Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~
THÔNG BÁO:
Thuận theo kết quả truy cầu dân ý diễn ra trong nội bộ group, bắt đầu từ chương này team sẽ đổi tên nhân vật theo bản official. Ban đầu tuy sẽ có hơi bỡ ngỡi song mọi người cố gắng thích nghi giống thèn NIT đi nhen :))
~~~~~~~~~
Âm thanh của Thần Giao Cách Cảm truyền tới hang động thạch nhũ dưới lòng đất.
“Hỡi tín đồ trung thành Lisius.”
“Ồ……”
Nghe thấy giọng nói như lời tiên tri vang vọng, vua Lisius liền kính cẩn quỳ gối và chắp tay cầu nguyện.
“Đã tới lúc chứng minh lời tiên tri rồi. Hãy cướp lại Linh thần nhân kiếm từ tay của tên Anh hùng chỉ biết đắm chìm trong sức mạnh đó đi.”
Đó là toàn bộ những lời mà Ahide truyền đạt.
“Thể theo ý chí của <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques. Bề tôi nhất định sẽ đoạt lại Linh thần nhân kiếm và dâng nó lên cho thần Arcana.”
Nói rồi, vua Lisius từ từ đứng dậy. Gã đưa ánh mắt đầy ác ý về phía Lay đang bị chất nhầy của rồng trói buộc và Misa vẫn đang bị làn sương mờ ảo bao trùm.
“Anh hùng Kanon, cậu đã quyết định chưa?”
Vua Lisius giơ chiếc nhẫn minh châu lên, làn sương liền phát ra thứ ánh sáng yếu ớt phản ứng lại.
Thần thể của phiên thần cảm xúc Enus Ne Mes gần như đã xâm nhập hết vào trong đầu của Misa.
Chỉ còn khoảng một phần mười dung lượng là vẫn ở bên ngoài.
“Con nhỏ này chống cự cũng ghê đấy, nhưng đối đầu với trật tự của thần linh thì chẳng có cửa thắng nào đâu. Khi Enus Ne Mes xâm nhập hết vào bên trong cơ thể, trái tim của ả sẽ bị chiếm đoạt hoàn toàn. Trước khi điều đó xảy ra thì hãy mau triệu hồi Linh thần nhân kiếm lên đi.”
Lay thoáng liếc nhẹ ánh mắt sang chỗ của Misa.
Cô đang cật lực chống lại sự thống trị của phiên thần cảm xúc.
“Hỡi Anh hùng. Sứ mệnh của cậu đã kết thúc rồi. Linh thần nhân kiếm đang mong cầu một chủ nhân mới. Hãy tuân theo ý chỉ của thần linh đi. Nếu không thì, cậu biết hậu quả sẽ như thế nào rồi chứ?”
Lay nở một nụ cười điềm đạm để đáp trả lại lời hăm dọa của Lisius.
“Tôi còn phải nói với ông bao nhiêu lần nữa đây? Cho dù có là vị thần thống trị cảm xúc đi chăng nữa thì cũng không thể nào cướp được tình yêu của chúng tôi đâu.”
“Kanon.”
Lisius thay đổi giọng điệu của gã, đang từ thân thiện chuyển sang lạnh lẽo vô tình.
Sự phẫn nộ trước kẻ phàm nhân dám xem thường thần linh của hắn hiện rõ mồn một trên gương mặt.
“Tình yêu của chúng tôi ư? Tự cao tự đại cũng có giới hạn của nó thôi. Trái tim của mỗi người đều thuộc về thần linh. Thứ tình yêu mà ngươi nói đến chính là do phiên thần cảm xúc Enus Ne Mes ban tặng cho đấy!!”
Lisius truyền ma lực vào trong chiếc nhẫn minh châu và ra lệnh cho phiên thần.
“…………..Ư…….Aaaa…………….!”
“Hỡi thần linh. Hãy lấy lại tình yêu mà người đã ban tặng cho những kẻ ngạo mạn này đi.”
