Maou Gun Saikyou no Majutsushi wa Ningen datta

thí nghiệm nông nghiệp của ike

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên trong văn phòng lãnh chúa Evaris--

Dân số trong thành phố Evaris này không cao cho lắm. Nó là một thành phố nông nghiệp có rất nhiều đất đai màu mỡ ở ngoại ô. Họ chủ yếu sản xuất lúa mì và sản phẩm còn dư sẽ được xuất khẩu đến Asenam. Việc này đóng góp rất lớn vào tài chính của nơi đây.

Thường thì để hoàn thành nhiệm vụ tăng gấp đôi thu nhập của thành phố, tôi cần phải nhân đôi số sản phẩm xuất khẩu đi Asenam. Chắc sẽ nhanh thôi.

"Trà đen ở đây thế nào?"

"E-em xin lỗi. Em đã gieo hạt sai ư?" cô ấy hỏi tôi trong lúc hoảng hốt.

Phải chăng là vì cô ấy đã bị bắt phải làm việc như một nô lệ trong dinh thự của lãnh chúa? Cô gái này hoàn toàn hiểu sai ý tôi rồi. Cô ấy trông có vẻ cực kì sợ hãi việc làm cho tâm trạng chủ nhân mình chuyển xấu.

Tất nhiên là khác xa với việc đối xử với cô ấy tệ bạc, tôi thậm chí còn chẳng quở trách cô lấy một lời.

"Nhầm rồi. Đó không phải ý ta. Ta đang hỏi là vị nó ngon hay dở."

"Haa. Em xin lỗi. Em không biết."

Cô ấy nói thế với một vẻ mặt hối lỗi.

"Không phải ta muốn tham khảo ý kiến từ một chuyên gia hay gì đâu, ta chỉ muốn nghe ấn tượng của cô thôi. Bất kỳ cái gì cũng được. Ta muốn vài lời khuyên."

"Nhưng em chưa từng dùng qua trà đen bao giờ cả... nên em không thể thật sự nói về mùi vị của nó được..."

"Đùa à?"

Với một hầu gái thì cô ấy thật thà quá mức cần thiết rồi.

Bình thường thì khi chủ nhân vắng nhà, việc hầu gái ăn trộm đồ đạc không hề hiếm.

Khi mà chủ nhân khuất bóng, "xin" ít lá trà, cho cả đống đường vào rồi tận hưởng mùi vị của nó trong hồi hộp là chuyện bình thường ở huyện. Cả việc thó một ít thịt xông khói cùng với xúc xích rồi dùng làm đồ nhắm rượu cũng bình thường nốt. Đó đã trở thành mấy mẩu chuyện vui vui về việc tại sao một vài hầu gái có tửu lượng còn dữ dội hơn chủ nhân của họ.

Nhưng có lẽ đó lại là điều cấm kị với cô ấy. Phải chăng chủ nhân trước của cô quá nghiêm khắc hay chỉ do đó là bản tính của cô từ khi sinh ra rồi?

Nếu phải nói thì, có lẽ là vế sau nhưng không có vấn đề gì cả. Tôi bảo cô ấy thử ít trà đen.

"Ta đã uống một ít rồi nhưng cứ thử uống cái này xem."

Cô ấy nhận lấy chiếc cốc nhưng lại hơi do dự khi thử.

Một câu nói bẽn lẽn với tông giọng nhỏ xíu phát ra ".....Đây là một nụ hôn gián tiếp." và sau một hồi lưỡng lự, cô ấy đưa nó lên miệng. [note23610]

"Nó ngon quá." cô ấy nói với một nụ cười tươi.

Tôi đã bị cuốn hút bởi nụ cười của cô ấy nhưng có vẻ như cô ấy không có câu trả lời cho câu hỏi của tôi.

Ấn tượng của cô ấy chỉ có một từ duy nhất là "Ngọt."

