Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

chương 187: bài hướng dẫn của giảng viên kiếm thuật

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: 3K2

Edit: OVer-NIT

—————

Note nhẹ đầu chương:

Bộ truyện này được up duy nhất tại [ln.hako.re] aka [docln.net], nếu các bạn thấy bộ này ở bất cứ nơi nào khác, thì nó đều là hàng ăn cắp, và nếu bạn đang đọc tại những web đó, vui lòng sang đây để có trải nghiệm tốt hơn nhá, như là đọc hàng chính chủ, đọc trên web xịn hơn (tại web leech là sao leech đc cái format của hako đc), up chương nhanh hơn, tương tác với team dịch các kiểu, và mục đích quan trọng nhất là để mấy web leech ế nhăn răng, chứ không thì dịch giả nản mà nghỉ hết á :)

Rồi, mời mọi người đọc truyện.

p/s: đã đổ xưng hô của Ramon với nốt thành tôi-nhóc nha

~~~~~~~~~~~~~

Bầu không khí nơi đấu trường bất chợt rơi vào trầm lặng.

【Cái khung cảnh này, mình đã từng thấy qua một lần rồi.】

Biểu cảm của đám học viên như thể muốn nói ra điều đó.

Không quan trọng bản thân bọn chúng có thừa nhận hay không, có một điều chắc chắn rằng trong tâm trí của những kẻ đang đứng hình ngay kia chỉ có khắc lên mấy chữ "Bạo nghịch Quỷ vương, người bị cho là kẻ không phù hợp".

"... Cũng không tệ đấy nhỉ..."

Bằng một chất giọng tự nhiên, Sasha nói với âm lượng vừa đủ để xung quanh có thể nghe thấy.

"Quả nhiên, cậu có tố chất của một thiếu niên thiên tài quá đấy chứ!"

Cô nhóc ung dung mỉm cười.

"Nhưng mà, vẫn còn nhiều thiếu sót lắm."

Sasha duyên dáng vén đôi bím tóc ánh sắc hoàng kim của mình về sau.

[Anosh là thiên tài, nhưng một thằng nhóc như này làm sao bằng Bạo nghịch Quỷ vương được]. Cứ như thể cô chỉ muốn mọi người nghiệm được điều đó, ngoài ra thì không cố thanh minh thêm gì.

"... V, Vậy sao. Dù trận đánh vừa nãy tuyệt vời đến thế, mà với Sasha-sama nhiêu đó vẫn chưa đủ à..."

"Aaah. Tớ cứ nghĩ đó hệt như là Arnos-sama rồi, nhưng quả nhiên không lý nào có chuyện giống y như ngài Bạo nghịch Quỷ vương..."

"Sau cùng thì nhóc ấy phải đủ khả năng để khiêu chiến với vực thẳm ma pháp như thầy Eldemade đã nói mới được."

Thiếu nữ mệnh danh "Phù thủy huỷ diệt", thành viên chung một nhóm và là người vẫn luôn kề cạnh Bạo nghịch Quỷ vương đã đưa ra những lời đánh giá như vậy, đám học viên kia không có cách nào phản đối được.

Dù cho khả năng của ta thể hiện ra tuyệt vời như thế nào đi chăng nữa, thì vực thẳm ma pháp vẫn là một mục tiêu xa tít tận chân trời với một thằng nhóc thế này. Chắc hẳn tất thảy bọn chúng đều đã đi đến kết luận ấy rồi.

Mà vốn dĩ với với khả năng của bọn chúng thì thậm chí cả việc đo lường sức mạnh của ta cũng là việc bất khả thi.

Mặc dù đó chỉ là câu nói mang tính đối phó hoàn cảnh đầy ngẫu hứng của Sasha, nhưng không hiểu sao nó lại thành công ngoài mong đợi .

"Ây da ây da, thật tuyệt vời làm sao. Quả không hổ danh là thiếu niên thiên tài, Anosh Porticolo. Thanh kiếm ấy, và cả ma thuật ấy nữa, chúng cứ làm ta liên tưởng đến Bạo nghịch Quỷ vương."

Eldemade chen ngang, gã này chẳng biết đọc bầu không khí gì cả.

Sasha bắn cho hắn một ánh mắt sắc lẹm.

"Ừ ha...! Eldemade-sensei nói thế mới để ý, Anosh-kun cũng khá là ngầu ghê hen..."

"Y hệt luôn."

Ngay khi đám học viên thì lầm bầm những điều như thế, Sasha duyên dáng mỉm cười.

"Ừm, Eldemade-sensei, thầy cũng biết cách “khen” quá ấy chứ!"