Đám sương mù chợt lóe lên một tia sáng rồi chui tọt hẳn vào đầu của Misa.
Khoảnh khắc tiếp theo, phần tay phải của Misa xuất hiện vài mảnh giáp dần ghép lại với nhau. Kế đến là tay trái, mũ giáp, yếm giáp ngực, rồi cả giáp cẳng chân.
Có vẻ như sự thống trị phiên thần cảm xúc Enus Ne Mes đã ăn sâu vào trong Misa, những mảnh thần giáp sương mù liên tiếp xuất hiện và bao bọc lấy cơ thể của cô ấy.
“Nào, hỡi thần Enus Ne Mes của tôi. Hãy sử dụng sức mạnh của người để ban cho kẻ phản bội kia một hình phạt thích đáng đi.”
Misa trong hình thái giáp sương mù toàn thân ngoảnh mặt lại phía Lay, người vẫn còn đang bị khống chế bởi chất nhầy của rồng.
“Kanon, ngươi thật ngu ngốc làm sao. Ai bảo cứ cứng đầu không chịu trả lại Linh thần nhân kiếm làm chi, giờ mất người yêu rồi đấy. Chính quyết định ngu xuẩn của ngươi đã khiến người mình yêu ra nông nỗi này. Hãy chuẩn bị tinh thần đền tội đi.” [note49809]
Misa chầm chậm tiến đến như một con rối bị thần linh điều khiển. Cô nhẹ đưa tay lên vuốt má Lay và nói.
“Lay à. Liệu chàng có chấp nhận và yêu lấy một con người đã quá thay đổi như thiếp không?”
“……………Mi….sa…………..?”
Gương mặt của Lay tràn ngập vẻ kinh ngạc.
“Kukuku, cuối cùng cũng ngộ ra rồi hả, Kanon. Không dựa vào Linh thần nhân kiếm thì vị anh hùng 2000 năm trước cũng chỉ là tên bất tài vô dụng mà thôi.”
Misa ghé sát mặt của cô lại rồi dùng tay nâng nhẹ phần che mắt lên.
“Nào, trả lời đi. Thiếp không còn là Misa nữa đâu. Chàng không thể trao tình yêu của mình cho một người con gái thế này phải không?”
Lisius gật đầu thích thú trước câu từ của Misa.
“Anh hùng Kanon, đây mới chính là hiện thực. Dùng sức mạnh của tình yêu để chống lại thần linh, chẳng khác nào kiến chống lại voi cả. Hãy chấp nhận thực tại phũ phàng và trao trả Linh thần nhân kiếm ra đây.”
“Không.”
Lay cất giọng.
“Em là Misa. Anh nói rồi còn gì. Cho dù ngoại hình và cách ăn nói có thay đổi, cảm xúc của anh cũng không bao giờ đổi thay. Chừng nào em vẫn còn là em, tình yêu của anh sẽ vĩnh viễn chỉ dành cho một người.”
Lay nhìn thẳng vào đôi mắt của Misa qua kẽ hở trên chiếc mũ giáp.
“Đây là lần đầu tiên em cho anh thấy nhỉ. Chân thể của em vô cùng đáng yêu đấy.” [note49810]
Vua Lisius nheo mắt khó hiểu trước câu nói của Lay.
“………………..Lảm nhảm cái gì đấy? Ngươi mất trí rồi à………….?”
“Chàng 10 điểm.”
“Đúng thế, hửm? 10………điểm………..?”
Tia sét đen kịt phóng ra từ lòng bàn tay của Misa thiệu rụi đống chất nhầy của rồng đang trói buộc Lay.
Ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế đã giúp cậu lấy lại sự tự do cơ thể.
“……………Th, thần linh ơi. Phiên thần cảm xúc Enus Ne Mes! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy……..!?”
Misa ngoảnh mặt lại đối diện với sự hoang mang của Lisius.”
