Chương 10: Goblin Chúa
Cũng giống như loài người có những cấp độ khả năng khác nhau, một số tên Goblin cũng có sức chiến đấu cao hơn những tên Goblin khác.
Những khác biệt này thường không đủ quan trọng nhằm bảo đảm sự phân hạng bổ sung. Tuy nhiên, thi thoảng lại có một tên Goblin cực kỳ nguy hiểm xuất hiện khiến cho những quy ước này bị phá vỡ.
Ví dụ như là, Goblin sử dụng pháp thuật chẳng hạn.
Khả năng thể chất của chúng cũng tương tự như những tên Goblin bình thường thôi, nhưng được cái là chúng lại sở hữu được trí thông minh của loài người, và có thể sử dụng được cùng loại pháp thuật mà các Pháp sư loài người sử dụng. Từ đâu mà bọn chúng học được những kỹ năng này, đó vẫn còn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp.
Vì đã vượt quá mức độ nguy hiểm của Goblin thông thường, những tên Goblin này, được chỉ định là Goblin Phù thủy, chính là những mục tiêu được ưu tiên hàng đầu bởi những mạo hiểm gia có tính cách cẩn trọng.
Mặt khác, còn có cả những tên Goblin với khả năng thể chất cực kỳ dị thường. Những tên được chỉ định, có thể kể tới như là Goblin Hộ vệ và Goblin Thủ lĩnh chẳng hạn, chúng ở một mức độ nguy hiểm hoàn toàn khác xa so với những tên Goblin thông thường.
Nếu bạn hỏi một nhóm mạo hiểm gia xem loài Goblin biến thể nào đáng sợ nhất tồn tại, sẽ chỉ có duy nhất một câu trả lời mà thôi:
Goblin Chúa.
Hoàng gia của loài Goblin được gọi là Goblin Chúa, và chúng là một trong những loài Goblin lớn nhất tồn tại.
Trong khi thể chất của Goblin bình thường thường kém hơn so với của con người bình thường, những tên Goblin Chúa lại có thân hình to lớn, vạm vỡ mà lại nhanh nhẹn tới bất ngờ. Mặc dù những kỹ năng thực tế của chúng trong chiến đấu có thể không đặc biệt cao cho lắm, thế nhưng sức mạnh cùng tốc độ nguyên bản của chúng, kết hợp cùng ý thức chiến đấu theo bản năng đã khiến cho loài Goblin Chúa vượt xa hầu hết loài người.
Goblin Chúa cũng thông minh hơn dòng dõi của chúng nhiều.
Mặc dù hiếm khi sử dụng pháp thuật, Goblin Chúa có thể mở khóa toàn bộ tiềm năng của các bộ tộc thông qua những chiến thuật xảo quyệt, cho phép chúng phối hợp các cuộc xuất kích vào những nơi mà con người sinh sống.
Goblin Phù thủy và Goblin Chúa. Người ta bảo rằng, nếu một nhóm những mạo hiểm gia tân thủ mà gặp phải một nhóm Goblin được cầm đầu thậm chí bởi một trong những biến thể như này thì nguy cơ bị tiêu diệt hoàn toàn là cực kỳ cao.
Về điểm này, có nói rằng cả lũ đã rút trúng lá bài tử cũng chẳng phải là phóng đại quá. Chúng tôi trợn tròn mắt rắn lúc nhìn thấy cái đám gồm có cả “Goblin Phù thủy” và “Goblin Chúa” này.
“Có một thứ tôi vẫn chưa hiểu, William, là nếu đã thận trọng tới thế này rồi, thì tại sao cậu lại quyết định không quay đầu lại và từ bỏ nhiệm vụ khi mà Ma nhãn của cậu đã phát hiện ra cả tên Goblin Phù thủy lẫn Goblin Chúa?”
Satsuki đột nhiên lên tiếng lúc chúng tôi đi tới chỗ căn phòng cuối cùng, nơi hai tên Goblin biến thể đang chờ đợi sẵn.
Cái hang thì sâu đến ngạc nhiên, và những lối đi từ phòng này sang phòng khác thì dài tới bất ngờ. Từ đích đến của cả bọn vẫn còn một chặng đường dài ở phía trước. Tôi dừng lại, suy nghĩ một lúc trước khi đáp lại Satsuki.
“Giảm thiểu rủi ro và tránh rủi ro, hai cái ấy có khác nhau đấy.”
“Tôi không chắc chắn nếu mình hiểu được hoàn toàn những gì cậu đang nói đâu.”
Lời đáp lại của Satsuki khiến tôi cảm thấy có đôi chút bối rối.
Ngay lúc tôi còn đang cố nghĩ ra một cách nào đó tốt hơn để giải thích cho cô nàng hiểu, Cyril đã tới để giúp tôi.
