Trans: 3K2
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note:
Chào các bạn, tui là 3K2. Lời đầu tiên thì chúc các sĩ tử 2k3 ngày mai thi tốt, ăn kĩ ngủ đủ, làm bài hết sức mình không được gian lận nhá.
Trước khi comment xin hãy kéo xuống cuối chương đọc note của tui nha.
~~~~~~~~~~~~~
Tại đấu trường.
Toàn bộ học viên lớp hai năm nhất đều đang tập trung tại đó, tay cầm kiếm, xếp ngay ngắn thành hàng.
"Này, Shin-sensei ơi. Đầu tiên chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu đây? Mà kiểu gì chắc cũng là chém giết thôi nhỉ?"
Eldemade hỏi chuyện, âm điệu có đôi phần vui vẻ.
"Không. Con đường kiếm đạo cũng phải theo trình tự nhất định. Trước hết là phải làm vài bài khởi động nhẹ đã. Tiếp theo, để mà tôi có thể nắm bắt được trình độ kiếm thuật và năng lực của mỗi người, một trận đấu tập có vẻ cần thiết nhỉ?"
"Không phải quá tuyệt sao? Lũ nhóc các ngươi, 2 đứa hợp thành một nhóm đi. Đến lúc thích hợp ta và Shin-sensei sẽ gọi tên."
Katsun —— Eldemade cười nham hiểm, chống cái kịch cây gậy xuống con đường đá.
"Bắt đầu đi!"
Học viên lớp hai bắt đầu í ới gọi nhau. Có nhóm thì hai đứa cùng là quỷ tộc, nhóm thì hai đứa là những chiến hữu thân thiết bấy lâu,... cứ thế họ chuẩn bị thành từng cặp đối thủ cho trận đấu tập này.
"Chúng ta có bảy người, nên thừa ra một rồi nhỉ?"[note34300]
Sasha nói xong, Rei nở một tràng cười sảng khoái.
"Hay là để 2 người cùng làm đối thủ của tôi nhỉ?"
"Rei thì cân Anosh hộ tôi cái. Cái thứ sức mạnh vô lý thế kia ai mà đối đầu trực diện cho nổi hả." [note34301]
Ta đưa mắt quan sát một vòng xung quanh đấu trường.
"Không cần thiết. Ta tự tìm lấy đối thủ cho mình đây."
"Hở!? N, nói cái gì thế? Còn ai khác trong đám học viên ở đây có thể đủ sức tập luyện trực tiếp với cậu sao? Không lý nào!!"
"Vấn đề gì sao, đây là cơ thể 6 tuổi cơ mà. Ta sẽ chọn người phù hợp với mình."
Nói xong, ta quay đi tìm bạn đời đấu tập cho mình.
"... Phù hợp sao…? Tin được không đấy…?"
Bên cạnh Sasha đang lầm bầm gì đó là Misha đang nguầy nguậy lắc đầu.
"Oi, Anosh. Cậu rảnh không? Hay là bắt cặp với tôi đi."
Một học viên vận trên người bộ đồng phục đen tiếp cận và bắt chuyện với ta.
Hửm, tên này chẳng phải là một trong đám đã bị ta xẻ ra thành 444 mảnh khi trước sao. [note34302]
"Được thôi."
"Ok, tôi là Ramon. Ramon Iver."
"Trông cậy vào ngươi."
Vẽ ra một vòng ma pháp trận, rồi ta đưa tay vào ngay chính giữa.
Ta lôi ra một cây kiếm bằng sắt cỡ nhỏ dành cho trẻ con.
"Hee. Sử dụng được cả ma thuật lưu trữ sao? Cơ mà cậu vẫn còn nhỏ như thế, đó không phải vấn đề lớn với cậu sao?"
"Gì chứ, ta làm gì phải xoắn đến mức độ đấy."
"Nah. Đi ra xa chút đi."
"Ở đây không được sao?"
"Ở chỗ rộng hơn thì mới dễ di chuyển hơn chứ."
Do ta tưởng tượng hay sao đó, mà trong nụ cười của Ramon có chút gì đó khó chịu.
Chọn học sinh chuyển trường làm đối thủ, ngươi có toan tính gì không đấy?
