit này đã.

Tôi không muốn ẻm chết tí nào, nên là hãy bắt đầu với việc bán cho ẻm một ân huệ đã. [note22587]

Truyện Chữ Hay