“Cũng giống như dũng cảm và liều lĩnh là hai thứ khác nhau vậy. Thận trọng và hèn nhát cũng là hai thứ khác nhau đấy. Sau cùng thì, ngay từ đầu sẽ chẳng có thằng hèn nào lại thậm chí đi đăng ký làm mạo hiểm gia đâu, đúng không nhỉ?”
“Đúng rồi đấy. Satsuki, liệu lời giải thích đó có chút ý nghĩa hơn nữa không?”
“Tôi cũng không biết nếu mình có hiểu cả điều đó không nữa…”
“Dù gì thì, bỏ dở một nhiệm vụ mà chúng ta đã chấp nhận có nghĩa là phải trả tiền phạt. Quay trở lại và trả tới tận 3 lần tiền tạm ứng thì cũng có hơi thốn đấy.”
Mii cùng đưa ra quan điểm của mình về vấn đề này vào cái cuộc nói chuyện hỗn tạp của cả 3 người chúng tôi, lúc mà cô nhóc đang tiếp tục tìm kiếm bẫy.
“À, hiểu rồi! Hết tiền là rất tệ chứ gì! Có lần lúc đang đi du lịch, tớ bị cướp và suýt mất hết mọi thứ. Chỉ sót lại mỗi duy nhất hai thứ là bộ kimono và thanh kiếm này. Mọi thứ trở nên khó khăn ngay sau đấy. Có lúc tớ còn cân nhắc đến việc bán đi đống đồ còn lại, chỉ để đủ sống qua ngày mà thôi.”
Những nhiệm vụ được nhận bởi Bang hội Mạo hiểm gia thường có cả tiền thưởng lẫn tiền phạt. Việc một đội đã nhận nhiệm vụ nhận lấy một lượng phần trăm tiền thưởng như là tiền tạm ứng cũng là chuyện rất đỗi bình thường.
Khoản tiền tạm ứng này cho phép những mạo hiểm gia mua bất kỳ vật tư nào mà bọn họ cần để chuẩn bị cho nhiệm vụ. Trong cái nhiệm vụ Tàn sát Goblin này, tiền thưởng ở đây là 20 đồng vàng, vậy nên chúng tôi đã tạm ứng trước 2 đồng vàng từ chỗ Bang hội.
Những mạo hiểm gia có thể sử dụng chỗ tiền này nhằm sắm sửa cho mình những đồ dự phòng cần thiết cho một chuyến đi dài, hoặc có lẽ chỉ đơn giản là trả tiền mướn trọ. Có nhiều tên mạo hiểm gia sở hữu những kỹ năng quản lý tài chính kém, và có vẻ như những phương sách như vậy có hiệu lực bởi vì bọn họ sẽ sử dụng hết lượng tiền kiếm được từ những nhiệm vụ trước đấy vào rượu chè và gái gú, rồi lại chạy đôn chạy đáo đi tìm một nhiệm vụ mới khi tiền đã hết cạn.
Mặt khác, còn có cả một quy tắc rằng nếu từ bỏ nhiệm vụ thì sẽ phải trả một khoản tiền phạt. Dù gì thì, người đưa ra nhiệm vụ cũng phải đảm bảo được rằng toàn đội nhận nhiệm vụ sẽ không chỉ đơn giản mà nói, “Ồi thôi kệ đê,” và rời đi.
Nếu một đội quyết định rằng sẽ bọn họ không nhiệm vụ, thì nhiệm vụ ấy vẫn sẽ ở trên cái bảng thông cáo của Bang hội Mạo hiểm gia, và nếu vậy thì một đội khác sẽ có thể nhận nó. Tuy nhiên, một khi đã có một đội nhận lấy nhiệm vụ ấy, nó sẽ bị gỡ bỏ ngay lập tức khỏi sự xem xét.
Có rất nhiều nhiệm vụ yêu cầu phải có một mức độ gấp rút nhất định, giống như cái nhiệm vụ diệt Goblin này chẳng hạn. Đám Goblin bị bỏ ngỏ như vậy càng lâu, thiệt hại mà ngôi làng phải hứng chịu lại càng nhiều.
Vì lẽ đó, một đội đã nhận nhiệm vụ nhất định phải có trách nhiệm và hoàn thành nó một cách thật nhanh chóng. Phương pháp trả tiền phạt có thể nói chính là đại diện cho cái trách nhiệm này.
Lượng tiền phạt thường gấp tới 3 lần lượng tiền tạm ứng. Trong nhiệm vụ Tàn sát Goblin này, chúng tôi sẽ cần phải trả 6 đồng vàng cho Bang hội Mạo hiểm gia nhằm từ bỏ nhiệm vụ này. Thế nên, chúng tôi sẽ phải trả 4 đồng vàng, cộng thêm cả việc trả lại cả khoản tiền tạm ứng nữa.
Thế nhưng, đây chỉ là trong trường hợp khi mà thực tế của nhiệm vụ không có sai lệch quá đáng kể từ nội dung ban đầu mà thôi. Nếu có một con rồng tấn công cả đội mà không báo trước trong khi đang thực hiện nhiệm vụ diệt Goblin thì việc phải trả tiền phạt là không thích đáng một chút nào cả.
Người ta bảo rằng, Bang hội Mạo hiểm gia sẽ cử đi những tên côn đồ đến chỗ những đội đã nhận lấy phần tiền tạm ứng trước, chỉ để đánh lừa mà thôi. Nói cách khác thì, đấy chính là điều luật mà bất kỳ một mạo hiểm gia nào cũng bắt buộc phải chấp hành, không được phép vi phạm.
“Nhưng thật chẳng công bằng chút nào cả. Nếu phải chạm trán với một tên Goblin Chúa hoặc một tên Goblin Pháp sư, chúng ta nên được nhận thêm tiền thưởng nữa cơ chứ.”
Lúc Satsuki phàn nàn như vậy, Cyril đáp lại.
“Tớ đoán là cậu phải tính đến cái rủi ro đấy trước rồi cơ chứ. Những người dân làng đã yêu cầu tiêu diệt hết lũ Goblin đang cung cấp số tiền đó như là phần thưởng cho việc chúng ta giải quyết hết toàn bộ tất thảy mọi vấn đề đấy. Tớ không nghĩ rằng họ sẽ bị thuyết phục nếu chúng ta đòi thêm tiền chỉ vì có cái gì đó bất ngờ xảy ra đâu, và nếu đe dọa chiếm lấy nó bằng vũ lực, cả lũ sẽ thành cướp đấy.“
Lời nhận xét của Cyril khiến tôi thầm ấn tượng. Tôi đánh giá trí tuệ và đầu óc của cô nàng này ở một mức độ cao hơn những người khác.
Con người vốn dĩ là những sinh vật thiên kiến, ích kỷ. Có thể suy ngẫm mọi chuyện từ quan điểm của người khác chứng tỏ rằng cô là một người thông minh và có tài.
Bằng cách này, nếu người ta suy nghĩ về quan điểm của một ai đó khác, họ có thể sử dụng những kiến thức như vậy nhằm đưa ra những quyết định tối ưu nhất. Điều này cũng cho phép tránh khỏi các vụ bàn cãi không cần thiết xảy ra bởi những lỗi giao tiếp.
Thực ra, lúc nhận nhiệm vụ tiêu diệt Goblin này, tôi cũng đã có xem xét tới khả năng sẽ xuất hiện cả Goblin Chúa và Goblin Phù thủy rồi. Cái tình huống này chính là tình huống tệ nhất trong phạm vi giả định, chứ không phải là phạm vi giả định.
Tuy nhiên, không phải tất cả mạo hiểm gia đều có phương pháp như vậy cả.
Satsuki, đặc biệt, có vẻ như không cảm thấy hài lòng một tí nào với lời giải thích của Cyril.
Thế nhưng, cô đã gạt bỏ đi những sự nghi ngờ, lưỡng lự như vậy một cách khá nhanh chóng.
So với Cyril, Satsuki lại là một con người thẳng thắn. Hoặc nói cách khác, Satsuki có hơi ít sắc thái trí tuệ hơn. Thế có nghĩa là, một bản tính đứng đắn như cô nàng này cũng chẳng phải là điều gì đó xấu cho lắm.
Suy nghĩ của tôi bị gián đoạn lúc tôi để ý tới ánh mắt của Cyril đang hướng về phía mình.
“Hửm? Sao vậy?”
Cô nàng Linh mục gọi to tôi với một nụ cười hiện hữu trên trên gương mặt của mình.
“Xin lỗi nhé, chỉ là tôi cảm thấy thích thú mà thôi. Với một tên Phù thủy như cậu thì trông Satsuki như thế nào vậy?”
Tôi liếc mắt nhìn sang Satsuki, cô đang mải miết trò chuyện với Mii.
Mặc dù vẫn còn đang bận bịu với công việc kiểm tra những khu vực xung quanh của mình, Mii vẫn cố gắng để theo kịp được với cuộc trò chuyện.
“Ừm thì… Với tư cách là một người, cô ấy đối với tôi thì chả có gì là phiền phức cả. Mặc dù trong ít nhiều hoàn cảnh, cô nàng cũng không được như dự tính cho lắm.”
“Về phần năng lực thì cô ấy ở cấp thấp hơn chứ gì.”
“Dầu vậy thì cô cũng nói thẳng thừng ra luôn đấy.”
Lúc tôi trả lời, Cyril cười khúc khích.
“Ở cấp thấp hơn, hử? Chú ý đến trận chiến tiếp theo của chúng ta đi — Tôi nghĩ là cậu sẽ bất ngờ đấy.”
“…”
Sau khi nói chuyện xong với Cyril, cả bọn sớm tiếp cận được chỗ căn phòng cuối cùng. Chúng tôi ngừng tán gẫu và tiến lên với sự thận trọng cao độ.