"Được thôi."
Ta và Ramon, cả 2 di chuyển đến một góc của Đấu trường.
Dĩ nhiên, ta cũng cảm nhận được vẻ lo lắng của nhóm Sasha khi nhìn về phía bên này.
Cơ mà đó hẳn không phải là lo lắng cho sự an toàn của ta đâu nhỉ?
"Phải rồi, trước khi tập luyện thì có chuyện này tôi muốn hỏi cậu trước."
Rút thanh Ma kiếm giắt bên hông, Ramon nói.
"Anosh mặc đồ đen vì cậu là Hoàng tộc à?"
Đồng phục của ta hiện giờ khác hẳn khi trước, một màu đen hoàn hảo.
Lý do chính thì đúng là để người khác khó đối chiếu với hình tượng Arnos mà nhận ra thân phận thật sự của ta, nhưng mà cũng chính vì thế mà ta phải giả mạo ma lực của bản thân sao cho giống với Hoàng tộc nhất có thể.
Nếu Ma nhãn nhìn thấu căn nguyên của ngươi đủ giỏi cỡ như Rei hay Eleonor thì sẽ nhận ra ngay thôi, nhưng xuyên suốt bề dày lịch sử 2000 năm thì người như thế quả thật rất hiếm.
"Dilhayd hiện tại có xưng là Hoàng tộc thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng mà tạm thời cứ cho là thế đi."
Rồi ngay sau đó, Ramon tiếp cận ta và hỏi nhỏ:
"Chỉ là thắc mắc của tôi thôi, nhưng mà, cậu nghĩ sao?"
"Ta không hiểu ý đồ của ngươi?"
"Không, tôi không hề có bất mãn gì đâu. Cũng không hẳn là như thế, nhưng với tư cách là Hoàng tộc, cậu nghĩ như thế nào về Dilhayd hiện tại, cho tôi nghe những cảm tưởng thuần khiết nhất của cậu đi nào."
Ra là thế à.
Nghĩ lại thì, nếu đúng là ở trong Học viện cũng có người muốn phàn nàn gì đó về vấn đề này, thì ta vứt hết chẳng thèm bận tâm. Mặc dù không phải lúc nào cũng thế.
Hoàng tộc, thực chất là do dòng máu của ta mà thành.
Tuy nhiên, suy cho cùng thì chuyện này cũng chỉ giải quyết được bề nổi.
Dù cho có thanh trừng hết phe phái Hoàng tộc thì những thứ đến tận cùng như cảm xúc của họ cũng sẽ khó lòng mà quy phục trước ta.
"Thật đáng tiếc nhưng ta chỉ mới có 6 tuổi thôi. Những chuyện trời ơi đất hỡi của thiên hạ ta đây không rành."
Ngay khi ta nói thế, Ramon vứt cho ta một nụ cười nham hiểm đáng khinh.
"Đáng lý cậu phải được dạy dỗ đặc biệt rồi chứ. Về chuyện thế giới này đã điên hết rồi. Hoàng tộc chúng ta đáng lý phải trở thành những tồn tại đáng kính hơn nữa. Ấy vậy mà cái luật lệ ngu ngốc đó, thứ gọi là công bằng và bình đẳng kia lại được thực thi như thế."
Dù giải quyết thế nào, vẫn luôn có một số lượng nhất định những con người đầy ắp bất mãn, luôn muốn tìm cách thay đổi cái gì đó.
Mà nghĩ lại cũng phải, đó chính là tự do.
Chỉ khi nó không gây thiệt hại gì đến thứ khác nhỉ.
"Fumu, về chuyện đó, ta nghe nói Hoàng tộc cũng có những đặc quyền nhất định mà?"
Thay đổi thái độ sang chế độ nghiêm túc, ta nói.
"À, đúng rồi. Từ trước đến nay thì đúng là như thế. Chúng ta là kẻ thống trị. Ở cái Dilhayd này, tầng lớp vĩ đại nhất không ai khác phải là Hoàng tộc chúng ta. Chuyện này tôi chỉ nói với cậu thôi. Cái vị Bạo nghịch Quỷ vương kia dường như là do Hợp nhất phái đưa lên thì phải."
Ramon nói, như thể cậu ta nắm giữ mọi tri thức của thế giới này.
Chậc chậc. Cậu định nhồi nhét vào đầu thằng nhóc 6 tuổi này cái gì nữa đây?
Có vẻ như đây không đơn thuần là một lời phàn nàn đâu nhỉ.
"Ramon, ý ngươi Bạo nghịch Quỷ vương là giả mạo sao?"
"Đ-Đừng có ngu ngốc thế chứ, to mồm vl."
Mặc dù bọn ta đang đứng cách một khoảng khá xa, Ramon vẫn rón rén theo dõi động thái của Shin và Eldemade.
Ngay khi xác nhận được hai người đó hoàn toàn không có chú ý về phía bên này thì phù~, cậu ta thở phào nhẹ nhõm.
"Cậu còn nhỏ nên chắc chưa hiểu chuyện nhỉ. Lắng tai nghe cho rõ đây! Không phải mọi thứ đều đang quá thuận lợi sao? Để hòa nhịp cùng sự giáng thế của Quỷ vương, Anh hùng Kanon, Cánh tay phải của Quỷ vương Shin, Đức mẹ Đại Tinh linh Reno, và cả Quỷ vương giả mạo Avos Dirhevia cũng đã tập trung hết lại đây. Dù nghĩ thế nào, thì chắc chắn mọi thứ chỉ có thể là do thế lực nào đó đã nhúng tay vào."
Ngươi nói hết ra thật sao, hơn nữa, còn dùng đó làm cái cớ để mời rủ ta ư?
Dù cho chọn cái nào, thì ta cũng khó lòng đi đến một kết luận chính xác được.
"Ta nghe nhưng chằng hiểu gì cả. Theo lời ngươi thì Hợp nhất phái là người xấu sao?"
Ta hỏi lại bằng âm điệu trẻ con, Ramon như mở cờ trong bụng đáp lời:
"Aa, phải phải. Bạo nghịch Quỷ vương thật sự dường như không hề tái sinh. Có khi đã chết quách ở đâu đó từ 2000 năm trước rồi. Lợi dụng điều đó, Hợp nhất phái đã dựng lên chuyện tái sinh này. Và chọn lấy cái tên Arnos đấy làm bình phong."
"Hou. Câu chuyện thật cuốn hút đấy nhể."
Cứ tưởng ta đang khen, Ramon tiếp tục câu chuyện tự huyễn của mình.
"Phe Hoàng tộc chúng ta có nghĩa vụ là phải uốn nắn lại lịch sử méo mó của Dilhayd này. Phải trục xuất tên Quỷ vương đương nhiệm khỏi ngai vàng của hắn. Đó chính là sứ mệnh của những người mang trong mình dòng máu đáng kính này. Giờ đây, vì lợi ích của Bạo nghịch Quỷ vương thật sự, chúng ta phải giành lại đất nước Quỷ tộc này thôi."
Ngươi nghĩ ta là con nít nên không thèm đề phòng hửm, bao nhiêu tin mật lại xối xả tuôn ra như thác đổ thế kia. [note34303]
Hơn nữa, ngươi vẫn chưa có ý định nhận ra đằng sau nó có âm mưu gì à?
"Đã hiểu phần nào rồi. Nói tóm lại, Bạo nghịch Quỷ vương đó là người xấu phải không?"
Ngay khi ta đưa ra một kết luận ngắn gọn, Ramon chỉ biết đơ người như ta dự liệu.
"Chính là thế. Cậu đã hiểu tôi hơn rồi đấy, Anosh."
Ramon chìa tay ra trước.
Ta đưa tay ra bắt lại, và tiếp tục hỏi han thêm.
"Nếu được thì, ta muốn ngươi giới thiệu cho ta một người."
Mặt Ramon biến sắc.
"... Cậu đang nói gì thế?"
"Ta có nghe về một người thuộc phe chống đối bên phía Hoàng tộc phái. Chi tiết thì ta không rõ lắm, nhưng có thật đấy là đồng minh của chính nghĩa hay không?"
Ramon bắt đầu bước vào trạng thái suy nghĩ-mode.
"... Đừng có bậy chứ. Hoàng tộc phái đã giải tán rồi còn đâu. Mà, tôi là Cựu Hoàng tộc phái đây, chỉ là nãy giờ tôi chột miệng nói theo thói quen thôi."
À, thì ra là vậy.
Bằng thủ đoạn như thế, hắn ta đang chiêu mộ những kẻ đang chống lại Quỷ vương đương nhiệm sao?
"Mà này Anosh. Cái đồng minh của chính nghĩa ấy,
nó không phải là thứ rõ ràng dễ thấy như ban ngày đâu."
Ramon nói với cái giọng mập mờ.
"Mà kệ, nếu Anosh đã làm thân với tôi như thế thì tôi sẽ giới thiệu bạn bè của tôi cho cậu."
Ramon cười khẩy với cái suy nghĩ kết bạn nửa vời.
Ta không biết quy mô của nó lớn đến đâu, nhưng chuyện phe chống đối đã có thế lực đứng sau thì không thể nhầm lẫn được.
Cứ tiếp tục giao du với hắn như thế này thì có thể hắn sẽ theo đà mà giới thiệu cho ta chăng? Mặc dù chuyện đó có hơi khó.
Biểu thị ra con số cụ thể à?
Nếu là quân phản loạn như thế, thì để đạt được mục tiêu mà bản thân nhắm tới, chắc chắn bọn chúng sẽ chiêu mộ mọi chiến lực cho đến khi có thể đối địch lại với quân đội của Quỷ vương.
Mặc dù thân cũng là học viên của Học viện Quỷ vương, nhưng cơ thể này của ta cũng chỉ là một thằng nhóc. Chỉ riêng việc lôi kéo con nít tham gia là ta đủ hiểu, bọn chúng đang túng thiếu nhân lực đến cỡ nào.
"Ta sẽ hữu dụng."
"Haha, đừng có ăn nói hỗn láo thế chứ, nhóc con."
Thong thả giữ lấy thanh kiếm sắt, ta trả lời
"Để ta cho ngươi thấy."
Ramon vẫn còn cười khẩy, xem ta như một đứa con nít.
"Được đấy. Để xem cậu dùng kiếm được tới đâu?"
"Không may là không giỏi đâu. Sở trường của ta là ma pháp mà."
"Haha, tôi cũng nghĩ thế đấy. Mà, dù cho có là cậu nhóc thiên tài đi chăng nữa, ở trong cái cơ thể nhỏ bé thế kia, ma lực thấm đẫm vào trong gân cốt thế nào thì tự thân cậu biết rõ ấy chứ."
Nói rồi Ramon bắt đầu lùi lại kéo giãn khoảng cách giữa cả hai, giơ cây kiếm ra phía trước bụng, nhắm vào yết hầu của ta, tạo thành thế thủ Seigan. [note34304]
"Được rồi. Tôi sẽ nương tay với cậu lần này. Đầu tiên thì tôi sẽ tấn công cậu từ phía trên, cậu phòng ngự nó thử xem. Nếu làm được tôi sẽ công nhận cậu."
"Fumu. Không vấn đề gì đâu. Thích thì ta chiều."
"Ô—ô—. Nhóc con như cậu liệu mà học ở đâu đó cách ăn nói lễ phép dùm tôi đi. Nhưng mà học cách ăn nói thôi nhá, đừng có mà trở thành "đồng minh của chính nghĩa" dùm cái nha cha nội?"
Ramon từ tốn vung cao thanh ma kiếm.
Giữ nguyên tư thế, hắn phóng một bước, tiến về phía ta.
"Được rồi, tôi lên đây!! Liệu mà đỡ đòn cho tốt, đừng để bị thương đấy!!"
Hùng hồn tuyên bố như thế, xong…hắn ta đi bộ.
Khoảnh khắc đó cứ như thể, đừng nói chi là chuyển động chậm lại, từng nhịp tay hay bước chân của Ramon đều trông thấy rõ mồn một.
Đây hoàn toàn không phải là ẩn dụ. Hắn quá chậm. Cực kỳ chậm.
Không biết đến chừng nào thanh kiếm đó mới chạm đến thân xác này. Đòn công kích của hắn quá ư là trì trệ.
"Oraaaaaaaa!!"
Như đã thông báo từ trước, gã vung ma kiếm theo một vòng cung từ trên xuống.
"Fumu. Phòng ngự đòn này hoàn hảo có nghĩa là——"
Ta đỡ lấy đòn đánh bằng thanh kiếm sắt đang cầm trên tay, không một chút khó khăn gì.
Gakiiiin —— Vào khoảnh khắc mà hai thanh kiếm va chạm——
"GuuuuuuuuuuHaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!"
Ramon, người chủ động tung ra đòn đánh, không thể chịu đựng nổi phản lực từ lớp phòng ngự bằng ma lực của ta, đã bị thổi bay ra tít tận đằng xa. Để lại một vết lõm sâu vào bức tường của Đấu trường.
"—— Là cảm giác này sao?"
Ma lực của gã biến mất.
Chết ngay lập tức.
Ngay sau đó, đám học viên đang ở trong Đấu trường bắt đầu xôn xao.
"... Ể… Vừa nãy, bị thổi bay đi… là Ramon-kun, phải không…?"
"À rế? Anosh-kun đã làm chuyện ấy sao…?"
"... L, làm sao có chuyện đó được… Anosh-kun chỉ dùng kiếm chặn đứng đòn đánh của Ramon-kun thôi mà …"
"Tại sao phe chủ động tấn công lại bay như trái banh đũa thế kia…?"
"... Aah, chỉ là một tên oắt con, mà lại sử dụng kiếm kĩ gì thế? Chỉ mới phòng ngự đã thế, nếu mà vung kiếm xuống thì không biết sẽ như thế nào nữa…!?"
"Cơ mà, nè… Ramon-kun chưa chết đâu nhỉ…? Mình hoàn toàn không cảm nhận được ma lực của cậu ta…"
Khoảnh khắc mà đám học viên để lọt ra những suy nghĩ của mình thành tiếng, Ramon đã mở to mắt ra kinh ngạc.
Ta đã dùng Tái Sinh cho hắn.
"... Ẻeeeeeeeeee!? Sống lại rồi!?"
"À rế, đó có phải là, Tái Sinh không vậy…? Cái thứ mà Arnos-sama đã dùng trong bài thi đầu vào ấy…"
"... Bây giờ đến lượt Anosh sử dụng nó sao? Chắc không phải là Eldemade-sensei đâu ha? Cơ mà tên nhóc đó chỉ mới có 6 tuổi thôi mà!?"
"6 tuổi mà đã dùng được ma pháp giống với Arnos-sama… Thật sự là một thiên tài đích thực thích đực
…"
Bằng những bước chân chậm rãi, ta thong dong bước đến trước mặt Ramon.
"Vì ta tự nhận mình là con nít nên cậu nghĩ ta không giỏi phòng ngự à?"
Ramon choáng váng, trừng mắt nhìn ta. Hắn nuốt ực một cái.
"... Ng, Ngươi là… thần thánh phương nào…?"
Fu — Ta cười vào mặt hắn, đáp lại:
"Anosh
Porticolo. Khao khát trở thành đồng minh của chính nghĩa, chỉ là một thiếu niên thiên tài."
--------------------------------------------------
Tác note:
Phòng ngự… là cái gì ấy nhỉ…?
3K2 note:
Xin chào mọi người lần nữa, tui là 3K2, translator mới cho Project Học viện Quỷ vương này. Tui sẽ đảm nhận bản dịch từ Vol 5 chap 186 (185 sẽ remake sau) trở về sau, mọi thứ như thuật ngữ tui sẽ kế thừa lại từ bác Sinhsieusao và các translator khác. Do chỉ mới tiếp cận được ít hôm nên chưa quen với cách hành văn của tác giả, về sau tui sẽ cố dịch mượt nhất có thể.
Tui có một yêu cầu nhỏ nhoi trong các bản dịch của mình là: Mọi người đừng comment những thứ vô nghĩa như "tem", ":)", "ò",... Nó làm tui rất khó chịu. Vậy thôi, mọi người đọc vui vẻ.
NIT note:
Cơ bản là đừng spam cmt bơ vơ, mà hãy tương tác với t như trước nay đã luôn như thế nhé.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ cmt cày view leo top nhiệt tình nè, team đã comeback r đây.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: