Ngày hôm sau sau khi chúng tôi thất bại trong việc tóm Marios, có một thông báo chính thức từ Hiệu trưởng Gandou rằng Tower Takakuzure Marios đã biến mất khỏi trận Quỷ Vương Chiến.
Một đối thủ rõ ràng đang nhắm vào tôi bỗng nhiên rút lui, nên chuyện này có thể nói là tin tốt. Nhưng, tôi không biết ai đã đánh bại hắn. Tôi cảm thấy kỳ lạ tới mức không thể tả nổi.
Bỏ chuyện đó qua một bên đi, hôm nay là chủ nhật rồi.
“Waa~, đây là lần đầu Reina tới một cửa hàng bách hóa to như thế này đấy desu desu!”
Chúng tôi ra tận vùng ngoại ô và đi mua sắm ở một cơ sở kinh doanh nơi có một trung tâm mua sắm lớn và chuỗi cửa hàng được kết hợp lại với nhau.
Đôi mắt Reina lấp lánh lên. Cô ấy cảm thấy kinh ngạc trước sự to lớn của tòa nhà. Cô ấy đang có tâm trạng rất tốt và dường như cô rất muốn nhảy cẫng lên.
Cuộc đi chơi và mua sắm bị trì hoãn cuối cùng cũng đã hóa thành hiện thực.
“Được roài! Hôm nay chúng ta sẽ mua rất nhiều đấấấy!”
Nhà Morioka giơ cao nắm đấm và reo hò ‘Ooo’ trước sự chỉ huy của kaa-san.
Với đồ nội thất cỡ lớn, chúng tôi sẽ phải yêu cầu vận chuyển, còn với những thứ như bộ đồ ăn hay bộ quần áo thì chúng tôi sẽ tự mình mang theo.
“Được rồi, bắt đầu từ những thứ lớn trước nào!”
“Đúng thế, con không muốn đi loanh quanh trong khi phải xách theo cái giỏ hàng đâu.”
Chúng tôi bắt đầu từ việc chọn bàn học, giường, và tủ quần áo ở khu bán đồ nội thất.
Reina vẫn tỏ ra dè dặt khi mua đồ, nhưng sẽ khá rắc rối nếu như cô ấy không có chúng, nên mỗi khi mua thứ gì đó, chúng tôi phải thuyết phục cô ấy.
Hơn nữa, dường như tou-san và kaa-san đang tỏ ra rất cao hứng. Khiến cho tôi phải tự hỏi không biết họ có đi mua sắm để giải tỏa nỗi căng thẳng hay không.
Buổi sáng trôi qua chỉ trong chớp mắt, chúng tôi ăn trưa cùng nhau ở khu ăn uống trước khi nhập cuộc vào nửa thứ hai của buổi mua sắm.
“Rồi, tụi mẹ sẽ đi xem quần áo và đồ lót, nên chúng ta sẽ tạm thời chia tách nhé.”
Với lời báo trước đó của kaa-san, tôi cuối cùng cũng được tự do trong khoảng một giờ.
“Vậy thì, tou-san sẽ đi xem ở hiệu sách. Còn con thì sao Yuuto?”
Tôi đột nhiên nhớ ra một chiếc tai nghe không dây mà tôi từng nhìn thấy trên quảng cáo một lần và nó khiến cho tôi rất muốn xem hàng thật.
Và thế là, tôi chia tay với tou-san và đi về phía cửa hiệu đồ điện tử.
Tôi lập tức tìm thấy thứ tôi đang tìm kiếm và may mắn thay, cửa hàng cũng có hàng mẫu để nghe thử.
Nó cũng được trang bị chức năng chống tiếng ồn, nên tôi có thể nghe rất rõ ngay cả khi đang đứng trong trung tâm mua sắm ồn ào. Ngay khi tôi nghĩ rằng thứ này cũng sẽ rất tốt khi đi tàu hỏa—,
‘Cảnh báo. Nguy hiểm đang tiếp cận. Đề nghị rút lui khẩn cấp.’
Dấu ấn?
Tôi tháo tai nghe ra.
Chỉ là tưởng tượng của tôi sao?
Không đúng, vừa rồi tôi chắc chắn đã nghe thấy những lời nói đó.
Tôi nghe thấy giọng nói mặc cho tai nghe chống được tiếng ồn, nên chắc chắn đó là giọng nói của dấu ấn.
Không đời nào những lời nói ấy có thể hòa lẫn với tiếng nhạc mà tôi đang nghe được.
Nếu là vậy……thì có một kẻ thù đang ở trong trung tâm mua sắm này sao!?
“Yaa, Morioka Yuuto-kun.”
“!?”
Một thanh niên cũng đang đứng bên cạnh thử tai nghe bỗng bắt chuyện với tôi.
Thanh niên ấy tháo tai nghe ra và trả nó về giá treo hàng mẫu.
Cậu ta trạc tuổi tôi. Mái tóc màu đỏ lòe loẹt, nhưng lại có một nụ cười rất thân thiện.
“Err……”
Ai đây? Tôi chưa bao giờ nhìn thấy người này ở học viện. Lẽ nào cậu ấy là một học sinh từ ngôi trường cũ của tôi?
Dường như đọc được biểu cảm của tôi nên cậu ấy xua tay cùng với một nụ cười.
“Aa, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau nhỉ. Dĩ nhiên là cậu không biết tôi rồi.”
“Eh? Vậy thì.”
‘Cảnh báo. Nguy hiểm. Đề nghị rút lui khẩn cấp.’
Dấu ấn lại cảnh báo tôi một lần nữa.
Đừng nói là……là tên này sao?
Nhìn sơ qua thì trông cậu ta như một thanh niên trẻ tuổi rất bình thường.
Trông có vẻ hiền lành, nụ cười thì rất nhã nhặn.
Nhưng,
Người tôi bỗng căng thẳng lên, tôi đứng đối mặt với cậu ta.
“Cậu là một học viên của học viện Quỷ Vương—học viện Ginsei sao?”
Thanh niên ấy lắc đầu.
“Không, không phải đâu.”
Eh?
Vậy thì—,
Dấu ấn không cảnh báo tôi về người này.
“Aa……err, xin lỗi. Dường như tôi có việc gấp, nên tôi phải rời đi rồi.”
Tôi nhẹ nhàng giơ tay lên rồi quay lưng lại.
Rất nhiều người sẽ bị liên lụy nếu như tôi ở đây.
Tou-san và kaa-san cũng đang ở đây. Tôi phải liên lạc với Lizel-senpai ngay lập tức.
Tôi lấy điện thoại ra và ngay khi tôi mở địa chỉ liên lạc lên.
“Lạnh lùng thật đấy, ứng cử viên Quỷ Vương Lovers, Yuuto-kun.”
—,
Tôi ngừng bước và quay người lại về phía tên đó.
“……Cậu là, một ứng cử viên Quỷ Vương ư?”
“Đúng rồi.”
Tuy nhiên, ứng cử viên Quỷ Vương đáng ra phải được chọn giữa những học viên của học viện Quỷ Vương chứ.
Tên này thực sự là một ứng cử viên Quỷ Vương sao?
“Vậy thì……dấu ấn của cậu là gì?”
Khi tôi hỏi vậy, thì tên này lấy ra từ trong túi một tấm bài.
Một bộ xương cầm một chiếc lưỡi hái.
“Death.”
Một cơn ớn lạng bỗng chạy khắp người tôi.
Tên này là ứng cử viên Quỷ Vương Death. Người trông có vẻ thân thiện này.
“Tên tôi là Joudogahama Lost. Rất vui được gặp cậu.”
“……Cậu, có chuyện gì với tôi sao?”
Lost vui vẻ đáp lại.
“Ừm. Về Tower Marios kẻ có thù địch với cậu, tôi chính là người đã giết hắn.”
“……Là cậu sao?”
“Đó là bằng chứng cho sự quen biết của tôi. Cậu cảm thấy khó chịu vì hắn cố chấp muốn chiến đấu với cậu đúng chứ?”
Có đúng không?
Mục tiêu của tên này là cái quái gì vậy?
Nghĩ theo cách thông thường thì, mục tiêu của hắn là đánh bại các ứng cử viên Quỷ Vương khác. Có thể nói rằng, mục đích của hắn là giết tôi.
Không được lơ là cảnh giác. Trận chiến đã bắt đầu rồi.
Khi tôi bắt đầu hình thành công thức phép thuật trong người—,
“Cậu là người duy nhất mà tôi có thể nghĩ tới như một người đồng đội theo ý nghĩa chân thật nhất đấy.”
—Cái gì?
Tôi không thể nắm bắt ngay lập tức ý nghĩa của lời nói ấy.
Tên này……hắn đang nói gì vậy? Một lúc sau, tôi nhớ lại điều Ruki và Marios đã nói.
“Tôi hiểu rồi……vậy ra cậu là một thành viên của thứ được gọi là liên minh nhỉ.”
Lost nhún vai.
“Sai. Thứ giữa tôi và cậu rất khác so với liên minh kiểu đó.”
“……”
Tôi không thể hiểu nổi. Tên này không có liên quan gì tới liên minh ư?
“Vậy ý cậu là gì khi nói chúng ta là đồng đội?”
“Cậu thấy đấy.”
Joudogahama Lost cười vui vẻ.
“Cậu và tôi đều là những kẻ nổi loạn của học viện Quỷ Vương mà.”