Có lẽ cô ấy chưa bao giờ ăn đồ ngọt. Chỉ một món đồ uống với hai thìa đường mà trông như thể nó vươn đến tầm vóc vũ trụ vậy[note23609]. Nếu tôi đưa cho cô ấy một cốc không có đường, cô ấy sẽ nói "Đắng." Có vẻ cô ấy không có bất kỳ thứ gì để đem ra so sánh, hỏi cô ấy ấn tượng về nó thật vô nghĩa. Tôi nên xem xét việc tăng cường thói quen ăn uống của cô ấy từ giờ mới được.

Tuy nhiên, tôi cũng không hiểu hết những thứ tốt xấu về trà đen.

Mặc dù tôi biết rằng Evaris sản xuất ra nó nhưng chỉ đến đấy thôi.

Trong cuộc chiến giữa Ma tộc và nhiều quốc gia khác như hiện giờ, các thương hiệu có uy tín không được coi trọng nên tôi không thực sự trông đợi việc sản xuất hàng loạt thứ này để nâng cao thu nhập.

Nếu đã như vậy thì tất cả những gì khả thi hiện tại là phương pháp luân canh tăng vụ.

Khởi nguồn từ Ả rập, kĩ thuật nông nghiệp này đã chứng tỏ hiệu quả của mình rất rõ ràng.

Trong thế giới này, phương pháp xen canh trên 2 thửa ruộng khá phổ biến. Tiện thể thì, 2 thửa ruộng sẽ trồng xen kẽ các loại cây khác nhau khiến chúng luôn không bị thiếu hụt chất dinh dưỡng.

Thế giới này vẫn đang phát triển về mảng Ma pháp - thứ vẫn còn khác kém cỏi nên các kĩ thuật nông nghiệp không được chú trọng vào. Trong một thế giới như vậy, có thể việc nhân đôi thu nhập sẽ khả thi nếu tôi ứng dụng kĩ thuật luân canh tăng vụ.

"Luân canh tăng vụ?" Sati hỏi lại với một gương mặt tò mò.

"Ahh. Ta vô tình nói ra à. Đó là một kĩ thuật nông nghiệp ta vừa nghĩ ra. Phương pháp làm nông của thế giới này là cho đất thời gian hồi phục sau khi thu hoạch lúa mì. Để cho vật nuôi ăn cỏ và lấy thịt từ chúng đúng chứ?"

"Vâng đúng thế."

"Nhưng nếu cô làm thế thì ta sẽ phải đợi đất nông nghiệp hồi phục trong một thời gian dài. Bởi vậy nếu ngừng làm theo cách đó và trồng chúng theo thứ tự lúa mạch -> cỏ ba lá -> lúa mì -> củ cải, ta có thể rút ngắn thời gian hồi phục của đất đai. Nhân tiện thì cỏ ba lá không phải cho người ăn. Nó dành cho vật nuôi."

"Sao cơ? Điều như vậy sẽ khả thi sao?"

"Trong lý thuyết thôi."

Nếu đất đai và cây trồng ở đây tương tự như thế giới cũ của tôi thì nó sẽ khả thi.

Việc này hoàn toàn đáng để thử nghiệm. Tôi ngay lập tức ra lệnh cho họ giới thiệu về hệ thống tới một phần của vùng đất.

Thông thường để xác nhận mức độ hiệu quả của phương pháp này, nó sẽ ngốn mất ít nhất là nửa năm nhưng đây là một thế giới nơi Ma thuật hiện hữu. Nếu nó chỉ là một thí nghiệm nông nghiệp, sự tăng trưởng có thể được tăng tốc nhờ vào Ma thuật và chúng ta có thể xác nhận hiệu quả của nó. Nghe tôi nói về thí nghiệm, Sati mang một bộ mặt "Thật đáng mong đợi" Điều cô ấy đang mong chờ có lẽ là được ăn súp củ cải mỗi ngày. Ôi trời, đúng là đầu óc đơn giản thật. Nhưng tôi không ghét cách nghĩ đó.

Từ khi tôi trở thành lãnh chúa mới của thành phố này, tôi muốn cung cấp một lượng thức ăn tối cần thiết người dân nơi đây.

Truyện Chữ Hay