Cô đưa đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên ngực mình một cách tao nhã.
“Nếu là phiên thần đó thì đã bị tiểu nữ kiểm soát rồi. Cho dù có là phiên thần nắm giữ trật tự cảm xúc đi chăng nữa, một khi đã vào trong người tiểu nữ thì chỉ có nước bó tay chịu trận mà thôi.” [note49811]
Lisius lườm Misa với biểu cảm không thể tin nổi.
“…………..Enus Ne Mes………vị thần thống trị cảm xúc trên thế giới đấy………..”
“Kỳ lạ thật. Đúng là những cảm xúc như buồn tủi, tức giận, hạnh phúc hay vui mừng đều được vị thần này nắm giữ. Tuy nhiên sự dịu dàng và tình yêu thì lại vô cùng mỏng manh.”
“Ăn nói hàm hồ……….Enus Ne Mes là hiện thân của mọi cảm xúc trên thế giới……..Làm gì có chuyện sự thống trị của người mỏng manh yếu đuối được…….”
“Cứ cho là như thế đi, rồi sao nữa?”
Cơ thể của Lisius run lên bần bật khi thấy nụ cười thanh lịch của Misa.
“Vua Lisius. Ông có xem buổi lễ chúc mừng sự tái thế của Quỷ vương không vậy? Bộ ông nghĩ rằng tồn tại của tiểu nữ chỉ là công cụ để Dilhayd dẫn dắt dư luận theo một hướng có lợi thôi sao?”
Misa tháo chiếc mũ giáp trên đầu ra.
Mái tóc dài óng mượt tựa sắc âm u nơi đáy biển sâu xoã ra hai bên trông thật lộng lẫy.
“Tiểu nữ là Avos Dirhevia. Quỷ vương giả mạo, tồn tại tiêu diệt những vị thần đấy.”
Cô ném chiếc mũ giáp đang cầm xuống đất rồi giẫm bẹp một cách không thương tiếc.
Làn sương tạo nên vật chất liền phân rã và tan biến vào hư vô.
“Ấy nhầm. Sau khi chuyển sinh xong thì giờ tiểu nữ chỉ còn là một cô gái đắm chìm trong tình yêu mộng mơ với cậu trai này thôi.”
Lisius sợ hãi lùi lại về phía sau để giữ khoảng cách.
“Hừ! Qu, quay lại đây! Enus Ne Mes! Mau rời khỏi con quái vật ấy đi!”
Bộ giáp bao trùm lấy Misa hoá trở lại làn sương và tách khỏi cơ thể của cô.
Thay thế vào đó là một bộ váy xanh đen quý tộc. Sự bó buộc giờ đã biến mất, sau lưng Misa liền hiện ra 6 chiếc cánh tinh linh.
Làn sương bay tới trước mặt Lisius rồi lại hóa trở lại hình dạng giáp toàn thân.
Chiếc mũ ban nãy bị phá huỷ cũng được khôi phục cho đồng bộ.
“…………Xem ra ta cần phải trừng phạt các ngươi một cách mạnh tay hơn mới được……….”
Lisius giương chiếc nhẫn minh châu lên và buông lời cầu khẩn.
“Hỡi thần Enus Ne Mes. Ngay lúc này đây, xin hãy ban cho ta sức mạnh của Long vương.”
Phiên thần cảm xúc hóa thành làn sương phát sáng rồi bao trùm lấy khắp cơ thể của gã.
Bộ giáp toàn thân ban nãy khống chế Misa giờ đã trở thành thần giáp của Lisius.
“Thể theo ý nguyện của <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques!”
Khoảnh khắc lời cầu nguyện được cất lên.
“GRAAAAAAAAAAAOOOOOOOOOoooooooooooooo!!”
Cùng với tiếng gầm đầy uy mãnh, con dị long nhe hàm răng khổng lồ ra đớp trọn lấy Lisius.
“…………..Kh, khặc………………..!”