Cô ấy chậm rãi nói như thế, nhưng có lẽ trong lòng đang suy nghĩ tìm cách như thế nào để sửa lại cái tình huống ngoài dự liệu này. [note34880]

"Cơ mà, mới nhìn thoáng qua thì hoàn hảo thật đấy, nhưng suy cho cùng cậu ta vẫn chỉ là trẻ con mà thôi."

Ngay lập tức, mọi ánh nhìn của học viên tập trung về phía của Sasha.

"Sasha-sama đã nói như thế nhất định là có lý do cụ thể gì đó rồi nhỉ?” [note34882]

"Cô ấy không phải loại người chỉ biết phát ngôn bừa những lời vô căn cứ, rốt cuộc chuyện này là như thế nào nhỉ?"

"Im lặng đi. Sasha-sama chắc chắn sẽ giải thích cho chúng ta thôi."

"Ừm, tôi sẽ chú ý lắng nghe không bỏ sót một chữ." [note34883]

Sasha có chút căng thẳng.

Cô hơi cúi mặt xuống như đang cố suy nghĩ điều gì đó, dù thỉnh thoảng có liếc mắt về phía ta. Khoảng lặng ngắn ngủi trôi qua, cô mở lời.

"Nè, Misha. Em có nghĩ giống chị không?"

Này này, đường đường là chị mà gặp khó lại phó mặc hết cho em gái như vậy hả.

Bất ngờ được nhắc tên, Misha chớp mắt lia lịa, nhưng rồi cô cũng nhanh chóng ứng đáp.

"… Giai đoạn thuật thức cấu thành ma pháp còn quá non nớt. Nếu mà phát động Tái Sinh trễ đi vài giây thì có khả năng Ramon sẽ không thể quay trở về.” [note34884]

Ta đã sử dụng Tái Sinh chính xác trong 3 giây, nhưng Misha lại chỉ ra rằng đó là do kỹ năng ma pháp vẫn còn non kém.

Dùng sự

thật để nguỵ tạo lời nói dối, cô ấy khá đấy chứ. [note34885]

"Hơn nữa, khả năng sử dụng kiếm cũng còn quá yếu kém. Kỹ thuật dùng kiếm để đỡ chặn và phân tán sức mạnh thì chỉ vừa đủ điểm đạt thôi, chưa kể đó là do Ramon còn quá kém nữa. Chẳng phải cú văng người vì phản lực đó quá màu mè sao.”

Rei dựa vào cái danh hiệu quỷ nhân sở hữu trình độ kiếm thuật mạnh mẽ thứ nhì trên đất Dilhayd này, cậu ta đã dựng chuyện lại thành như thế.

Sau cùng thì cũng chỉ là một lời nói dối trắng trợn.

"Đúng là Thánh kiếm luyện ma có khác. Vừa mới liếc mắt là đã biết ngay. Tôi cũng nghĩ là Anosh có gì đó, cảm giác như dòng chảy của ma lực có hơi kì lạ, nhưng phải nói thật Ramon quá tệ, tệ hơn những gì tôi nghĩ. Tôi [note34886] đã không tính đến trường hợp đó..."

"Nghĩa là, nói cho đơn giản thì đó là do Ramon-kun bị bá dội bởi chính đòn chém của mình rồi tự đâm đầu vào tường ngủm đó sao?"

"Vậy ra cớ sự là do cậu ta ngu ngốc lao thẳng vào đối phương sao?" [note34887]

Ngay khi nghe các học viên bàn tán như thế, Eldemade ngay lập tức xen vào:

"Này này, với một đứa nhóc đáng yêu như Anosh-kun, sử dụng toàn lực như thế là không được đâu đấy!"

Các học viên không thể kiềm nén được, để lọt ra vài tiếng khúc khích cười.

Ramon dù đang phải xấu hổ hết mức nhưng không thể nào rời khỏi chỗ đó được.

Vì đã đâm vào bức tường đấu trường với lực mạnh đến chết người theo đúng nghĩa đen, tay chân của hắn ta bị kẹt cứng hoàn toàn.

"Một trận so tài cũng không tệ nhỉ!"

Giải phóng ma lực, ta kéo Ramon ra khỏi chỗ đó.

Sau khi vừa được giải thoát, hắn ngay lập tức hỏi ta:

"... Nhóc... chẳng phải nhóc bảo mình không giỏi dùng kiếm sao?"

"Fumu. Như những gì hiển hiện trước mắt đó thôi. Ngươi mà không nương tay thì ta cũng không biết mọi chuyện sẽ như thế nào đâu à."

Đôi đồng tử của Ramon thoáng chốc mở to bối rối, như không hiểu có nội tình gì bên trong.

"Hay là vì ta là học sinh chuyển trường nên ngươi mới nhẹ tay trong lần ra mắt đầu tiên hửm?"

"... A, aaa. Phải ha. Nhóc cũng hiểu chuyện quá đấy chứ! Nếu mà tôi nghiêm túc ra tay thì, mà, kết quả sẽ có thể còn ngược lại đấy chứ... haha."

Fumu. Có ổn không đấy, vừa mới chết không kịp ngáp mà giờ ngươi vẫn có thể mạnh mồm ba hoa đến thế ư?

Mà thôi, nghĩ kỹ thì hắn cũng chỉ là một kẻ tầm thường, không đáng để lưu tâm.

"Nhóc, sau giờ học nhóc có rảnh không?" [note34888]

Ramon hỏi ta.

"Cũng không có bận gì."

"Vậy, tí nữa đi với tôi đi. Có một nơi thú vị lắm."

Ứng đáp bằng lời hứa hẹn bất ngờ trong hoàn cảnh này hửm.

Coi nào, không biết ngươi sẽ dắt ta đi đâu đây nhỉ?

"Được, ta mong chờ nó lắm."

"Tôi đi lấy đồ để quên ở lớp học tí rồi quay lại nha."

Né tránh ánh nhìn đám đông, Ramon lẳng lặng rời khỏi đấu trường.

Nhờ công của nhóm Sasha nhanh trí thu hút sự chú ý, phía bên này không còn mấy người quan tâm. Các học viên cũng đã quay trở lại buổi tập luyện của mình.

Những thành viên trong nhóm của ta cũng đã hoàn thành việc chia cặp và bắt đầu tập kiếm.

Sasha với Misha, Eleonor với Zeshia, cuối cùng là Rei với Misa, từng đôi một đang đọ kiếm với nhau.

"Chị lên đấy!"

Sasha vung kiếm xuống hết sức.

"... Ư..."

Misha đánh trả lại đòn đó.

Mặc dù cả hai đang hết sức nghiêm túc vung kiếm vào nhau, song đòn tấn công của họ chả mang theo bao nhiêu sức mạnh.

Kiếm thuật của Misha và Sasha, so với ma thuật thì có thể nói trình độ còn kém xa nhiều lắm.

Có vẻ như đến cả bây giờ họ vẫn chưa thể nào sử dụng ma kiếm được nhỉ.

"Hâyy!"

"Ya."

Cả hai đồng thời bổ kiếm xuống.

Nhưng rồi, ngay khi đó, có một cây gậy chen vào khoảng trống, chắn ngang quỹ đạo của hai thanh kiếm.

"Đến đây thôi."

Dừng hai thanh kiếm lại, Hỏa âm Tử vương Eldemade nói.

"Thân là thuộc hạ thân tín của ngài Quỷ vương, trình độ xử lý kiếm thế này không phải quá kém cỏi sao?"

Sasha tức giận bởi những lời đánh giá ấy mà lườm thẳng vào Hỏa âm Tử vương, song đó là sự thật cô không thể nào phản bác lại được.

"Khả năng kiếm thuật tệ thì bây giờ tạm không nói, ít nhất thì nên luyện tập làm sao để có thể sử dụng ma kiếm đi chứ nhỉ?"

Eldemade vẽ ra hai vòng ma pháp trận và rút từ trong đó ra hai thanh ma kiếm.

Rồi, hắn cầm lấy chuôi kiếm mà cắm thẳng nó xuống nền đất trước mặt của Misha và Sasha.

"Nào, thử rút chúng ra xem."

Trưng ra thứ biểu cảm lãnh đạm không có lấy nửa phần hứng thú, Sasha nhìn xuống thanh kiếm trước mặt.

"Mặc dù đã thử không biết bao nhiêu lần, nhưng quả nhiên ma kiếm vẫn không thể nào tương thích với tôi được cả."

Misha cạnh cô cũng liên tục gật đầu thể hiện sự đồng tình.

"Biết đâu hôm nay có thể là ngày mà thành quả sẽ đơm hoa kết trái thì sao. Nào, rút kiếm thử đi."

Misha và Sasha đặt tay lên phần chuôi của thanh ma kiếm.

Nhưng trái với mong đợi, cho dù có vận hết sức mạnh vật lý, thậm chí là dùng cả ma lực để cầm lên, thanh kiếm vẫn chẳng có dấu hiệu nhúc nhích lấy một li.

"... Haa... Haa..."

Chỉ một lúc sau, Sasha cạn sức.

"... Quả nhiên... là... không... thể được rồi..."

"Kakaka, cũng không tệ. Sao không cố thêm tí nữa nhỉ?"

"... Cố thêm nữa là cố như nào? Hình như ông chẳng nghe tôi nói gì đúng không...?"

Không một lời hồi đáp, Eldemade chống gậy cái kịch.

"Thứ mà ngươi còn thiếu, chính là sự quan tâm cho Ma kiếm. Ma kiếm không đơn giản chỉ là thứ công cụ mà ngươi nắm quyền sở hữu. Hãy thử tiếp cận nó một cách ngang hàng thử xem."

Ngay sau đó, Hỏa âm Tử vương trỏ gậy sang phía Misha.

"Misha-kun, trò thì ngược lại. Phải kiêu ngạo, cứng rắn hơn nữa mới được, phải làm sao để cho thứ đó vâng lời. Nói chính xác là phải biết ra mệnh lệnh cho nó. Ma kiếm cũng có lòng tự hào của riêng nó. Nó sẽ không lựa chọn chủ nhân nào quá dịu dàng như thế đâu!"

Sasha và Misha thử lại lần nữa, và lần này là nghe theo những lời khuyên nhủ ấy. Eldemade bên cạnh vui vẻ nhếch môi cười.

"Phải phải, chính nó. Chính là cảm giác này đấy. Thật tuyệt vời phải không! Một thứ nữa, các ngươi vẫn còn thiếu một thứ nữa, chính là sự tự tin. Chính là việc nghĩ mình có thể rút kiếm, nên mình mới có thể rút được kiếm. Thể theo điều dó, hãy giải phóng lượng ma lực có thể hiện thực hoá niềm tin ấy từ cái căn nguyên mạnh mẽ đó đi. Không lý nào mà không rút kiếm ra được. Với những quỷ nhân sở hữu lượng ma lực ngang hàng các ngươi, thì mấy thanh ma kiếm này chả là cái thá gì cả!"

Eldemade nói như để cổ vũ cho hai người bọn họ.

"Hỏa âm Tử vương ta, nói về ma nhãn nhìn thấu năng lực thì ta có thể tự tin rằng mình chỉ ưu tú đứng sau ngài Quỷ vương. Nào, đếm ngược nhá. Nhìn kỹ đi. Ba, hai, một!"

Khoảnh khắc đó, dường như các bánh răng đã ăn khớp với nhau, Sasha và Misha suôn sẻ rút kiếm.

"... A... Ra rồi......" [note34889]

"... Khó tin..."

Kakkakka —— Eldemade cười.

"Có gì mà phải bất ngờ như thế hả? Các ngươi là thuộc hạ được ngài Quỷ vương công nhận mà. Dẫu cho có thao tác với ma kiếm non tay đến thế nào, thì vẫn không có chút cơ sở nào để khẳng định hai từ không thể. Vốn dĩ các ngươi có lượng ma lực dồi dào đến mức độ đấy cơ mà."

Nói rồi, Eldemade để hai người họ lại phía sau và đánh ánh nhìn sang phía khác.

"Này tên kia! Thanh ma kiếm đó cũng không tệ đấy chứ! Nhưng mà, nhìn kỹ lại thử xem, chẳng phải sức mạnh bị rò rỉ ra quá nhiều sao. Mức độ đó thì làm sao có thể gây được một vết thương cho Quỷ vương hả... Ư, arghhhhh...!"

Dù cho bị siết cổ, hô hấp khó khăn từ bởi hình phạt từ Khế ước , song Eldemade vẫn vui vẻ quay lại chỉ bảo học trò. [note34890]

Ở một nơi khác, có một đôi nam nữ đang khá là thoải mái trong khi chạm kiếm với nhau.

"... Hộcc...!!"

"... Haa..."

Một thanh ma kiếm bỗng rời tay chủ, xoay vòng vòng giữa không trung và rơi xuống sàn của đấu trường.

Rei đã đánh văng kiếm của Misa.

"Ahaha... Xin lỗi... Có vẻ như em không xứng làm đối thủ của anh rồi..."

Misa nhặt kiếm lên.

Đây đã là lần thứ 10 thanh ma kiếm của cô bị đánh bay.

"Anh đã nghĩ chuyện này suốt nãy giờ rồi."

Rei hạ kiếm xuống và tiến đến bên cạnh Misa.

"Em không nghiêm túc ra tay, đúng chứ?"

"... Ể?"

Nở một nụ cười thư thái, Rei tiếp tục.

"Em của hiện tại, hoàn toàn có thể ra tay nghiêm túc cơ mà, đúng chứ?"

"... A, Ahaha... Vậy sao?"

"Thuận theo lời đồn và lưu truyền chỉ mới được khai sinh gần đây, chẳng phải Tinh linh Misa đang đứng trước mặt anh là chuyển sinh của Avos Dirhevia đó sao. Hồi trước thì có thể không mạnh lắm, nhưng mà giờ thì làm đối thủ của anh lại dễ như trở bàn tay ấy chứ."

"Chắc là anh nói đúng..."

Cảm giác như mọi chuyện sẽ không có tiến triển gì thêm, Misa cúi đầu.

"... Nhưng mà… em có hơi sợ..."

"Em sợ cái gì sao?"

"Sau cùng thì bản thân hiện tại của em chỉ là tạm bợ, dù là nó giống với bản thân em của trước kia. Nhưng một khi em thay đổi sang chân thể của mình thì em nhận thấy tính cách của bản thân có gì đó cũng dần thay đổi."

Misa trưng ra một nụ cười cay đắng.

"Có lẽ, em nghĩ là mình đã dần giống với tên Avos Dirhevia đó mất rồi."

"Ý thức của em đang bị xâm chiếm sao?"

"... À, không phải. Không có chuyện đó đâu. Chúng em sẽ hoàn toàn hợp nhất lại làm một. Chân thể của em cũng có lẽ là em của hiện tại, người đang đứng ở đây, em có cảm giác là thế. Nhưng mà..."

Misa nói, cảm giác sợ hãi trong cô càng lúc bao trùm cả âm sắc.

"R, Rei-san có thể sẽ ghét em mất..."

"Không sao đâu mà."

Rei đặt tay lên trên bàn tay của Misa, nơi mà chỉ vừa mới đây thôi còn nắm chặt chuôi thanh ma kiếm.

"Ah......"

"Dù vẻ bề ngoài của em có như nào, hay cách nói chuyện của em có thay đổi ra sao, anh không quan tâm. Cảm xúc của anh dành cho em vẫn không hề thay đổi. Chỉ cần em vẫn là bản thân em, anh vẫn sẽ mãi yêu em." [note34891]

Misa nhìn Rei chằm chằm, trong khi đôi gò má đỏ bừng đến tận mang tai.

"Misa. Cho anh nhìn thấy con người thật sự của em có được không?"

Misa xấu hổ gật đầu.

"Có vẻ như cậu đang rảnh rỗi quá đấy nhỉ, Rei Gransdori?"

Rei bất ngờ, quay đầu lại phía sau.

Không biết từ lúc nào, Shin đã đứng ngay sau lưng cậu.

Ánh mắt lạnh lẽo như muốn đóng băng cả không gian. [note34892]

Đó là sát khí như thể muốn nhấn chìm cả vực thẳm, ồ ạt phát ra từ cánh tay phải của Quỷ vương "Bách chiến luyện ma" đã được tôi rèn qua vô số chiến trường.

Shin nói với Rei, trong khi vẫn giữ y cái nét mặt lạnh tanh ấy.

"Có vẻ như cậu đang không tìm được cho mình một đối thủ cân tài cân sức nhỉ. Vậy thì tôi sẽ đích thân ra đảm nhiệm trọng trách ấy."

Đưa tay vào trong ma pháp trận đã vẽ sẵn, Shin rút ra thanh Tước đoạt kiếm Gilionojes.

"Như tôi đã nói hồi nãy——"

Đồng tử của Shin dần co lại, tăng thêm phần lạnh lẽo.

"Hãy thử chết đi. 3 lần."

Vì lý do nào đó, số lần chết đã tăng lên… [note34893]

—————

Tác note:

Đang tán tỉnh thì bị nhạc phụ đại nhân nhìn thấy mất rồi...

Đây sẽ là thời điểm chúng ta nhìn thấy dũng khí của Anh hùng——

3K2 note:

Cảm ơn các bạn đã bình luận góp ý cũng như tích cực comment ủng hộ bác NIT. Mọi bình luận ôn hòa tui luôn đón nhận nhiệt tình, nhưng những bình luận có ác ý tui xin phép không tiếp đón, mời đi chỗ khác cho.

Về việc tem phiếu, tui và bác NIT đã đạt được thỏa thuận rằng, chỉ một người đầu tiên comment và được bác NIT xác nhận sẽ "chiến thắng". Sau khi xác nhận xong phải xóa comment đó đi.

Cảm ơn các bạn.

NIT note:

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt nhiệt tình nha, sẵn tiện hóng chương tiếp theo luôn nào, sớm thôi :))

T4R

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link:

Truyện Chữ Hay