Máu tươi chảy ra như thác đổ. Song đôi mắt của gã lại tràn ngập sự điên dại, điệu cười méo mó khiến cho ai nhìn thấy cũng phải sởn da gà.
“………Thần linh ơi……..Bề tôi…….sắp đến bên người rồi………”
Tiếng rên rỉ yếu ớt dần tàn lụi vào hư vô.
Con dị long nuốt trọn Lisius cùng với Enus Ne Mes bao bọc quanh người gã vào trong bụng.
“GUUUUUUUUUUOOOOOOOOOOOooooooooooooooo!!!”
Tiếng gầm mãnh liệt tưởng chừng như đâm thủng màng nhĩ của hai người. Ma lực của thần bốc lên ngùn ngụt xung quanh con dị long màu trắng.
Làn sương mờ nhạt dần xuất hiện, nó biến thành một bộ giáp bao bọc lấy thân thể khổng lồ của con rồng.
“Ái chà.”
“Ra là như vậy hả?”
Nhìn qua cũng đủ cảm nhận rõ được sự điên loạn đang hiện hữu trong cặp ma nhãn kia.
Bất chợt, âm thanh của Thần Giao Cách Cảm vang lên.
“………Kukuku. Còn không mau quỳ xuống, Kanon. Đây chính là sự dẫn lối của thần linh. Căn nguyên của ta đã bị dị long nuốt chửng. Tuy nhiên, nhờ có sức mạnh của Enus Ne Mes, ta đã hóa thân thành rồng. Ôi, kỳ tích của thần linh, hình dạng mang tên vương long này. Ta sẽ ăn thịt toàn bộ dân chúng của Azeshion và đưa họ tới bên các vị thần. Khi những căn nguyên ấy cô đọng lại và hình thành nên sinh mệnh mới, một tử long sẽ được sinh ra.”
Con vương long giang rộng đôi cánh khổng lồ sang hai bên và hút lấy dòng thánh thủy ngập tràn trong hang động thạch nhũ.
Chẳng mấy chốc, hồ nước dưới lòng đất đã cạn sạch không còn một giọt.
“Chính tử long ấy sẽ trở thành nhà vua vĩ đại xứng đáng được các vị thần ban tặng vương quyền. Phải, đó là ta, Lisius Angelo Gairadiyte này.”
Vương long Lisius khoác trên mình bộ giáp sương mù cuồn cuộn, trợn trừng mắt khè Lay và Misa.
Tuy nhiên, cả hai ngươi không hề run sợ dù chỉ một chút.
Đúng lúc ấy——
“………….Cứu tôi với………..”
Giọng nói của ai đó vang lên.
“…………..Cứu tôi với…….ngài Anh hùng……..cha của tôi điên rồi…………”
Âm thanh của Thần Giao Cách Cảm vọng ra từ bên trong cơ thể con dị long.
“Hiểu không Kanon? Đó là giọng nói của con gái ta, một thành viên của hoàng tộc đã hiến dâng sinh mệnh của mình.”
Ánh mắt của Lay trở nên sắc lạnh.
“Bị rồng ăn thịt đồng nghĩa với việc ý thức cũng sẽ tan biến theo. Tuy nhiên, ta đã sử dụng sức mạnh của Enus Ne Mes để cố tình giữ lại một người. Ngươi nghĩ lý do là tại sao?”
“………..Nếu muốn cứu cô ấy thì hãy dùng Linh thần nhân kiếm chém đứt định mệnh đi, đúng không………?”
Một khi đã bị rồng ăn thịt thì việc khôi phục trở lại là điều không thể.
Tuy nhiên, nếu ý thức vẫn còn được giữ lại thì không biết chừng Linh thần nhân kiếm có thể chém đứt được định mệnh đó cũng nên.
“Chính xác. Nào, ngươi sẽ làm gì đây? Nhất quyết không chịu rút Linh thần nhân kiếm và bỏ mặc nó như cái cách ngươi đã làm với ả ma nữ ban nãy à? Con gái của ta không có mạnh mẽ như vậy đâu.”
Haizzz, Lay thở dài ngán ngẩm.
Sau đó cậu trưng ra một biểu cảm quyết tâm và ngưng tụ ma lực vào tay phải.
Một chùm sáng lóe lên, Linh thần nhân kiếm Evansmana được triệu hồi.
“Kukuku………Đúng rồi đấy. Cuối cùng ngươi cũng chịu trả lại báu vật cho thần linh rồi. Nào, lên đi Kanon.”
Điệu cười nham hiểm của vương long vang vọng khắp hang động thạch nhũ.
“Bẫy đó chàng.”
Misa cất giọng.
“Chắc vậy rồi.”
“Dù cứu được người thì sau đó chàng có thể sẽ hối hận đấy.”
“Anh biết chứ.”
Nghe xong, Misa liền mỉm cười vui vẻ.
“Vậy thì chàng cứ việc thoải mái bung sức đi. Còn lại cứ để tiểu nữ lo liệu.”
‘Kiiiiiiiiiiyyyyyyyyyyy’, âm thanh của long hống vang lên.
“Sao thế Kanon? Ngươi không ra tay thì để ta hạ thủ trước nhé!”
Vương long thò dài chiếc cổ ra định tợp lấy Linh thần nhân kiếm.
Lay nhảy lùi về sau để tránh đòn tấn công, ngay lập tức nền đất dưới chân bị đục thủng một lỗ lớn.
Cả hai thi triển phép Phi Hành để bay lên không trung.
“Wrooooooooooooooooooo!!”
Cùng với tiếng hú đinh tai nhức óc, vương long phóng ra một hơi thở ánh sáng trắng xóa.
Nhờ trật tự của Enus Ne Mes chuyển hóa cảm xúc thành ma lực thông qua Thánh Vực, Thánh Vực Quang Pháo mà Lisius thi triển có uy lực vô cùng mạnh mẽ.
“Cũng tàm tạm.”
Misa bọc Tường Bích Tứ Giới lên Lay để phòng thủ lại trước đòn tấn công hơi thở.
‘GOOOOOOOOOOOoooooooooooooo’, hai nguồn ma lực khổng lồ xung đột lẫn nhau tạo nên một âm thanh long trời lở đất. Lay chớp lấy thời cơ đột kích tới phần đầu của con rồng.
“Linh thần nhân kiếm, bí kỹ thứ nhất——”
Lay vung thanh thánh kiếm lên quá đỉnh đầu, nguồn ma lực tỏa ra từ căn nguyên bỗng trở về hư vô trong khoảnh khắc.
“——!!”
Vô số những đòn thiểm quang kiếm khí đã giày xéo lên cơ thể to lớn của vương long trước cả khi tốc độ âm thanh truyền giọng nói của Lay ra ngoài.
Ánh sáng thần thánh của lưỡi gươm cắt đứt định mệnh bao trùm lấy con rồng.
Dần dần, hình ảnh của một cô gái bắt đầu hiện ra.
Tuy nhiên, cơ thể của cô ấy vẫn đang đồng bộ hóa với vương long.
“Nắm lấy.”
Lay giang tay về phía cô gái bé nhỏ.
Cô gái cũng gắng hết sức và bắt lấy bàn tay cứng cáp của cậu.
“Tôi sẽ chém đứt định mệnh bi kịch của cô ngay tại đây. Không sao đâu, cứ tin tôi đi.”
Thiếu nữ khẽ gật đầu.
Lay cầm thanh Linh thần nhân kiếm đang tỏa ánh hào quang rực rỡ trên tay và xuyên thẳng qua ngực cô.
“...........Cảm ơn anh nhiều lắm…………”
Một nụ cười tự nhiên xuất phát từ tận đáy lòng.
Cô gái thực sự cảm thấy rất hạnh phúc.
“Vậy là tôi sắp được tới bên các vị thần rồi.”
Linh thần nhân kiếm tuột khỏi tay Lay và hút trọn vào trong cơ thể của cô gái.
“Ku……….!”
“Tạm biệt, Anh hùng Kanon. À mà không phải, mất thánh kiếm rồi
thì giờ anh chỉ còn là một quỷ nhân tầm thường mà thôi.”
Bộ móng của cô gái đột nhiên dài ra bất thường, nó khiến người ta liên tưởng ngay tới móng vuốt của rồng.
“Để tôi tiễn anh tới bên các vị thần một thể vậy.”
Những chiếc vuốt vung lên với tốc độ tạo ra dư ảnh.
Tuy nhiên, trước khi chúng bổ vào đầu Lay, ngực của cô gái đã bị những ngón tay nhỏ xinh túm chặt.
“Loài người các vị định phản bội anh ấy bao nhiêu lần nữa thì mới hả dạ vậy?”
Dứt lời, Misa chọc thẳng ngón tay đen tuyền của mình qua ngực con gái Lisius.
“Khặc…..!”
Cô vận thêm chút lực nữa và cưỡng ép kéo cơ thể của cô gái kia ra khỏi vương long.
“Dừ……..Dừng lại ngay! Tránh ra chỗ khác! Tôi phải hợp nhất cơ thể với vương long………….và tới bên các vị thần……..!”
“Nơi cô đến không phải là bên các vị thần đâu, địa ngục đấy.”
Misa dùng cánh tay đã nhuốm đậm Căn Nguyên Sát Tử của mình bóp nát căn nguyên của cô gái. [note49812]
Cơ thể của cô ả hóa thành những vệt sáng rồi tan vào hư vô.
“Gràoooooooooooooo!!”
Lay và Misa bay lùi về sau để tránh bộ vuốt của vương long giáng xuống.
“Kukuku…………Lấy lại được rồi. Linh thần nhân kiếm, vị thần của Azeshion……..”
Vương long đã hấp thụ hoàn toàn Linh thần nhân kiếm bị cắm trên cơ thể vào trong.
Ngay lập tức, con dị long màu trắng phát ra ánh sáng chói lòa.
“GAAAAAAAAoooooooooooooo!!”
Phần đầu của vương long tự chẻ ra làm đôi.
Một chiếc sừng đồ sộ từ từ mọc lên tại đó.
Nhìn ánh hào quang kim loại phát ra kia thì không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là ánh sáng thần thánh của Linh thần nhân kiếm Evansmana khổng lồ.
“............Riết rồi mà anh vẫn chẳng thông minh lên được chút nào nhỉ…………..”
“Ara, làm gì có chuyện đó.”
Thấy gương mặt buồn bã của Lay, Misa liền nở một nụ cười hiền dịu.
“Chỉ mất có một cái que mà chúng ta đã biết rằng không có người nào cần cứu ở đây rồi. Giờ thì chàng có thể thỏa sức mà chiến đấu đúng không?”
Khóe mắt của Lay mở rộng, cậu gật đầu như thể vừa mới trút bỏ được cả tấn gánh nặng trên vai.
“Em nói đúng……..”
Đối diện với vương long, Lay tự tin mỉm cười.
“Vốn ban đầu nó cũng chẳng phải thứ thuộc về tôi. Nếu đã đòi như vậy thì tôi trả lại cho ông đấy. Tuy nhiên Lisius à, cho dù có mượn sức mạnh của rồng, sức mạnh của Enus Ne Mes hay cả sức mạnh của Evansmana đi chăng nữa, tôi cũng không bao giờ công nhận ông là vua của Azeshion đâu.”
Kukuku, Lisius cười khảy.
“Ngu xuẩn. Lời của một tên quỷ nhân tầm thường đã đánh mất đi Linh thần nhân kiếm giờ thậm chí còn chẳng đáng lọt vào tai ta nữa. Kanon, kẻ được thánh kiếm lựa chọn, ngươi đích thực là anh hùng đấy. Tuy nhiên giờ ngươi đã không còn nhận được sự bảo hộ của thần linh nữa rồi, không công nhận ta cũng chẳng sao cả. Vương quyền của ta được đích thân vị thần tối cao ban tặng. Cùng với sinh mệnh vĩnh cửu và Linh thần nhân kiếm trong tay, ta sẽ trở thành vị anh hùng thực sự cai trị toàn bộ Azeshion và mặt đất này!”
Vương long húc chiếc kiếm sừng Evansmana tới để tấn công Lay và Misa.
Lay rút Nhất ý kiếm từ vòng ma pháp ra với ý định đánh bật lại nó. Tuy nhiên khoảnh khắc hai lưỡi gươm giao nhau, ma kiếm của cậu lại vỡ vụn một cách dễ dàng.
Phản ứng lại trong tích tắc, Lay lách nhẹ ra khỏi phạm vi đòn tấn công. Chiếc kiếm sừng bị hớ đà và đâm thẳng vào bức tường đằng sau.
Vương long nhẹ chuyển mình một phát, cả bức tường của hang động thạch nhũ liền bị cắt ngọt như bơ. Từng mảng từng mảng đổ sụp xuống vẽ nên đống hoang tàn đổ nát.
“Thánh Vực của Enus Ne Mes, thánh thủy, dị long, và cả những căn nguyên mà ta đã hấp thụ. Kanon à, quyền năng của thanh Evansmana này vượt xa so với hồi ngươi đã sử dụng đấy. Đây mới chính là thánh kiếm thực sự!”
Vương long giang rộng đôi cánh quá khổ ra rồi bay lên không trung.
Hắn chao lượn một vòng rồi đâm thẳng về phía Lay với một tốc độ đáng kinh ngạc.
“Hãy nếm thử sức mạnh của thánh kiếm thực sự và quy phục thần linh đi!”
Ánh sáng chói lòa ngưng tụ lại chiếc kiếm sừng Evansmana khổng lồ.
Lay vận ma nhãn và đưa thanh Nhất ý kiếm Sigshesta đã gãy lên để đỡ đòn.
“Kukuku, ngu xuẩn! Ngươi quên rằng lúc nãy nó đã bị ta đập vỡ như thế nào rồi sao!”
“Phù……!”
Những hạt phân tử ánh sáng bắn ra toán loạn.
Tốc lực kinh khủng của vương long bị Lay chặn đứng hoàn toàn.
“.........Cái…….gì……..cơ………!?”
Phần bị gãy của Nhất ý kiếm Sigshesta được bao bọc và khỏa lấp bởi ánh sáng của Thánh Vực Tình Yêu.
Mũi kiếm ma lực chạm thẳng vào đỉnh nhọn của chiếc kiếm sừng.
“Hẳn là thánh kiếm thực sự cơ đấy.”
Giọng nói vọng lên từ hư vô. Misa giải trừ Ảo Ảnh Ngụy Trang và Bí Nặc Ma Lực, để lộ nhân dạng trước mặt vương long.
Cô nhẹ nhàng luồn theo cánh tay phải của Lay, cùng cậu nắm lấy thanh kiếm được tạo nên từ Thánh Vực Tình Yêu.
“So với tình yêu của tiểu nữ và chàng thì chẳng thấm vào đâu cả.”
Dứt lời, những tia chớp đen dữ dội chợt bộc phá lên từ xung quanh Misa.
Cơ thể của vương long bị ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế bất ngờ đánh trúng.
“Geeeeeeeeeecccccccccccc!!”
Dư âm của dòng điện cao thế chết người khiến hắn nhùng đi trông thấy.
Chớp lấy thời cơ, cô thi triển Ngục Viêm Trói Buộc Ma Pháp Trận để khống chế cử động của con rồng.
“Misa, kết hợp với di chuyển của anh nào.”
“Em đã quá quen với nó rồi.”
Cả hai người hòa chung một nhịp thở, nắm chặt thanh kiếm Thánh Vực Tình Yêu và thủ thế vung cao.
Ánh sáng từ thanh kiếm tỏa ra mạnh mẽ, tạo nên một lưỡi kiếm khổng lồ.
Lay và Misa được kết nối với nhau thông qua ma pháp. Vậy nên việc mà Lay định làm, Misa có thể tiếp thu được chỉ trong khoảnh khắc.
Bạo Liệt Thánh Ái Kiếm là thanh kiếm được đúc kết nên từ tình yêu của hai người.
Thế nhưng, bề dày lịch sử của Anh hùng vẫn còn một tầm cao mới chưa được khai phá.
Cả tâm hồn lẫn thể xác cùng hòa quyện lại với nhau, cực điểm tối thượng có thể đánh bại mọi kẻ địch của ma pháp tình yêu.
Từng cử chỉ động tác của hai người phải ăn khớp với nhau một cách hoàn hảo, nếu không thì thanh kiếm sẽ không thể thành hình.
Chỉ cảm xúc nguyên thủy thôi thì không thể nào chạm tay tới nổi. Tuy nhiên, với lưu truyền của Bạo nghịch Quỷ vương vẫn luôn là một phần tồn tại của Misa, Lay tin rằng cô có thể làm được.
Ngay lúc này, ngay tại nơi đây, tình yêu giữa hai người đang bùng cháy dữ dội.
““Song Chưởng Bạo Liệt Thánh Ái Kiếm””
Thanh kiếm ánh sáng giáng thẳng xuống đầu vương long.
Đòn kiếm khí kéo theo vô vàn những vụ nổ bao trùm cả một mảng không gian dọc theo đường chém.
Phía bên trong bộ giáp sương mù của vương long, không, tận sâu bên trong nữa, tất cả những căn nguyên mà nó đã nuốt vào trong bụng đều nối đuôi nhau phát nổ tanh bành.
“...Kh….Không thể nào……..Chuyện hoang đường này……….Ta đã trở thành anh hùng thực sự rồi mà……….Vương long ta đây sao lại………..Tại sao, tại sao một tên quỷ nhân tầm thường không có thánh kiếm lại có thể……..!!?”
“Đơn giản thôi.”
Misa và Lay dõi nhìn theo vụ nổ kinh thiên động địa.
“Thánh kiếm thực sự của Anh hùng là tình yêu vốn luôn nằm trong tim anh ấy, dăm ba cái que thì làm gì có cửa địch lại.”
Nói rồi, cả hai đâm Song Chưởng Bạo Liệt Thánh Ái Kiếm để kết liễu sinh mệnh của vương long.
“GUUUUAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaa!!”
Căn nguyên của vua Lisius bị lưỡi gươm ánh sáng cường đại chém nát.
“Thần linh mà đi cản trở đường tình duyên của người khác,”
“Xứng đáng bị tình yêu chém cho nổ tung.”
[note49813]
‘Doogaaaaaaaaa’, cú nổ lớn cuối cùng đặt dấu chấm hết cho toàn bộ tham vọng của Lisius. Đất đá bên trong hang thạch nhũ rơi xuống do xung chấn nhanh chóng chôn vùi cơ thể của vương long.
—————————————————————
Tác note:
Bình thường Misa không cho mọi người xem chân thể là bởi vì xấu hổ á. Lần debut đầu cho màn phối hợp của hai người này cũng không tệ đấy chứ nhỉ.
NIT note:
Ờ thì khúc trên là niềm tin của Rei dành cho Misa thì k nói, nhưng mà đến đoạn dưới cảm giác rei vẫn k thể nào thoát khỏi vết xe đổ của anh hùng truyền thống.
Tin người vcl…
Mà thôi, khúc sau ae sốc đường rồi nên k bàn luận đc gì đâu…
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: